Hôm nay thời tiết trong lành, đầu đông Lân Giác trời cao trong xanh, ấm áp, bầu trời xanh thẳm không gợn áng mây khiến cho người ta từ sâu trong lòng đã cảm thấy thoải mái!
Hôm nay Lý Quốc Vĩ đi làm, tinh thần hưng phấn, thần sắc không còn u ám như mấy hôm trước, sáng sớm bước vào sân Quận ủy, trên mặt nở một nụ cười tự tin thong dong.
Những người lại chào hỏi ông, ông đều cười đáp lại, nhìn qua liền thấy được tâm tình hôm nay của ông rất tốt.
Tâm tình của ông tốt hơn, toàn bộ nhân viên công tác trong Quận ủy và Chính quyền dường như tâm tình cũng tốt hơn, rất nhiều người đều bàn tán nghị luận, hỏi vì sao hôm qua còn sa sầm mặt mày, thần sắc u ám, hôm nay liền thay đổi một bộ dạng hoàn toàn khác, chẳng lẽ lại có chuyện gì vui?
Mấy năm nay, Trần Kinh ở Lân Giác đã xây dựng được uy tín, rất được trong vọng, trong lòng cán bộ, Lân Giác vốn không có khó khăn gì mà Bí thư Trần không giải quyết được.
Về nguyên nhân tâm tình của Lý Quốc Vĩ lại tốt như vậy, đã có sáu chữ “Bí thư Trần đã trở lại” khiến người ta tin phục.
Lý Quốc Vĩ cười cười nói: -Haha, chúng ta không sánh được, nhưng thấy Bí thư tiền đồ vô lượng, trong lòng tôi cũng cảm thấy cao hứng! Bí thư của Lân Giác chúng ta ra mặt, nhân dân cùng bộ máy Lân Giác chúng ta có phải cũng nên cảm thấy tự hào hay không?
Lý Quốc Vĩ tự mình rót cho Đồng Tiểu Ly một ly trà Long Tỉnh, rồi tự mình nâng chung trà lên nói:
-Lão Đồng à, chuyện gần đây Tổ điều tra của Ban Tổ chức Tỉnh ủy anh có biết không? Điều tra chúng ta vài ngày liền tra ra rất nhiều vấn đề!
Đồng Tiểu Ly khẽ nhíu mày, không tỏ ý gì nói: -Có thể có bao nhiêu vấn đề chứ? Vấn đề của chúng ta rất nghiêm trọng sao?
Lý Quốc Vĩ buông tay nói: -Lão Đồng, vấn đề này tôi thấy rất phức tạp. Trước kia tôi không phụ trách công tác Đảng và quần chúng, một khối công việc này vẫn luôn do anh phụ trách. Chúng ta có vấn đề hay không anh phải là người rõ nhất chứ, có phải không?
Trong lòng Đồng Tiểu Ly chấn động nói: -Chủ tịch quận, ngài đây là ý gì? Tôi nghe không hiểu!
Lý Quốc Vĩ cười ha hả, nói: -Không có ý gì. Tôi chính là nói Lân Giác chúng ta là một địa phương có tốc độ phát triển cao, địa phương đặc thù có tình huống đặc thù. Bí thư Trần của chúng ta lại là một anh hùng có tài thao lược, lãnh đạo chuyện xưa nói đến.
Vấn đề nhân sự của chúng ta có sao có thể cứ dựa mãi theo nguyên tắc kia?
Có đôi khi tất nhiên cũng phải tồn tại một vài hành vi không hợp quy tác, nói thật lòng, lần này tổ điều tra của Ban Tổ chức không có nói oan cho chúng ta!
Đồng Tiểu Ly nhăn mặt, nhìn chằm chằm Lý Quốc Vĩ, không biết ông ta muốn làm cái gì!
Hai người trầm mặc một lát, Lý Quốc Vĩ nói: -Ngày hôm qua, tôi mất cả đêm hồi báo chuyện này với Bí thư Trần, Bí thư tỏ thái độ, nói chuyện này để anh ấy toàn quyền xử lý, những người khác không cần nhúng tay vào. Lần này tổ điều tra của Ban tổ chức điều tra những vấn đề đó, chỉ có một mình anh ấy nhận.
Những chuyện kia chính là do anh ấy làm, có ai không phục, muốn cáo trạng, hoặc là bên trên muốn xử lý như thế nào, đều do anh ấy gánh.
Anh ấy muốn thử “xông pha trong ngoài” một phen, anh ấy nói Trần Kinh mình ở Hải Sơn xông pha hai năm, còn không có ai dám ý kiến với anh ấy.
Anh ấy cũng không tin lần này có người có thể đánh ngã được anh ấy...
Tay ông ta bỗng nhiên giật mình, thần sắc bắt đầu mất tự nhiên!
Trần Kinh!
Đồng Tiểu Ly và Trần Kinh không thể đánh trực diện, những thủ đoạn của Trần Kinh ông ta đều đã được lĩnh giáo qua, hơn nữa còn bị thua thiệt lớn.
Trong lòng ông ta đối với Trần Kinh vô cùng oán hận, Lý Quốc Vĩ nói “xông pha trong ngoài”, bốn chữ này khiến ông ta hết hồn, ông ta nhanh chóng ý thức được, Trần Kinh hẳn là đã biết được rất nhiều chuyện rồi!
Ông ta là cán bộ xuất thân từ công an, kiểm sát, tòa án, thường phải đấu tranh trường kỳ rồi, thần kinh thép rồi.
Tuy rằng trong lòng ông ta có chút kinh hoảng, nhưng vẫn không có loạn, hơn nữa trong lòng ông ta thực chất vẫn cố chơi liều.
Nếu thật có ai muốn ép ông ta, ông ta cũng có gan giơ tay đánh một cước, dám đem cả Hoàng đế kéo xuống ngựa.
-Lão Đồng từ tận đáy lòng tôi rất hổ thẹn! Bí thư cho tôi cơ hội phát huy nhưng tôi lại làm thành như vậy còn muốn anh ấy đi dọn cho tôi, tôi thật không biết giấu mặt đi đâu nữa! Lý Quốc Vĩ cảm động nói.
Ông dừng lại một chút, đổi giọng nói: -Nói vậy chắc Lão Đồng anh cũng hiểu, Bí thư lập tức bị điều động, anh ấy phải đi, chúng ta cùng những cán bộ trường kỳ công tác bên cạnh anh ấy sẽ không thể quên! Mười mấy người trong Lân Giác chúng ta sẽ mãi nhớ tên anh ấy.
Anh ấy còn có vài sắp xếp với đồng chí!
-Đương nhiên, anh ấy còn dặn, anh ấy hy vọng chúng ta tiếp tục tiến lên theo con đường hiện tại, tiếp tục cam kết đoàn kết, giữ vững sự ổn định! Vì thế anh ta đã tính toán chu toàn!
Lý Quốc Vĩ đứng dậy, chậm rãi bước đến bàn công tác của mình, cầm lấy một túi văn kiện.
Ông quay lại ghế salon, trong tay cầm tập văn kiện, suy nghĩ nói: -Lão Đồng, thứ này chính là Bí thư giao cho anh!
Lý Quốc Vĩ đưa túi văn kiện cho Đồng Tiểu Ly.