Hai người dùng xong đồ ăn sáng, Phong Lăng Hề không yên tâm dặn dò nói: “Lễ vật ta đã cho người chuẩn bị xong, ta cho Dạ Tinh đi theo ngươi, để đừng bị khi phụ.”

“Ta mới không dễ dàng bị người khi dễ như vậy.” Phản bác xong, mới nhớ tới hỏi: “Dạ Tinh là ai?”

“Ảnh vệ của ta, bình thường không có cho gọi nàng sẽ không hiện thân, có nàng đi theo có thể đảm bảo an toàn cho ngươi.”

“A!” Xem ra rất lợi hại, hắn hoàn toàn đều không có cảm giác có người đi theo nàng.

“Có phiền toái có thể trực tiếp để cho Khởi Vân giải quyết, Khởi Vân thân phận không cao, ngươi đứng ra chống đỡ cục diện là được.”

Bên cạnh có một tiểu thị xinh đẹp đến thi lễ với Vân Tư Vũ một cái: “Khởi Vân bái kiến Vương Quân đại nhân.”

Vân Tư Vũ gật gật đầu, ra hiệu hắn không cần đa lễ, sau đó nhìn Phong Lăng Hề bỉu môi nói: “Nói cách khác ta chỉ cần hành động như bình hoa đứng ở nơi đó dùng thân phận áp người khác là được rồi đúng không?"

Phong Lăng Hề nhếch môi cười, xoa bóp cằm của hắn nói ra: “Ngươi nếu như muốn tự mình khi dễ người, cũng có thể để cho bọn họ hỗ trợ giúp việc mà nhìn gió mây.”

Trong lòng Khởi Vân là không nói gì, bất quá là Vương Quân đại nhân về nhà mẹ đẻ một ngày, liền ở một đêm, Vương gia triệu hồi hắn đến không nói, còn cho Dạ Tinh đi làm hộ vệ, chuyện bé xé ra to như vậy còn chưa tính, bây giờ còn giựt dây Vương Quân đại nhân trở về nhà mẹ khi dễ người, thật sự là…

Hiện tại trong lòng Khởi Vân vẫn lầu bầu, nhưng là thấy được người phủ Trấn quốc tướng quân đối đãi Vân Dật cùng Vân Tư Vũ khác biệt gữa hai người ra sao, hắn đã cảm thấy Vương gia nhà bọn họ đã có dự kiến trước, Vương Quân phủ Nhàn vương bọn họ làm sao có thể bị người khi dễ chứ?

Kể từ Đại công tử phủ Trấn quốc tướng quân này cùng Nhị công tử xuất giá, hai ngày nay mọi người thảo luận chuyện phiếm đều là hai đôi tân nhân này.

Bởi vì nữ hoàng bệ hạ tự mình tứ hôn, thời gian lại gấp, cho nên giai đoạn trước có một chút vấn đề về lễ nghi là có thể hiểu, bất quá mọi người chứng kiến lúc phô trương đón dâu kia, Nhàn vương rõ ràng hoàn toàn áp đảo Tô tướng quân, đây cũng là khiến người ngoài để ý.

Vốn là mọi người cho rằng Tô tướng quân này cùng Vân Đại công tử là lưỡng tình tương duyệt, lương phối tốt nhất, mà Nhàn vương lại phong lưu thành thói quen, Vân Nhị công tử này lại không có danh tiếng gì, nghĩ đến tướng mạo cũng sẽ không quá mức xuất chúng, xem như là nữ hoàng tứ hôn, chỉ sợ không vào được mắt Nhàn vương, không thể nào cưng chiều, nhưng nhìn phô trương đến như vậy, mọi người lại cảm thấy suy đoán của bọn họ căn bản là sai rồi, Nhàn vương kia rõ ràng chính là rất hài lòng Vân Nhị công tử a!

Mọi người nghị luận rối rít, đều muốn nhìn một chút hai đôi đồng thời thành thân này, lại cùng là người mới nữ hoàng tứ hôn, cuối cùng rốt cuộc là đôi nào so ra hạnh phúc hơn, thậm chí còn có người muốn đặt cược, nói cho cùng a, mọi người đều có thiên tính bát quái.

Vì vậy ba ngày lại mặt này, liền bị mọi người trong thành chú ý đến, sáng sớm ngoài cửa lớn phủ Trấn quốc tướng quân liền đứng đầy người. Cũng không biết làm sao lại trùng hợp như vậy, hai chiếc xe ngựa vừa vặn đồng thời đi tới cửa phủ tướng quân, vừa nhìn cảnh này mọi người bắt đầu nghị luận.

Vân Đại công tử bên kia ngoại trừ chính mình cưỡi xe ngựa bên ngoài, còn có vài chiếc xe ngựa, lúc rèm xe bị gió thổi nâng lên, mọi người liếc nhanh cũng có thể thấy được bên trong chứa đều là lễ vật, mà Vân Nhị công tử bên này cũng chỉ có chính hắn cưỡi chiếc xe ngựa kia, sự so sánh này, đúng là Vân Dật công tử đoạt danh tiếng.

Nên biết cửa này mang lễ vật về nhà mẹ đẻ là đại biểu cho thê chủ cảm tạ nhà mẹ đẻ phu lang, cảm tạ nhà mẹ đẻ dưỡng dục ra một đứa con trai tốt như vậy, có thể nói lễ vật càng quý trọng, liền đại biểu cho thê chủ cưới phu lang càng hài lòng.

Một màn như vậy, vốn cho là Nhàn vương sẽ lại làm ra cái gì phô trương kinh người nên có chút nho nhỏ thất vọng, chẳng lẽ nói Nhàn vương cảm thấy người đã cưới vào cửa, liền không cần quá coi trọng?

Khi mọi người đang suy đoán bên ngoài, hai vị công tử đều xuống ngựa, vừa nhìn cảnh này mọi người cảm thấy Vân Nhị công tử này không được Nhàn vương sủng ái cũng là có thể đi, phỏng đoán Nhàn vương cũng là đồ mới mẻ nhất thời, khi đã tới tay liền ngán đi! Mặc dù bộ dạng Vân Nhị công tử trắng non mềm, cộng thêm cặp mắt tròn trịa kia, đáng yêu làm cho người nhịn không được muốn bóp hai cái, nhưng là ai không hy vọng lấy cái tiểu công tử kiều mị? Ai sẽ hy vọng lấy cái tiểu oa nhi chưa trưởng thành về?

Cho nên cùng Vân Dật mĩ lệ động người đứng chung một chỗ, giá trị con người Vân Tư Vũ dĩ nhiên là trên hết.

Lúc này cửa lễ vật vốn là lấy tới cho mọi người xem, cho nên nói như vậy cũng sẽ ở ngoài cửa dâng tặng lễ vật, đây là tập tục, bất quá bởi vì lúc Tô Văn đón dâu bị Phong Lăng Hề khiến cho buồn bực vô cùng, lần này cố ý chuẩn bị một phen vài xe ngựa lễ vật, tự nhiên không thể nào một lần mở ra xem, cho nên Vân Dật đành phải trực tiếp cho người cầm lấy danh mục quà tặng đọc ra một lần.

Vân Tư Vũ ngược lại lười phải cùng hắn tranh trước sau, chỉ là danh mục quà tặng thật dài kia đọc xuống, hắn cũng không sai biệt lắm muốn ngủ thiếp đi.

Vân Vũ Dương cùng Liễu Sâm nhưng lại nghe đến mừng rỡ không ngậm miệng được.

Đợi đến khi chung quanh an tĩnh lại, Khởi Vân đưa tay nhẹ nhàng kéo kéo áo Vân Tư Vũ, nhỏ giọng kêu: “Vương Quân đại nhân…”

Vân Tư Vũ ngẩng đầu lên, đưa tay dụi dụi mắt, có chút mơ hồ nói: “Xong chưa? Vậy chúng ta vào đi thôi!”

Khởi Vân buồn cười nhắc nhở: “Vương Quân đại nhân, người nên dâng tặng lễ vật.”

“À…” Vân Tư Vũ trừng mắt nhìn, nhìn xong hỏi hắn: “Vương gia đều chuẩn bị lễ vật gì?” Phong Lăng Hề nói chuẩn bị xong lễ vật, hắn cũng quên hỏi là cái gì.

Hắn cũng không phải quá mơ hồ, mà là hắn trải qua thời gian dài, tình cảm đối với Vân gia thật sự là có thể phai nhạt, tự nhiên không có để trong lòng, hắn lại mặt bất quá vì muốn mang Chớ Tiếng Động Lớn đi.

Hắn vừa nói, người người vừa nghe thấy lại có ý nghĩ: tuy nói lễ lại mặt là thê chủ đối với nhà mẹ đẻ bày tỏ tạ lễ, nhưng dường như đều là nam tử chính mình chuẩn bị, chỉ cần thê chủ xem qua gật đầu là được, không có mấy nhà cô gái sẽ chính mình hao tâm tổn trí đi chuẩn bị những thứ này, bây giờ nghe vị Vân Nhị công tử này nói, lễ vật này là Nhàn vương tự mình chuẩn bị, hắn ngay cả chuẩn bị cái gì cũng không biết? Nên nói Nhàn vương quá dụng tâm, hay vị Vương Quân nhàn rỗi này không quá để bụng?

“Hừ! Ngươi nói xạo quá a! Nhàn vương sẽ vì ngươi tự mình chuẩn bị lễ vật?” Nói không chừng bây giờ Nhàn vương còn núp ở thanh lâu cùng kỹ tử trên giường đây!

Người lên tiếng châm chọc đứng ở sau lưng Vân Vũ Dương cùng Liễu Sâm, chính là Vân Thiển luôn luôn cùng Vân Tư Vũ bất hòa, huynh trưởng lại mặt, nam tử chưa xuất giá cũng là có thể ra nghênh tiếp.

Vân Tư Vũ sớm đã thành thói quen không đếm xỉa Vân Thiển, chỉ là có những lúc cần thiết đánh trả, nhưng là Khởi Vân không thể để yên khi gặp qua Vương Quân nhà mình bị khi dễ, nhàn nhạt mở miệng nói: “Lễ vật này tự nhiên là Vương gia chuẩn bị, Vương gia còn nói, nếu không phải có quy củ không để cho thê chủ đi cùng này, nàng nhất định sẽ tự mình cùng Vương Quân trở lại, miễn cho hắn bị người khi dễ.” Vương gia như vậy mà giữ quy củ, toàn bộ cũng là vì Vương Quân, những người này sẽ không hiểu.

Phong Lăng Hề sở dĩ đem Khởi Vân triệu hồi đến, cũng là bởi vì cái người há miệng lợi hại kia, văn có Khởi Văn - võ có Dạ Tinh, hơn nữa bản thân chính Vân Tư Vũ chỉ là đem trảo của tiểu mèo hoang ra, cô liền không lo lắng hắn bị người khi dễ.

Vân Thiển lập tức cả giận nói: “Ngươi tính là cái gì, bất quá là một cái tiểu thị, chủ tử đang nói chuyện, rõ ràng cũng dáng chen miệng vào!”

Giọng nói Khởi Vân vẫn như cũ nhàn nhạt nói: “Khởi Vân cho dù là một tiểu thị, cũng là tiểu thị phủ Nhàn vương.” Ngụ ý, còn chưa tới phiên công tử phủ tướng quân ngươi giáo huấn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play