Vì đang chuẩn bị "Tử", Sở Vân Thăng tỉnh táo chưa từng có trong cả đời này, hắn đang chuẩn bị vì "Sinh".

"Sinh " không phải sinh cơ, tiền bối nói phải nhanh chóng tu tới cửu nguyên đại thành mới có thể có một đường sinh cơ! Tiền bối tư chất bản thân học thức thiên nhân có lẽ có thể làm được điểm này, nhưng hắn tự biết dùng tư chất của bản thân mình muốn trong mấy tháng tu luyện tới cửu nguyên đại thành, quả thực là đầm rồng hang hổ! Không chỉ nói cửu nguyên, cho dù là tứ nguyên cũng không thực tế!

Cho nên hắn nhìn đoạn nhắn mà tiền bối lưu lại, tựu đoạn tuyệt cái ý niệm không thực tế trong đầu này đi, mang "Sinh " hóa thành thời điểm bộc phát thật lớn trong thời gian còn lại.

Nhưng hắn không biết vì sao khi thời gian từ từ tới gần, chính mình lại trở nên càng ngày càng tỉnh táo, thậm chí tỉnh táo tới mức hắn cũng cảm thấy đáng sợ.

Giống như tinh hoa cả đời này của hắn đều ngưng tụ vào thời khắc này.

Chậm chạp tăng sức chiến đấu bản thân lên, đối với người còn mấy tháng để sống như hắn đã hoàn toàn không có lợi nhất, không có chút ý nghĩa nào, bởi vậy hắn quyết định dừng tu luyện nguyên khí, ngược lại hắn đầu nhập tâm thần suy nghĩ tăng mạnh sức chiến đấu trong thời gian ngắn nhất..

Lau sạch vết máu trên cơn thể, những vết máu này cũng không phải hắn, là hắn giết người bắn lên thân thể mình, Sở Vân Thăng bắt đầu lục tục chế ra một tấm Phong Thú Phù, dùng trình độ lớn nhất của bản thân, hết sức chú tâm đầu nhập vào.

Hắn muốn lục chế đạt tốc độ nhanh nhất, hạ thấp tỷ lệ thất bại của lục chế xuống thấp nhất.

Giờ phút này giống như trở lại Thân thành, hắn tính toán thời gian tỉ mỉ, sử dụng khí lượng nhất nguyên như thế nào hắn cũng châm chước thật lâu, hôm nay, hắn giống như một thương nhân, sử dụng mỗi lượng nguyên khí trong người tới mức tốt nhất, muốn đạt tới mức tận cùng.

Trong lúc này hắn vô cùng tỉnh táo, hắn rõ ràng hiểu được dùng sức chiến đấu đơn thể, trên địa cầu người có thể giết hắn không có mấy, mặc dù là Hoàng Bắc Anh Chi Anh nếu đơn đả độc đấu, cũng chỉ có thể bại hắn, nhưng không cách nào giết chết hắn!

Mà yếu thế lớn nhất của hắn chính là —— thế đơn lực cô! Bởi vậy Phong Thú Phù là điểm mấu chốt nhất trong kế hoạch của hắn!

Nếu Minh còn sống thì tất cả không có vấn đề, hắn có thể cho Minh nhanh chóng chiếm đi tổ trùng, bằng chuyện này tạo thành quân, không lâu sau sẽ có đại quân trùng tộc, từng nó công phá tất cả hang ổ thế lực. Nhưng hắn hôm nay bên người chỉ có Dư Hàn Vũ cùng phi đầu quái, còn có một con sinh vật kim thuộc tình vừa bắt không lâu.

Dư Hàn Vũ tất nhiên là không đề cập tới, hắn cho dù đổi về thân người, nhưng mà hắn chỉ là hai nguyên thiên cảnh, không thể giúp được cái gì, mà Sở Vân Thăng càng ngày càng tỉnh táo, hắn cũng không muốn đồ đệ duy nhất của hắn đụng chạm tới lần chiến đấu tử vong khó liệu này, bởi vậy đối với Dư Hàn Vũ hắn có an bài khác, bảo đảm hắn ẩn nấp an toàn, cũng làm cho hắn phát huy ra lực hiệp trợ lớn nhất của hắn với mình—— nấp trong rừng rậm to lớn, càng không ngừng phong ấn các loại sinh vật, vì chính mình không ngừng cung cấp đại quân sinh vật phong ấn.

Mà thời điểm phi đầu quái bị phong ấn, nó đã có thực lực ba nguyên, mắt thấy thương thế trên người bị thương chưa khôi phục, nhưng chút thương thế này thông qua đại lượng nguyên khí cung cấp tẩm bổ thì có thể giải quyết rất nhanh, trọng yếu nhất là, tự nhiên trợ giúp mình, Sở Vân Thăng tin tưởng lúc hắn trắng trợn sử dụng đại quân sinh vật phong ấn hiện tại, lợi dụng đặc điểm tiến hóa của năm sinh vật ngũ hành mà hắn biết, hắn có thể xúc tiến chúng tăng lên thực lực hai nguyên tầng giữa tới đỉnh phong, thậm chí đột phá đến tầng thứ ba! Thành một vương bài khác trong tay của mình.

Về phần sinh vật kim thuộc tính cuối cùng, hắn đã có hai ý định, nhưng phải xem tình huống cụ thể mà định ra, nếu như phi đầu quái không đột phá thực lực tầng thứ ba, như vậy hắn sẽ cho phi đầu quái thôn phệ sinh vật kim thuộc tính, dùng thuộc tính tương sinh, mà dùng sinh vật ba nguyên thiên tầng làm thức ăn, cưỡng ép trong thời gian ngắn thúc đây phi đầu quái tiến hóa, không có người nào hiểu rõ chỗ khủng bố của phi đầu quái như hắn.

Nếu như phi đầu quái tự hành đột phá, như vậy có thể lưu sinh vật kim thuộc tính lại, dùng năng lực bản thể phòng ngự cường hãn của nó, cùng phối hợp với phi đầu quái bản thể yếu ớt, cho dù ba nguyên thiên đỉnh phong chi cảnh Hoàng Bắc Anh Chi Anh đến, cũng có sức đánh một trận! Hai ngày trước Sở Vân Thăng đã tự mình trải qua năng lực phòng ngự khủng bố của sinh vật kim thuộc tính, hắn dùng số lượng chiến phù khủng bố, bằng cường thần binh thất đinh cùng thần bí khói đen hóa gần một tiếng đồng hồ mới giải quyết nó, có thể nói là mạnh mẽ như thế nào.

Có thể nói một khi tổ hợp cường hãn này hình thành, dưới bốn nguyên thiên rất hiếm tìm được đối thủ! Cho dù là dùng thực lực của Sở Vân Thăng tính toán mà phân chia.

Đến lúc đó hắn sẽ có một vương bài tổ hợp, trực tiếp thăng cấp lên cực nhanh.

Nhưng chỉ vẻn vẹn có vương bài như thế thôi còn chưa đủ, hắn mặt địch nhân thật sự quá nhiều, thời gian cũng không cho hắn cơ hội đi bồi dưỡng thế lực, một khi lâm vào vòng vây lớp lớp, đối mặt đại lượng cao thủ ba nguyên vây công, sinh tử khó liệu.

Dưới bốn nguyên, ưu thế số lượng triệt để tiêu thất trước vũ lực cao nhất, đây là một cái hào rộng như trời cao, ngăn cản vô số tinh anh tài giải, không chỉ một mình Sở Vân Thăng hắn.

Nhưng mà Sở Vân Thăng suy tư thật lâu, hắn có biện pháp ứng phó, hơn nữa tối thiểu đã ngoài ba biện pháp, không tới mức không có cách nào.

Trong đó thứ nhất, là Phong Thú Phù, tuy hắn không phải Minh, không thể khống chế côn trùng phô thiên cái địa, vốn lấy cảnh giới ba nguyên trước mắt của hắn mà nói, cùng với đệ lục đệ thất phân nhánh xuất hiện, có khả năng đồng thời khống chế sinh vật phong ấn, không phỉa năm đó cùng Ai Đức Gia lao ra khỏi thành Kim Lăng khu chất nhầy có thể so sánh, dựa theo hắn tính toán, trước mắt hắn tối thiểu có thể khống chế trăm con sinh vật phong ấn.

Cho nên chỉ cần hắn phong ấn sinh vật đầy đủ, chết trận một đám, lập tức sẽ có thể thay đổi một đám, như thế cứ liên tục không ngừng hình thành tuần hoàn sinh sinh bất tức, vẫn duy trì số lượng hơn trăm, đây chính là đại quân! Bởi vậy Dư Hàn Vũ ở phía sau làm công tác phong ấn càng trở nên trọng yếu.

Tiếp theo, hắn hiện tại cực kỳ tỉnh táo, hắn đinh ra kế hoạch thứ hai, cũng đã bắt đầu áp dụng, chính là nam nhân đái ra quần này, Sở Vân Thăng không có giết hắn, mà là muốn hắn mang tin tức về —— Sở Vân Thăng hắn nguyện ý dùng "Hàn Vũ di thư" vốn là công pháp, vũ khí chiến giáp cao cấp, thậm chí là công pháp phía sau và phù văn thần kỳ, nhất là nạpv ật phù độc nhân vô nhị trong thiên hạ... Làm mồi nhử, dụ hàng và phân hóa phần lớn võ giả các thế lực, phàm là người thoát ly thế lực lớn, cũng dẫn theo dị tộc đầu nhập vào hắn sẽ được thưởng lớn!

Không chỉ có như thế, hắn chuẩn bị đi tìm đám người Nghiêm Ca La Thanh đưa tin cho tán võ trong thiên hạ, cùng đối kháng dị tộc và thế lực lớn, chỉ cần đề đầu nhập vào hắn, sẽ được ban thưởng công pháp...

Đây chính là sát chiêu thứ hai của hắn —— "Vũ Nguyên Lệnh" !

- Các ngươi không phải nói ta là đệ nhất thiên hạ sao? Các ngươi không phải nói ta là Vũ Nguyên sao? Vậy hãy để cho các ngươi cũng nếm thử tư vị lấy đá nện chân mình là như thế nào.

Sở Vân Thăng rất muốn quấy đục thế cục trước mắt, tình thế càng hỗn loạn, đối với hắn thế đơn lực cô mà nói càng có lợi.

Thứ ba, còn có nguyên phù công kích, còn có quân thần bí của Tần Kỳ Anh phía sau chống cự.

Tất cả có thể sử dụng đến, có thể nghĩ đến, hắn hao hết tâm thần, căn cứ kinh nghiệm dĩ vãng tính toán, làm chức nghiệp kỹ sư của hắn đạt tới mức tận cùng —— trật tự, ăn khớp, tính toán...

Hắn đang vùi đầu vào trong quá trình chuẩn bị chiến đấu, liệt ra ưu thế và nhược điểm của bản thân, phân tích từng cái, không có bất cứ thứ gì, cảm xúc gì có thể làm nhiễu cảm xúc của hắn vào thời khắc cuối cùng của tính mạng này.

Giờ phút này, hắn giống như quên tất cả, giống như trở về trước lúc thành Kim Lăng biến mất, nhất là đoạn thời gian hắn âm thầm đuổi giết Cam Tử, tỉnh táo, trấn định, phân tích, trật tự, chuẩn bị, tâm tính... TÍnh toán rất kinh người, chỉ là "Chất" trong đó đã sinh ra biến hóa, đi hắn đã chỉ giữ lại tinh hoa, nhưng điểm này hắn lại không biết.

Hắn cũng không suy nghĩ thêm quá nhiều chuyện khác, chẳng những không có tức giận cái gì cả, chém bỏ tất cả khong cần thiết, giống như hóa thành một đám sương mù, bởi vì từ khi ngày tử vong tới gần, hắn càng ngày càng hiểu rõ rất nhiều, nói là giác ngộ trước khi chết còn không đủ, thế gian này vốn không có trung thành và phản bội, tất cả là cái giá lớn và thẻ đánh bạc không đủ, người hiểu rõ những chuyện này thì nhiều, nhưng mà sau khi trải qua sương mù che dấu có thể khám phá ra thì không có bao nhiêu.

Huống chi hắn càng lý giải và trải qua, căn bản không thể có kẻ phản bội, bất luận là thành Kim Lăng đám người Đinh Nhan hay là một đám Vu Thành Tào Chính, hoặc là Tiểu Xuyên các nàng... Hắn chưa bao giờ xem bọn họ là "Sinh tử chi giao", cũng chưa bao giờ nghĩ bọn họ sẽ vì mình mà không tiếc tính mạng.

Tại thành Kim Lăng, hắn liều mình hang côn trùng tới gần bác gái, nghìn cân treo sợi tóc; tại Hoàng Sơn, Tào Chính nghĩa hoàn toàn một tay đến giúp đỡ hắn khống chế Liệt Hỏa Thành, mà những người khác là thuậ tiện cứu, xa xa chưa nói tới trả giá tính mạng, chỉ có một Đàm Ngưng cũng bởi vì Dư Tiểu Hải, cùng căn cứ không cho đám người thiên đao trở về; mà ở rừng thực vật, Tiểu Xuyên cùng lão Tôn cũng theo chân hắn trốn đi...

Có thể chính thức vì hắn không tiếc trả giá tính mạng, trừ một nhà bác gái ra, trừ bạn tri kỉ Dư Tiểu Hải, trừ ngốc hổ tiểu lão hổ, cơ bản không có bao nhiêu, những tình cảm trong thời đại mạt nhật này quá khó tìm, chỉ tiếc còn có một chút hảo hữu cùng trường nhiều năm trước, trừ liên hệ trước khi hắc ám hàng lâm, nhưng lúc ấy không có người nào tin hắn, mà ngay cả bác gái cũng cho rằng hắn bị ma chướng, sau khi hắc ám hàng lâm thì hắn đi qua nhiều nơi, rốt cuộc không gặp được người nào, chỉ sợ với tư cách người tầm thường, đã sớm chết trong tai nạn lần đó rồi.

Hiện tại nhớ tới, hôm nay những người này đều là hắn kết bạn sau khi hắc ám hàng lâm, trải qua nguy cơ trùng trùng điệp điệp, vì hợp lực bảo vệ chính mình mới đi cùng nhau, tại sao phản bội? Mặc dù có, cũng là bọn họ phản bội lương tâm của bọn họ mà thôi, chính mình làm sao cần chấp nhất đúng sai chứ?

Không có những cảm xúc này quấy nhiễu, một nhà bác gái chết thảm, tro cốt cha mẹ bị khinh nhờn, những chuyện này đã thành kết cục đã định, lại đi thống khổ xoắn xuýt, chẳng những vô bổ, ngược lại còn làm chuyện này càng ngày càng không xong.

Hắn hiện tại cần làm chỉ có một chuyện, đó chính trong khoảng thời gian còn lại của cuộc đời mình, bộc phát ra tinh hoa cả đời, làm cho tất cả địch nhân thương tổn hắn đều phải trả cái giá lớn!

...

Sở Vân Thăng không biết, trong linh duy không gian, sâu trong linh hồn hắn có "Hạt giống" dục vọng nguyên thủy bị kích thích, trải qua nhiều lần áp lực, bộc phát ra, giày vò hắn thống khổ, sau khi trải qua những chuyện này, vào thời khắc cuối cùng của tính mạng, giai đoạn sau cùng của tánh mạng, rốt cục làm nó bước đầu đại thành, không thể phá vỡ, rốt cục đình chỉ tất cả nhiễu loạn, khôi phục nỗi lòng tỉnh táo của hắn năm đó.

Bên trong nó bao hàm một tia dục vọng nguyên thủy và tình cảm phức tap của Sở Vân Thăng...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play