Thời tiết Việt Châu rất đẹp, mặc dù sớm đã vào đông, nhưng dưới ánh mặt trời sáng chói, Việt Châu vẫn như trước rất ấm áp.

Trần Kinh đến Việt Châu vừa vặn gặp Kim Lộ cũng đang ở Việt Châu, hai người tự nhiên lại dính lấy nhau.

Việc kinh doanh của Kim Lộ cùng với sự phát triển cao độ mấy năm nay của kinh tế trong nước cũng phát triển rất nhanh, cùng với tốc độ Âu hóa càng ngày càng nhanh, cô ngày càng kiếm được nhiều tiền.

Trong lần công bố danh những nữ tỉ phú trong nước cộng hòa gần đây nhất, tài sản của cô đã lên tới hơn tám tỉ nhân dân tệ, trở thành nữ tỷ phú đứng đầu ở nước cộng hòa, bởi vậy danh tiếng của cô vang rộng khắp nơi.

Cô hiện tại đã chính thức đổi tên thành Âu Niệm Tinh, Kim Lộ cái tên này chỉ có Trần Kinh và những người thân thiết gọi cô, sự thân mật trong cách xưng hô của tình nhân, cũng là hết sức có ý nghĩa.

Vốn dĩ Trần Kinh chỉ dự định ở Việt Châu hai ngày, nhưng bây giờ hắn và Kim Lộ đã ở cùng nhau ba ngày rồi!

Hai người xa cách nhau lâu ngày mới gặp lại, hai người đều có rất nhiều điều không thể nói hết, có những lúc thậm chí hai người không cần thân mật, chỉ cần như vậy ngồi trên ghế sô pha, hai người ôm nhau nói chuyện, loại cảm giác như vậy cũng đã vô cùng ấm áp rồi.

Đương nhiên Kim Lộ hiện tại càng ngày càng muốn có con rồi, hai người ở cùng nhau ba ngày dĩ nhiên cũng không chỉ là ngồi nói chuyện không, công việc tạo người một chút cũng không chểnh mảng.

Sáng sớm, lại là một ngày trời nắng đẹp.

Hai người ở trong chăn nô đùa một trận ầm ĩ, như pháo được châm ngòi, tự nhiện lại không tránh khỏi lại là một phen **.

Hai người mơ hồ đến tận hơn mười giờ mới tỉnh dậy.

Vừa ăn một chút điểm tâm, liền nhận được điện thoại của Hoàng Hoành Viễn, Chu Tử Binh chiều nay nghỉ, hẹn Trần Kinh đi đến câu cá.

Đập chứa nước ở vịnh Lan Chu là đập nước được đầu tư xây dựng ở những năm năm mươi của nước cộng hòa, ở thời đại đấy xây dựng quốc gia không hề có quy hoạch gì, những quyết sách cơ bản đầu là vỗ đầu mà làm.

Vốn dĩ mục đích của việc xây dựng đập nước ở vịnh Lan Chu là giải quyết vấn đề nước tưới cho những cánh đồng vào mùa khô hạn.

Nhưng chiếc đập nước này vừa xây xong, đã chiếm hơn một nửa cánh đồng, nhân dân nghèo khó ở vịnh Lan Chu lúc đó

Ở giai đoạn đầu cải cách, Thành ủy Việt Châu có một quyết sách chuẩn bị đem đập chứa nước phá đi, nhưng về sau do xem xét đến tính an toàn nên cuối cùng quyết sách này không được đưa vào thực hiện.

Mà vài thập niên về sau, Việt Châu đã trở thành thành phố lớn của nước cộng hòa, đã trở thành một cửa lớn ở phái nam của tổ quốc.

Vịnh Lan Chu bên này có sơn có thủy, tiến trình đô thị hóa dần dần trở thành một ưu thế.

Mười năm trước Vịnh Lan Châu đã xây dựng thành làng du lịch, hiện tại nghề dịch vụ du lịch ở vịnh Lan Chu cũng đã tương đối phát triển.

Nhất là nhà khách tiếp đãi trước kia được quân đội Việt Châu xây ở vịnh Lan Chu về sau được chuyển lại cho địa phương, Tỉnh ủy đem nhà khách này cải tạo lại, hiện tại đã trở thành một nơi để lãnh đạo Ủy ban nhân dân Tỉnh và Tỉnh Ủy đến để nghỉ ngơi.

Chu Tử Binh có biệt thự riêng ở vịnh Lan Chu.

Bởi vì nơi này cách Việt Châu có chút xa, ông ta bình thường không đến, chỉ có do công việc quá mệt mỏi, những lúc muốn thả lỏng một chút, mới nghĩ đến nơi này.

Bên ngoài không xa với biệt thự của Chu Tư Binh chính là đập nước.

Ở đây có xây dựng khu chuyên môn câu cá, thật sự là một nơi tuyệt vời để câu cá.

Các loại cá ở trong đập chứa nước vô cùng phong phú, hàng năm làng du lịch đều đầu tư mười mấy vạn cá giống thả vào bên trong, chủ yếu là để cho du khách đến tham quan thưởng thức, cho nên khu thủy vực câu cá như thế này, căn bàn là dễ như trở bàn tay.

Trần Kinh và Chu Tử Binh hai người mỗi người một cần câu, Hoàng Hồng Viễn không thích câu cá, cho nên nằm ở trên ghế nằm ăn hoa quả, uồng cà phê.

Chỉ trong chốc lát, Trần Kinh đã câu được sáu bẩy con cá to, Chu Tử Binh gặt hái cũng tương đối khá.

Nhìn thấy tâm trạng của Chu Tử Binh không tồi, lúc cá cắn câu liền hét lớn, thư ký muốn chạy đến giúp đỡ nhưng đều bị ông ta ngăn lại. Nếu như không phải là đã biết trước thân phận của ông ta, còn nghĩ rằng ông ta là một người già về hưu bình thường đi câu cá.

- Trần Kinh được rồi, hai chúng ta câu vậy thôi, mấy người chúng ta ăn một tuần cũng không ăn hết, hãy nghỉ ngơi chút đi!
Sau khi Chu Tử Binh kéo một con cá trắm cỏ lớn, hướng về phía Trần Kinh vẫy vẫy tay.

Trần Kinh buông cần câu xuống đi thu dọn. Sau đó tìm một cái ghế nằm xuống.

Chu Tử Binh chỉ chỉ ấm trà nói:
- Cậu đừng có ngây ra nữa, ấm trà đã chuẩn bị cho cậu rồi, để cho tôi và lão Hoàng thưởng thức tay nghề của cậu a!

Sau một lúc, bốn phía xung quanh chỗ bệ câu cá đầy hương trà.

Chu Tử Binh vui vẻ uống một ngụm trà, sau đó để chén trà xuống, bỗng nhiên nói:
- Trần Kinh, Hoàn Thành của các cậu gần đây có chút loạn, tôi biết cái này không thể trách cậu, nhưng công tác lâu dài trong môi trường như vậy, tôi cho rằng không tốt cho sự phát triển của cán bộ sau này!

Trần Kinh cả kinh , Hoàng Hồng Viễn lại gần nói:
- Trần Kinh, Chủ tịch tỉnh là quan tâm anh! Thành tích anh đạt được ở Hoàn Thành đã rõ như ban ngày, lần trước Bí thư cũng đã biểu dương anh rồi!

Trần Kinh có chút lúng túng nói:
- Chủ tịch Tỉnh, Trưởng ban thư ký! Vấn đề của Hoàn Thành từ trước đến nay vẫn luôn tồn tại, cũng không phải là chuyện ngày một ngày hai!

Chu Tử Binh khẽ mỉm cười, nói:
- Cậu xem xem, tên tiểu tử này vẫn còn che chở. Cậu không có số của người đứng đầu, nhưng lại làm việc của người đứng đầu, tôi thấy cậu có phải là ngựa lớn kéo xe nhỏ hay không, có tài mà không được phát huy!

Trần Kinh vội vàng ngậm miệng không nói lời nào.

Hoàng Hoànhng Viễn nói:
- Trần Kinh, Chủ tịch Tỉnh là vì tốt cho cậu, cậu a, đừng phụ lòng tốt của ông ấy!

- Không dám, không dám!
Trần Kinh liền vẫy tay, hắn thở dài một hơi nói:
- Chỉ là Hoàn Thành vây giờ đang đứng trước cơ hội rất tốt. Tôi ở Hoàn Thành làm đã mấy năm nay, làm nền nhiều như vậy, không dễ dàng a!

Chu Tử Binh trầm ngâm một lúc không nói chuyện

Ba người vùi đầu uống trà, qua một lúc lâu sau, Chu Tử Binh nói:
- Trần Kinh a! Có câu nói cuộc vui nào rồi cũng phải tàn, cậu không nỡ bỏ Hoàn Thành, tôi như thế nào cam lòng bỏ được Lĩnh Lam? Nhưng làm cán bộ Đảng bộ, nhất định phải phục tùng theo sự sắp xếp của tổ chức, làm công bộc của nhân dân, làm gì có cái gì mà đâm ba chọn bốn?

Dùng một câu trong tiểu thuyết mà nói, chúng ta đều là người trong giang hồ, không thể tự chủ được!

Trần Kinh cả kinh, Chu Tử Binh lời này có phải là bên trong có hàm ý hay không, chẳng lẽ ông ta sắp điều động sao?

Đúng lúc hắn đang nghi hoặc, Hoàng Hoànhng Viễn tủm tỉm đến bên Trần Kinh thấp giọng nói:
- Theo như tin tức bên trong, trước mắt vẫn chưa quyết định. Chủ tịch Tỉnh có thể sắp phải điều động đến Hoa Đông đảm nhiệm chức Bí thư, trung ương vẫn đang xem xét năng lực của Chủ tịch Tỉnh, cũng chỉ có vũ đài Hoa Đông mới đủ lớn, mới có thể phù hợp với ông ta!

Chu Tử Binh nhíu mày nói:
- Lão Hoàng anh đừng khua môi múa mép, chuyện chưa có gì rõ ràng anh lại nói bừa gì vậy?

Hoàng Hồng Viễn ngượng ngùng cười nói:
- Trần Kinh không phải là người ngoài, chúng ta có thể tùy tiện nói chuyện, hơn nữa, hiện tại chức Bí thư Hoa Đông ngoài anh ra, cộng hòa quốc thật sự không có ai phù hợp! Lĩnh Nam của chúng ta xây dựng và phát triển nhiều năm như vậy đều là do anh dẫn dắt và gặt hái được thành công đó, người dân Đông Hoa ngày nào cũng đều mong ngóng có thể tranh đấu được với Lĩnh Nam của chúng ta.

Theo như tôi thấy, anh đi Hoa Đông, đây cũng là mong muốn của người dân Hoa Đông!

Chu Tử Binh dường như cả giận nói:
- Đúng là anh biết ăn biết nói, còn có mong muốn của nhân dân nữa!

Trần Kinh ở bên cạnh quan sát sắc mặt và lời nói, trong lòng cũng xuy xét, Chu Tử Binh là người rất cẩn thận, nếu như không phải là tin tức chính xác, ông ta khẳng định sẽ không cho phép Hoàng Hoànhng Viễn có thể ăn nói tùy tiện.

Xem ra sự việc Chu Tử Binh được điều động, xem ra là không còn chướng ngại nữa rồi!

Nghĩ đến đây, Trần Kinh nói:
- Chủ tịch Tỉnh, vậy thì thật sự chức mừng ông rồi! Hoa Đông hiện tại vừa đúng lúc, ông đảm nhiệm chức Bí thư Hoa Đông, nhất định có thể xây dựng Hoa Đông ngày càng tốt hơn!

Chu Tử Binh chỉ chỉ Hoàng Hồng Viễn nói:
- Trần Kinh, cậu vẫn còn trẻ, đừng học theo anh ta! Không cần nói những lời dễ nghe như vậy, năm nay những lời nói dễ nghe tôi được nghe nhiều rồi, tôi giờ có sức miễn dịch rồi!

- Uống trà, uống trà!
Hoàng Hoànhng Viễn bưng chén trà lên uống trà, Chu Tử Binh cũng cầm chén trà lên uống một ngụm.

Tay ông ta vỗ nhẹ lên tay vịn ghế nói:
- Nói đi thì dễ, thật sự cũng sắp đi rồi, lại phát hiện ra có nhiều việc không bỏ xuống được! Những cái khác tôi không quản được rồi, nhưng Trần Kinh việc của cậu nói câu thật lòng, tôi vẫn muốn quan tâm!

Ông ta dừng một lúc rồi nói:
- Trước khi cậu đi Hoàn Thành, tình hình Hoàn Thành rất phức tạp? Rất khó làm? Tỉnh ủy vì sự việc của Hoàn Thành, ít nhất cũng mở ba lần hội nghị chuyên môn. Cuối cùng, quyết định để cậu đi Hoàn Thành đảm nhiệm chức Phó bí thư, nói câu thật lòng, tôi cũng toát cả mồ hôi lạnh thay cậu.

Cậu có khả năng, có gan làm việc, nhưng vấn đề là cậu quá trẻ, thiếu kinh nghiệm, tôi lo cậu ở Hoàn Thành không đấu lại được với đám cáo già kia.

Hiện tại xem ra, tôi quả là lo thừa rồi. Mấy năm nay ở Hoàn Thành, công việc cậu làm rất tốt, khiến cho rất nhiều người phải mở rộng tầm mắt. Nhất là sau khi cậu đảm nhiệm Bí thư ở Tẩu Mã Hà, cậu dám ra tay, có thể chấn áp được áp lực, đem tệ nạn tồn tại đã nhiều năm ở cơ sở giải quyết hết, theo như năng lực mà nói, cậu rất đáng được thừa nhận!

Trần Kinh nói:
- Cảm ơn Chủ tịch Tỉnh đã thừa nhận, tôi lúc đó cũng là đâm lao thì phải theo lao, cái gọi là tên đã lên dây không thể không phát được, nói câu thật lòng, trong lòng tôi rất lo lắng, sợ xảy ra sai sót!

- Ha ha!
Chu Tử Binh cười ha ha nói:
- Rốt cục cũng nói thật lòng rồi, vẫn còn biết sợ! Tôi còn cho rằng trên thế giới này không có việc gì có thể khiến cho cậu sợ hãi được!

Chu Tử Binh dùng tay vỗ vỗ đầu mình nói:
- Trước khi tôi gần đi, vẫn còn muốn đem vấn đề vị trí của cậu giải quyết một chút. Tôi bây giờ đang xem xét hai nơi, một nơi là thành phố Hải Sơn, một nơi nữa là thành phố Thông Môn, cơ sở của hai thành phố này đều rất tốt, tiềm lực cũng rất tốt, nếu như làm tốt, rất có triển vọng!

Chu Tử Binh hít sâu một hơi, giọng nói thay đổi:
- Đương nhiên, trước đó cậu vẫn cần phải học hỏi, trung ương – lớp nghiên cứu của cán bộ thành phố cấp địa ở trưởng đảng, tỉnh khác tôi không biết, nhưng ở tỉnh Lĩnh Nam của chúng ta đề bạt Giám đốc sở, điều kiện này là bắt buộc.

Cậu dời thủ đô cũng được một thời gian rồi, nhà của cậu ở thủ đô, vừa may lớp này cũng ở thủ đô, cho nên cơ hội học này đối với cậu mà nói là phù hợp, cũng là đã xem xét tình hình thực tế trong nhà cậu.

Mài dao không làm mất kỹ thuật đốn củi. Thanh niên nên học hỏi nhiều, học là để nâng cao năng lực bản thân, sau đó cống hiến nhiều hơn cho đảng và nhân dân!

Trần Kinh im lặng không nói, ý đồ của Chu Tử Binh đã rất rõ ràng, chính là muốn đề bạt Trần Kinh.

Vỗn dĩ đây là một chuyện vui lớn, Trần Kinh đã không biết bao lần nằm mơ thấy mình trở thành người đứng đầu, bản thân rốt cuộc có thể mạnh tay làm một trận rồi.

Nhưng vào giờ khắc này, hắn phát hiện bản thân không hề vui mừng như mình đã tưởng tượng.

Doanh trại thì cố định còn người lính thì thay đổi liên tục, Trần Kinh ở Hoàn Thành làm mấy năm nay, trong thời gian này mặc dù có rất nhiều điều không vui, rất nhiều chắc trở.

Nhưng hiện tại đi đến bước này, hắn thực sự có chút khó có thể vứt bỏ.

Nhưng trong lòng hắn rất rõ, những lời mà Chu Tử Binh vừa nói, ở đằng sau chính là một ván cờ cao cấp. Trong ván cờ cao cấp như vậy, bản thân cơ bản vẫn không thể tham gia vào được, bản thân chỉ có thể đợi hưởng lợi từ ván cờ đó thôi.

Có lẽ lúc này, vấn đề ứng cử viên mới nhất được chọn của chính quyền Đảng ủy nói không chừng cũng đã được định sẵn rồi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play