Triệu Nhất Bình nhìn Trần Kinh, vẻ mặt y có chút mập mờ.
Y vốn muốn gặp Ngũ Đại Minh, nhưng lại bị Trần Kinh cự tuyệt ở ngoài cửa, lý do là bí thư Ngũ đã sớm nghỉ ngơi, sớm hủy bỏ nhật trình.
Điều này làm cho Triệu Nhất Bình có chút uể oải, trước đó Ngũ Đại Minh và Mâu Cường nói chuyện gần một tiếng, nói chuyện gì, Triệu Nhất Bình hoàn toàn không biết gì cả. Nhưng, nhìn thấy Mâu Cường bước ra ngoài với thần thái sáng láng, Mâu Cường hẳn đã được ủng hộ.
Điều này làm cho Triệu Nhất Bình đối với Ngũ Đại Minh cũng rất chờ mong, thời gian gần đây, Lâm Hà bị khiêu chiến, không chỉ có vấn đề phát triển kinh tế, gần đây chính là vấn đề Chu Ân Vũ, khiến cho bộ máy Lâm Hà chịu đả kích.
Ủy ban nhân dân huyện Lâm Hà đã bị nghi ngờ trước nay chưa từng có, Triệu Nhất Bình cũng cảm nhận được áp lực, trước kia rất nhiều mâu thuẫn bị che dấu, hiện tại đều bại lộ ra ngoài, khiến nền tảng vốn nông cạn của Triệu Nhất Bình, khá mệt mỏi để ứng phó.
- Chủ nhiệm Trần, bí thư đối với công tác Lâm Hà chúng tôi rất bất mãn đi! Triệu Nhất Bình hạ giọng nói với Trần Kinh.
Trần Kinh chậm rãi lắc đầu, nói: - Tâm bí thư ai có thể hiểu? Công tác Lâm Hà rất đặc thù, Lâm Hà gặp phải cục diện cũng đặc thù, điều này không hề tốt!
Triệu Nhất Bình nghe Trần Kinh nói có chút phát mộng, y muốn hỏi lại, nhưng không biết mở miệng như thê nào, nhất thời tiến cũng không được, lui cũng không xong!
Trần Kinh đối với năng lực của Triệu Nhất Bình là rất thất vọng, vốn Trần Kinh đối với Triệu Nhất Bình là ký thác hy vọng rất lớn, nhưng Triệu Nhất Bình lại căn bản không có thay Ngũ Đại Minh sắp xếp bất luận chuyện gì, khách khí, ngược lại ở thời khắc mấu chốt, biểu hiện rất yếu đuối.
Cùng Mâu Cường so sánh, phương diện tố chất tổng hợp của Triệu Nhất Bình kém không chỉ một chút, biểu hiện này của y, thật sự là khiến Trần Kinh khó có thể hoà nhã.
Ngay tại trước khi để Triệu Nhất Bình cự ngoài cửa, Ngũ Đại Minh đối với Trần Kinh chân thành nói chuyện.
Y nói chuyện trực tiếp liền đề cập tới vấn đề mẫn cảm nhất.
Y đầu tiên nói với Trần Kinh, Chu Ân Vũ chết, một trăm phần trăm có vấn đề, Ngũ Đại Minh không nói lý do, nhưng giọng điệu y chắc như đinh đóng cột.
Chu Ân Vũ chết có vấn đề, liên lụy đến cũng rất đáng sợ , Ngũ Đại Minh nói ba điểm, điểm thứ nhất, nhà máy máy kéo Lâm Tinh bên trong tồn tại vấn đề, điểm thứ hai, lấy nhà máy máy kéo Lâm Tinh làm trung tâm, liên lụy đến cán bộ, nhất là cán bộ hệ thống chính trị pháp luật, đã thành thế đuôi to khó vẫy.
Đồng lõa giấu diếm, hoàn toàn chỉ hươu bảo ngựa, vặn vẹo hắc bạch, hoàn toàn vượt qua phạm trù bình thường công lý luân lý, trong đó ẩn núp tấm màn đen là rất đáng sợ.
Điều thứ ba, Chu Ân Vũ chết, tấm màn đen đã dần bị đưa ra ánh sáng, rất nhiều vấn đề đã tới mức hết sức căng thẳng, hoàn cảnh nguy ngập nguy cơ. Nếu không, nếu có thể che dấu, lại đột ngột tử vong như vậy?
Trần Kinh nghe Ngũ Đại Minh phân tích, qua thật lâu, hắn hỏi: - Bí thư, sự tình nếu như vậy, chúng ta có nên xin chỉ thị Tỉnh ủy, hoặc là cao hơn một bậc hay không?
Ngũ Đại Minh nhìn chằm chằm Trần Kinh, thật lâu sau, lắc đầu, nói: - Trần Kinh, về sau làm việc nhất định phải ghi nhớ một điều, là chuyện gì thì ngàn vạn lần không cần tùy tiện hướng lên trên báo cáo! Đạo lý này kỳ thật rất đơn giản, giống như chuyện Chu Ân Vũ vậy, có người nếu dám to gan lớn mật như thế, sau lưng không có chỗ dựa là không có khả năng!
- Bọn họ dựa vào nơi nào? Ở thành phố, ở tỉnh, thậm chí ở thủ đô? Cũng không ai biết, sao cũng đều có thể. Một khi đã như vậy, tùy tiện hành động, tùy tiện hướng lên trên báo cáo, không chỉ có giải quyết không được vấn đề, còn có khả năng rút dây động rừng, cuối cùng phá hư đại sự!
Ngũ Đại Minh rất bình tĩnh, nói chuyện vừa chậm, nói: - Suy xét sự tình, làm việc, nhất định phải giỏi về lợi dụng quy luật của sự tình, lợi dụng ưu khuyết điểm của con người để suy tính!
- Trước mắt mà nói, nhìn qua chúng ta rất bị động, nơi chốn đã bị áp chế. Nhưng trên thực tế, chúng ta có được cơ hội ngàn năm có một!
Trần Kinh nghiêng tai lắng nghe Ngũ Đại Minh phân tích, hắn trong lòng rõ ràng, Ngũ Đại Minh có thể nói đến trình độ này, tất nhiên là có chuyện công đạo cần mình đi làm.
Đây là tính cách Ngũ Đại Minh, Ngũ Đại Minh bình thường khẩu phong rất nghiêm, rất nhiều chuyện cũng không nói, y một khi lộ ra miệng, vậy tuyệt đối có nhiệm vụ, Trần Kinh ở cùng Ngũ Đại Minh lâu như vậy, đối với y đã rất hiểu biết!
- Có một điểm mấu chốt, Thủ tướng ở năm trước trên báo cáo công tác chính phủ đặc biệt cường điệu, xí nghiệp và chính phủ tách ra, chính phủ không hề vì xí nghiệp thua lỗ mà giúp đỡ, phải hạ quyết tâm rất khó, nhưng, lại hạ quyết tâm khó khăn. Cho nên, đối với vấn đề nhà máy máy kéo Lâm Tinh trước mắt, tôi đã đem tình huống nhà máy máy kéo thông qua nội các Chính phủ phòng Nghiên cứu chính sách.
- Nhóm chuyên gia Nội các Chính phủ đều nhất trí cho rằng, xí nghiệp giống nhà máy máy kéo Lâm Tinh như vậy, chính phủ không thể lại vì xí nghiệp giúp mãi, có hai con đường, một là thay đổi chế độ xã hội, một là nhận thầu, mặc kệ thế nào, chính là chính phủ không thể lại cho vay tiền!
Trần Kinh vừa nghe Ngũ Đại Minh nói mấy câu đó, trong lòng chấn động, Ngũ Đại Minh trên tay thật là có bài, tại đây thời khắc mấu chốt, Ngũ Đại Minh đánh ra quân bài nội các Chính phủ phòng Nghiên cứu chính sách, không thể không nói thời cơ thật là khéo.
Khoảng thời gian gần đây, ở bên trong bộ máy Đức Cao, ý kiến mọi người khác nhau lớn nhất là về vấn đề thái độ đối với nhà máy máy kéo Lâm Tinh, mà gần đây đã xảy ra nhiều chuyện như vậy, một ngàn, nói mười ngàn, tuy nhiên chính là quay chung quanh triển khai tài chính và chính sách của nhà máy máy kéo Lâm Tinh.
Hiện tại chế giễu thay, Ngũ Đại Minh trên tay có một tấm quân bài chưa lật, thì là mặc kệ thế nào, mặc kệ nguyên nhân gì, chính phủ cũng không vì nhà máy máy kéo thua lỗ cho vay, chính phủ và xí nghiệp nghiêm khắc tách ra, bởi vậy tạo thành bất luận hậu quả gì, đều là đáng giá, bởi vì đây đều là chuyện mà doanh nghiệp nhà nước trong cải cách nhất định phải trải qua, và nhất định phải tích lũy kinh nghiệm.
Ngũ Đại Minh thanh âm có chút lạnh, y nói: - Bất luận cái gì vững chắc tòa thành, đều là từ nội bộ bắt đầu sụp đổ. Nhà máy máy kéo Lâm Tinh với toàn bộ sợi xích ích lợi, cũng tất nhiên theo quy luật này. Phía trước đã xảy ra bao nhiêu chuyện? Bọn họ nhiều người như vậy đoàn kết cùng nhau, mục đích chính là hy vọng tôi có thể chấp nhận, tôi vừa mở miệng, chính là vài trăm triệu tài chính.
- Tiền bạc đổ vào một xí nghiệp không có khởi sắc, không phải ném tiền vào nước sao?
- Trái lại, chỉ cần không để cho nhà máy máy kéo Lâm Tinh vay tiền, toàn bộ sợi xích ích lợi quay chung quanh tổ chức nhà máy máy kéo lập tức sẽ sụp đổ, cái gọi là tai vạ đến nơi đều tự phi, bọn họ bên trong mâu thuẫn ngay lập tức sẽ hiện ra. Có mâu thuẫn, còn có phân tranh, có phân tranh còn có sơ hở.
- Nhà máy máy kéo Lâm Tinh chung quy sẽ không bền chắc như thép, đã xảy ra chuyện, bên trong liên lụy đủ loại tấm màn đen, thế tất sớm hay muộn sẽ bại lộ ra.
Trần Kinh càng nghe Ngũ Đại Minh nói, trong lòng càng giật mình, đồng thời cũng là rộng mở trong sáng!
Ngũ Đại Minh suy tính rất cẩn thận, rất có đạo lý, có thể nắm chắc yếu điểm. Ngũ Đại Minh dùng chiêu thức ấy, chính là khéo léo lợi dụng đối thủ bên trong có mâu thuẫn, bức đối thủ từ nội bộ bắt đầu tan rã, do đó y là có thể thừa cơ mà vào, hoàn toàn giải quyết vấn đề.
Theo bản năng , Trần Kinh nói: - Bí thư, ngài có nhiệm vụ công đạo gì cho tôi, tôi tất nhiên cố gắng hoàn thành!
Ngũ Đại Minh ánh mắt sáng ngời, có chút thưởng thức hướng Trần Kinh gật đầu, nói: - Là có chuyện giao cho cậu! Y thở dài một tiếng, nói: - Không phải vạn bất đắc dĩ, tôi sao phải bảo cậu đi làm việc này? Tôi vừa tới Đức Cao, chỉ biết Đức Cao là cục diện rối rắm, không dễ thu dọn.
- Nhưng, hiện tại tôi mới biết được, Đức Cao không chỉ là loạn, hơn nữa còn nhiễm bệnh nặng, rất nghiêm trọng. Không phải là bệnh vô phương, nhưng bệnh tình trầm trọng là khẳng định.
- Phải làm một việc rất đơn giản, là nhất định phải mau chóng quen thuộc nhà máy máy kéo Lâm Tinh, quen thuộc người và việc trong đó, quen thuộc các loại nghiệp vụ và quan hệ, phải nhất thiết thực sự xâm nhập vào bên trong!
Ngũ Đại Minh nói, không để ý tới Trần Kinh mê man, nói: - Trước mắt là, thứ nhất chọn người thích hợp, cũng là ứng cử viên đáng giá tín nhiệm!
Hàn huyên hết những lời này, Trần Kinh xem nhật trình biểu, nói: - Bí thư, Chủ tịch huyện Nhất Bình hẳn là tới rồi!
Ngũ Đại Minh khoát tay nói: - Tôi không gặp, đi ra ngoài cùng hắn, nói tôi phải nghỉ ngơi! Buổi tối chúng ta lại rút ra chút thời gian, chúng ta lại tán gẫu một chuyện!
...
Mọi chuyện và Ngũ Đại Minh phán đoán không khác mấy, ở ba huyện phương bắc sau khi điều tra nghiên cứu chấm dứt, Ngũ Đại Minh về thành phố mời dự họp hội nghị thường vụ, thảo luận vấn đề liên quan đến nhà máy máy kéo Lâm Tinh.
Ở trong cuộc họp, Ngũ Đại Minh hướng hội nghị thường vụ báo cáo nhà máy máy kéo Lâm Tinh thành phố Đức Cao bị nội các Chính phủ Phòng chính sách nghiên cứu lấy làm thí điểm, chuyên gia nội các Chính phủ cho rằng, chính phủ xí nghiệp tách ra, chính phủ không thể vì xí nghiệp thua lỗ cho vay, đây là doanh nghiệp nhà nước cải cách nhất định phải qua bước mấu chốt, điểm quyết định.
Cho nên, nhà máy máy kéo Lâm Tinh chính phủ đem không thể đầu tư một phân tiền, mà sau khi thua lỗ, hẳn là đi đường lối nào, sẽ từ các chuyên gia nội các Chính phủ tham gia thảo luận, cuối cùng phải tổng kết kinh nghiệm, hấp thụ giáo huấn, vì cải cách toàn bộ các doanh nghiệp lớn và trung bình trong cả nước cung cấp thực tiễn ủng hộ.
Ngũ Đại Minh tung ra quân bài này, kinh sợ hội nghị thường vụ, nhưng Ngũ Đại Minh nói sự tình rất minh bạch, rất rõ ràng, hơn nữa đại biểu chuyên gia nghiên cứu của nội các Chính phủ Phòng chính sách nghiên cứu cũng tham dự hội nghị thường vụ, chuyện này không có khả năng nói văn. Tại loại tình thế này, thành phố Đức Cao hội nghị thường vụ nhất trí thông qua quyết nghị, sớm định ra kế hoạch tài chính phân phối cấp nhà máy máy kéo Lâm Tinh, toàn bộ sửa đổi sử dụng.
Mà chính phủ sớm đứng ra bảo đảm cho nhà máy máy kéo Lâm Tinh vay ngân hàng hơn một trăm triệu, chính phủ cũng rút lui, toàn bộ giao cho xí nghiệp tự thân đi tiếp xúc ngân hàng, chính phủ không bao giờ tham dự giao dịch nữa.
Lần này hội nghị thường vụ nhất định sẽ khiến cho sóng to gió lớn, ngay ngày hội nghị thường vụ đưa ra quyết nghị, các cơ quan truyền thông đến từ Sở Giang cùng với tỉnh ngoài tới Đức Cao, nhấn mạnh chính là phỏng vấn chính phủ “ Thấy chết mà không cứu được “ , động cơ hành động sau lưng để xí nghiệp tự sinh tự diệt.
Không thể không nói, đó là một đề tài hấp dẫn, một doanh nghiệp nhà nước có cổ phần quốc gia, ở trạng thái thua lỗ, quốc gia không ra mặt ủng hộ? Làm sao duy trì sinh tồn? Nếu không thể duy trì sinh tồn, nhà máy phá sản tạo thành lượng nhân viên thất nghiệp lớn làm sao có thể bố trí?
Mấy vấn đề này không thể tránh, trong sự nghi ngờ, chính sách của Ngũ Đại Minh mạnh mẽ bắt đầu!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT