Khương Vĩ đi thị sát mấy khu công nghiệp thị trấn Hoàng Công Miếu, Ngọc Vân, thị trấn Tiêu Sơn cùng Trần Kinh, nội tâm ông ta rất không yên.

Gần đây ông ta bị Trần Kinh ủy nhiệm công tác trù bị của hội nghị công tác kinh tế, điều này khiến nội tâm ông ta tương đối bất an.

Hiện tại Lân Giác ngoài Lý Quốc Vĩ, còn hai Phó bí thư, Khương Vĩ và Đồng Tiểu Ly hiện tại ngang hàng, bên trong bộ máy Lân Giác, địa vị của Đồng Tiểu Ly luôn khá đặc thù.

Ông ta phụ trách công tác chính trị pháp luật, ông ta luôn làm vẹn toàn công tác này, bên ngoài châm đâm không lọt, nước tạt không thấm, vị trí trong bộ máy tương đối cao, uy vọng ở Lân Giác cũng tương đối cao.

Tuy ông ta không qua lại nhiều với Trần Kinh, nhưng hiện tại ông ta thành Phó bí thư, địa vị của Khương Vĩ liền bị khiêu chiến.

Trần Kinh để Khương Vĩ phụ bị hội nghị công tác kinh tế trù bị. Trước đây ông ta phụ trách công tác tuyên truyền quần chúng Đảng, hiện tại rõ ràng cảm thấy bản thân không chế có chút lực bất tòng tâm, hiển nhiên, thái độ của Trần Kinh đối với ông ta đã thay đổi ít nhiều.

Vốn Hải Sơn gần đây rối loạn, cục diện Lân Giác cũng có chút không yên, lòng người nổi bão.

Khương Vĩ coi trạng thái đó là một cơ hội, bởi vì ông ta qua lại khá thường xuyên với những lãnh đạo thành phố.

Có thể mặt này phạm vào cấm kị của Trần Kinh, Trần Kinh cho ông ta một uy thế phủ đầu.

Mà cục diện Lân Giác vì Trần Kinh nên dường như lòng người có chút không yên.

Sau khi Trần Kinh về có nói chuyện với các thành viên trong bộ máy một lần, lại giao lưu khá sâu với phái thực quyền trong chính quyền.

Gần đây Khương Vĩ bắt đầu thị sát các thị trấn, không thể không thừa nhận Trần Kinh hiện nay ở Lân Giác uy vọng rất cao, nơi hắn đi qua, cục diện ổn định rất nhanh, trong mấy ngày, Lân Giác khôi phục lại cục diện tích cực trước kia, trở lại không khí vinh quang hồ hởi.

Hôm nay Trần Kinh thị sát thị trấn Ngọc Vân, Bí thư Đảng ủy thị trấn Ngọc Vân, Tần Lam dẫn đầu tất cả thành viên bộ máy nghênh đón hắn.

Tần Lam trước kia không thành công ở Uỷ ban nhân dân quận, tuy nhiên sau khi Trần Kinh dùng anh ta, anh ta lại lấy lại danh tiếng ở Lân Giác.

Không thể nghi ngờ, Tân Lam là người đáng tin của Trần Kinh, mệnh lệnh của Trần Kinh tới, bên Tần Lam chấp hành khá chuẩn.

Vì thế, Tần Lam đắc tội không ít người, mà thị trấn Ngọc Vân phát triển thế, hiện tại là nơi tốt nhất Hải Sơn, dùng lời của Tần Lam nói, mục đích theo đuổi cao nhất của Đảng ủy và chính quyền Ngọc Vân chính là phục phụ doanh nghiệp, phục vụ nhân dân, phải làm tốt môi trường đầu tư, phải giúp nhân dân xử lý những việc thực tế.

Tần Lam ngay cả khẩu hiệu cũng nhất trí cao độ với Trần Kinh, không thể không nói, Ngọc Vân Lân Giác hiện tại là một nơi tràn đầy sức sống.

Tới Ngọc Vân, không thể tránh được sẽ dính tới hạng mục Bán sơn hào đình, hiện tại chính đàn Hải Sơn mọi người nói chuyện Bán sơn hào đình biến sắc, địa phương này đã trở thành một nơi nguy cơ cao.

Vì vậy hạng mục này, cán bộ phải xuống ngựa hiện tại đã sắp hơn 20 người.

Khu chung cư xa hoa nhất của Hải Sơn hiện tại thành quỷ lầu không ai dám ở, bởi vì khu biệt thự Bán sơn hào đình đại bộ phận đều có vấn đề. Hiện tại cơ bản đều trong tình trạng để không.

Khu biệt thự để không, buổi tối đèn tắt, không khí liền rất trầm lặng.

Ngay cả không khí phòng đơn của Bán sơn hào đình cũng bị ảnh hưởng lớn.

Hơn nữa hiện tại lại có người đồn đại, nói một pháp sư phong thủy Hongkong từng xem khu chung cư Bán sơn hào đình, nói khu chung cư này nằm ở vị trí tuyệt mệnh của Hải Sơn, chủ đại hung.

Lại có người nói người già của Hải Sơn hồi tưởng lại, vị trí Bán sơn hào đình trước kia vào thời kỳ Quốc Dân Đảng là vị trí pháp trường, nơi đó đã giết không ít người, là vị trí chôn hàng vạn người.

Các loại tin đồn vừa truyền ra, Bán sơn hào đình tụt dốc không phanh, đã thành một nơi bết bát nhất Hải Sơn.

Trần Kinh lúc tiếp kiến bộ máy của Ngọc Vân, nhấn mạnh năm ngoái có một sự khởi đầu cải cách tốt, quy hoạch khu công nghiệp mới cũng rất khoa học và hợp lý, phương diện thu hút đầu tư lực độ rất lớn, Uỷ viên Đảng ủy thị trấn và chính quyền trong đó sắm vai khá tích cực…

Đồng thời, Trần Kinh chỉ thị, trong năm mới, thị trấn Ngọc Vân phải tiếp tục tập trung phát triển, không được bị ảnh hưởng bởi những tin đồn nhảm bên ngoài, Trần Kinh nói hiện tại hoàn của của Hải Sơn rất không tốt, nhưng hoàn cảnh không tốt chỉ vì một số cán bộ có vấn đề, bọn họ trong lòng lo sợ, hoảng hốt không chịu được một ngày.

Cây ngay không sợ chết đứng, đối với việc thực sự xử lý vì dân, cán bộ mưu lợi cho dân, mãi mãi không phải lo lắng gì, ngược lại, nên cảm thấy vui.

Tổ chức đang quét sạch phần tử của Hải Sơn, muốn coi chuyện này là một cơ hội, có lẽ thông qua sự nghiêm túc lần này, Hải Sơn sẽ có môi trường chính trị minh bạch hơn, Hải Sơn sẽ nghênh đón một sự phát triển mới, to lớn hơn.

Trần Kinh là thuyết gia trời sinh, hắn không dùng bản thảo, miệng phát biểu còn khiến cán bộ bên dưới xúc động một cách khó hiểu.

Miêu tả sơ lược, Trần Kinh vẽ ra kế hoạch tương lai rõ ràng của Ngọc Vân, thậm chí toàn bộ Lân Giác ra.

Khương Vĩ ở bên cạnh thờ ơ lạnh nhạt, không thể không thừa nhận Trần Kinh là một cán bộ rất hấp dẫn, làm việc, điều khiển cán bộ cấp dưới nghe theo chỉ đạo, thủ đoạn rất già dặn, hiệu quả rõ ràng.

Sau khi kết thúc cuộc gặp với cán bộ bộ máy, Trần Kinh và Khương Vĩ có cuộc nói chuyện riêng ngắn.

Khương Vĩ liền nhân cơ hội báo cáo về tình hình trù bị của hội nghị công tác liên quan tới kinh tế.

Báo cáo kết thúc, ông ta cuối cùng không nhịn được nữa nói:
- Bí thư, chúng ta có phải nên báo cáo với thành phố không, hiện tại bầu không kí trong thành phố không tốt, chúng ta báo cáo sớm một chút có phải sẽ chủ động hơn không?

Trần Kinh nhíu mày nói:
- Lão Khương, chúng ta báo cáo cái gì? Nguyên nhân của việc hiện nay bầu không khí không tốt là gì? Nguyên nhân là vì Uỷ ban Kỷ luật tiến hành điều tra đối với toàn bộ Hải Sơn, dưới tình huống như thế chúng ta biết báo cáo như nào?

Nếu quả thật phải báo cáo, chúng ta nên kêu gọi trong quận, kêu gọi cán bộ có vấn đề chủ động khai báo vấn đề với Đảng ủy cấp trên, chủ động liên hệ với Uỷ ban Kỷ luật để hưởng lượng khoan hồng, ngoài ra, tôi thật sự không biết báo cáo cái gì nữa.

Khương Vĩ sửng sốt, thần sắc ngạc nhiên.

Lời nói của Trần Kinh nghe rất hoang đường, nhưng cẩn thận suy ngẫm, lại đúng là như vậy.

Hiện tại chính đàn Hải Sơn lòng người lay động, rung chuyển bất an, truy cứu căn nguyên chính là vấn đề sự việc đã bại lộ, rất nhiều người sợ bị phong chào chống tham nhũng này liên lụy nên trở nên hoảng sợ, Lân Giác hoặc ít hoặc nhiều có tình trạng như vậy.

Nhưng tình trạng như vậy tồn tại thì Quận ủy báo cáo lên trên như nào? Báo cáo có phải sẽ biến thành chủ động khai báo vấn đề?

Nếu muốn thẳng thắn vô tư, không thẹn với lương tâm, vào lúc này thì vội cái gì? Hoàn toàn không cần hoảng hốt.

Khương Vĩ cẩn thận suy ngẫm lời của Trần Kinh, thần sắc liền biến đổi, có chút ngượng ngùng, cảm Giác mình hoàn toàn là tự đòi mất mặt.

Đồng thời ông ta cũng mơ hồ hiểu được căn nguyên của việc Trần Kinh bất mãn với mình.

Hải Sơn gặp chuyện không may, Khương Vĩ không lấy Lý Quốc Vĩ làm trung tâm giải quyết vấn đề, mà lại tự động tiếp xúc với lãnh đạo thành phố, cách làm như vậy khiến Trần Kinh nghi ngờ, có phải trong thành phố có người đang giở trò, muốn đem Trần Kinh làm vũ khí sử dụng?

Nghĩ đến đây, lòng ông ta đột nhiên trầm xuống, cảm thấy tình cảnh của mình có chút bị động rồi.

Trần Kinh nhìn chằm chằm Khương Vĩ nói:
- Lão Khương, công tác kinh tế không thể buông lỏng, cho dù hoàn cảnh bên ngoài có biến hóa như nào, chúng ta phải cố gắng giữ tỉnh táo, mỗi khi gặp đại sự cần bình tĩnh, điểm này vô cùng quan trọng. sự phát triển của Lân Giác chính là nằm trong tay những lãnh đạo như chúng ta.

Tư tưởng chúng ta không kiên định, cảm xúc hễ dao động, ảnh hưởng tới cả triệu dân Lân Giác, điểm này chúng ta phải nhớ kĩ.

Trần Kinh dừng một chút, nói tiếp:
- Bên ngoài hiện tại có tin đồn, nói trong sóng gió lần này tôi sắm vai gì gì đó, nói tôi tạo ra mâu thuẫn trong bộ máy Hải Sơn. Những lời này chúng ta tạm thời nghe thôi, cũng không cần giải thích nhiều.

Đối với mấy tin đồn như vậy, tôi chỉ có một câu, đó là chuyện gì cũng có nguyên nhân của nó, cứ cho là tôi thêu dệt chuyện, cứ cho là tôi sắm vai gì đó, đó cũng là do có người phạm pháp loạn kỷ cương, có người không quan tâm tới quốc giáp của Đảng, bằng không Uỷ ban Kỷ luật sao có thể điều tra tới họ?

Có một số việc thực sự vớ vẩn, Hải Sơn xảy ra sự việc lớn như vậy, không ai nghĩ căn nguyên sâu xa của Hải Sơn, hiếm có người bóp cổ tay mấy cán bộ vi phạm kỉ luật này, ngược lại đem đầu mâu chỉ hướng vào tôi, nói tôi thế này thế kia. Nói thật, tôi rất phẫn uất đối với những chỉ chích như vậy, lúc cần thiết, tôi sẽ tỏ thái độ.

Trần Kinh nói, mặt xanh mét, Khương Vĩ nghe cũng trở nên khẩn trương cực điểm.

Trần Kinh trẻ hơn Khương Vĩ hơn 10 tuổi, nhưng đúng là hễ nổi giận, khí thế khá kinh người, rất uy nghiêm, khiến nội tâm Khương Vĩ chấn động.

Mà trong nội tâm ông ta, càng coi trọng Trần Kinh hơn.

Đánh giá của chính đàn Hải Sơn đối với Trần Kinh, phần lớn là nói Trần Kinh bối cảnh thâm hậu, mạnh vì gạo, bạo vì tiền, giỏi trong việc tạo các mối quan hệ. còn nói Trần Kinh tinh thông quyền mưu chi đạo, có nhiều thủ đoạn và mưu lược trong chính trí, là một người rất khôn khéo, có khả năng.

Nhưng hôm nay Khương Vĩ còn phát hiện, Trần Kinh cá tính rất mạnh, mạnh một cách cực đoan, chớ nhìn hắn bình thường dường như không hiển sơn lộ thủy, nhưng một khi làm hắn bực, hắn rất có khá năng sẽ triển khai thủ đoạn cứng rắn.

Vừa nghĩ tới đây, Khương Vĩ tin những việc phát sinh ở Hải Sơn này không phải bút tích của Trần Kinh.

Trần Kinh không cần phải dùng những việc đó để trả đũa.

Trên thực tế, Trần Kinh nếu thật sự muốn ra độc thủ, khả năng ra tay sẽ độc hơn, đương nhiên điều kiện tiên quyết là có người làm Trần Kinh giận.

- Bí thư, trong quá trình xử lý có một số phương diện, tôi chưa nghĩ cặn kẽ, phạm sai lầm. bây giờ vừa nghe cậu nói như vậy, tôi hiểu ra rồi, trong lòng đã có chủ ý.
Khương Vĩ nói.

Khương Vĩ dã tâm rất lớn.

Ông ta vốn nghĩ Hải Sơn xảy ra chuyện lớn như vậy, mâu thuẫn giữa Trần Kinh và lãnh đạo chủ chốt trong thành phố sẽ trở nên gay gắt, hắn không có cách cùng chung sống với lãnh đạo chủ chốt trong thành phố, khả năng về sau con đường phát triển trên chính đàn Hải Sơn cũng không thuận lợi như trước nữa rồi.

Khả năng lớn nhất là Trần Kinh rời khỏi Lân Giác, nói vậy, vị trí Bí thư Lân Giác để trống, với uy vọng và lý lịch kinh nghiệm của Khương Vĩ, ông ta hoàn toàn có thể tiến thêm một bước.

Tuy nhiên hiện tại ông ta chợt phát hiện, Trần Kinh không phải người dễ dàng phạm vào.

Cho dù Trần Kinh thật sự gặp phải cục diện không may, trong tay hắn vẫn có con bài.

Thực ứng với một câu nói, thời gian hiện tại còn sớm, chẳng biết hưu chết sẽ về tay ai.

Ở thời điểm như vậy, lựa chọn mạo hiểm là sai lầm, Khương Vĩ cảm thấy khủng hoảng về sai lầm của mình, đương nhiên ông ta cũng không chủ động nhận sai với Trần Kinh.

Thẳng thắn mà nói, đây là nguyên tắc nhất quán của Trần Kinh, lòng dạ và thủ đoạn của Trần Kinh, điểm này khá chắc chắn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play