Những năm gần đây, học hỏi Lĩnh Nam đã gần như là một phong trào trong các tỉnh trên cả nước. Từ cải cách của Lĩnh Nam mở ra các lớp huấn luyện, học tập kinh nghiệm. Đây là chuyện mà cả nước từ trên xuống dưới đều đang cân nhắc, học hỏi.
Có thể không chỉ trong nước mà cả quốc tế cũng đang học hỏi Lĩnh Nam.
Dù sao sự phát triển kinh tế của các nước cộng hòa trong mấy năm nay cũng là thành tựu được mọi người quan tâm, mà thành tựu tiêu biểu chính là Lĩnh Nam.
Sự phát triển của Lĩnh Nam đại diện cho sự phát triển và tân tiến của nước cộng hòa, học hỏi tốt thành tích của Lĩnh Nam, sự phát triển kinh tế của các nước cộng hòa trong tương lai về cơ bản cũng có gốc rễ hơn.
Gần đây Trần Kinh cũng lao đầu vào nghiên cứu tỉnh Lĩnh Nam này.
Ví như sự khác biệt giữa Nam và Bắc, sự sai khác về Đông và Tây.
Toàn bộ nền kinh tế của Lĩnh Nam phát triển rất tốt, nhưng xã Tiên Sơn, xã Tĩnh Viễn... ở phía Bắc Lĩnh Nam phát triển còn chậm, mặt khác, xã Bắc Uyển, xã Thông Ninh ở vùng Bắc Bộ Lĩnh Nam cũng khá lạc hậu.
Mà những vùng kinh tế phát đạt của Lĩnh Nam hầu như đều phân bố pử vùng châu thổ sông Lĩnh Giang.
Phân bố ở vùng châu thổ này chủ yếu có thành phố Việt Châu, Lâm Cảng, Hải Sơn, Nam Cảng, Thuận Sơn, Thông Môn, Hoàn Thành....
Đây là những tất cả những thành phố có kinh tế, có một số thành phố có thể vượt trội hơn hẳn vài tỉnh phía Tây Bắc, mà trong số đó, thành phố Việt Châu, Lâm Cảng, còn có Hoàn Thành hiện tại cũng đã là thành phố cấp II rồi, trong đó thành phố Lâm Cảng và Nam Cảng là những đặc khu kinh tế dành riêng cho nội các Chính phủ.
Tổng quan đặc điểm của mấy thành phố này.
Đầu tiên, các thành phố này đều phân bố ở vùng hạ du bình nguyên sông Lĩnh Giang, vùng này giao thông thuận lợi, đường cao tốc khắp nơi, vận tải đường sắt và đường không đều vô cùng tiện lợi.
Khoảng cách giữa thành phố và trung tâm đều khoảng 3 giờ đường xe, đây là một địa khu có phạm vi lớn, tạo ra điều kiện vô cùng tốt.
Mà bởi vì thu nhận nhiều cho nên có rất nhiều doanh nghiệp có quy mô sản xuất ra đời.
Có một số doanh nghiệp còn xây dựng hoàn chỉnh dây chuyền sản xuất, ví dụ như công nghiệp điện tử, ngành sản xuất, gia công plastic, ngành sản xuấ Kim loại nặng.... Dưới trình độ quy mô lớn, các vùng đã có thể tạo ra được những ưu thế riêng, nhờ đó mà kéo nền kinh tế của một phương phát triển lên.
Không thể phủ nhận, tốc độ phát triển của những địa phương này rất kinh người, thế cho nên Trần Kinh trong lúc nghiên cứu lịch sử phát triển của những địa phương này cũng nhịn không được trong lòng thầm cảm thán.
Thử nghĩ xem, nếu toàn quốc đều có được tốc độ phát triển như Lĩnh Nam hiện nay, không bao lâu nữa chuyện có thể đuổi kịp thậm chí vượt qua cả nước Mỹ chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Đương nhiên đây cũng chỉ là tưởng tượng mà thôi.
Bởi vì trên thực tế, việc phát triển kinh tế không phải càng nhanh càng tốt.
Tựa như Lĩnh Nam bây giờ, tốc độ phát triển rất cao khiến cho các vấn đề đang dần xuất hiện. Mà những vấn đề này nếu hiện tại chỉ ở Lĩnh Nam, còn có thể nghĩ cách giải quyết, nếu xảy ra trên cả nước e rằng tất loạn, chuyện phát triển càng không thể mơ tưởng được đến.
Lần này, việc công tuyển một nhóm cán bộ đang công tác tại các phòng ban, từ cả nước lan đến toàn tỉnh và các thành phố cấp dưới, công việc này cũng được Tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam vô cùng coi trọng.
Tỉnh ủy tỉnh Lĩnh Nam đề ra khẩu hiệu triệu tập tinh anh cả nước ra nhập Lĩnh Nam, sàng lọc ra những nhân tài ưu tú nhất vì sự phát triển nhân tài của Lĩnh Nam.
Trong đoàn thẩm định đó lại chọn lựa ra năm chủ nhiệm thẩm định. Năm chủ nhiệm thẩm định này đến từ năm trung tâm thành phố khác nhau: thành phố Hải Sơn, Nam Cảng, Thuận Sơn, Thông Môn, Hoàn Thành. Bởi vì lần công tuyển này không dính đến cán bộ Việt Châu và Lâm Cảng, cho nên hai thành phố lớn này không tham gia vào.
Từ đáy lòng mà nói, Mã Tiểu Na không mấy hứng thú với công việc này, bởi vì làm công tác lãnh đạo Ban Tổ chức Hải Sơn, cô cũng không biết lần này công tuyển có thể thực sự chọn lựa được nhân tài thích hợp ở địa phương hay không.
Lĩnh Nam và nội địa phát triển kinh tế chênh lệch rất nhiều, tạo ra sự khác biệt rất lớn về việc xây dựng đội ngũ cán bộ và phương diện rèn luyện hàng ngày của cán bộ giữa hai vùng.
Lấy thành phố Hải Sơn làm ví dụ.
Mã Tiểu Na chính là thạc sĩ tốt nghiệp từ một đại học danh tiếng ở nước ngoài về vấn đề tài nguyên nhân lực, mà trong các đồng nghiệp của cô, cán bộ có bằng thạc sĩ trở lên có đến 40%, bằng đại học là 100%.
Cô đưa ra ba yêu cầu này vốn là cố ý muốn gây khó dễ
Nhưng điều khiến cho cô không ngờ được chính là những sơ yếu lý lịch phù hợp 3 yêu cầu này vẫn còn đến bảy – tám phần.
Cho nên, mục tiêu của Mã Tiểu Na liền tập trung vào mấy bản sơ yêu lý lịch, tựa như muốn đánh giá đám người đưa tới Hải Sơn này, từ đó chọn lựa ra chân mệnh thiên tử.
Trong lòng nghĩ vậy, Mã Tiểu Na liền mau chóng tiến hành, ngay lúc đi đến tầng dưới của Ban Tổ chức, liền gặp được một người nam giới hơn 30 tuổi, quần áo tây trang, anh ta vẫy Mã Tiểu Na lại nói:
-Trưởng ban Mã, ai nha, thật là trùng hợp! Sao chúng ta lại gặp nhau rồi?
Mã Tiểu Na ngẩng đầu, ngẩn người.
Người trước mặt không phải ai xa lạ, là Chủ nhiệm thẩm định lần này thành phố Nam Cảng cử đến, Hầu Hồng Quân, người này nhìn qua có vẻ rất phong độ nhưng không thật sự là người tốt.
Nhất là trong vấn đề về nội dung chính của cuộc thi, người này rất thích khoe khoang, trong vài vấn đề mấu chốt, Mã Tiểu Na và anh ta tranh luận không chỉ một lần, có đôi lần Mã Tiểu Na nhìn thấy bộ dạng đường đường một đấng nam nhi lại tranh được tranh thua đến đỏ mặt tía tai chứ nhất định không chịu nhận thua, trong lòng thầm bực bội chủi rủa người này sao có thể không có phong độ như vậy chứ.
Nhưng giờ phút này, gặp Hầu Hồng Quân ở nơi này, chỉ có thể lộ ra ý cười nói: -Chào Trưởng ban Hầu, lần này tranh thủ tuyển được nhiều người tốt nhé!
Hầu Hồng Quân cười ha hả nói: -Trưởng ban Mã, chúng ta không phải đối thủ cạnh tranh. Tôi chọn người không cần bằng cấp, cũng không có thành kiến, không yêu cầu tuổi tác. Chỉ cần đây là nhân tài, là lãnh đạo chúng tôi cần, tôi sẽ không tiếc công mà chọn lựa!
Mã Tiểu Na nhăn mặt nhíu mày, nhướn mi nói: -Hầu Hồng Quân, lời này của anh là có ý gì hả?
Hầu Hồng Quân cười lớn, nói: -Cô không cần giả bộ, ba điều kiện của cô không phải là thứ nhất yêu cầu người ta từng công tác ở Lĩnh Nam, thứ hai, 30 tuổi trở lên, thứ ba còn yêu cầu người ta có bằng thạc sĩ trở lên sao? Việc này không có gì bí mật, tôi nói với cô này, đã có người đang nghi ngờ cô rồi đấy!
Mã Tiểu Na biến sắc, muốn mỉa mai lại.
Mà đúng lúc này, lại có một phóng viên đúng là âm hồn bất tán, lại đây giơ micro xin phỏng vấn: -Trưởng ban Mã, cô có thể giải thích cho chúng tôi một chút về lý do mà cô đặt ra ba điều kiện kia được không? Bởi vì theo chúng tôi được biết, đối tượng lần này chúng ta công tuyển đều là cán bộ từ phía Tây đưa tới.
Vậy có phải cô có ý nói những người như vậy đều không qua được lần công tuyển lần này hay không?
Phóng viên xin phỏng vấn tên Đường Ngọc, là nữ phóng viên xinh đẹp nổi danh đến từ nhật báo Nam Phương, nhật báo Nam Phương có sức ảnh hưởng rất lớn trong giới truyền thông của Lĩnh Nam.