Quán cà phê Danh Nhân.

Trần Kinh bưng cốc cà phê lên, nheo mắt nhìn Đường Chiêu Chiêu trước mặt.

Đoán chừng là bị Trần Kinh mắng mỏ thậm tệ một trận, Đường Chiêu Chiêu tới vội, tóc rối chưa kịp chải, giày da cũng đầy bụi, nhìn có vẻ phong trần mệt mỏi,

Trong điện thoại tâm tình Trần Kinh rất cáu kính, nhưng gặp mặt, hắn lại rất nhẹ nhàng, an ủi Đường Chiêu Chiêu nói:

- Anh đừng vội, có gì từ từ nói, trời sập xuống, còn rất nhiều người đỡ, tôi và anh cũng không phải vóc dáng cao nhất, có phải không?

Trước khi Đường Chiêu Chiêu tới tỉnh thành, bị Trần Kinh gọi điện tới giáo huấn ngơ ngác, đoạn đường này trong lòng bất ổn, không yên.

Anh ta hiểu rõ tính cách Trần Kinh, tính tình mạnh mẽ tác phong cứng của nhân vật số một điển hình, giáo huấn người ta không lưu tình chút nào. Anh ta vội tới tỉnh thành, đã chuẩn bị xong để chịu một trận mắng.

Nhưng Trần Kinh vẫn giữ gương mặt hòa ái, trong long anh ta ngược lại có chút không thích ứng được.

đồng thời anh ta cũng không thể không cảm thán, mấy năm nay Trần Kinh thay đổi quá nhiều. Dĩ nhiên đã không còn là bí thư Quận ủy Đức Cao, người ta bây giờ là lãnh đạo cấp tỉnh bộ, đại tổng quản trong tỉnh, lòng dạ và tâm cơ này, đã không phải anh ta có thể đo lường được.

Cái gọi là vấn đề của Đức Cao, trọng điểm là về phương diện vấn đề phân công cán bộ và cải cách doanh nghiệp nhà nước.

Đức Cao là một thành phố học hỏi kinh nghiệm của Kinh Giang sớm nhất. Kinh Giang làm cải cách chế độ doanh nghiệp nhà nước, Ân Lâm đứng đầu bộ máy Thành ủy Đức Cao nhận Kinh Giang làm thầy để học hỏi cải cách chế độ.

Để thuận lợi đẩy mạnh tiến trình cải cách chế độ doanh nghiệp nhà nước, mau chóng quẳng đi gánh nặng, Đức Cao một mặt chọn cách phân từng phần để xử lý đối với tài sản quốc hữu, đi theo con đường hợp nhất, tư nhân mua lại...Mặc khác, về phương diện nhân viên, Ân Lâm mở miệng, đề xuất tất cả cán bộ quản lý biên chế hành chính, có thể trở lại cơ quan nhà nước, đơn vị sự nghiệp, sắp xếp theo cấp bậc.

Phải nói, quyết sách của Ân Lâm và Tô Hoa Bình rất quyết đoán, cũng rất có ý tưởng

Nhưng về mặt thi hành, lộ ra rất nhiều vấn đề.

Đầu tiên, vấn đề doanh nghiệp nhà nước tồn tại một đám cán bộ không sắp xếp được. Những người này có những cán bộ dứt khoát xuống biển, sau đó lợi dụng quan hệ với ngân hàng, “mua lại” doanh nghiệp thuộc nhà nước để kinh doanh. Thực ra mình chẳng bỏ ra một đồng nào, chỉ là chơi trò tay không bắt giặc.

Trong việc thay đổi từ doanh nghiệp nhà nước thành tư nhân, tồn tại vấn đề một bộ phận tài sản bị đánh giá thấp đi nghiêm trọng. sau đó trong quá trình tư nhân kinh doanh tồn tại vấn đề tranh cãi về lợi nhuận với ngân hàng. Có những doanh nghiệp kinh doanh không tốt, còn xảy ra tình trạng người đại diện pháp lý bỏ trốn, ngân hàng mất cả chì lẫn chài, lại tìm chính quyền đòi bồi thường.

Mấy vấn đề này liên lụy tới không ít người, khiến bên dưới tiếng kêu ai oán dậy đất, rất nhiều người cáo trạng.

Ngoài ra, về mặt sắp xếp, một bộ phận cán bộ xuống biển không tích cực, lợi doanh đêm trước doanh nghiệp nhà nước cải cách, nhìn thấy tình trạng vô vọng, họ liền nhân cơ hội lấy ra tài sản của doanh nghiệp để đi tạo quan hệ, đem tiền để trải đường cho tiến trình của mình.

Dù sao trên tỉnh thành phố cũng đã mở miệng rồi, lãnh đạo hành chính doanh nghiệp nhà nước phải sắp xếp ổn thỏa. Hơn nữa họ còn có tiền mở đường, có những sự sắp xếp không theo nguyên tắc của tổ chức, xuất hiện nhiều tình hình đặc biệt.

Phá vỡ nguyên tắc như vậy, cán bộ vốn trong nội bộ thể chế sao có thể không ý kiến?

Bọn họ vừa ồn ào, thêm nữa mấy cán bộ “đặc cách” này thường làm hỏng việc, mâu thuẫn bắt đầu dấy lên. Hai bên đánh nhau tàn nhẫn, vạch áo cho người xem lưng lẫn nhau.

Năm ngoái Mặt trận Tổ quốc tỉnh và Hội đồng nhân dân tỉnh phái tổ công tác tới các địa phương tuần tra dân tình, còn có cán bộ đưa thư tay trực tiếp cho các lãnh đạo quan trọng của Hội đồng nhân dân Mặt trận tổ quốc, sau đó lại phát triển lên trực tiếp viết báo cáo, hội nghị Mặt trận tổ quốc Đức Cao năm ngoái ồn ào một trận.

Hội nghị hội đồng nhân dân gần đây, lại xảy ra mâu thuẫn lần nữa, Thành ủy và UBND thành phố sắp xếp bổ nhiệm 7-8 cán bộ. Không ngờ hội đồng nhân dân không thông qua, khiến việc bổ nhiệm không thành, ảnh hưởng rất lớn. Cuối cùng trực tiếp tới mức con đường cải cách của Đức Cao quá “tả”. Ở tỉnh đã có phong thanh phủ định toàn bộ đối với công tác của Đức Cao.

Khi đó lúc Trần Kinh biết vấn đề này, liền ý thức được vấn đề này không thể phớt lờ.

Nhưng hắn không nghĩ sâu sa vấn đề bên trong.

Hôm nay đột nhiên Ngũ Đại Minh nổi giận, hắn nghĩ lại vấn đề này, thật sự kinh sợ toát mồ hôi lạnh.

Ngũ Đại Minh nói ra “vấn đề lớn”, vấn đề lớn đến mức nào?

Kinh Giang phát triển, Kinh Giang trở thành thành phố kiểu mẫu của toàn tỉnh, hiện tại các thành phố toàn tỉnh đều lấy Kinh Giang làm tâm gương để làm phát triển. Đức Cao là binh đi đầu.

Nếu lần này Đức Cao bị hủy bỏ, có phải hàm ý xu thế sai lầm “tả” giống Đức Cao sẽ bị ấn xuống? Việc cải cách doanh nghiệp nhà nước sau đây liệu có phải nghĩ cách làm mới, cách làm hợp lý hơn? Cuối cùng có thể lại quay về con đường cũ, cục diện chính quyền tiếp tục ôm gánh nặng, ai ai cũng không nhúc nhịc

Trong đây chắc chắn có lợi ích quần thể phát huy tác dụng, bằng không sao có thể gây thanh thế lớn vậy.

Hai người Ân Lâm và Tô Hoa Bình, một là từ cơ quan Tỉnh ủy xuống, một là từ chính quyền tỉnh xuống, đều là đồng chí lão thành có kinh nghiệm công tác phong phú. Việc họ không che đậy được, là việc mấy con bọ chó nhỏ có thể làm ra sao?

Cho nên “vấn đề lớn” mà Ngũ Đại Minh nói, vấn đề này đúng là lớn bằng trời.

Cải cách rốt cục động tới “miếng Pho mát” của ai, hiện tại chính là thời điểm cây kim so với cọng râu. Bộ máy Tỉnh ủy vừa điều chỉnh, khó bề nhìn rõ, bảo vệ không chính xác sẽ gây ra loạn cục, đó chính là vấn đề càng “lớn”.

Nếu nghĩ sâu hơn một chút.

Cách giải quyết của Đức Cao kia, khi đó chắc chắn đã xin chỉ thị của Ngũ Đại Minh. Ngũ Đại Minh không cho họ can đảm, Ân Lâm dám quyết đoán sát phạt mạo hiểm vậy sao.

Ân Lâm không phải Trần Kinh.

Điểm thông minh của Trần Kinh là lúc hắn chấp chính ở Kinh Giang, cho dù tất cả mọi người trong tỉnh có nói hắn và Ngũ Đại Minh thân nhau cỡ nào, quan hệ giữa hơi tốt cỡ nào.

Về mặt quyết sách Trần Kinh chưa bao giờ xin ý kiến Ngũ Đại Minh. Xin ý kiến lãnh đạo, ý đồ là để lãnh đạo hộ tống bảo vệ anh, có đôi khi không phải tôn trọng lãnh đạo, mà là hại lãnh đạo.

Trần Kinh ở Kinh Giang làm nhiều việc như vậy, trong đó có bao nhiêu trường hợp rủi ro? Lúc giương cung bạt kiếm, khi đó có người hình dung nước Kinh Giang còn ngừng chảy, không khí của Kinh Sở đều ngưng lại.

Nhưng cho dù trong thời điểm khó khăn nhất, người Sở Giang cũng chỉ dám chỉ trích Trần Kinh làm việc lỗ mãng, võ đoán thô bạo, cũng không thấy ai chỉ đầu mâu vào Ngũ Đại Minh. Khi đó Trần Kinh suy nghĩ tới đủ loại liên đới trong đó, khiến người ta không có cái lỗ trống mà chui.

Hiển nhiên hiện tại Ân Lâm không ở vào tình huống như vậy, Lã Quân Niên hiện tại là chủ tịch Hội đồng nhân dân.

Mấy năm nay ông ta luôn bị Ngũ Đại Minh ở Tỉnh ủy chế trụ, tới Hội đồng nhân dân, thời điểm ông ta mở rộng chính nghĩa, chủ trì công bình tới rồi.

Người tới bước này, thăng quan phát tài không lộ số, người tham lam vơ vét của cải lại nhiều, cuối cùng làm quan tốt thanh liêm mấy năm, để lại một đời anh minh, lưu lại một kết thúc tốt, còn có thời điểm nào tốt hơn lúc này?

Trần Kinh nghĩ tới những khả năng này, đầu liền to ra, càng ngày càng có thể hiểu được vấn đề mà Ngũ Đại Minh nói “lớn” đến cỡ nào.

Đường Chiêu Chiêu ở trước mặt Trần Kinh, cũng không dám xảo quyệt như Ân Lâm

Anh ta không bỏ sót chữ nào kể rành mạch công tác của Đức Cao mấy năm nay. Từ đầu chí cuối nói thẳng với Trần Kinh. Cải cách doanh nghiệp nhà nước là anh ta được phân công quản lý chủ đạo, đủ loại nội tìnhtrong đó, còn ai rõ hơn anh ta?

Trần Kinh nghe, mặt liền đen, đặt tách cà phê xuống bàn, trừng mắt nói:

- Vì sao anh không báo cáo sớm? Tôi thấy mấy năm nay cậu cứng cáp rồi, rất giỏi rồi, làm chuyện lớn như vậy, không thấy cậu ho he động tĩnh tiếng nào, cậu cho mình là Tôn Ngộ Không? Chuyện lớn bằng trời có thể biến thành không có sao?

Đường Chiêu Chiêu trong nháy mắt mặt sưng đỏ lên, tâm tình không khẩn trương như lúc trước. Trần Kinh vừa mắng, tâm tình anh ta lại buông lỏng một chút.

Anh ta thở ra một hơi nói:

- Trưởng ban thư ký, tình hình là như vậy. dù sao chuyện này cũng rùm beng lên rồi, nhất định phải truy cứu trách nhiệm. Trách nhiệm này khẳng định tôi không thoát được. mẹ nó, mấy năm nay tôi làm quần quật hơn trâu, cuối cùng cũng rơi vào kết cục thảm hại, có đôi khi ngẫm lại, nản lòng thoái chí...

Anh ta dừng lại một chút, uể oải lắc đầu nói:

- Trưởng ban thư ký, sớm biết vậy, tôi phải nghĩ cách tới Kinh Giang, cho dù là làm một chủ tịch quận ở Kinh Giang, cũng còn hơn hiện tại. đều trách tội mơ hồ, sao có thể...

Trần Kinh nhẹ nhàng hừ một tiếng, có chút thất vọng đối với Đường Chiêu Chiêu.

Đã là cán bộ cấp phó giám đốc sở rồi, một phó chủ tịch thành phố rồi, một chút tính mẫn cảm chính trị cũng không có, một chút ý thức tự bảo vệ cũng không có, đều không biết anh ta lăn lộn trên vị trí này như nào.

Ân Lâm con cáo già này, cũng thật sự xem như già thành tinh rồi.

Trần Kinh nói chuyện điện thoại mấy lần với Ân Lâm, người này oai vang trời. tình hình phát triển của Đức Cao đều tốt, có một chut thanh âm không hài hòa chẳng phải rất bình thường sao?

Trần Kinh cũng thấy rất bình thường, nhưng tất cả mọi người đều thấy bình thường, việc này còn bình thường không?

Đường Chiêu Chiêu không ngờ tới lúc này mới ý thức được, anh ta có khả năng sẽ trở thành một vật hy sinh, mới vội vàng chạy đến khóc lóc cầu nương Trần Kinh. Nếu là Trần Kinh khi trước, hắn liền muốn cho người này cái bạt tai, sau đó hỏi anh ta đã làm cái gì lúc trước?

- Ngã một lần, khôn ngoan nhìn xa trông rộng hơn, có gì to tát? Nói thật, hôm nay đối với việc của Đức Cao, Tỉnh ủy có mấy lãnh đạo quan trọng đều có chỉ thị, hiện tại chuyện này tôi toàn quyền phụ trách. Tính cách của tôi cậu cũng biết, trong mắt không thể để sót một hạt cát.

Đừng hy vọng tôi chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không. Những lời cậu vừa nói, là lời nói một phía, những sai lầm cậu thừa nhận, cũng sẽ trở thành một biểu hiện tích cực cho vấn đề chủ động khai báo với tổ chức về sau.

Chuyện này phải điều tra tới cùng, phòng đốc tra Tỉnh ủy và phòng đốc tra chính quyền liên hợp điều tra.

Trần Kinh mặt đen lại nói.

- A...

Đường Chiêu Chiêu cả kinh, theo bản năng đứng từ ghế lên nói:

- Trưởng ban thư ký, cái này...cái này...., hiện tại Đức Cao chúng ta môi trường chỉnh thể đang tích cực hướng về phía trước, lúc này nếu...

Trần Kinh nhăn mặt nhíu mày nói:

- Cậu chú ý thân phận của mình. Cậu muốn chụp mũ gì tôi? Nói tôi phá hỏng cục diện phát triển của Đức Cao? Linh tinh! Thư tố cáo chuyển tới cả đầu giường của bí thư, cậu còn nói tới đại cục phát triển, tôi nói bộ máy Đức Cao của các cậu, từ trên xuống dưới đều chưa từng có một sợi dây đỏ..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play