Hạ Quân sắc mặt rất khó coi, ông ta đuổi mọi người đi, một mình ở lại trong phòng buồn bực hút thuốc.
Ông ta rất hận Lý Thanh Hương.
Ông ta không hiểu, lúc trẻ sao mình lại có thể bị người phụ nữ này mê hoặc, từ đó dẫn tới cuộc hôn nhân sai lầm này.
Hiện tại người phụ nữ này giống như ác mộng quấn lấy ông ta, khiến ông ta khổ không thể tả.
Lý Thanh Hương người phụ nữ này chính là vực sâu không đáy, để hạ nhục mình, chuyện gì bà ta cũng có thể làm.
Bà có thể bỏ cả gia đình, bỏ chồng, bỏ con, thậm chí có thể bỏ tất cả thế giới.
Nếu Lý Thanh Hương an phận giống những người phụ nữ khác, đàng hoàng giúp chồng dạy con, liệu có cuộc sống hiện tại không?
Hạ Quân lắc lắc đầu.
Trong màn sương khói quanh quẩn, trong đầu ông ta nổi lên một bóng dáng mơ hồ.
Phụ nữ rất nhu mì, trên mặt luôn là nụ cười hiền dịu.
Cho dù gặp chuyện gì, bà đều ôn nhu hiền hòa như vậy, chưa bao giờ nổi giận, chưa bao giờ lớn tiếng, luôn dịu dàng trang nhã.
Nghĩ đến người phụ nữ này, Hạ Quân trong lòng cảm thấy một sự dịu dàng.
Sau đó cảm xúc lại trùng xuống.
Nếu bỏ thân phận của ông ta sang một bên, nếu ông ấy là một người bình thường, hiện tại sao có thể vẫn là một người cô đơn như vậy.
Vị trí hiện tại của ông ta, dậm chân một cái đã khiến Lĩnh Nam rung chuyển. Ông ta khẽ khoát tay, là có thể quyết định vận mệnh của lãnh đạo thành phố mấy chục triệu dân.
Có bao nhiêu người vắt óc tìm cách muốn tiếp cận mình.
Ông ta chỉ cần liếc mắt một cái, là có thể khiến rất nhiều người run sợ.
Lật tay thành mây, trở tay thành mưa, đối với người có thân phận như ông ta mà nói, chẳng qua là chuyện con nít.
Nhưng vậy thì đã sao?
Ở chỗ cao không khỏi chết lạnh, lại có bao nhiêu người có thể hiểu được nỗi khổ trong lòng ông ta?
Ông ta biết Lý Thanh Hương hận mình vì cái gì, Lý Thanh Hương hận ông ta phản bội, hận ông ta trước khi ly hôn đã có quan hệ vượt mức bình thường với người phụ nữ khác.
Nhưng nghĩ lại, ông ta là một người đàn ông bình thường, Lý Thanh Hương căn bản không thể làm nghĩa vụ của một người phụ nữ bình thường, chuyện này sao có thể hoàn toàn trách ông ta.
- Cô có khỏe không? Hạ Quân mặt nhăn mày nhíu.
Từ lần Lý Thanh Hương và ông ta ngả bài, Lý Thanh Hương thiếu chút nữa làm loạn tố cáo lên Ủy ban Kỷ luật, Hạ Quân liền đưa cô đi.
Hạ Quân không phải là người nhi nữ thường tình.
Lựa chọn lý tính và cảm tính, ông ta không do dự.
Tiễn người phụ nữ kia đi là tốt nhất, cho dù cả đời cũng không quên được cũng không sao.
Theo lý tính mà nói, đối với hai người đều tốt.
Tuy nhiên có một số việc xảy ra thì cũng xảy ra rồi, không thể trở lại trạng thái trước kia.
Đây chính là giống một cái gương, gương vỡ, dù sao cũng không thể còn nguyên dạng.
Có một lần, cô bị oan ức, bị lãnh đạo trường đưa ra yêu cầu không chính đáng với cô, cô cuối cùng không chịu đựng nổi, đêm khuya gọi điện cho Hạ Quân.
Đêm đó Hạ Quân giận tím mặt.
Sau đó ngày hôm sau, ông ta nhẹ nhàng cách chức hiệu trưởng, hơn nữa còn thông qua Cục chống tham nhũng tìm được chứng cớ phạm tội của ông ta, bắt ông ta vào nhà giam.
Còn người phụ nữ kia dưới sự sắp xếp khéo léo của ông, lên giữ một vị trí lãnh đạo trong trường.
Từ đó về sau, hai người không liên hệ lại.
Chỉ có một lần, nội thành kẹt xe kinh khủng, xe của Hạ Quân lại bị dừng đúng trước cửa trường học.
Đúng lúc đó ông ta nhìn thấy một người phụ nữ đạp xe đi vào trường.
Giây phút đó Hạ Quân lẳng lặng nhìn, tâm tình có sự kích động chưa từng có.
Vì ông ta thấy cô vẫn xinh đẹp như vậy, vẫn lạc quan như vậy, vẫn tươi cười như vậy…
Tuy nhiên cảm xúc đó rất ngắn ngủi, xe rất nhanh đi mất, rời chỗ đó, tâm tình Hạ Quân liền nhanh chóng hồi phục, không gợn một tia sóng.
Lại châm một điếu thuốc, Hạ Quân rít một hơi, sau đó nhanh chóng bóp tắt.
Ông ta thở dài một hơi, sắc mặt càng khó coi.
Đều là chuyện cũ rồi, nhưng Lý Thanh Hương vẫn nhéo mãi không buông.
Hơn nữa coi đây là sự uy hiếp, đòi Hạ Quân làm theo ý bà.
Điều này khiến Hạ Quân cảm thấy bị lăng nhục, cảm thấy khó chịu đựng được, cảm thấy giận không kiềm được.
Ông ta đường đường là giáo phụ quan trường Lĩnh Nam, trong đầu không biết có bao nhiêu âm mưu dương mưu, nhưng ông ta moi ruột gan, vẫn không nghĩ ra cách gì hóa giải việc này.
Đối với Lý Thanh Hương, ông ta hiểu rất rõ.
Người phụ nữ này làm cho người khác sợ, không thể nói lý.
Đích xác, Hạ Quân từng có ý nghĩ áp chế Lý Thanh Hương.
Hạng mục của Lý Thanh Hương, Trần Kinh và Diêu Quân Huy, Hạ Quân không cần ra tay, đã có thể khiến họ rơi vào bàn cờ của lãnh đạo cấp cao Tỉnh ủy.
Hiện tại ở Tỉnh ủy, phân kỳ lợi ích giữa Bí thư Mạc và Chu Tử Binh tăng lên rõ rệt.
Hai người không quen biết nhau điều khiển bộ máy, mỗi bên đều đang khiêu chiến thần kinh đối phương.
Bất đồng đó một phần là thăm dò, một phần là ma sát.
Cuối cùng là ma sát nhiều một chút, hay là thăm dò nhiều hơn một chút, ai có thể nói rõ?
Nhưng không hề nghi ngờ, đánh cờ như vậy là rất nguy hiểm, chỉ cần hai bân một bên ngộ phán, khả năng sẽ dẫn tới hậu quả rất nghiêm trọng.
Có hậu quả thì có người phải phụ trách.
Mà những người bị cuốn vào trong trận cờ này, cũng đều có thể cuối cùng trở thành người phụ trách cho trận đánh cờ này.
Đây là rủi ro thực sự.
Hạ Quân đứng cao, nhìn rõ.
Nhưng nhìn rõ thì đã sao? Thấy rõ ông ta vẫn không thoát được sự giằng co vô lý của Lý Thanh Hương.
…
Hội nghị công tác lần thứ ba Hoàn Thành.
Trong cuộc họp, lãnh đạo Đảng ủy Công an Hoàn Thành, Cục công an…báo cáo hành động hạng mục riêng toàn thành phố, nghiêm khắc đả kích thế lực đen tối, chỉnh đốn tình hình liên quan của trị an xã hội.
Lần này toàn thành phố đầu tư hơn bốn nghìn tinh lực, hơn mười trung đội võ tinh, trong ba ngày ngắn ngủi, tổng cộng xóa sổ hơn bốn mươi ổ điểm.
Xóa sạch thế lực phạm tội, thế lực mại dâm chiếm cứ Hoàn Thành làm hoạt động phi pháp, thu phí bảo hộ, ép mua ép bán.
Tổng cộng bắt giữ hơn bảy trăm tội phạm tình nghi, thu được hơn 100kg thuốc phiện, thu được hàng buôn lậu trị giá hơn 50 triệu.
Phá hơn ba mươi ổ điểm mại dâm, khống chế hơn hai mươi người phụ trách vấn đề liên quan.
Thông qua tập thể đả kích tội phạm lần này, đồng thời cũng điều tra ra tình trạng có một đám cán bộ cung cấp ô dù cho các thế lực đen tối trong nội bộ cơ quan Đảng chính quyền. Uỷ ban Kỷ luật các cấp tổng cộng tra ra hơn mười cán bộ, hiện tại Uỷ ban Kỷ luật đã thi hành hành động liên quan đối với vấn đề này.
Trong vòng vài ngày, toàn thành phố Hàn Thành càn quét tệ nạn, có thể nói là một thu hoạch lớn.
Có những thu hoạch này, thêm cả điều tra một loạt điều tra đáng tin chuyên nghiệp đối với hộp đêm Thiên Tâm, vụ án của toàn Hoàn Thành cơ bản điều tra bắt giam liền qua đi.
Thành ủy Hoàn Thành và chính quyền tỉnh và các cơ quan chức năng tương quan đã tiết lộ tỉ mỉ tình hình với các giới truyền thông xã hội.
Hơn nữa Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy tổ chức công tác tuyên truyền chuyên môn.
Muốn có lại lòng tin của dân chúng đối với chính quyền, phải để từ trên xuống dưới của Hoàn Thành ý thức được, thế lực hắc ám không có đất sinh tồn.
Hơn nữa, Cục Công an Đảng ủy còn báo cáo việc sắp xếp nghiêm khắc cơ chế hiệu quả lâu dài của trị an xã hội Hoàn Thành. Bọn họ đều tỏ thái độ với Hạ Quân, tỏ vẻ về sau Hoàn Thành tuyệt đối sẽ không xảy ra sự việc như vậy.
Phải nói hội nghị này rất thành công, thông qua cuộc họp này, Hạ Quân tới Hoàn Thành chủ trì công tác cơ bản có thể vẽ một dấu chấm tròn viên mãn.
Hạ Quân đến Hoàn Thành hơn một tuần, áp dụng thủ đoạn kiên quyết quyết đoán xử lý vấn đề.
Tổ chức nhân sự nhanh chóng định tính hai vụ án, hơn nữa áp dụng hành động chuyên nghiệp cường lực, khiến chân tướng hai vụ án điều tra nhanh chóng.
Hơn nữa thông qua giới truyền thông trước tiên công bố ra bên ngoài.
Không thể không nói, thông qua tuyên truyền của truyền thông, ảnh hưởng tiêu cực của sự kiện Hoàn Thành được tiêu trừ với mức độ lớn.
Sau khi hội nghị tiếp xúc, lãnh đạo chủ chốt của Hoàn Thành ở lại, nghe thư ký Hạ chỉ thị cuối cùng đối với công tác Hoàn Thành.
Nhóm nhân viên hội nghị túm năm tụm ba tản đi, phòng họp lưu lại hai ba người.
Hạ Quân khoát tay một cái nói: - Lão Nhạc một mình ở lại là được, chúng ta nói chuyện riêng.
Nhạc Vân Tùng hít một hơi, gật đầu với mấy người khác, bọn họ nhanh chóng lui ra ngoài, phòng họp liền còn lại hai người.
Hạ Quân lấy một hộp thuốc lá Trung Hoa từ trong túi ra, tự châm một điếu, ném cho Nhạc Vân Tùng một điếu, hai người hút thuốc lá, ông ta thản nhiên cười nói:
- Sự việc tới mức như hiện nay, phải nói là xử lý rất thức thời, điều này chứng minh bộ máy vẫn còn rất có sức chiến đấu, giác ngộ tư tưởng của đa phần cán bộ Hoàn Thành chúng ta vẫn còn khá cao.
Mấy ngày nay tiếp xúc nhiều với Hạ Quân, khiến ông ta rất kiêng kị Hạ Quân.
Hạ Quân ra tay rất độc, hơn nữa không lộ dấu vết gì, một bộ máy vụn cát. Trong tay ông ta, ngay lập tức khiến mọi người đều cúi đầu nghe theo ông ta.
Trong đó bao gồm cả Nhạc Vân Tùng.
Nhạc Vân Tùng không chút nghi ngờ, nếu mình có chút tiêu cực trong sự kiện Hoàn Thành, ngay lập tức Hạ Quân dám phất tay trảm ông ta cho xuống ngựa.
Sự tàn nhẫn của Hạ Quân không chỉ ở bên ngoài, mà còn bên trong.
Ông ta không động thủ thì thôi, vừa động thủ đã khiến người khác không thể phản kích.
Đây là điểm Hạ Quân khiến Nhạc Vân Tùng rất kiêng kị.
Làm lãnh đạo, thật sự muốn chém đại sát, quyết đoán kiên quyết, đây không phải việc khó gì.
Hạ Quân mấu chốt là giơ đao đúng thời điểm, giết mấy người, giữ mấy người, bất cứ lúc nào cũng chuẩn bị xuống tay.
Ông ta một tay cầm đao, một tay cầm kẹo, hai tay động cùng lúc, đây mới là điểm Hạ Quân khiến người ta khó lường.
Vĩnh viễn để lại một tia hy vọng cho người ta, vĩnh viễn để cho người ta một cơ hội, làm người ta mơ hồ có thể nhìn thấy một con đường trong tuyệt vọng.
Cho dù con đường kia rất hẹp, rất nguy hiểm, cửu tử nhất sinh.
Nhưng tính người khiến ông ta không thể không đánh cuộc, người không nhìn thấy hy vọng, vốn không có linh hồn, mà người trong tuyệt cảnh có thể nhìn thấy một tia hy vọng, mới là sự tồn tại có thể hết sức kích phát tiềm lực của bản thân.
Cho nên, trong vòng vài ngày ngắn ngủi, Hoàn Thành toàn bộ đều hiệu suất cao, toàn bộ ban ngành các cấp Hoàn Thành, như một bộ máy vận chuyển tốc độ cao.
Không ai dám có biện pháp dự phòng, không người nào dám để lại đường lui, đều lộ ra bản lĩnh ẩn giấu, rốt cục có thành quả to lớn.
Thành quả này đủ để khiến Hạ Quân có thể mang những lời khen ngợi tốt đẹp ra về.
Sự việc Hoàn Thành kết thúc như vậy?
Chỉ sợ tất cả mọi người đều có thể nghĩ như vậy, nhưng Nhạc Vân Tùng kinh nghiệm hiểm ác thì không lạc quan như vậy.
Bởi vì trong từ điển thành ngữ sớm có tổ hợp từ “Thu hậu toán trướng”(sau sự việc mới biết ai đúng ai sai, ai được ai mất)
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT