Buổi chiều cùng ngày đến. Phi Linh và Vương Ngôn cũng hẹn mọi người ra phòng khách cùng nhau để kiểm tra hồn kỹ. Có vẻ như mọi người tới đông đủ nhưng Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông thì chưa đến.
-Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông vẫn chưa thấy có mặt.
Vương Ngôn nhìn Phi Linh nói.
-Mà, kệ đi. Chắc chúng nó mệt quá nên nghỉ chút rồi.
Phi Linh cùng Vương Ngôn nói chuyện. Vốn Hoắc Vũ Hạo, Vương Đông và Tiêu Tiêu là học trò của Vương Ngôn nên hồn kỹ cùng võ hồn của họ, hắn đều nắm rõ ràng nên không cần phải kiểm tra chi hồn kỹ. Đối với hồn sư thì hồn kỹ là bí mật quyết định thắng thua của một trận đấu, sinh tử chẳng hạn. Còn lại là chiến thuật và chênh lệch cấp độ.
Bắt đầu từ Bối Bối đầu tiên. Thân được xưng là tốt nhất học viên ở ngoại viện. Bối Bối đã đạt được hồn tông cấp 42 43, mức độ tốt đối hồn sư. Lần lượt hồn kỹ của cậu là Lôi đình long trảo, Lôi đình vạn quân, Lôi đình chi nội và Lôi đình long thủ. Kế đến cùng xưng tốt nhất ngoại viện cùng Bối Bối, Từ Tam Thạch cũng liệt kê. Tiếp đến là Giang Nam Nam. Mỗi người bốn hồn kỹ nhưng để cho mọi người rất kinh ngạc. Mỗi cái hồn kỹ sẽ làm cho đối thủ phải ấn tượng sâu.
Cái thứ tư là đến phiên hồn tông Hòa Thái Đầu. Lúc này Hoắc Vũ Hạo cùng Vương Đông cũng đến. Chào hỏi mọi người một chút.
-Thái Đầu, ngươi là hồn đạo sư. Vốn dĩ ta không cần hỏi hồn kỹ của ngươi nhưng vì lí do thích hợp cho tác chiến sau này và giúp các ngươi phối ăn ý vượt qua kì tập huấn này. Ngươi có thể đưa hồn kỹ của ngươi nói cho ta?
-Kỳ thực hồn kỹ của ta cũng có tác dụng nhất định. Chỉ là sợ các ngươi không muốn dùng thôi.
Hòa Thái Đầu gật đầu, mặt có chút xấu hổ nói.
-Không có gì. Có cái gì chúng ta cũng nên sử dụng hết. Nào. Hãy cho chúng ta xem hồn kỹ của ngươi đi.
Vương Ngôn mỉm cười nói. Hoắc Vũ Hạo nhìn thấy Phi Linh cười cười, nhất thời mặt trở nên cổ quái. Ở với vị sư huynh này lạu rồi nên cũng biết được cái diệu cười này. Chắc chắn là có gì đo không bình thường.
-Các ngươi không được cười đấy.
Hòa Thái Đầu hết cách nói.
-Chúng ta làm sao sẽ cười? Ở đây ai cũng nghiêm túc a.
Mã Tiểu Đào mặt nghiêm túc nói. Quay qua lại thấy Phi Linh cười, không khỏi thúc cùi trỏ vào hông Phi Linh làm cậu không cười được.
-Ông đây có điếu xì gà!
Hòa Thái đầu mặt đỏ bừng hô to. Nghe cái này mặt ai nấy đều cứng đơ. Không biết nên làm gì cho phải. Không lẽ cười sao? Mà cùng lúc đó tự nhiên tay Hòa Thái Đầu trên tay đột nhiên xuất hiện một điếu xì gà to to. Yên tĩnh một đợt, kế tiếp đó là một tràng cười to như sóng vỗ từ đại dương vậy.
-Không được cười!
Hòa Thái Đầu đỏ mặt la thất thanh. Ai ai cũng cười, cười lớn là đằng khác. Vương Ngôn lão sư cũng không ngoại lệ.
-Đại sư huynh, chuyện này?
Hoắc Vũ Hạo nhưng đến chỉ là chào hỏi nhưng không biết tình hình cụ thể. Chỉ đứng nhìn mà chả hiểu gì, quay sang Bối Bối hỏi.
-À, Vương Ngôn lão sư đang điều tra hồn kỹ của các thành viên để lập chiến thuật. Vừa rồi là Hòa Thái Đầu hồn kỹ, chẳng trách không cười không được, hồn chú hài hước quá.
Bối Bối cười cười nói.
-Thôi, đừng để ý đến tôi nữa. Hồn kỹ này cũng chỉ để người ta cười nhạo thôi
Hòa Thái Đầu mặt như thất vọng về thế giới xung quanh vậy.
-Thái Đầu, cái này võ hồn của ngươi là hệ gì?
Mã Tiểu Đào cười hỏi, hỏi xong, lại tiếp tục cười.
-Thật không biết, học tỷ có phải nội viện đệ tử hay không? Làm sao không biết có mỗi hệ thực vật là cần hồn chú? Ta là một hồn sư hệ thực vật.
Hòa Thái Đầu vừa giải thích vừa la lớn bảo mọi người ngừng cười.
-Mà, mà. Ai cười em đâu này. Có điều nó đặc biệt quá thôi. Nói xem đây là cái gì tác dụng?
Vương Ngôn nói thế nhưng vẻ mặt của Hòa Thái Đầu cũng không thấy bớt đau lòng.
-Vừa nãy hồn kỹ là Thô tuyết gia tinh thần phấn chấn. Có tác dụng tăng 10% tinh thần.
Hòa Thái Đầu mặt đầy chán nản nói.
-Cái gì? Tăng 10% tinh thần. Duy trì? Duy trì trong bao lâu? Còn ba hồn kỹ khác nữa? Có thể tạo ra bao nhiêu cây?
Vương Ngôn nghe Hòa Thái Đầu nói không khỏi giật mình. Bắt lấy Hòa Thái Đầu hỏi.
-Tầm 20 phút. Có thể tạo ra nghìn cây. Còn có tăng cường sức mạnh, phòng ngự và hồn lực.
Hòa Thái Đầu thấy tình hình có chút vấn đề nhưng cũng nói ra.
-A! Hồn kỹ của em đúng thiên phú trời cho đấy. Mau cho ta xem những cái khác hồn kỹ.
Vương Ngôn mặt mày hớn hở như gặp bảo vậy. Vương Ngôn là hồn vương nhưng chỉ có thể dừng lại ở đó. Cậu quyết tâm theo nghiên cứu hồn sư, nói trắng ra nó đã thành cái đam mê của cậu. Nên có cái gì hiếm lạ thì nó khiến cậu mê mẫn vô cùng.
Sau đó lả Hòa Thái Đầu lại biểu diễn một chút những hồn kỹ khác và chào đón nó là những tràng cười lại tiếp tục nổi lên. Xong là mọi người cũng một tràng. Mọi người cũng thử một chút hiệu quả nhưng có vẻ bên Phi Linh, Mã Tiểu Đào và Lăng Lạc Thần không hề hấn gì nên cũng đành thôi. Giang Nam Nam và Tiêu Tiêu nhìn mấy cái xì gà mặt tái nhợt nhưng Vương Ngôn khuyến khích mỗi người mang một phần để tiện cho thi đấu bổ sung thêm. Hoắc Vũ Hạo có đưa cho Vương Đông nhưng cậu cũng từ chối.
-Vậy cũng tốt, chúng ta phía dưới đến sắp xếp một thoáng đón lấy thi đấu vòng tròn chiến thuật. Lúc trước ta đã nói qua, thi đấu vòng tròn giai đoạn, sẽ có ba loại hình thức chiến đấu. Bằng vào chúng ta tại vòng thứ nhất thể hiện ra cường thế, không nghi ngờ chút nào, chúng ta tổ này tất nhiên chỉ có tám đội ngũ. Ở những người khác xem ra, mặt khác bảy chi đội ngũ tranh đoạt chỉ là một ra tuyến danh ngạch mà thôi. Chúng ta đang muốn lợi dụng bọn họ tâm lý này biến hóa, đem chiến thuật sắp xếp càng linh hoạt hơn. Sẽ có sáu mươi bảy chi đội ngũ tiến vào thi đấu vòng tròn, chia làm tám tổ, trong đó có ba tổ là chín người, còn lại năm tổ là tám người. Nói cách khác, chúng ta tại tiểu tổ tái bên trong muốn tiến hành bảy tràng. Khoảng chừng tại trận bốn, Lăng Lạc Thần ra trận. Nếu như thuận lợi, thứ sáu luân thi đấu vòng tròn lúc Mã Tiểu Đào cùng Phi Linh cũng ra trận. Khi đó các ngươi cũng coi như trải qua cuộc tập huấn.
Bàn luận song là mọi người cũng quay trở về phòng mình. Còn Phi Linh và hai người Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông.
-Chà, các ngươi thật ngủ lâu a.
-Biết làm sao được. Bọn ta mệt quá thôi. Không phải tại ngươi đề xuất cuộc tập huấn này sao? Phải trách ngươi chứ!
Vương Đông làm một đòn phản dame cho Phi Linh.
-Mà, mà. Tốt cho các ngươi cả thôi. Haha.
Phi Linh cười cười nói
Nhưng đột nhiên ở hành lang khách sạn lại xuất hiện tiếng cộc cộc bước chân rất gần. Hoắc Vũ Hạo cũng cảm nhận được là có người, xoay người lại thì thấy một tên thiếu niên ngang tầm tuổi của cậu và Vương Đông. Hắn có một mái tóc bạch kim, dài với hai con ngươi là hai màu xanh trời và xanh lục, dáng vẻ khá kiêu ngạo. Phi Linh thấy tên thiếu niên này cũng biết hắn là ai. Hoắc Vũ Hạo nhìn tên này nhíu mày. Tên này nhưng bằng tuổi mình lại có dao động hồn lực của hồn vương sao. Tên thiếu niên kia nhìn cả ba người cười cười như khinh thường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT