Thiên Tài Cuồng Phi - Phế Vật Tam Tiểu Thư

Chương 192: Thiếu


...

trướctiếp

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Edior: thu thảo

Xe ngựa Quân Lan Phong ngồi dần dần chậm tốc độ lại, xe ngựa Lạc Nguyệt Kỳ chạy tới, nhưng phu xe không dám vượt qua, chẳng qua là duy trì con ngựa đi theo phía sau cách phía trước một khoảng cách.

Lạc Nguyệt Kỳ liền tranh thủ khép màn xe lại, chỉ lộ ra một kẽ hở hẹp, ngoài cửa sổ, vết xe đổ hắc sắc màn che chợt ẩn chợt hiện.

Đột nhiên, bên tai, vang lên giọng trầm thấp của Trung Sơn Vương nói chuyện: "Nghe nói vị Lạc trắc phi vừa rồi kia đối đãi với ngươi không tốt, có phải không?"

Khoảng cách hai chiếc xe ngựa rất gần, Quân Lan Phong cũng không cố hết sức hạ thấp giọng, Lạc Nguyệt Kỳ nghe được rất rõ ràng, trong lòng kinh ngạc, không khỏi đưa con mắt ghé sát vào khe nhỏ.

Trung Sơn Vương đang nói tới mình sao?

Nàng ta vội vã vểnh tai lên lắng nghe.

Lạc Vân Hi sững sờ, không ngờ đến đột nhiên hắn hỏi như vậy, nhạy bén xuyên qua cửa sổ xe đánh giá bên ngoài, thấy xe ngựa Lạc Nguyệt Kỳ theo ở phía sau, không khỏi hiểu

ý hắn.

"Sao vậy?" Nàng thản nhiên liếc mắt nhìn hắn ngồi ghế dựa.

Quân Lan Phong trầm giọng nói: "Nếu như nàng ta đối với ngươi không tốt, không cần lưu lại bên cạnh thái tử."

Khóe miệng Lạc Vân Hi kéo nhẹ, nam nhân này, rõ ràng là cố ý nói cho Lạc Nguyệt Kỳ nghe chứ gì? Trong lòng cũng không khỏi có chút cảm động.

Con ngươi khẽ chuyển, nàng thoáng tăng thêm giọng, nói: "Sau khi nàng ta xuất giá, ta với nàng ta không lui tới, chẳng qua, nếu nghe nói nàng ta làm trắc phi không tốt, ta cũng sẽ không bỏ qua cho nàng ta!"

Quân Lan Phong mỉm cười, Hi nhi thật thông minh! Nói vậy, rõ ràng cũng là nói cho Lạc Nguyệt Kỳ nghe.

Khi Lạc Nguyệt Kỳ nghe thấy đối thoại của Quân Lan Phong và Lạc Vân Hi, máu trên mặt như bị rút hết, tay gắt gao nắm lấy cột xe, mắt lộ ra sự sợ hãi.

Nếu như nàng ta đối với Lạc Vân Hi không tốt, Trung Sơn Vương có thể sẽ hủy vị trí trắc phi của nàng ta sao?

Hiển nhiên phu xe cũng nghe thấy lời Trung Sơn Vương nói, có phần xấu hổ, thả chậm tốc độ xe, để Trung Sơn Vương và những xe ngựa khác sau lưng hắn đi xa, mới chầm chậm đi ở phía sau cùng.

Lạc Nguyệt Kỳ kéo màn xe ra, nhìn điểm đen đằng xa, sắc mặt phức tạp.

Lạc Vân Hi, thật sự là nổi nhân vật phiền toái không thể đắc tội!

Gần 1 tháng troi qua, mọi người từ Thiên Dạ Quốc mới đến kinh thành Nguyệt Đô Hòa Nguyệt quốc, cuối tháng tư thi đấu hữu nghị, ba ngày sau tại hoàng gia tại Nguyệt Đô tổ chức săn bắn. Diệu Tinh Quốc có vô số sứ giả đến đây, các tiểu quốc xung quanh phái tới vô số người dự thi.

Nguyệt Đô náo nhiệt một cách kỳ lạ, đầu đường phồn hoa có thể thấy đủ mọi cách ăn mặc hoa lệ của các đại thần, quý phụ.

Lúc đến Hòa Nguyệt, Lạc Vân Hi đã đổi ngựa xe, cùng Đại Văn Quyên tới dịch quán ở, phòng khách lầu một ngồi đầy người uống trà, chỉ vì người vào ở quá nhiều, nên phải ưu an bài trước cho hoàng tộc và người đi thi của các quốc gia khác, người khác cần thì phải xếp hàng chờ đợi.

Lạc Vân Hi và Đại Văn Quyên đứng ở cửa sảnh, ánh mắt quét mắt cực nhanh, muốn xem thử trong sảnh có chỗ trống không.

Ánh mắt của nàng, trong lúc lơ đãng chạm vào Lạc Phi Dĩnh đang nhìn mình, Lạc Phi Dĩnh mặc một bộ áo trắng quả thực rất thu hút người nhìn, da như mỡ đông, mắt như thu thủy, môi như bôi son, búi tóc cao quý cắm vào đầy vàng ngọc minh châu, rực rỡ chiếu nhân.

Nhìn thấy Lạc Vân Hi, nàng ta tăng lực nắm chặt chén trà trong tay, trên cổ tay, gân xanh lộ ra.

Chuyện Lạc Tử Tục nàng ta tất nhiên biết được, lúc này ánh mắt nhìn về phía Lạc Vân Hi rất sợ hãi, dần dần có chút nguy hiểm.

A, Lạc Vân Hi, có Trung Sơn Vương che chở ngươi phải không? Tiếc thay, hắn với ngươi cho dù tốt, ngươi cũng chỉ là tiện nhân không có thân phận cũng không cách nào công khai được! Mà ta, là vị hôn thê chính thức của Lục hoàng tử! Ngươi thông minh, ta cũng không ngốc, hươu chết vào tay ai, cũng còn chưa biết được!

Người trong Hòa Nguyệt Quốc đang rối loạn, chính là thời cơ hạ thủ tốt!

Mạng Lạc Tử Tục tất nhiên quan trọng, nhưng tương lai của Lạc Phi Dĩnh ta còn quan trọng hơn!

Hiện tại chưa trừ diệt Lạc Vân Hi, ngày khác Đoan Mộc Triết đại công cáo thành, không chừng lại sẽ cùng Lạc Vân Hi có tình cũ dây dưa, mình không cách nào khống chế Lạc Vân Hi không nói, còn khả năng sẽ trở thành vật hy sinh cho chính trị!

Chỉ muốn cần sắp xếp tuyệt đối bảo mật, Trung Sơn Vương sao tra được tới trên người mình chứ?

Lạc Vân Hi nhìn tính toán trong mắt Lạc Phi Dĩnh, nhẹ nhàng nhếch môi, dời mắt đi, nhìn về phía Lạc Kính Văn bên cạnh, Đại phu nhân, bọn hắn cũng đến đây, mà hai người kia, cũng đang dùng đôi mắt như ăn thịt người tập trung nhìn mình.

Tiền đồ của nhi tử bảo bối duy nhất bị hủy sạch, bọn hắn sao chịu bỏ qua đây?

"Lạc tiểu thư." Một ngự Lâm Quân phía sau cung kính kêu lên.

Lạc Vân Hi quay đầu lại, kinh ngạc nhìn sang, trên tay ngự Lâm Quân kia cầm một thẻ bài bằng gỗ, cười đưa tới nói: "Lầu hai Đông Tam, đây là nơi ở của ngài và Đại tiểu thư."

Dịch quán nhiều người, cũng đều là hai người một gian, Lạc Vân Hi đã sớm suy nghĩ ở cùng Đại Văn Quyên.

Lạc Vân Hi tiếp nhận thẻ bài bằng gỗ, ngự Lâm Quân hạ thấp giọng nói: "Là Trung Sơn Vương an bài."

Lạc Vân Hi ngẩng đầu, ánh mắt quét qua đỉnh đầu hắn, nhìn lại Quân Lan Phong chắp tay đứng trước chỗ sắp xếp ở dịch quán, dòng người qua lại, ánh mắt mỉm cười, gật nhẹ đầu với nàng.

"Cảm ơn." Lạc Vân Hi gọi Đại Văn Quyên cùng với nàng đi lên lầu hai.

Các nàng vừa đi tới chỗ thang lên gác, trong đại sảnh liền có người xì xào bàn tán.

"Các nàng sắp xếp như thế nào nhanh vậy?"

"Ta không biết!"

"Người


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp