Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tuyên giáo Kiều Đại Lâm gần đây gặp phải áp lực khá lớn.
Ở thành phố, vì vấn đề phát triển bị giới truyền thông nghi ngờ, kết cấu hàng hóa kinh tế và phương thức tăng trưởng kinh tế bị bên ngoài nghi ngờ đủ kiểu.
Để xử lý mối nguy quan hệ xã hội lần này, Kiều Đại Lâm gần đây bước phải thật cẩn thận, nhưng vẫn như cũ không thể hoàn toàn giải quyết được vấn đề, vẫn còn gặp phải mối nguy quan hệ xã hội như trước, hơn nữa còn gặp phải một mối nguy quan hệ xã hội mới bất cứ lúc nào cũng có thể ập tới, khả năng sẽ mạnh hơn, có sức kinh động giới truyền thông hơn, khả năng ảnh hưởng lớn hơn.
Kiều Đại Lâm liền báo cáo công việc gần đây cho Bí thư Thành ủy Hoàng Hồng Viễn, Hoàng Hồng Viễn dặn dò cẩn thận ông ta, khiến ông ta phải động não nhiều hơn để nghĩ biện pháp.
Nói trong số các nhân tài đông đúc, có rất nhiều nhân vật tài ba lợi hại trong các mặt xã hội đều có sức ảnh hưởng tương đối lớn, Kiều Đại Lâm phải tăng cường khả năng xã hội, xây dựng quan hệ trong nhiều phương diện tổ chức, tìm được chính xác cách giải quyết vấn đề.
Không chỉ có vậy, còn cần tiếp tục tăng cường thâm nhập vào các mối quan hệ truyền thông, phải thành lập đường dây quan hệ truyền thông lâu dài, hiệu quả, phải nhằm vào các mối quan hệ nguy cơ gặp phải gần đây để nghiêm túc kiểm điểm, từ đó khiến cho họ coi trọng, nhờ vậy thay đổi hoàn toàn quan niệm và phương pháp của công tác tyên truyền.
Đối với chỉ thị của Bí thư, Kiều Đại Lâm căn bản làm không tìm được cách giải quyết vấn đề hợp lý, thông qua đủ loại quan hệ, ông ta rõ ràng biết Phó bí thư Hồ Tuấn Trung ở tỉnh có sức ảnh hưởng quan trọng đối với công tác tuyên truyền, tốt nhất là có thể khiến cho Hồ Bí thư coi trọng, nếu ông ta đồng ý giúp, giải quyết chuyện này có thể lập được chút đại công.
Quan hệ cùng giới truyền thông, Kiều Đại Lâm không xa lạ gì, không khoa trương mà nói, các loại truyền thông từ trung ương đến địa phương, Kiều Đại Lâm ông không có cái gì không quen thuộc.
Tuy nhiên quen thuộc là một chuyện mà người khác có nể mặt hay không là một chuyện khác.
Đối với Kiều Đại Lâm, giới truyền bên trong, bên ngoài tỉnh, nội thành, ngoại thành luôn là như vậy, nói bọn họ tự cho là thanh cao cũng được, nói bọn họ mua danh chuộc tiếng cũng được, dù sao Kiều Đại Lâm cũng sẽ không nhúng tay vào, mà một đơn vị bình thường này lại có sức ảnh hưởng vô cùng lớn, cái này gọi là quyền uy của truyền thông.
Kiều Đại Lâm lăn lộn trong giới quan trường đã nhiều năm, ông đương nhiên hiểu được cái gọi là quyền uy của truyền thông, không có năng lực thật sự là châm không lọt, tạt nước không qua.
Phía trên quyền uy truyền thông cũng có người chủ quản đơn vị, cũng phải dưới sự lãnh đạo của Đảng để khai triển đưa tin, Kiều Đại Lâm không có cách tạo quan hệ với giới truyền thông này, đây là vấn đề năng lực cá nhân của ông, nếu trên tay có nhiều tài nguyên hơn một chút, sự ủng hộ của lãnh đạo lớn hơn một chút có lẽ kết quả đã không như vậy.
Bởi vì đã có chỉ thị rõ ràng của Bí thư Thành ủy Hoàng, cánh cửa công tác của Kiều Đại Lâm cũng được mở rộng hơn, ông thông qua đủ mọi con đường bắt đầu xâm nhập điều tra căn nguyên mối nguy quan hệ xã hội lần này.
Ông thông qua đủ con đường quen biết, lần này bối cảnh của nguy cờ là Lân Giác bỗng nhiên quật khởi, khiến cho quan hệ giữa các huyện lân cận chuyển biến xấu, gay gắt.
Mâu thuẫn giữa Trần Kinh và Trịnh Quốc Hoa trở nên gay gắt, đã có người tận mắt thấy phóng viên nổi tiếng của tỉnh thành liên tục tới Lân Giác điều tra nghiên cứu sau đó có một bài báo đả kích mối nguy quan hệ xã hội lần này.
Rõ ràng mối nguy quan hệ xã hội lần này đã khởi phát một cuộc tranh luận không nhỏ, trọng điểm tranh luận chính là tính ưu việt trong sự phát triển của Lân Giác.
Sự phát triển đi lên của Lân Giác là nhờ phương thức quy hoạch tinh tế, lấy ngành sản xuất làm trung tâm, lấy một ngành sản xuất tinh vi làm thế mạnh, như vậy sự phát triển càng có lợi cho ưu thế cạnh tranh trong việc thành lập địa khu, càng có lợi cho việc hình thành sự thần bí cho khu vực.
Trần Kinh làm việc rất thẳng thắn, không che giấu, chuyện thế nào thì là vậy, Trần Kinh chưa từng phát huy tác dụng, nhưng hắn có năng lực phát huy tác dụng!
Còn nữa, Trần Kinh không phải một quả hồng thối, cục diện này giao cho hắn sẽ khá ổn, bước đi của hắn còn có phán đoán của mình, điểm này Kiều Đại Lam có thể cảm nhận được trong lời nói và cử chỉ của Trần Kinh.
Nhưng dù thế, Trần Kinh cũng không sợ chút nào, hắn gây thù chuốc oán ở đây thì có sao chứ?
Hắn có gan cơ mà, lần này đáp ứng Kiều Đại Lam, hắn có gan lộ bài, là một cán bộ trẻ tuổi, có can đảm như vậy cũng không khiến người khác giật mình, điều khiến người ta giật mình chính là Trần Kinh có thể cân nhắc việc này rất đúng mực.
-Cải cách không dùng bạo lực, ngày mai chúng ta sẽ vào tỉnh thành, như thế nào? Ánh mắt Kiều Đại Lâm sáng ngời. Nhìn chằm chằm Trần Kinh cất giọng nói.
-Trần Kinh cười cười nói: -Trưởng ban Kiều không cần phải vội, ngày mai chúng ta đến tìm phóng viên nổi danh của Nhật báo Phương Nam, Đường Ngọc, để nghiên cứu điều tra qua về Lân Giác trước, tôi sẽ sắp xếp thời gian, chúng ta cùng nhau ăn cơm!
Hắn dừng một chút nói: -Trưởng ban Kiều, người khác đến Việt Châu chủ yếu vượt qua Hải Sơn, chúng ta vượt qua bằng đường khác, chuyện này không cần tôi nói, ngài cũng biết phải không?