Sau vụ lộn xộn của Thẩm Phi thì dường như Thần Thánh thế gia cũng im hơi lặng tiếng hẳn đi. Thẩm Phi hình như là tự ý hành động mà thôi, có thể là do những cái vấn đề Tiêu Ngưng Nhi từ hôn cùng theo người khác, với bản tính của hắn thì dễ điên lắm.
Một ngày sau đó Phi Linh cũng từ phía bên ngoài mà quay về. Tâm trạng của cậu vẫn có chút không vui lắm vì để Yêu Chủ cùng Long Sát và Quỷ Sát tuột khỏi tay mình. Mà có một tin tốt là Phi Linh thông qua Tinh thần thám trắc toàn diện quan sát thì vô tình thấy được có một lớp phong ấn hay gì đó ở phía biên của không gian, điều này cho thấy, có thể là vẫn còn những thứ nguyên khác ngoài nơi này của thế giới này. Phi Linh tò mò không biết bên ngoài kia là thế giới như thế nào. Có lẽ cường giả sẽ nhiều hơn nơi này. Và cậu chắc rằng phải đưa Tiêu Ngưng Nhi đến nơi đó để nàng thuận lợi phát triển hơn.
Tiêu Ngưng Nhi lúc này hình như đang ngồi tu luyện trên giường của mình, Phi Linh thì không tiên làm phiền cho lắm.
Lúc Phi Linh đi ra sân trước của đại sảnh thì Tiêu Vân Phong có gặp Phi Linh.
-Phi Linh, ta có thể nói chuyện cùng ngươi một chút không?
Tiêu Vân Phong lời nói rất kính cẩn cùng tôn trọng, đối với cường giả thì luôn là như vậy, nhưng mà Phi Linh đâu chỉ là cường giả, cậu còn là nguyên nhân khiến cho Dực Long thế gia quật khởi, trở thành cường thế đại thế gia gần như đứng đầu trong tứ đai thế gia hiện nay, nói về nhất thì chỉ là về mặt tiền bạc thôi chứ chưa nói đến thực lực, vừa mới vùng lên một hai tháng thì làm sao có khả năng cho ra nhiều đệ tử có tu vi cao được, nhưng là khả năng cao sẽ cường hơn ba thế gia còn lại, bởi vì Luyện Đan Sư Công Hội luôn cung cấp cho Dực Long thế gia đan dược để tu luyện thường xuyên, có khi xài không hết luôn ấy.
Mà trong một tháng vừa qua, Phi Linh cũng có cho Dương Hân một số thông tin về việc Thần Thánh thế gia cấu kết với Hắc ám công hội, Dương Hân là tức giận không còn gì để nói nữa, vì thế trong thời gian một tháng, lượng đan dược bán ra ngày càng nhiều, mà càng nhiều thế gia càng mua nhiều, từ nhỏ đến lớn, Dương Hân còn khuyến mãi cho Phong Tuyết cùng Phương Viêm thế gia, trừ Thần Thánh thế gia là nàng tăng gia đến không thế nào mà tưởng tượng được. Nó khiến Thần Thánh thế gia phải ngậm tức mà đi về và không có một lọ đan nào trong túi. Và cả các thế gia lệ thuộc Thần Thánh thế gia cũng naằm trong danh sách tăng giá của Luyện Đan Sư Công hội. Cũng tương tự tình huống, tức, ngậm tức, đi về. Một tháng thôi, nhưng mà tu vi cùng tốc độ của rất nhiều người đã tốc hành tăng trưởng nhìn mà thấy rõ. Yếu thì cũng một viên một cấp, dược lực luyện cả tháng không hết, mạnh thì vọt thẳng hai ba cấp, chưa kể đến là tiêu ngốn đi dược lực thì không cần phải nói là khá lâu mới xong.
-Tiêu gia chủ, ngài không cần khách khí như vậy. Có chuyện gì xin cứ nói. Ta sẽ cố gắng giúp.
Phi Linh cười nói. Người tôn trọng cậu, cậu tôn trọng người, người gây sự cậu, cậu đập chết hắn. Cậu ghét rắc rối nhưng hễ có rắc rối thì có lẽ cậu sẽ dùng bạo lực để giải quyết nó nhanh chóng, nó làm cậu nhức đầu, cũng như là loại bỏ những mối nguy hại cho người quan tâm cùng muốn bảo vệ.
-Trong thời gian ngươi đi thì trong nhà có xảy ra một số chuyện.
Tiêu Vân Phong có chút mập mờ.
-Một số chuyện? Chuyện gì?
Phi Linh hỏi.
-Thần Thánh thế gia đến gây sự. Đại thiếu gia của chúng đến muốn bắt Ngưng Nhi đi. May mà Ngưng Nhi tu vi cao thâm không có hề gì.
Tiêu Vân Phong rốt cục nói ra. Phi Linh nghe được sắc mặt âm trầm hơn. Không phải chứ. Vừa mới đi chỉ được hai ba ngày mà lại có chuyện. Thần Thánh thế gia có vẻ sống không yên thân a. Phi Linh nghĩ.
-Được rồi. Chuyện này cứ để ta lo. Ngài đừng nói cho Ngưng Nhi biết là được rồi. Muội ấy mà biết thì chắc sẽ ngăn ta nữa thôi.
Phi Linh nói. Lần trước cậu cũng muốn một lần xử lý Thần Thánh thế gia nhưng Tiêu Ngưng Nhi nàng ra tay ngăn cản một lần do tính tình có chút từ bi, lần này hắn nhất định cho cái lũ Thần Thánh thế gia một đi không trở lại nữa.
Có một điều kì lạ là Phi Linh một lần sử dụng tinh thần thám trắc lên toàn bộ khu vực trực thuộc Quang Huy chi Thành cùng ngoại ô. Cậu phát hiện mình không thăm dò được một nơi. Dường như nó bị phong cấm hay gì đó nên cậu không thể xuyên qua được, dù nói tinh thần thám trắc rất tiện lợi nhưng nó vẫn không có toàn năng, Phi Linh chưa phải thần chi cấp 1, vẫn chưa thế nâng các hồn kỹ lên thần kỹ được, cho nên vẫn còn có chút điểm yếu. Nhưng Phi Linh gác chuyện ấy sang một bên mà lúc sau cũng chẳng nhớ. Vừa quay về Quang Huy chi Thành thì cậu mới nhớ lại nơi đó, nhớ đến nơi đó thì cậu lại tức việc để xổng mất Yêu Chủ, cũng là dò không ra dấu vết.
Nhưng mà nó đã phong thì cứ để nó như vậy đi, chẳng có hại gì, dù sao Phi Linh vẫn muốn đặt một chút bẫy rạp gì đó để phòng ngừa nếu có cái gì đó phá phong ấn mà ra thì sẽ bị ngay lập tức diệt trừ.
Trước khi đến dẹp tan cái Thần Thánh thế gia, Phi Linh vọt thẳng ra ngoài ngoại ô, ở đấy là một vùng trồng trọt, nhiều thửa ruộng đang trồng lúa. Nhiều người không có khả năng trở thành Yêu Linh Sư thậ chí là Võ Giả hoặc là những tiểu thế gia cư trú ở ngoại ô, làm việc cho các thế gia khác hoặc tự mưu sinh.
Phi Linh đi đến nơi mà làm cho cậu không lần ra được. Trong một mảnh phế tích, Phi Linh bước vào bên trong, có chút hoang tàn nhưng có vẻ là nơi này vẫn có những vết tích do trẻ con để lại, chắc là đã từng có những đứa trẻ không biết gì mà đến đây nghịch ngợm và vui đùa.
Lúc này, Phi Linh vừa bước tới trước một cái tảng đá, trên đó có rất nhiều khắc ấn khó hiểu, nhưng rất dễ nhìn, có lẽ là Minh Văn, còn là thứ gì Minh Văn thì Phi Linh không biết, mà dọc viền ngoài của những hình khắc Minh Văn tổng cộng có mười sáu hình ảnh tòa mái cao vòm tháp, mỗi một tòa ít nhất cao tới sáu mét trở lên, bên ngoài là viền tháp, bên trong đều có khắc mười phần Minh văn phiền phức, giữa mỗi một đạo Minh văn, tựa hồ tồn tại liên hệ đặc biệt nào đó.
Nhưng mà cậu đến đây mục đích là chuẩn bị bẩy chứ không phải giải mã nó. Bỏ những cái Minh Văn sang một bên, Phi Linh dùng Tạo Tác Thần Thuật tạo ra một thùng gỗ, trong đó chứa toàn những hạt màu đen bụi cát.
Nó có mùi đặc trưng. Khá là hắc. Thùng chứa những hạt màu đen này là thuốc nổ, Phi Linh muốn là đặt bẫy nổ ở đây, tiếp đó cậu tạo ra một thiết bị chống trộm, nó là laser chống trộm ấy, đặt toàn bộ khu vực với laser, nếu có bất kì vật thể nào đi ra ngoài sẽ bị laser báo động, sau đó là laser sẽ tạo ra một mồi lửa dẫn động thuốc nổ tạo thành vụ nổ lớn tiêu diệt hoàn vật thể cùng không gian di tích này.
Hoàn thành xong thì Phi Linh cũng đi ra ngoài. Ở ngoài cậu cũng tạo ra một lớp tường bộc thép để không ai có thể đi vào trong nơi này mà mò mẩm cái gì nữa.
Xong việc, Phi Linh tiếp tục hướng đến Thần Thánh thế gia.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT