Đỗ Trần sửng sốt: 
"Ba năm cấp làm sao? Còn muốn chọn cái gì?"

Demis ở một bên nói chen vào: 
"Francis, ngươi thường xuyên bỏ khóa đúng không?"

Chờ Đỗ Trần gật đầu, hắn nói: 
"Vậy ngươi nhất định cũng không có được giáo học của học viện an bày. Được rồi, sự phụ thân ái, Demis giáo thụ thân ái nói cho ngươi, khi ngươi tiến vào năm ba sẽ gặp một lần lựa chọn."

Demis vươn hai ngón tay: 
"Đệ tử năm thứ ba hoàn thành trụ cốt huấn luyện, kế tiếp phải tham gia ma luyện chiến giáo, đồng thời gia tăng lịch duyệt cùng tri thức.

Cho nên ngươi có hai con đường: Đầu tiên là ở lại học viện, tiếp tục dưới sự trợ giúp của sư phụ học tập. Thứ hai là đi du học khắp tam đại lục, trong thực chiến mà luyện đấu khí của mình."


"Francis, ngươi định lựa chọn thế nào?" - Bowen cười hề hề hỏi.

Đỗ Trần bỏ vào trong miệng mấy miếng hàm ngư kiền, một mặt tỉnh bơ nói:
"Nếu chọn lựa du học thì có yêu cầu gì không?"

Hắn đối với việc ra ngoài tương đối động tâm, điều này tương đối có lợi cho vụ đào móc việc thiện a.

"Yêu cầu? Cũng không có hạn chế cụ thể gì, bình thường đệ tử du học bên ngoài đều là tự nguyện tạo thành đoàn đội, do học viện chỉ định mấy nhiệm vụ, căn cứ trình độ hoàn thành của các ngươi với nhiệm vụ mà quyết định phân học. Đồng thời trong quá trình các ngươi hoàn thành nhiệm vụ phải luyện đấu khí."

Đỗ Trần hiểu rõ rồi, suy nghĩ một chút mới nói:
"Nếu không có gì bất thường, ta hẳn là lựa chọn ra ngoài du học."

"Hắc hắc!" - Hai tên cổ quái nhìn nhau cười.

"Vậy thương lượng một chút, nếu ngươi muốn đi du học thì chúng ta cùng đi với ngươi!"

"Các ngươi cũng muốn theo ta sao? Lão thầy bói, ngươi hoành hành cả ngày không có chuyện gì đi ra ngoài một chút thì có thể, Demis giáo thụ, ngươi chính là sư phụ của học viện, có thể rời đi sao?"

Đỗ Trần kinh ngạc nhìn Demis.

"Không vấn đề, dù sao đệ tử năm thứ ba đi du học, học viện sẽ chỉ định một vị giáo sư cùng đi với các ngươi, ta có tư cách đi cùng rồi!"

Demis đứng kề vai Đỗ Trần, thấp giọng nói:
"Hơn nữa, ngươi để cho ta làm chỉ đạo sư phụ sẽ có rất nhiều chỗ tốt, tỷ như, ta có thể mặc kệ ngươi có hoàn thành nhiệm vụ hay không, trực tiếp cho ngươi qua."

Lão thầy bói tiếp lời:
"Hơn nữa, đi ra ngoài du nhập không thể mang hài tử đi theo, điểm này là quy củ, nhưng lão đổ quỷ.... hắc hắc, ngươi hiểu chứ?"

Đỗ Trần gật đầu: 
"Ai, vậy cứ như vậy đi!"

"Tốt, quyết rồi nhé." - Demis vỗ cái bàn. - "Ngươi tiếp tục chuẩn bị tấn cấp đi, cái gì cũng đều không cần phải xen vào. Demis đại ca giúp ngươi chuẩn bị tất cả mọi thứ cần thiết cho du học."

Sau khi hiệp nghị, Demis cùng Bowen hai người tiếp tục ở lại tửu quán uống rượu, mà Đỗ Trần lại về tới túc xá của mình.

Tiểu bối bối đang ngồi ở trong sảnh lầu một cười khanh khách nhìn Tuyết Bỉ Nhân ở trước mặt đang biểu diễn các tư thế tức cười.

"Ba ba trở về xem!"

"A a, bối bối ngoan, ba ba hỏi ngươi mấy chuyện có được không?"

Đỗ Trần ôm lấy tiểu tử kia:
"Đệ đệ của ngươi ALex có đúng là một dị thú rất lợi hại không?"

"Đệ đệ? Không lợi hại. Hì hì!" - Tiểu nha đầu nở nụ cười - "Bối bối lợi hại hơn!"

"Ân, bối bối lợi hại, nhưng bây giờ ba ba phải tìm một cao cấp dị thú hỗ trợ, ngươi nói đệ đệ có thể làm được không?"

Lão thầy bói cấp cho mình phương pháp cụ thể để sử dụng hồn khí rất phức tạp, bất quá nguyên lý rất đơn giản - thần lực của cao cấp đấu thần do ba phương diện tạo thành, thân mình, thần sủng, rồi mới tới thánh khí.
Trong đó, đấu hồn của thân mình thao túng hai cái kia. Bình thường, đấu hồn cùng thần sủng và khí hồn là tương thông.

Bây giờ Đỗ Trần không có đấu hồn, nếu hắn muốn dùng hồn khí thì chỉ có thể tìm một thần sủng có thể liên lạc hồn khí đứng giữa. Nói dễ hiểu hơn chính là tìm một dị thú mà đấu hồn tin được hắn.

Đây là một điều cơ hồ không có khả năng, người thường rất khó có một dị thú tin được. Nhưng, Đõ Trần lại có một dưỡng tử tên là Alex.

Vốn Đỗ Trần muốn trực tiếp hỏi Alex, tiểu tử này luôn nói chính mình là cao thủ nhưng cả ngày toàn giặt quần áo, nấu cơm. Nên Đỗ Trần hỏi nữ nhân một chút.

Tiểu bối bối nghe xong yêu cầu của Đỗ Trần, hồi lâu không nói, hẳn là đang cùng Alex trong cơ thể thương lượng gì đó, sau đó nàng cười nói:

"Đệ đệ, không vấn đề!"

"Tốt lắm, nữ nhi!" 

Nhìn tiểu tử kia biến thành nhi tử, Đỗ Trần cười dụ hoặc nói:
"Bảo bối nhi, cấp đấu hồn cho ba ba dùng vài ngày được không?"

Alex nghiêm nghị gật đầu: 
"Có thể. Bất quá, lão cha ta, ta cảnh cáo ngươi không được gọi ta là bảo bối nhi, cao thủ không thích loại xưng hô ác tâm này!"

Hắn cúi đầu nhìn quần áo bẩn cuả tiểu bối bối một chút, lại nhíu mày lắc đầu:
"Đáng chết, ta phải đi giặt quần áo! Ta phải đi nấu cơm! Trời ạ, cái bàn này bao lâu rồi không có lau qua...?"

Nhìn nhi tử tiến vào phòng trong, từ trong lấy ra mấy khăn sau đó bắt đầu lau, Đỗ Trân bất đắc dĩ lắc đầu.

Vài ngày sau, bên người Đỗ Trần đã có một thanh thánh khí kiếm, tên gọi là Thệ Tuyết.

Có được thánh khí của Ziege, hơn nữa dưới sự trợ giúp của nó đấu khí của Đỗ Trần đột nhiên tăng mặng. Cuối cùng trong cuộc đại khảo trong năm - cũng chính là trước khi đại hội đấu thần bắt đầu - hắn đã tấn cấp tam cấp hoàng y ma đấu sĩ. 

Dựa theo quy đinh của học viện - không phân tuổi mà chỉ dựa vào thực lực phân lớp, hắn thành công tiến vào năm thứ ba.

Trong vòng nửa năm, một người thường tấn thăng ba cấp đấu sỹ, nhưng đó vẫn chưa phải là tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả tuyệt thế thiên tài vì trong lịch sử học viện còn có một người so với hắn giỏi hơn, người đó chỉ mất bốn tháng để đạt được thành tựu như Đỗ Trần.

Charle Mange, đây là tên người đó, được xưng là đại tinh không đệ nhất đầu thần hậu vẫn thần thời đại.(đệ nhất thiên tài sau thời đại chiến tranh của các thần.)

Bất quá, nghe nói người này hơn mười năm trước đã chết, cho nên Đỗ Trần bây giờ mới là học viện đệ nhất cao tài sinh.

Nhưng chỉ có Đỗ Trần mới biết, hắn hiện tại là đệ nhất cao tài sinh đang chịu bị khiêu chiến, bởi vì học viện còn có một người có thân thể biến thái – Arthur.

Sau nửa năm, Arthur bây giờ đã đạt được trình độ của Ariza trước đây, cũng chỉ dựa vào lực lượng cùng tốc độ mà có thể đánh bại nhị cấp đấu sĩ. Hơn nữa với tiến bộ của hắn thì thời điểm chống lại tam cấp ma đấu sĩ cũng không xa nữa.

Lúc này, Đỗ Trần đang ngồi trước ngọn đèn giống như mỗi đệ tử trước kì khảo thí đều làm - trước đêm khảo thí đọc sách.

"Bình thường không cần học, trước thi học gấp ba. Mẹ nó, những lời này đối với bất kỳ đệ tử nào trên thế giới này cũng đều là thật." 

Đỗ Trần sau khi phiến phiến nhanh qua một tờ (đấu thần giới luật tổng quát), trong miệng lại không ngừng mắng, nếu không phải hắn có trí nhớ lực siêu cường thì sợ rằng sẽ gặp phải cảnh ngộ thi lại.

"Miện hạ, Helen cầu kiến!" - Đột nhiên, cửa sổ bên ngoài truyền đến một tiếng gọi nhỏ.

Nha đầu xúi quẩy đáng chết này sao lại tới? Đỗ Trần hơi nhíu mày, hắn đứng dậy thu dọn một chút sau đó giấu sách xuống dưới giường.

"Hừ, tiến đến đi!"

Helen đẩy cửa sổ ra, nhảy vào qua cửa sổ, tiếp đó cúi người bái:

"Bái kiến miện hạ!"

Đỗ Trần ngồi trên giường, liếc mắt một cái, lạnh nhạt nói:
"Ta rất chán ghét bị quấy rầy lúc nửa đêm."

"Helen không dám quấy rầy miện hạ, chỉ là... chỉ là có chuyện rất trọng yếu phải hướng ngài bẩm báo."

"Hô!" - Đỗ trần hừ lạnh - "Có chuỵện gì? Nói đi!"

Helen cúi đầu, nói: 
"Miện hạ có thể tại cảng Antwerp vì hơn mười vạn bình dân mà trợ giúp Helen, nhất định là một vị đấu thần vĩ đại mà cao thượng..."

"Câm miệng, ta không thích nói nhảm, phi thường không thích!"

Đỗ Trần cầm lấy chén nước bên giường, nhấp một ngụm.

"Đông!"

"Vâng, Helen không dám nói nhiều lời!" - Helen kinh sợ bất an, lập tức nói – "Helen xin miện hạ ra tay giết L"G."

Đỗ Trần chậm rãi giơ lên cái chén trong tay. "
Hoa hoa" nước bên trong đổ xuống đất, nước chảy trước mặt Helen.

"
Phúc thủy nan thu (nước đổ đi khó lấy lại). Helen! Nói chuyện trước tiên phải biết rõ, nếu không, cho cha con các ngươi, còn có Susan - con rắn nhỏ đó chịu hậu quả vô cùng khủng khiếp. Lần trước ta đã nói qua, chuyện này ta không có hứng thú, nếu ngươi vì chuyện này mà quấy rầy ta…. Hừ!"

"
Không, miện hạ, ta không phải mời ngài ra tay giúp cha con chúng ta báo thù."

Helen khẩn trương, cột nước đang chảy xuống như đoạt mệnh cương châm nhanh chóng chảy nhanh hơn về phía nàng.

"
Miện hạ, ngài nhất định không đành lòng thấy tràng cảnh sinh linh trên Đấu Thần đảo đồ thán chứ? Cừu hận của Helen không dám xin ngài giúp, nhưng, vì người của Đấu Thần đảo, xin ngài hãy giết L"G!"

Chẳng lẽ L"G còn có âm mưu gì?

Cuộc đấu thần tụ hội cũng nhanh chóng tới, tả trưởng lão tiên sinh thân ái cũng sắo tới Đấu Thần đảo. Chẳng lẽ hắn muốn trên Đấu Thần đảo làm cái gì?

Đỗ Trần buông chén nước trong tay, nói:
"
Tiếp tục nói đi, ta có chút hứng thú rồi, bất quá ngươi tốt nhất không nên gạt ta, nếu không..."

"
Helen không dám lừa gạt miện hạ, chuyện là thế này.

Helen nói:
"
Đêm qua, L"G cùng người hầu của hắn ngồi trên một chiến thuyền xuất hiện tại hải vực của Đấu Thần đảo, Susan không có cơ hội giết hắn nhưng lại có được tin tình báo rất quan trọng."

Nàng ngước đầu lên nhìn Đỗ Trần, lớn tiếng nói:
"Mục đích L"G triệu khai đấu thần đại hội là muốn giết tất cả cao cấp đấu thần tham gia!"

Đỗ Trần đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, hắn đi tới trước mặt Helen vài bước:
"
Ngươi không có gạt ta chứ?"

"
Helen không dám!"

Đỗ Trần nở nụ cười, trong lòng có một ý niệm. Lần tụ hội này có mấy trăm người tham gia .. thật là một việc thiện lớn lao đây. 
Liên Hoa Bảo Giám

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play