Bên trong trướng bồng, Đỗ Trần thấy Dịch Cốt vài lời muốn nói lại thôi, không khỏi cười thầm trong lòng, tiểu Bối Bối tinh thần khế ước quả nhiên bá đạo, Dịch Cốt đối với người khác không chút khách khí, trực tiếp ra tay giết người, sát phạt quyết đoán, quả cảm cực kỳ! Nhưng trước mặt mình, muốn nói mấy lời đều do dự một hồi.
Trướng bồng của thú tộc bố trí hết sức đơn giản, đó là trướng bồng của trưởng công chúa đãi khách, chỉ có lộ ra một cái bàn, một cái giá treo quần áo, ở trung tâm lại có một lò lửa, Đỗ Trần để cho tiểu Bối Bối chơi đùa trên mặt đất, hỏi: - Dịch Cốt, ngươi muốn hỏi gì? Không sao, cứ hỏi đi.
Dịch Cốt cười nói: - Thiếu gia, ta muốn hỏi, vừa rồi người cùng Susanna tới cùng nói gì? Bọn họ như là vừa mua bán cái gì đó?
- Điều này đều là "quy củ" của cao cấp nhân vật trong hắc đạo, ngươi xuất thân là Da Tát giáo hội thánh đồ, thuở nhỏ tiếp nhận giáo dục, mặc dù là chấp chưởng hình phạt, sát phạt quyết đoán tự nhiên không biết loại chuyện này, nhưng người trong "Đạo" lại hiểu rất nhiều việc. Đỗ Trần đến bên bếp lửa, cười nói: - Về phần mục tiêu trên mặt đất của bọn họ, rất xảo hợp, vừa vặn trùng với mục đích của chúng ta.
- Auerbach đại hạp cốc?
- Đúng chính là đại hạp cốc Auerbach. Đỗ Trần chậm rãi nói tin tức mà hắn nắm giữ, cùng tin tình báo có được: Mẫu thân Mayfair lưu lại đầu mối chỉ hướng đại hạp cốc, Phá Khí huyền cũng ở đó, nhưng đại hạp cốc Auerbach tới cùng là cái dạng gì?
Dịch Cốt nói: - Theo Lily cùng Lucy hai vị tiểu thư trong Hồng Loan vũ trận nói, năm đó bọn người Shigeru chính là đi tới đại hạp cốc Auerbach để tham dự đại chiến, cuối cùng chết trận tại nơi đó! Mặt khác căn cứ thánh giáo pháp điển cùng thần ma lục ghi lại, di hài thần Shigeru được tổ tiên ngài thu hồi, mai táng tại cố hương tỉnh Rick. Mà Jolie trung tướng lại thi cốt vô tồn.
Về phần quan tổng chỉ huy của hành động quân sự này, tổng tham mưu trưởng chiến khu Beins, lúc ấy thú hoàng Auerbach dụng bí kỹ cuối cùng đồng quy vu tận, tuyệt kỹ của hắn đánh xuống đại thảo nguyên tạo thành một khe nứt dài hai mươi dặm, sâu một dặm, cơ hồ là hạp cốc không thấy đáy, chính là đại hạp cốc Auerbach hôm nay.
Đỗ Trần nhìn xuyên qua khe hở của trướng bồng ra xa, ánh hoàng hôn chiếu rọi xuống, đại thảo nguyên xanh biếc trải dài ra xa, nhưng ước chừng ngoài trăm dặm đột nhiên bị một dải dất màu vàng cắt đứt-đó là đại hạp cốc Auerbach.
Dịch Cốt cũng thản nhiên nhìn cảnh sắc bên ngoài, hắn nhìn xa hơn so với Đỗ Trần, cũng rung động lớn hơn! Nam hải Beins, Roland, Ziege, Ted ba vị cao thủ hạng nhất đương thời loạn chiến, khiến cho đại phạm vi sông New Zealand động đất lớn, nhưng tính là cái gì chứ? Chỉ cần đối với thổ hệ cùng đại địa hiểu rõ một chút cũng biết, sâu xuống đất một trăm mét khó thế nào, so với bay lên trời một trăm thước còn khó gấp trăm lần - đây là thổ hệ đấu thần nghĩ rằng cao cấp đấu thần lý luận tự cao ngạo "Bách nhất định luận."
Auerbach với lực của một người, có thể đánh ra một cái đại hạp cốc sâu không đáy. Điều này chỉ có thần mới có thể làm được thần tích. Thực lực, chỉ có một chữ để hình dung - thần.
Đỗ Trần cũng không rõ ràng lắm ý nghĩ của Dịch Cốt. Nếu biết, hắn nhất định kinh ngạc vô cùng, bởi vì khoa kỹ kiếp trước của hắn đã sáng tỏ điểm nay. Trong khi loài người có khả năng bay lên, bọn họ có thể tiềm nhất xuống đất bao sâu chứ? Đại địa, vĩnh viễn là lĩnh vực mà con người khó tham cứu nhất.
Dứt bỏ ý nghĩ đối với Auerbach, Đỗ Trần cười nói: - Đúng vậy, thánh giáo còn ghi lại trên thần ma lục, thú hoàng Auerbach sau khi chết trận, thi thể chìm vào đại hạp cốc do bĩ kỹ của mình tạo ra, sau đó, tổ tiên của thú nhân phái ba trăm dũng sĩ xâm nhập đáy cốc, tìm kiếm di hài tiên vương, cuối cùng, bọn họ tìm được thi thể Auerbach, hơn nữa ngay ở đại hạp cốc xây dựng một tẩm lăng của thú hoàng! Đời sau của ba trăm thú tộc dũng sĩ cũng thành trọn đời thủ hộ giả cho di hài Auerbach - hồng y lăng vệ.
Dịch Cốt gật gật đầu: - Rất nhiều năm trước, lão giáo chủ, cũng là ngoại công của ngài từng cùng bốn vị thánh đồ đàm luận về hồng y lăng vệ, bởi vì hàng năm không hỏi thế sự, chỉ ở đáy hạp côc tu luyện, bọn họ cũng không có giống thánh viêm kỵ sĩ đoàn trong gia tộc của ngài bị tha hóa, mà nghe nói ít nhất còn tám phần chiến lực của tổ tiên, không chút kém Hồng Loan vũ trận của thiếu gia ngài, thậm chí có chút hơn.
Lò lửa nổ lép bép, Đỗ Tràn đột nhiên khó khăn nhíu mày: - Bây giờ ngươi hiểu được ta đang làm gì chứ? Mẫu thân lưu lại đầu mối là đại hạp cốc, nhưng đại hạp cốc là thứ gì chứ? Ngoài trừ sơn bích hoang vu, chỉ có một thú hoàng lăng Auerbach!
Nan đề của mẫu thân thật sự quá khó khăn, so với sào huyệt của ba tỷ muội long tộc giống nhau, thú hoàng lăng không giống lăng tổ Shigeru mà dễ dàng tiến vào, Liên Hoa thánh khí của ta tuy nhỏ, nhưng cũng giống côn trùng bình thường, muốn tìm Phá Khí huyền trong lăng mộ mà không kinh động tới hồng y lăng vệ thì thật sự cơ hội quá nhỏ.
Đỗ Trần dừng một chút: - Mà ngươi biết Susanna bọn họ muốn làm gì chứ? A a, bọn họ là đạo mộ tặc, đạo mộ tặc có thực lực cùng kỹ thuật cực cao ở thế giới này! Hơn nữa mục tiêu của bọn họ là thú hoàng lăng.
Khí thế của Dịch Cốt đột nhiên biến đổi: - Chẳng lẽ bọn họ dám trộm lăng mộ của tổ thần thú nhân sao? Bọn họ có loại thực lực này sao?
- Bọn họ chắc là không có thực lực đánh bại hồng y lăng vệ, nhưng Susanna tự xưng là trưởng công chúa của Mc Allen, nàng tự nhiên nhất định biết một số nhược điểm của thú hoàng lăng, hoặc là nói cơ hội đạo mộ! Đỗ Trần sờ sờ mũi: - A a, nói như vậy, chúng ta sẽ theo Susanna thuận gió đẩy xe, chờ bọn chúng giúp ta có được Phá Khí huyền, ta lại bán đứng bọn chúng, thay người Orc báo thù, đây không phải rất hoàn mỹ sao?
Dịch Cốt cũng cười: - Trưởng công chúa của đế quốc Mc Allen đi trộm lăng mộ tổ tiên, hừ, chuyện này thật thú vị.
- Mục đích của Susanna cùng chúng ta không liên quan, nàng vì đạo mộ, lừa thanh niên trai tráng Orc, lại vì không để lại đầu mối mà giết hết mấy trăm lão nhược phụ nữ khu Coulumb. Từ điểm này cho thấy, mặc kệ mục đích của nàng là gì, nàng đều không cần phải tồn tại! Ngữ khí của Đỗ Trần đột nhiên trở nên băng lãnh vô cùng, hình ảnh tàn chi đoạn thủ trôi nổi trên sông Coulumb như xuất hiện trước mắt hắn.
Hai người cứ tán gẫu như vậy, tiểu Bối Bối chơi mệt rồi, nằm ngủ trên mặt đất. Nàng tứ ngưỡng bát xoa, ngủ gục, miệng nhỏ còn chảy nước dãi khiến Đỗ Trần không khỏi cười khẽ, trong lúc này Dịch Cốt đột nhiên nói: - Thiếu gia, trưởng công chúa Susanna tới.
- Nàng còn lo lắng ta... ngươi đi ra ngoài trước, ta không có gặp nguy hiểm thì không cần vào. Đỗ Trần đứng dậy đi ra ngoài đón, tiếp đó hắn sửng sốt, đây là...
Susanna thay đổi trang phục, so với ban ngày, vải vóc trên người nàng nhiều hơn nhiều, nhưng độ trong suốt lại tăng lên, thân thể nhu mị, chỉ ẩn sau một tầng lụa mỏng tanh, theo bước di yêu mị của nàng mà động, có thể nói là mị nữ nhất lưu.
- Thập Tam gia, ngươi tới bất ngờ, ta cũng chưa kịp chuẩn bị tửu yến chiêu đãi ngài, nơi này có mấy bình rượu ngon là ngự dụng của hoàng gia Mc Allen, coi như là hướng ngài bồi tội. Susanna không đợi Đỗ Trần tiếp đón, trực tiếp tiến thẳng vào trướng, hai thị nữ đặt tửu yến xuống rồi ra ngoài, lúc đi, còn khép cửa trướng bồng lại.
Dịch Cốt thủ vệ bên ngoài có chút nghi hoặc, ý tứ của Susanna hình như là không phải uy hiếp an toàn của thiếu gia, mà ngược lại, nàng tới câu dẫn thiếu gia!.. điều này... quên đi, Bác Bì nói qua, loại chuyện này không nguy hại tới an toàn của thiếu gia, mà thiếu gia vận đào hoa, có mĩ nữ lao vào lòng, thật là chuyện tốt lớn lao.
Susanna ngồi xếp bằng trên mặt đất, cùng Đỗ Trần nhìn nhau, lụa mỏng bàng bạc kéo dần lên lộ ra chân dài của nàng, một cảnh sắc khiến lòng người hoa mắt, Đỗ Trần vội ôm lấy tiểu Bối Bối, nhìn chằm chằm nữ nhi đáng yêu không chuyển mắt, sợ nhìn thấy cái gì không nên nhìn, sau đó phạm sai lầm.
Nhưng không tưởng, Susanna không lại gần Đỗ Trần, mà thở ra hơi thơm như lan: - Thập Tam gia, con mắt màu lam của ngài so với ban ngày còn muốn xanh hơn, thật sự khiến cho Susanna tâm trì thần vãng, không biết, ta có vinh hạnh, có thể thấy mĩ mạo của mình trong mắt ngài?
- Xin nhỏ tiếng được không? Trưởng công chúa điện hạ, nữ nhi của ta đang ngủ. Đỗ Trần dựa vào lời nói, trấn định lại.
- Tiểu nha đầu rất đáng yêu, bất quá Thập Tam gia, ta nghĩ, ngài hẳn là với nữ nhân lớn tuổi hơn chút ít cảm thấy hứng thú. Susanna có chút nghiêng đầu, nhìn con mắt Đỗ Trần: - Khách khách, so với diện thủ của ta, ngài mạnh hơn nhiều lắm.
Diện thủ? Đỗ Trần mắng thầm, ngươi con mẹ nó đãng phụ! Mỉm cười, Đỗ Trần nói: - Trưởng công chúa điện hạ, chúng ta bây giờ chỉ là hợp tác, không phải sao? Ta ngoại trừ mua bán, không cảm thấy hứng thú với nữ nhân có vô số diện thủ.
- A a! Nếu Thập Tam gia không thích diện thủ của ta, ta đều giết hết bọn chúng, thế nào?
Đỗ Trần cả kinh: - Trưởng công chúa bỏ được sao?
Susanna nhu nhuyễn cử động, cười nói: - Có gì không được? Ngài, so với bọn chúng mọi thứ đều mạnh hơn.
Đáng chết, nhìn thấy một kẻ đẹp trai, liền giết chết diện thủ tương đối không đẹp trai...
Nếu đêm nay cùng ngươi, ngày mai ngươi thấy một kẻ đẹp trai hơn ta, có đúng là muốn giết ta lấy lòng kẻ mới không? Đương nhiên, trên tam đại lục nam nhân đẹp trai hơn ta, khó mà tìm được! Đỗ Trần có lòng thích ý mơ tưởng, hết cách, ai kêu đời này ta có một thân thể tốt?
Susanna mở một vò tửu tử, cấp cho Đỗ Trần, cười nói: - Mời, đây là rượu trăm năm, được bảo quản ở đáy cốc Auerbach, nhờ đấu khí ngưng gió mà bảo quản, ngay cả cửu cấp đấu thần đều có thể say.
... nam nhân, bản nhân còn chưa thấy qua một người sau khi uống rượu mà không loạn tính. Liên Hoa Bảo Giám
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT