Mấy hôm nay Trần Kinh tan ca rất sớm.

Tan ca về nhà, trong nhà cũng không còn lẻ loi trơ trọi giống một mình như trước kia nữa.

Phương Uyền Kỳ mấy ngày hôm nay đem con gái đến thăm bố, cô bé bây giờ sắp hai tuổi rồi, gần đây ông nội nó lại đặt cho nó một cái tên nữa, gọi là Trần Duyệt Giai, cô bé cả ngày từ sáng đến tối, cả ngày miệng đều la hét “ Giai Giai, Giai Giai”, dường như là muốn khoe là cô rốt cuộc cũng có chính danh, rất tự hào.

Trần Kinh mỗi ngày tan ca trở về, cô bé đều tranh ra mở cửa, sau đó ngọt ngào gọi:
- Ba ba! Ôm một cái, ôm một cái!

Trần Kinh phẩn khởi bế cô bé, rồi lại cố ý vứt cô bé lên sau đó lại đỡ lấy cô bé.

Cô bé liền cười khách khách không ngừng, trong phòng tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ.

Phương Uyển Kỳ lần này không mang cô bảo mẫu theo, bình thường một đại tiểu thư như cô, bây giờ phải lo tất cả các công việc của một người vợ, hàng ngày rất bực dọc.

Cô bé thân thiết với bố nó, trong lòng cô rất ghen tị, thỉnh thoảng tay chân rảnh rỗi là véo Trần Kinh, tức giận nói:
- Thật là buồn cười, đứa nhỏ tinh nghịch này cả ngày từ sáng đến tối em bị nó lăn đi lăn lại đến đau hết cả sống lưng, nhưng ngược lại nó lại thân thiết với anh, thật là tức chết mà!

Trong lòng Trần kinh trộm vui mừng, ngoài miệng nói:
- Được rồi, bà xã, em và con ngày nào cũng ở cùng nhau, nó có thể đã quen với em. Còn anh ông bố này bình thường không được gặp mặt, mấy ngày hôm nay nó gặp mặt liền thấy mới lạ, hơn nữa, con gái và bố thân thiết, đây không phải cũng là bình thường hay sao?

Phương Uyển Kỳ quắt miệng nói:
- Những lời này của anh là có ý gì? Anh nói là Giai Giai nhà chúng ta có mới nới cũ? Không phải là được di truyền từ anh sao?

Trần Kinh xấu hổ sờ sờ mũi, không biết nói như thế nào.

Phương Uyển Kỳ cũng không tiếp tục nhắc đến đề tài này nữa, mà đem hai chân của Trần Kinh làm gối. Nằm trên ghế sô pha, lẳng lặng hưởng thụ cảm giác ở cùng một chỗ với Trần Kinh.

Phương Uyển Kỳ vẫn đẹp như vậy.

Bụng cô sau khi sinh vẫn bằng phẳng như xưa.

Da vẫn trắng nõn như vậy, thân hình có lồi có lõm, càng trở nên thành thục gợi cảm.

Xa cách lâu ngày kể từ tân hôn, mấy ngày hôm nay mặc dù có đứa nhỏ ở giữa hai người, nhưng hai người vẫn tận dụng cơ hội, có cơ hội sẽ là hết sức triền miên, mỗi lần tình cảm hai người đều mãnh liệt dâng trào, giống như đêm tân hôn.

Hai bên đều vô cùng thỏa mãn, hai vợ chồng trẻ ở cùng với nhau, dưới gối lại có vật báu. Trần Kinh có thể được hưởng thụ hạnh phúc gia đình như vậy sau khi bận rộn trăm bề, trong lòng tự nhiên cảm thấy rất vui mừng thoải mái.

Mấy hôm nay cán bộ Thành ủy, rất nhiều người đều biết vợ của Bí thư Trần Kinh đến rồi.

Hoàn Thành mặc dù là một khu vực phát triển mạnh, nhưng sự mỹ miều và khí chất của Phương Uyển Kỳ. Cũng khiến cho người ta rất động lòng.

Một số cán bộ ở trong viện sau khi ăn cơm uống trà xong lại có đề tài để nói.

Trong viện có chủ đề này. Cán bộ lãnh đạo của chính quyền và Thành ủy Hoàn Thành đương nhiên cũng có thể nghe ngóng được một số tin tức.

Bối cảnh của Trần Kinh ở Hoàn Thành vốn dĩ đã được người khác tò mò. Bây giờ vợ hắn ở Thủ đô lại thoát tục như thế này, Trần Kinh trong mắt của mọi người, tự nhiên lại tăng thêm phần thần bí.



Nhà hàng đồ Tây Violet ở Hoàn Thành.

Ba người trong nhà Trần Kinh đến đây ăn cơm.

Phong cách nhà ăn rất lãng mạn. Nghe nói đây là nơi có đồ ăn Pháp tiêu chuẩn nhất ở trong Hoàn Thành.

Trần Kinh không có tìm hiểu nhiều về cơm Tây nhưng hắn rất thích khung cảnh ở nơi đây.

Diện tích nhà ăn rất lớn, từng chiếc ghế dài thiết kế vô cùng rộng rãi, mà hiệu quả cách âm vô cùng tốt, trẻ con nghịch ngợm làm ồn cũng không ảnh hưởng đến những người khách khác.

Đặc biệt nhất chính là bên ngoài nhà ăn là công viên nước Trường Long ở Hoàn Thành, bên ngoài ánh nắng chói chang, dòng người trên thế giới nước đông nghẹt.

Nam nữ già trẻ, gầy béo, tất cả các dáng vẻ, tất cả đều có.

Trong khung cảnh mát mẻ, nghe khúc dương cầm du dương, thưởng thức cảnh quan non nước bên ngoài, cảm thấy cực kỳ thoải mái.

Cô bé Giai Giai rất thích nghịch nước, lúc ăn cơm cô bé liền ghé mồm vào thủy tinh, trong miệng la hét muốn ra công viên nước chơi, làm ồn đến mức hai vợ chồng Trần Kinh không biết làm thế nào.

Cuối cùng là bị cô bé gây sức ép đến không còn cách nào khác, Trần Kinh đành phải đồng ý cho cô bé đi.

Cô bé hoan hô nhảy nhót, Phương Uyển Kỳ cố gắng níu tay cô bé lại mới có thể khống chế được.

Một nhà ba người đến trước cửa khu vui chơi công viên nước, Trần Kinh đang chuẩn bị mua vé, liền nghe thấy có người gọi:
- Bí thư Trần!

Trần Kinh ngẩn người, quay đầu lại liền nhìn thấy cục trưởng Cục kinh tế Thương mại Cao Minh Hoa đang đi đến.

Theo sát đằng sau Cao Minh Hoa là một người phụ nữ khoảng bốn mươi tuổi, ở đằng sau…

Rõ ràng là em gái của Cao Minh Hoa Cao Hà, Cao Hà nhìn thấy Trần Kinh thoáng có chút lúng túng, cô dùng tay ra xoa đầu cây củ cải của con trai cô ta.

Trần Kinh đưa tay ra bắt tay với Cao Minh Hoa, Cao Minh Hoa nói:
- Bí thư, anh cũng đến bơi hay sao?

Trần Kinh gật gật đầu, chỉ chỉ vào Phương Uyển Kỳ ở bên cạnh nói:
- Đây là vợ và con gái tôi, con gái tôi thích bơi lội, thế nào cũng lôi kéo tôi đến, hai người cũng đến bơi sao?

Cao Minh Hoa ngẩn người, anh ta đưa mắt nhìn qua mặt của Phương Uyển Kỳ nhưng không dám nhìn lại lần thứ hai.

Đừng nghĩ là Phương Uyển Kỳ bình thường ở trước mặt Trần Kinh sẽ như con chim non nép vào người, cá tính mười phần.

Nhưng ở bên ngoài, trên người cô toát ra khí chất của người ở giới thượng lưu sống lâu năm ở Thủ đô, lại có thể khiến cho người ta ngưỡng mộ.

Khí chất của cô không hề bình thường, lại là vợ của Trần Kinh, Cao Minh Hoa làm sao dám có chút khinh nhờn được?

Môi anh ta mấp máy, không biết dùng từ như thế nào cho thích hợp.

Trần Kinh liền nói với Phương Uyển Kỳ:
- Uyển Kỳ, đây là Cục trưởng Cục Kinh tế Thương mại của Hoàn Thành chúng ta!

Phương Uyển Kỳ lúc này mới thản nhiên cười cười, mở lời nói:
- Xin chào!

Lúc này Cao Minh Hoa mới có phản ứng nói:
- Xin chào, xin chào!

Đúng lúc này, một tiểu tử từ đằng sau Cao Minh Hoa đi tới, hét to :
- Chú Trần, chú Trần!

Tiểu tử kia là Tiểu Kim con trai của Cao Hà.

Trẻ con đều rất đơn thuần, trong ý thức của bọn chúng không có quan niện về đẳng cấp, càng không tồn tại khái niệm cấp trên cấp dưới.

Tiểu tử kia nhìn thấy Trần Kinh, trong lòng nó vui mừng muốn chào hỏi nên chui ra, Cao Hà có kéo lại nhưng không được.

Hai vị lãnh đạo bắt tay hàn huyên, tự nhiên lại xuất hiện một tiểu tử kia.

Sắc mặt của Cao Hà ở phía sau Cao Minh Hoa đều bị dọa tái mét.

Nhưng Trần Kinh cũng không tức giận, hơn nữa còn tủm tỉm cười cười sờ đầu củ cải của đứa nhỏ, nói:
- Tiểu Kim Tử, lâu không gặp cháu lớn lên nhiều quá, bây giờ cháu đã đi học ở nhà trẻ rồi hả?

Tiểu Kim lắc lắc đầu nói:
- Chú Trần đoán sai rồi, cháu không còn là bạn nhỏ học ở nhà trẻ nữa rồi.

Cao Hà có chút xấu hổ liền bước lên trước một bước, nói:
- Bí thư, Kim Tử đang học lớp trước khi nhập học, nửa năm sau là lên lớp một rồi!

Trần Kinh gật gật đầu đang muốn nói chuyện.

Cô bé Giai Giai không chịu đứng yên.

Cô nhìn thấy tự nhiên có một bạn nhỏ chui ra đứng bên cạnh bố mình được cưng chiều, trong lòng nó rất ghen ghét.

Nó lanh lợi đứng trước mặt Trần Kinh, mắt trừng trừng Tiểu Kim Tử, rất là cảnh giác, dường như ngầm ra hiệu cho đối phương, đây là bố của nó.

Hai đứa trẻ đứng song song, người lớn ở bên cạnh đều không nhịn được mỉm cười.

Người phụ nữ mang phong cách Tây ở đằng sau Cao Minh Hoa là vợ của anh ta tên là Trịnh Ái Phương. Cô ta cười hiền hòa, cười nói:
- Bí thư Trần, con gái của anh đúng là xinh đẹp, không hổ là con gái lớn lên ở thủ đô, nhìn đã thấy cao quý!

Trần Kinh thản nhiên cười cười. Đưa tay ra sờ sờ đầu con gái, dịu dàng nói:
- Giai Giai. Không được vô lễ a. Con phải gọi anh đấy là anh, không phải con muốn bơi sao? Đợi lát nữa anh ấy có thể dạy học con bơi!

Cô bé có chút hoài nghi nhìn tiểu Kim Tử, hoài nghi nói:
- Anh ấy biết bơi ạ?

Tiểu Kim Tử nhanh đến. :
- Đương nhiên anh biết! Anh là quán quân bơi lội của lớp anh đấy!

Tính cách của Tiểu Kim Tử hoạt bát, đối với cô bé dường như có thiện cảm, chủ động gọi là em gái.

Thế giới của trẻ con rất đơn giản, địch ý lúc đầu rất nhanh liền tiêu tan, Nha Nha tuổi tuy nhỏ, nhưng bình thường nó được Trần Chi Đống dạy dỗ cẩn thận, hiểu chuyện hơn những đứa trẻ cùng tuổi khác rất nhiều.

Hai đứa nhỏ chơi với nhau, rất tự nhiên liền thân thiết với nhau, cùng nhau chơi đùa.

Lúc này Cao Minh Hoa mới thở phào nhẹ nhõm.

Ở nơi này có thể gặp được Trần Kinh, anh ta vốn dĩ không dám mạo muội đề cập đến việc đi chơi.

Nhưng bây giờ thấy hai đứa trẻ đang chơi cùng nhau, Trần Kinh dường như cũng thích như vậy, anh ta sao có thể không nắm chặt cơ hội hiếm có này được?

Ông ta quay đầu về phía Cao Hà ở đằng sau nói:
- Tiểu Hà, em là chủ, em nhanh đi tìm người sắp xếp cho Bí thư Trần một phòng …

Ông ta quay đầu lại nói với Trần Kinh:
- Bí thư, trung tâm này có tiểu Hà làm cổ đông. Hôm nay có khách quý như anh đến thăm, tiều Hà cũng nên là một chủ nhà nhiệt tình, anh không được từ chối!

Cao Hà cũng sợ Trần Kinh sẽ cự tuyệt, góp thêm lời vào nói:

- Bí thư Trần, Tiểu Kim Tử nhà chúng tôi rất yêu quý anh, anh có thể đến công viên nước chơi, anh xem nó vui đến như thế nào!

Trần Kinh cũng không cổ hủ, cười cười nói:
- Chủ tịch Cao, vậy thì cảm ơn chị rồi. Để chị tốn kém rồi, tôi rất là áy náy!

Cao Hà cười một tiếng, nói:
- Bí thư Trần, anh quá khách sáo rồi, khách quý như anh đây chúng tôi muốn mời cũng không được, anh có thể đến thăm công viên củ chúng tôi, chúng tôi mới thật sự là may mắn.

Cao Hà làm việc rất nhanh nhẹn, rất nhanh đã thay mặt sắp xếp tất cả cho Trần Kinh.

Khu dành cho khách Vip ở trong công viên nước Trường Long, đều là những dịch vụ cao cấp

Bể bơi cũng là bể bơi gia đình, chỗ vui chơi của đứa trẻ cũng là một khu vui chơi riêng, hoàn toàn không giống với khu vui chơi bơi lội của mọi người ở bên ngoài.

Cao Hà là một thương nhân, bản chất là một người hết sức thông minh lanh lợi.

Lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Trần Kinh, liền chú ý đến vợ của Trần Kinh, Phương Uyển Kỳ.

Khí chất và dung mạo của Phương Uyển Kỳ, khiến cho cô ta cực kỳ kinh ngạc, cô tự nhiên liền đem so sánh giữa Phương Uyển Kỳ và Kim Lộ.

Trong những người phụ nữ mà Cao Hà quen biết, không thiếu những người có xuất thân không bình thường, hình tượng khí chất đều rất tốt.

Nhưng những cái gọi là đẹp kia, không ai có được đẳng cấp như Kim Lộ.

Nhưng hôm nay, cô cho dù là lần đầu tiếp xúc với Phương Uyển Kỳ, liền cảm thấy Phương Uyển Kỳ này không hề thua kém Kim Lộ.

Có cảm giác như vậy, cô ta cũng không khỏi cảm thán Trần Kinh là thanh niên tài tuấn, chức cao quyền trọng, những người phụ nữ bên cạnh hắn đều là những người phụ nữ khiến cho người khác phải đố kỵ, đồng thời tự thấy tự ti.

Cao Hà mở khu tập thể hình đã nhiều năm, vậy nên điểm mạnh của cô ta là giao tiếp cùng với phụ nữ.

Cô hôm nay đem toàn bộ bản lãnh của mình chủ động đến gần bắt chuyện với Phương Uyển Kỳ.

Cô nhanh chóng sắp xếp cho Phương Uyển Kỳ một người xoa bóp thuần thục cẩn thận, giúp cô ta xoa bóp trước khi lặn, cô ta rất coi trọng việc phục vụ cho Phương Uyển Kỳ.

Mà Trần Kinh bên này, bởi vì Phương Uyển Kỳ có được tiếp đãi, hắn cũng có cơ hội mang con gái đi học bơi.

Hai đứa trẻ con, một lớn một bé, ở trong bể bơi của thiếu nhi , ở trong bể bơi tràn đầy tiếng cười nói …

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play