Bằng kinh nghiệm chính trị nhiều năm của ông ta, hôm nay ông ta bỗng nhiên cảm thấy chính đàn Lân Giác có chút gì đó kỳ lạ, ông ta cảm giác, cảm thấy có một thứ gì đó mà bản thân cũng không ý thức nổi.
Chính trị chính là như vậy, dựa vào ngộ tính, dựa vào tiên đoán, có thể sớm nhận ra người tinh tế trong đó, luôn đi đầu, mà người đi đầu thường chính là người thắng cuộc.
Hôm nay kết quả Hội nghị thường vụ rất viên mãn, hơn cả sự viên mãn mà Khương Vĩ dự kiến.
Tuy rằng Khương Vĩ dự được rằng Trần Kinh khẳng định là có một vài ý tưởng hoặc là chủ ý gì đó, nhưng ông ta không ngờ được rằng Trần Kinh đã hoàn toàn định liệu trước tất cả.
Về chuyện tranh giành chuyên gia làm thí điểm, Trần Kinh ở trong cuộc họp đề xuất, quy hoạch phát triển kinh tế một khu, chuyên gia cho ý kiến là một phần nhưng trọng yếu nhất vẫn là các giới trong xã hội từ trên xuống dưới, phải thật rõ ràng đặc điểm địa khu đó, phải có mục tiêu phát triển rõ ràng, phải có ý nghĩa phát triển rõ ràng.
Cho nên Trần Kinh đề xuất, chuyện chuyên gia là thí điểm phải coi trọng trên cả hai phương diện.
Bên ngoài, phải tiếp tục tăng cường công tác quan hệ xã hội, phải tiếp tục duy trì và tạo mối quan hệ vững chắc với Cục cải cách và phát triển. Nhưng mặt khác, trong nội bộ, cũng nên vì chuyện này mà chuẩn bị một chút.
Khương Vĩ toàn quyền phụ trách công tác lãnh đạo cuộc hội thảo này, sau khi kết thúc Hội nghị thường vụ, ông ta liền triển khai ngay Hội nghị các ngành tương quan, bước đầu bố trí tiến hành hoạt động lần này.
Bởi vì thời gian gấp gáp, phương án hoạt động cụ thể nội trong ba ngày phải trình lên Bí thư phê duyệt, sau đó lập tức tiến hành.
Trải qua một trận khua chiêng múa trống, Khương Vĩ mệt muốn chết, ông ta đóng cửa phòng, dùng chút thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, nhắm mắt dưỡng thần, khôi phục tinh lực.
Nhưng càng yên tĩnh, trong đầu ông ta lại nghĩ đến nhiều vấn đề.
Ông ta bỗng nhiên ý thức được, cuộc hội thảo lần này không chỉ là tăng khả năng cạnh tranh làm thí điểm. Sau khi Trần Kinh đến Lân Giác, vẫn luôn tận lực cải cách.
Nhiệm vụ của Quận ủy chủ yếu là phụ trách các vấn đề vĩ mô, đề ra phương hướng, trước mắt, trong phương diện này Trần Kinh vẫn còn bị bó buộc, nhưng nếu trải qua cuộc hội thảo lần này, sức ảnh hưởng của Quận ủy chắc chắn sẽ được mở rộng, rất có thể sau này, cốt lõi sự phát triển của Lân Giác sẽ do Quận ủy nắm giữ.
Trần Kinh đến Lân Giác chưa lâu nhưng người thanh niên này làm việc rất có trình tự, từng bước từng bước môt ép sát, dần dần thẩm thấu sức ảnh hưởng của mình, đợi tất cả các công tác cơ bản đã làm tốt, bây giờ bất thình lình ra một đòn sấm sét, xuất hiện vào lúc không ngờ, lúc đó sẽ khiến Lân Giác chấn động.
Quả nhiên không phải đèn cạn dầu, những cán bộ vượt qua cuộc thi công tuyển toàn tỉnh lần này, vốn đã nhận được nhiều sự chú ý, Trần Kinh lại là người nổi bật nhất trong số đó, quả nhiên xuất chiêu thật tuyệt diệu.
Nhưng cuối cùng, Khương Vĩ vẫn không tìm ra được điểm mấu chốt của vấn đề, tất nhiên ông ta không biết, cái gọi là chuyên gia trợ giúp, toàn bộ dự án này đều do hắn soạn ra, mục đích căn bản của hắn chính là muốn thay đổi hiện trạng phát triển trước mắt của Lân Giác, muốn cho Lân Giác phát triển đi lên một con đường mới.
Cần thảo luận có liệu có phải là ý nghĩa phát triển hiện tại của Lân Giác, sai lầm trên đường đi của Lân Giác hay không? Lý Quốc Vĩ bỗng nhiên ý thức được hậu quả việc mình đã làm.
Thế nhưng Trần Kinh ra sức diễn thuyết như vậy, chuẩn bị đầy đủ như vậy, ngẩng cao đầu đầy khí thế nói với mọi người, vào lúc này Lý Quốc Vĩ sao có thể phản đối chuyện này đây?
Ông ta thậm chí ý thức được, có lẽ Lân Giác đi cạnh tranh chuyện chuyên gia đến giúp đỡ làm thí điểm chính là một sai lầm, sự phát triển của Lân Giác hiện tại đã lên như xe tốc hành rồi, dựa vào nhưng bước phát triển hiện tại, nhất định có thể lấy được thành tích tốt, một khi thế, còn cần phải tranh giành cái hạng mục trợ giúp làm thí điểm này để làm gì chứ?
Ông ta trở lại phòng làm việc của mình, càng nghĩ càng bực bội trong lòng, sắc mặt cũng càng lúc càng âm trầm.
Thời gian gần đây, buổi tối Lý Quốc Vĩ thường mất ngủ, ông ta tự tạo cho mình một áp lực rất lớn, mỗi ngày đều cố gắng công tác.
Ở trong bộ phận chính phủ, ông ta nghiêm túc thực thi chỉnh đốn, phương diện công tác công trình, trị an xã hội... ông ta đều tự mình kiểm tra.
Lý Quốc Vĩ có được ngày hôm nay, ông ta trở thành nhân vật chính phủ có tiếng chủ quản một phương, ông ta rất coi trọng những quyền lợi mình đang nắm giữ.
Đương nhiên, còn có một nguyên nhân khác, đó là vì ông ta rất để ý đến sự phát triển hiện tại của Lân Giác, ông ta không hy vọng có thể thay đổi thế trận này, cuối cùng sẽ ảnh hưởng đến triển vọng chính trị của ông ta.
Trần Kinh làm Bí thư ý thức rất tốt, trong vấn đề nhân sự duy trì được quyền uy nhất định, về những chuyện khác, cụ thể là vấn đề phát triển, Lý Quốc Vĩ càng tin tưởng bản thân.
Nhưng hôm nay, ông ta một lần bất cẩn, dĩ nhiên cũng đã tạo thành cái kết cục này, không thể phủ nhận, ngoài dự liệu của ông ta.
Trần Kinh ra tay quá nhanh, xuất chiêu rất bất ngờ, khiến ông ta không có đủ thời gian phản ứng.
Về đến nhà, vợ ông ta Thư Phương ra đón, vừa thấy sắc mặt ông ta không tốt, liền cau mày nói: -Lão Lý sao vậy? Ai chọc giận ông sao?
Lý Quốc Vĩ hừ nhẹ, không nói gì.
Vào phòng khách thấy Bành Triều Huy đang ngồi ở trong, Lý Quốc Vĩ vừa vào tới của, anh ta đã cười hì hì, đứng lên nói: -Anh, hôm nay tan ca sớm vậy, em còn tưởng phải chờ một lát nữa chứ!
Thư Phương hơi sửng sốt, sắc mặt cũng thay đổi, nói:
-Lão Lý, cuối cùng là ông có chuyện gì vậy? Có kẻ nào chọc ghẹo ông sao? Ai đắc tội với ông cũng không nên chút giận lên người trong nhà chứ, tôi cảm thấy hiện tại Triều Huy cũng không tệ, cũng biết điều hơn trước kia rồi mà...
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT