Chấm dứt lịch trình năm ngày ở HongKong.

Đoàn người trở về Hoàn Thành.

Xe dừng ở cửa của khách sạn Kinh Hoa cách thành phố Hoàn Thành khoảng bốn năm trăm mét.

Trần Kinh không cho Tam Ca đến đón mình, chào hỏi đơn giản với Cao Minh Hoa và đám người Tiền Khiêm Ích xong, hắn một mình cầm theo chiếc va li đơn giản của mình chuẩn bị hành lý để trở về, trông giống như một khách du lịch.

Chờ mọi người đi hết, Trần Kinh cũng đang định đi.

Lại nhìn thấy Đinh Đắc Quân đứng ở trước của khách sạn quanh quẩn một chỗ.

Hắn hơi cuời cười, liền nghe thấy tiếng của Đinh Đắc Quân nói:
- Cao Hà

Cao Hà từ một cái hẻm nhỏ ở phía đối diện đi ra, đứa con của cô trong tay cầm một cái kem to ăn rất ngon lành.

Đinh Đắc Quân bước nhanh đến, rất nhiệt tình nói:
- Cao Hà, đứa nhỏ muốn ăn vậy chúng ta tìm một chỗ đi, ăn kem nhiều quá không tốt cho dạ dày!

Đứa bé vội hét lên nói:
- Con muốn ăn kem, con thích ăn kem cơ!

Đinh Đắc Quân cố chút lung túng, hắn giơ tay ra xoa đầu đứa bé nói:
- Đứa nhỏ này …

Đứa bé nấp ở phía sau, ánh mắt lập tức hướng tới phía Trần Kinh, liền chạy tới bên nói:
- Chú Trần, chú Trần!

Trần Kinh vốn định rời đi, vừa nghe thấy thanh âm này liền quay đầu lại. Thần sắc cũng có chút lúng túng!

Đứa nhỏ cũng nhanh chạy đến trước mặt hắn.

Cao Hà và Đinh Đắc Quân đều ngây ra.

Cao Hà liền bước nhanh đến, kéo tay của tiểu Kim Tử nói:
- Con đứa nhỏ này, chú Trần rất bận rộn! Con đúng là không biết chuyện!

Trần Kinh sờ sờ đầu Tiểu Kim Tử nói:
- Tiểu Kim Tử à, lần sau chúng ta lại chơi tiếp được không? Chú phải đi làm việc rồi!

Tiểu Kim Tử nháy mắt, có chút không muốn.

Đinh Đắc Quân đi đến nói:
- Bí thư Trần, bây giờ đã đến giờ ăn tối rồi, hôm nay tôi mời, chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm, trước tiên nên giải quyết vấn đề no ấm trước?

Trần Kinh hơi nhíu mày.

Cái tên Đinh Đắc Quân này thật là, ông ta muốn gây hình tượng, lại kéo theo mình làm gì? Để làm bóng đèn sao?

Trần Kinh nhẹ nhàng nói:
- Được rồi, được rồi, mọi người đi đi, buổi tối tôi còn có việc khác, sẽ không đi cùng mọi người!

Trần Kinh vỗ vỗ bả vai Đinh Đắc Quân, Hướng về phía Cao Hà gật gật đầu nói:
- Tổng giám đốc Cao, mọi người ăn chơi vui vẻ, tôi đi trước!

Trần Kinh mang theo hành lý xoay người đi, đang đi đến một lối rẽ, thì nhìn thấy một chiếc xe chạy qua người.

Một cánh tay nhỏ từ trong cửa xe đưa ra, lớn tiếng kêu la:
- Chú Trần hẹn gặp lại!

Trần Kinh bất ngờ một chút, nhìn bên trong xe. Cao Hà đang kéo tay đứa bé vào trong xe, trên xe không thấy có hình dáng của Đinh Đắc Quân.

Trần Kinh chậm rãi lắc đầu, xem ra mối nhân duyên này của Đinh Đắc Quân không có hy vọng gì rồi.



Sáng sớm, Trần Kinh vừa mới bước vào văn phòng, trưởng ban thư ký Vương Kỳ Hoa liền tủm tỉm cười chạy đến.

Ông ta rất nhiệt tình nói:
- Bí thư Trần, lần thị sát này rất thành công, tôi đều nghe người ta nói, đoàn thị sát nhận được sự dẫn dắt rất lớn, có thu hoạch rất lớn, Bí thư Trần dẫn đoàn, quả nhiên là hiệu quả không tầm thường a!

Trần Kinh thản nhiên cuời cười nói:
- Lão Vương, mấy ngày tôi không ở đây, Hoàn Thành của chúng ta cũng thay đổi không ít, tôi đến Túc Mã Hà, nhìn thấy Túc Mã Hà đến đâu cũng cờ màu phấp phới, mỗi năm một lần triển lãm máy móc công nghiệp tam giác Lĩnh Nam khai mạc, chuyện này đối với Hoàn Thành của chúng tôi mà nói là một chuyện lớn, chuyện mừng, gần đay anh không ít việc bận a?

Vương Kỳ Hoa nói:
- Tình hình sắp xếp của chúng ta khá tốt, lần này là do Bí thư đích thân dẫn đầu, tôi tin nhất định sẽ thành công!

Ông ta đưa cho Trần Kinh một tờ ghi chép tóm tắt về hội nghị, nói:
- Bí thư Trần, đây là tóm tắt về hội nghị thường vụ Đảng ủy, anh xem qua một chút, có vấn đề gì tôi sẽ giúp anh giải đáp!

Trần Kinh cầm lấy quyển ghi chép nhìn qua một chút, sau đó đặt trên mặt bàn nói:
- Tôi ở HongKong nghe nói rồi, lần này hội nghị rất thành công, mấy điểm khó về nhân sự đều được giải quyết, tôi rất vui!

Vương Kỳ Hoa cười cười nói:
- Còn có một tin, thông qua phê chuẩn của Sở Tỉnh, đồng chí Cổ Tuấn Dũng đã không tiếp tục đảm nhận chức Cục trưởng cục Công an, hiện tại vị trí cục trưởng cục công an vẫn còn trống, Bí thư rất lo lắng về vấn đề này! Mấy hôm trước chúng ta lại xuất hiện một vụ án buôn lậu lớn, đội buôn lậu của chúng ta còn bị thương vong.

- Hệ thống Cục công an Hoàn Thành có rất nhiều truyện khó, nhất định phải làm theo, nếu không đối với các công việc về sau của Hoàn Thành sẽ tạo lên ảnh hưởng rất lớn!

Trần Kinh khẽ nhíu mày.

Hắn dù sao cũng cảm thấy Vương Kỳ Hoa là đến thăm dò.

Bản thân né tránh được một lần hội nghị thường vụ, những việc nên giải quyết cũng đều được giải quyết rồi, một khối như Chu Quốc Hoa Đảng ủy cũng nắm trong tay chặt hơn, có thể nói là không cần đắc tội với ai nhưng vẫn giải quyết được vấn đề.

Nhưng vấn đề kia giải quyết xong rồi, vấn đề của cục trưởng cục Công an này quyết định như thế nào?

Vương Kỳ Hoa đến nghe ngóng thông tin, nói lại ý chí của Nhạc Vân Tùng.

Xem ra Nhạc Vân Tùng là hy vọng mình có thể duy trì cùng ông ta bước đi.

Trần Kinh châm một điếu thuốc nói:
- Đối với vấn đề của cục Công an, cục Công an là đơn vị thuộc chính quyền, cũng không biết chủ tịch thành phố Khương là có thái độ gì?

Sắc mặt của Vương Kỳ Hoa hơi biến đổi, nói:
- Chủ tịch Khương cũng rất sốt ruột, anh ta cũng đến sở tỉnh và lãnh đạo để trao đổi, nghe nói sở tỉnh rất coi trọng ý kiến của anh ta, ước chừng đến cuối cùng sẽ có kết quả!

Trần Kinh hút một hơi thuốc, trong lòng như đã hiểu ra.

Lần này sự đối lập giữa Khương Thiếu Khôn và Nhạc Vân Tùng, dường như là Khương Thiếu Khôn vẫn chiếm thế thượng phong hơn.

Khương Thiếu Khôn công tác ở Tỉnh ủy nhiều năm, có quan hệ rộng và sâu đậm với người ở Việt Châu.

Lần này Tỉnh ủy đột nhiên đưa ra nghi ngờ với công tác của Đảng ủy ở Hoàn Thành, mặt ngoài dường như là đưa ra một đòn cảnh cáo đối với Khương Thiếu Khôn.

Nhưng Khương Thiếu Khôn và Nhạc Vân Tùng hai người cùng đi Việt Châu, chỉ sợ rằng Khương Thiếu Khôn ở trong chuyện này chiếm được tiên cơ.

Cổ Tuấn Dũng đúng là bị miễn chức, người sẽ ứng cử tiếp nhận vị trí Cục trưởng cục Công an có phải hay không xuất hiện tình huống mới?

Sau khi Vương Kỳ Hoa đi, Trần Kinh ngồi trong phòng làm việc cân nhắc một lát, cân nhắc không xong, hắn liền mở ra một đống tài liệu văn kiện đã phê duyệt.

Đến giữa trưa, Trần Kinh ăn cơm ở nhà ăn của Thành ủy.

Bí thư Uỷ ban chính trị pháp luậtVệ Hoa bỗng nhiên xuất hiện ở nhà ăn, nhìn thấy Trần Kinh ở đây, anh ta liền vội chạy đến.

Vệ Hoa gặp mặt liền nói:
- Bí thư Trần, thật là cảm ơn anh, nếu như không có anh ở HongKong nghĩ cách, vụ buôn lậu lần trước ở Hải Sơn hậu quả sẽ không thể biết được, đều là do tôi chỉ huy thiếu sót, thiếu kinh nghiệm, không thì sẽ không như vậy…

Trần kinh cười cười, không lên tiếng.

Thừa dịp cục Công an đang trống không, Vệ Hoa đóng giữ ở cục công an làm một hành động lớn, xem ra là Vệ Hoa không cam lòng thất bại.

Chỉ là gần đây Trần Kinh hiểu được, tình cảnh hiện tại của Vệ Hoa cực kỳ lúng túng.

Một mặt, giữa Vệ Hoa và Khương Thiếu Khôn, vốn dĩ là Khương Thiếu Khôn chuẩn bị đưa Vệ Hoa lên chức, nhưng là vì Vệ Hoa xảy ra “vấn đề”, bị Nhạc Vân Tùng tạm thời treo lên, Khương Thiếu Khôn phỏng chừng khó khăn, đối với anh ta không được nhiệt tình như trước kia.

Một mặt khác, quan hệ giữa Vệ Hoa và Nhạc Vân Tùng càng ngày càng tế nhị.

Nhạc Vân Tùng không thích Vệ Hoa và Khương Thiếu Khôn đi lại gần gũi, bằng không ông ta cũng không cho Uỷ ban chính trị pháp luật một người dật dây như Trần Kinh rồi.

Tình huống xấu hổ, Vệ Hoa không dễ tự cứu mình, hệ thống Hoàn Thành nhiều năm như vậy, bên trong sớm đã thành hệ thống rồi, Vệ Hoa tự nhiên đâm đầu vào, sao có thể dễ dàng sai khiến?

- Lão Vệ, đội ngũ công an của chúng ta cần phải tập luyện nhiều hơn nữa, đội ngũ công an trước mắt không đáp ứng được tình thế hiện tại, theo ý kiến của Bí thư và Chủ tịch thành phố là vị trí cục trưởng cần phải sớm đưa ra, anh cũng có thể cho ý kiến !
Trần Kinh thản nhiên nói.

Cơ mặt Vệ Hoa hơi giật giật, rõ ràng rất mất mác, lắc lắc đầu, không nói câu nào cúi đầu gắp rau ăn cơm.

Anh ta đến Hoàn Thành là hình thức nhảy dù đến, trước khi đến thỏa thuê mãn nguyện, nhưng bây giờ khó đi, mới có mấy tháng liền nếm đủ mùi chua xót ở Hoàn Thành rồi!

Trần Kinh ăn cơm tối, Vệ Hoa vẫn như trước cúi đầu, hắn đứng dậy vỗ vỗ cánh tay anh ta nói:
- Lão Vệ, công việc rốt cuộc cũng phải làm, vì vậy nên để tâm trạng bình tĩnh, phải có tinh thần của con Trâu non!

Vệ Hoa ngẩng đầu liếcTrần Kinh một cái, không nói câu nào, chỉ là gật gật đầu.



Trương Quốc Dân rón ra rón rén bước vào phòng làm việc của Trần Kinh giúp hắn mang thêm trà vào.

Ông ta từ từ đem tờ báo số mới nhất đặt trên mặt bàn của Trần Kinh.

Trần Kinh ngẩng đầu lên nói:
- Sao vậy? Có tin gì đáng chú ý sao?

Trương Quốc Dân nói:
- Có, tin tức của ngày hôm nay rất chấn động, anh ở HongKong chỉ huy bình tĩnh, giải quyết sạch sẽ gọn gàng thuyền buôn lậu, hơn nữa còn bắt giữ được những phần tử chủ chốt của buôn lậu, hôm nay tôi đã thấy người ở văn phòng bàn tán rồi!

- Hả

Trần Kinh cầm tờ báo đến đọc, tiêu đề rất bắt mắt “ Bắt buôn lậu lại lập chiến tích, bên phía cảnh sát lại đánh buôn lậu”

Trần Kinh nhanh chóng đọc tờ báo, bài báo chủ yếu đưa tin về đội chống buôn lậu mấy ngày hôm trước ở Thiên Hải, dưới ngòi bút của tác giả, bài báo viết rất có tính kích thích, đem hành động cảu đội chống buôn lậu viết hết sức sinh động và anh dũng, khiến cho người đọc rất phấn chấn.

Nhưng Trần Kinh rất nhanh liền nhíu mày.

Bởi vì nhìn bài báo này, bên trong rõ ràng viết mấy trăm chữ có liên quan đến việc Bí thư Trần Kinh chỉ huy lần này, phó cục trưởng đảng ủy cục công an Đinh Đắc Quân như thế nào cũng cùng bày mưu tính kế.

Bên trong có một đoạn viết vể cục trưởng Đinh khảo sát ở HongKong nghe ngóng thấy thuyền buôn lậu gặp phải sự phản kháng của vũ trang. Lập tức lệnh cho đội biên phòng phòng chống buôn lậu khẩn cấp chi viện, cũng thông qua cảnh sát vũ trang trên biển, các bộ tư lện cảnh sát Hoàn Thành, mà trước tiên là tìm Bí thư Đảng ủy Trần Kinh báo cáo khẩn cấp.

Về sau Trần Kinh đưa ra chỉ thị trọng yếu, cục trưởng Đinh quyết đoán điều chỉnh bố trí, rốt cục dọc theo hải vực HongKong đem khống chế thuyền buôn lậu, thuyền buôn lậu bị tổn hại nghiêm trọng cũng được ứng cứu thành công, mười mấy đội viên chống buôn lậu cũng được chuyển nguy thành an!

Trần Kinh xem xong bài báo này, cảm thấy đầu tiên hình tượng của mình đột nhiên đồ sộ, nhưng mà Đinh Đắc Quân càng được đắp thành đảm đang quả cảm, thời điểm mấu chốt có thể giữ được hình tượng công an ưu tú trước mặt lãnh đạo.

Cuối cùng Trần Kinh xem tên tác giả, tên tác giả có hai chữ “ Cung Hiên”

Cung Hiên không phải là nhà truyền thông của cục Công an sao? Bài báo này là bài báo từ bên trong cục Công an truyền ra.

Trần Kinh nhăn mặt nhíu mày, cười hì hì nói:
- Bài báo này thật có dụng ý a, đội ngũ báo chí chuyên đề về công an tay bút quả không tồi.

Hắn vừa để báo xuống, liền có điện thoại gọi đến.

Nhạc Vân Tùng muốn gặp hắn.

Hắn đứng dậy, hướng về phía Trương Quốc Dân bắt tay nói:
- Đem những thứ này cất đi, nhật báo Hoàn Thành tôi xem thật muốn chỉnh đốn, cứ tuyên truyền như thế này, ảnh hưởng rất lớn đến công tác của Đảng ủy và chính quyền!

Trương Quốc dân hơi ngẩn người, không suy nghĩ được gì. Vội vàng đem báo thu lại, trong lòng tự nhiên thấy căng thẳng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play