Bởi vì là ban ngày, "Nhân Gian Tiên Cảnh" cũng không có nhiều người, cũng không có sự mờ ảo ma mị của ban đêm, chỉ là có vài người đàn ông ôn tồn nói cười, bên cạnh bọn họ đều là những phụ nữ hấp dẫn.

"Đi nhanh chút!" Zu Cuella bất mãn quay đầu lại, mày rậm nhướn lên nói với Hi Nguyên.

Hi Nguyên do dự, quá chậm khiến cho mắt màu xanh dương của anh ta nổi lên một tầng sương mù, làm cho người ta không thấy rõ ý nghĩ của anh ta.

Mới vừa rồi ở tại cửa ra vào nhìn mấy chữ "Nhân Gian Tiên Cảnh" kia, cô đột nhiên phát hiên nơi này thuộc về Ưng tập đoàn, do chú Sơn Miêu quản lý. Nhưng Lăng Khắc Cốt còn chưa từng cho phép cô đi vào nơi này nửa bước, nói nơi này không phải địa phương cô nên tới.

Hi Nguyên nghi ngờ nhìn Zu Cuella: "Heo sắc lang, anh dẫn tôi tới nơi này làm gì?"

"Không phải nói, theo tôi." Zu Cuella hài hước nháy mắt mấy cái, sau đó kéo Hi Nguyên, mạnh mẽ lôi cô đi vào trong.

"Tôi không muốn theo không được sao?" Hi Nguyên lo lắng quét nhìn bốn phía, chỉ sợ bị Sơn Miêu thấy. Nơi này là địa phương cô bị cấm túc, nếu là Lăng Khắc Cốt biết cô tới đây nhất định sẽ tức giận, kêu cô không nghe lời.

"Không được!" Zu Cuella bá đạo nói, ngay cả một chút điểm cự tuyệt cũng không cho phép.

Hi Nguyên bị buộc đi theo anh ta vào trong, quản lý đại sảnh thời điểm thấy Hi Nguyên, thiếu chút nữa bị điếu thuốc lá trong tay làm phỏng. Anh ta lập tức lấy điện thoại di động ra, thần thần bí bí gọi điện thoại. Sắc mặt của anh ta càng ngày càng khó coi, càng ngày càng nóng nảy.

Nhìn Hi Nguyên bị kéo vào một phòng riêng, anh ta giống như ngồi trên tổ kiến lửa, gấp đến độ xoay tròn.

Zu Cuella sau khi tiến vào phòng, liền bị mấy người đàn ông ngoại quốc ôm, bọn họ dùng ngôn ngữ Hi Nguyên nghe không hiểu để bàn luận sôi nổi, ánh mắt mấy người đàn ông kia thỉnh thoảng nhìn về phía cô, mang một ít tò mò, lại có chút như thăm dò.

Hi Nguyên bị xoi mói thì không được tự nhiên, ngồi vào góc, từ bức tường bằng kính thủy tinh mờ mờ nhìn về phía đại sảnh xa hoa của "Nhân Gian Tiên Cảnh". Gian phòng bọn họ đang ngồi không hề có điểm gì khác biệt so với những phòng khác, qua tấm kính bằng thủy tinh mờ ảo có thể đem tình huống cả đại sảnh thu hết vào mắt, nhưng từ bên ngoài lại không thể nhìn thấy được người bên trong.

Đột nhiên một bóng dáng quen thuộc rơi vào tầm mắt của cô, cô không khỏi nhìn lâu mấy lần.

Cô ấy không phải "Băng Nhi" đó sao? Tại sao lại tới "Nhân Gian Tiên Cảnh"?

Hi Nguyên bồn chồn nhìn Thang Mang Lâm sắc mặt tái nhợt đi vào thang máy.

Con số từ tầng 1 bắt đầu thay đổi, thế nhưng chạy thẳng tới lầu cuối. Đó không phải là phòng làm việc của chú Sơn Miêu sao?

Cô cho rằng "Băng Nhi" là người phụ nữ của Lăng Khắc Cốt, có chuyện gì không đi tìm anh ấy, tìm đến chú Sơn Miêu làm cái gì?

Các loại nghi vấn khiến Hi Nguyên nghi ngờ, tim của cô dâng lên tầng tầng lớp lớp sương mù.

Anh ngữ Hi Nguyên rất tệ, chỉ có thể nghe hiểu được vài từ Anh ngữ thi thoảng được xen vào giữa cuộc nói chuyện của bọn họ, có lúc sẽ nhảy ra một câu "prince" , "princess" , "queen" , mấy cái từ đơn này cô nghe có thể hiểu. Nhưng cô vẫn là không biết bọn họ rốt cuộc đang đàm luận cái gì.

"Hi! Tôi là Niko." Một mỹ nam tóc vàng thấy Hi Nguyên đang ngẩn người, cầm một ly sâm banh ngồi vào bên cạnh cô, dùng Trung văn sứt sẹo nói.

"Xin chào, Niko tiên sinh." Hi Nguyên khẩn trương liếc Zu Cuella một chút, lại thấy anh ta không chút để tâm nâng chén hướng về phía cô, môi mỏng nhếch lên mê hoặc một nụ cười yếu ớt.

"Gọi anh Niko!" Niko lộ ra nụ cười sáng láng, một tay tự nhiên vòng chắc lên bả vai Hi Nguyên, giống như bọn họ là người quen biết thân thiết lắm vậy.

Ánh mắt của Hi Nguyên trừng lớn, bọn họ còn chưa thân mật tới mức như vậy chứ?

"Zu!" Hi Nguyên không để lại dấu vết hất tay Niko ra xong, phồng má trừng mắt về phía Zu Cuella mới vừa không thèm để mắt tới cô.

"Con mèo nhỏ, hôm nay là lần đầu tiên em chính thức gọi tên tôi như vậy. Thế nào? Có chuyện gì sao?" Zu Cuella vui mừng đứng lên, nhiệt tình cười đến gần bên người cô.

"Tôi muốn về nhà!" Hi Nguyên nhìn chung quanh một chút mấy đôi mắt tò mò kia, lớn tiếng nói với Zu Cuella.

Cô không biết những người này, không muốn ngồi ở đây làm bồi rượu.

"Kịch hay còn chưa bắt đầu, em vẫn không thể đi." Zu Cuella thần thần bí bí cười nói. Anh ta vòng chắc bả vai Hi Nguyên, kéo cô ngồi vào trong ghế sa lon mềm mại mà rộng rãi. Trong tròng mắt màu xanh dương kia lóe ánh sáng quỷ dị khiến Hi Nguyên xem không hiểu.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play