Như đã định, đôi mắt đẹp của Helen chậm rãi đảo qua xung quanh - nếu khi hành động xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, nơi này sẽ là địa điểm hỗn loạn nhất, cũng là ngọn nguồn bộc phát nguy cơ trước hết.

Quảng trường thánh Bowen là nơi trung tâm của hoàng khu thành St. John, chiếm diện tích hơn ngàn thước, ở trung ương là pho tượng thánh Bowen cao lớn, với pho tượng thánh Bowen này làm trung tâm, cơ cấu chủ yếu của chính phủ Lanning làm thành một vòng xung quanh.

Phía bắc là cung Verne, phía nam là đại giáo đường thành St. John, thực lực hai nơi này đều không cần phải nói. Phía tây là Cảnh Ti Lệnh bộ của đế đô (ti cảnh sát), bên trong là nơi đóng quân của thành vệ đội đế đô cùng cảnh vệ đội bên ngoài cung Verne. Bên trong mặc dù không có bát, cửu cấp đấu thần cường đại, nhưng hơn ở nhân số đông đảo.

Mà mặt đông quảng trường Bowen có một tòa đại lâu màu ngân bạch ở trung tâm, chính là mục tiêu hành động lần này - thẩm phán sở lễ pháp bộ Lanning, mà tử lao ngay dưới thẩm phán sở! Vừa rồi Susan đã tra rõ ràng, nơi này có hơn ba trăm đấu thần cùng đấu sĩ.

Helen thu hồi ánh mắt, lạnh lùng cười, chỉ điểm địa hình các nơi: 
- Cha, ta cùng Susan cẩn thận tiến vào từ dưới đất, cha đi tới phụ cận Cảnh Ti Lệnh đế đô chờ đợi, nếu xuất hiện chuyện ngoài ý muốn, bằng hữu của Susan sẽ cổ động chiến mã trong Cảnh Ti Lệnh bộ bạo loạn, tràng bạo loạn này sẽ giúp chúng ta bình yên rời đi.

Hai người một thú thương nghị thỏa đáng, tìm một góc vắng vẻ thay đổi ngoại mạo, sau đó Helen cùng Susan tay trong tay tiến vào trong đất, mà Ted mặc trang phục bình dân tựa như vô tình đi tới Cảnh Ti Lệnh bộ đế đô.

Một chỗ khác.

Hawkin nhẹ nhàng nằm trên lầu một hộ dân cư, mặc kim chúc giáp trụ, nhưng cũng không có chút tiếng động, bốn vị hồng y thú nhân lão giả bên người hắn, ngày đó đánh một trận tại đại hạp cốc Auerbach, đầu lĩnh của hồng y lăng vệ, lão viên nhân (người khỉ) cũng ở trong đó.

Cách đó trăm bước là thẩm phán sở Lanning.

- Dát chi!
Cửa thẩm phán sở Lanning mở, Ilan dẫn theo hơn trăm hộ vệ đi ra, tiếng bước chân rầm rập trầm trọng nhưng không chút tạp âm, toàn bộ bọn họ tiến vào cung Verne.

Ngạo nghễ cười mỉm Hawkin nói: 
- Các vị trưởng lão, Christian đại chủ tế đã giúp chúng ta điều đi một bộ phận thủ vệ - nhân loại ngu ngốc luôn cho rằng thú nhân chúng ta sẽ không dụng mưu kế, bọn họ mới là ngốc nhất.

Viên nhân trưởng lão lạnh nhạt nói: 
- Vậy không phải tốt lắm sao? Đúng là nhân loại coi thường trí tuệ của thú nhân chúng ta, bọn họ mới càng dễ rút lui. Những năm gần đây bệ hạ cùng gia chủ gia tộc St. Barton đi khắp nơi thu thập tình báo, không phải là chuẩn bị cho tình hình này sao?

Chỉ có Hawkin cười, hắn nhẹ nhàng vung tay lên: 
- Vậy theo kế hoạch, các vị trưởng lão giúp ta dụng Thú Hoàng Tuyệt Bích trực tiếp xuyên tường tiến vào trung tâm tử lao! Các ngươi khống chế hộ vệ còn lại, ta tự mình bắt Steven kia, sau đó hoàng gia sứ tiết đoàn của Mc Allen sẽ yểm hộ chúng ta triệt ly.

Bọn họ chính là đi xuyên tường.

Nơi thứ ba, lão Fuye đang đi bộ, lúc chống gậy đi đường cũng được bình dân chào đón, cơ hồ trong nháy mắt khi Hawkin hành động, lão đi tới một con đường nhỏ vắng vẻ: 
- Ai, lớn tuổi rồi, chân mềm gối mỏi thật sự không dùng được nữa rồi...

Tựa hồ cảm thán thân thể già nua, đột nhiên, áo bào trắng trên người lão Fuye rơi xuống, theo đó, bóng người biến mất tại chỗ.

Những khách nhân đa phần đều tới yến hội, thịnh đại yến hội tại tử lao Lanning, cũng sắp bắt đầu rồi.

Đỗ Trần kéo Porter vội vã chạy về đại giáo đường thành St. John. Ferdinand sau khi nghe được tin tức thì nhướng mày, không nói nhảm, lập tức dùng thân phận giáo phụ Lanning đi tới hoàng cung, chuẩn bị tự mình gặp sứ tiết thú nhân một lần, muốn thăm dò ý đồ của thú nhân.

Trong phòng, Porter ngồi trên ghế, con mèo nhỏ nằm ngủ trong lòng, hai tay cầm lấy điềm quả trên bàn, từng miếng từng miếng, điềm nhiên lẽ lưỡi, hạnh phúc liếm môi cảm nhận hương vị, bộ dáng này, khiến người hận không thể cắn nàng một miếng, đồng thời cùng đưa tới ánh mắt quái dị của Đỗ Trần.

- Uy, ngươi có biết ánh mắt ngươi rất quái lạ không!
Porter thích thú ăn điềm quả, nhìn thấy hỏi.

- Ta xem tiểu tử ngươi càng lúc càng quái
Đỗ Trần đoạt lấy điềm quả của Porter, nhìn chằm chằm hắn.

- Hư...
Porter nguýt dài hờn giận, đứng lên, ngước nhìn Đỗ Trần, ngoắc ngón tay, chờ khi Đỗ Trần trả quả cho hắn, Porter hai tay cầm lấy cắn miếng lớn, hài lòng hạnh phúc nói: 
- Sau này không nên cướp! Phải để cho cẩu đầu quân sư của ngươi, ta phải ăn nhiều, rất nhiều, rất rất nhiều để bổ não...

Lại cầm quả lên cắn hai miếng, hắn nhồm nhoàm, nói: 
- Cảm giác của ngươi, trọng điểm lần này không phải đoàn sứ tiết thú nhân, mà là "Hoàng gia" sứ tiết đoàn của thú nhân! Ngươi hiểu chưa?
Porter thuận tay đưa một quả cho Đỗ Trần.

Đỗ Tràn cắn một miếng: 
- Hoàng gia? Ta hiểu rồi...

Đột nhiên, trong lòng hắn chợt động, vội la lên: 
- Đỗ Tư truyền tin cho ta! Tình huống đại ca ta thế nào?

Porter vừa nhấc đầu, đẩy mắt kính lên.

Không có ngoại nhân, Đỗ Trần trong thần niệm nghe được, trong mắt lệ quang chợt lóe, thuật lại tin tức Đỗ Tư truyền đến cho Porter: 
- Bây giờ bên trong tử lao đã loạn rồi! Lúc trước, Ilan mang theo một nửa hộ vệ tiến vào cùng Verne, nhưng theo đó, năm đấu thần thực lực cường đại đột nhiên xuất hiện trong tử lao, trong đó có đấu thần cửu cấp, bốn người kia đều là bát cấp, hơn nữa còn có trận pháp.

Porter hạ kính xuống, nhẹ nhàng lau: 
- Sau đó thì sao?

Đỗ Trần trong mắt lệ quang càng thịnh, thanh âm càng lạnh, một mặt nghe một mặt nói: 
- Bốn người chế trụ hộ vệ, cửu cấp đấu thần kia muốn bắt đại ca ta! Bất quá dưới đất đột nhiên chui lên hai người, chiến đấu cản trở hắn, trong đó một người là cửu cấp, một người kém hơn một chút... bốn đấu thần chế trụ hộ vệ đồng thời dùng bí pháp ngăn cách âm thanh, xem bộ dáng không muốn kinh động hộ vệ... con mẹ hắn, dám động tới đại ca của lão tử, muốn chết!

Đỗ Trần cuồng nộ, "oanh", trọng quyền đánh tan cái bàn, xé rách trường bào, lộ ra trang phục chiến đấu màu đen, quát: - Dịch Cốt theo ta, Porter ngươi ở đây.

Porter đột nhiên nhảy dựng lên, cánh tay gầy yếu ngăn lại Đỗ Trần lửa giận tận trời: 
- Chờ chút! Ngươi muốn đi bảo vệ Steven, còn muốn thừa dịp cứu hắn sao?

- Nói nhảm! Nếu bây giờ cứu đại ca, vậy hắn sẽ chịu tội đào phạm - tiền đồ của đại ca đời này đều bị hủy! Porter, ngươi làm cái gì?

Porter hai tay đưa lên, buộc chặt chiến đấu phục cho Đỗ Trần, bỏ thêm rất nhiều đồ vật lên người hắn, động tác rất nhanh, cũng rất nhẹ, thanh âm cũng mềm mại: 
- Xem ra ngươi không có giận quá mà hồ đồ! Bây giờ chiến đấu cũng không có kinh động thẩm phán sở, nếu ngươi cứ đi như vậy, vậy ngươi làm sao giải thích khả năng "Dự đoán trước sự việc" tình hình tử lao chứ?

- Ta trước tiên kinh động hộ vệ thẩm phán sở, để cho bọn họ phát hiện tử lao bất thường, sau đó danh chính ngôn thuận theo hộ vệ tiến vào.

- Như vậy sau khi bắt được địch nhân, cũng thuộc về Lanning, ngươi một câu cũng đừng nghĩ hỏi được từ miệng bọn họ.
Nhẹ nhàng lấy ra mặt nạ dán lên mặt Đỗ Trần, Porter nói: 
- Dịch dung nữa! Ta giúp ngươi chuẩn bị một chút, cam đoan không có bất luận kẻ nào nhận ra ngươi.

Sau khi chuẩn bị tốt cho Đỗ Trần, Porter lại mang cho mình một mặt nạ, là dung mạo của Francis, hắn mỉm cười, hai tay vũ động một vòng tròn: 
- Ngươi cùng Dịch Cốt âm thầm rời đi, Ariza cùng tiếu Bối Bối lưu cho ta. Vạn nhất trận đánh kinh động thẩm phán sở, khiến cho quảng trường Bowen đại loạn, "Francis" sẽ lập tức ôm nữ nhi cùng huynh đệ chạy ra quảng trường - đây mới là tình hình hợp lý nhất.

Đỗ Trần có chút sửng sốt, vỗ vỗ vai Porter, cười nói: 
- Không hổ là cẩu đầu quân sư của ta! Dịch Cốt, chúng ta đi.

Porter ôm đầu vai "ai nha" một tiếng, nói thầm: 
- Đại ngu ngốc, bị ngươi đánh cho choáng váng rồi.

Hắn lại bổ sung: 
- Cẩn thận một chút, đừng miễn cưỡng! Nếu chuyện không lớn, đưa hộ vệ thẩm phán sở cùng vệ sĩ cung Verne tới, sau đó đục nước béo cò.

Đỗ Trần đã biến mất, Porter mặc trang phục cho mình, ngưng thần suy nghĩ, lại nói: 
- Harry, phái một chiếc xe ngựa ra khỏi thành, trên xe dụng dấu hiệu phong hào của Brook! Được rồi, phiền ngươi trở về thì mang cho ta ba bao, không, năm bao ô mai!
Hắn xòe năm ngón tay.

Làm xong hết thảy, Porter vỗ vỗ tay, lại ngồi trên ghế, hai tay cầm một điềm quả bắt đầu ăn, mắt nhìn quảng trường ngoài cửa sổ, đột nhiên, hắn vỗ trán: 
- Quả nhiên là bị Francis đánh cho choáng váng rồi.
Hắn cuống quít nhảy lên, vọt tới cửa sổ...

- Harry! Sáu bao.

Ẩn vào Liên Hoa đã thu nhỏ, theo đường lần trước Ilan dẫn, Đỗ Trần cùng Dịch Cốt lặng lẽ tiến vào tử lao Lanning.
Tử lao dưới đất tổng cộng có chín tầng, theo tội hành mà định, Steven bị giam ở tầng sâu nhất, tầng chín, bên người luôn có trăm tên hộ vệ chăm sóc trọng phạm của đế quốc, đúng là thủ vệ sâm nghiêm như thế, khiến cho lần trước Đỗ Trần tới đây chỉ có thể nhờ vào hỗ trợ của Ilan.

Nhưng lúc này trở lại, số thủ vệ ở mấy tầng sau đã giảm bớt rất nhiều, khi Đỗ Trần đi tới thông đạo giữa tầng tám và tầng chín thì Dịch Cốt đột nhiên khoát tay: 
- Thiếu gia, chờ chút, là trận pháp của Auerbach...

Nhắm mắt cảm ứng, hắn chắc chắn nói: 
- Đúng vậy, trong trận đánh tại đại hạp cốc Auerbach, ta đã từng gặp qua loại bí pháp này, bên trong tuyệt đối là hồng y lăng vệ thú tộc.

Chỉ điểm cho Đỗ Trần mấy vị trí trong thông đạo: 
- Cụ trận này cùng xuất xứ với Thú Hoàng Tuyệt Bích, đều là cường lực bí pháp dùng không gian hình thành chân không, hiện tại cửa vào đã bị trận pháp ngăn cản, có thể cách âm, lại ngăn cản ngoại nhân tiến vào! Nếu chúng ta tùy tiện đi vào, sợ rằng sẽ rơi khốn trong trận.

- Thú nhân?
Đỗ Trần âm thầm nghiêm mặt, đánh giá thông đạo trống rỗng, thần niệm hỏi Đỗ Tư, miệng nói: 
- Bây giờ bên trong tổng cộng có bảy, bốn liên hợp dụng bí pháp khống chế thủ vệ - bọn họ nhất định là hồng y lăng vệ, người kia hai nữ đánh một nam, nam nhân kia còn chiếm thượng phong...

- Như vậy, chúng ta trước tiên ngồi trên lão lục xuyên tường, phá trận tiến vào... nhớ kỹ, an nguy của đại ca ta là thứ nhất, sinh cầm thú nhân là vấn đề thứ hai.
Liên Hoa Bảo Giám

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play