Phi Linh nhìn Tiêu Ngưng Nhi đi ngay bên cạnh cậu mà nói.
-Ta….
Tiêu Ngưng Nhi có vẻ hơi khó nói một chút.
-Ngưng Nhi, muội không cần phải căng thẳng như thế. Ta hỏi cũng làm muốn muội kiếm thêm bạn mà thôi. Muội cô đơn ta có thể nhìn thấy nhưng đừng tự cô lập mình như vậy. Muội còn nhỏ, vui cười với bạn bè mới đáng.
Phi Linh nhìn vào mắt Tiêu Ngưng Nhi mỉm cười nói. Nàng thuận theo đó mà si mê mỉm cười, kèm theo đó chút nước mắt tuy không có tràn ra nhưng vẫn có thể thấy được.
Sau đó Tiêu Ngưng Nhi kể lại chuyện của nàng cùng Diệp Tử Vân. Tiêu Ngưng Nhi cùng Diệp Tử Vân vốn là bằng hữu rất thân thiết. Ăn ngủ vui cười cùng nhau, mãi cho đến trước khi nàng gặp Phi Linh một năm trước, và cũng là Thần Thánh thế gia gián tiếp là thủ phạm. Vì hồn sự kia, Tiêu Ngưng Nhi căm hận số phận của bản thân mà từ bỏ tình bạn giữa nàng và Diệp Tử Vân, người với thân phận con gái thành chủ cao quý, nếu nàng cũng có thân phận cao quý như vậy thì làm sao có việc ép buộc cưới xin ở đây. Từ bỏ người bạn duy nhất, nàng cô đơn một mình tu luyện cố gắng hết mình, nhưng lại mắc căn bệnh quái lạ kia mà lại một lần nữa rơi vào khốn cảnh. Mãi đến khi gặp Phi Linh nàng mới có thể sống thoải mái hơn rất nhiều.
-Lại là Thần Thánh thế gia. Xem ra bọn chúng không muốn sống nữa rồi.
Phi Linh băng lãnh ánh mắt nhìn lên đi chỗ khác, giấu đi phẫn nộ của mình. Phi Linh vốn là người vô cùng điềm tĩnh, ai gặp cậu ở Đấu La đại lục cũng hiểu. Nhưng đối với phụ nữ thì khác, tàn nhẫn với họ cậu là phẫn nộ, họ yêu cậu, cậu sẽ xem xét độ tuổi mà ứng xử theo từng độ tuổi khác nhau. (Có thể xem main ta nhiều mode cũng được:v)
-Hình như Diệp Tử Vân kia cũng bị Thần Thánh thế gia đeo bám phải không?
Phi Linh chợt nhớ ra Thẩm Việt suốt buổi chỉ cuốn lấy Diệp Tử Vân.
-Ý huynh là Thẩm Việt? Nếu là hắn thì ta cũng mơ hồ đoán được. Thần Thánh thế gia, vốn là chỉ xếp sau Phong Tuyết thế gia của Tử Vân, ta nghĩ bọn chúng muốn đồng nhất với thế gia của nàng để chiếm lấy chức vị thành chủ.
Tiêu Ngưng Nhi vẻ mặt bác học mà nói. Có thể cho nàng thêm một cặp kính nữa thì đảm bảo học viên hay nhân viên công sở nào cũng phải đổ vì nàng.
-Rất thông minh. Chính xác là như vậy.
Phi Linh vỗ tay hô hoán ý kiến của Tiêu Ngưng Nhi. Đúng như vậy. Lòng người chính là như vậy. Tham lam. Đã có những thứ mình muốn thì lại muốn thứ cao hơn, lòng người không bao giờ có đáy cả.
-Huynh quá khen.
Tiêu Ngưng Nhi cười đáp.
-Trước tiên, ta muốn muội cùng Diệp Tử Vân quay trở lại làm bằng hữu, cứ tự nhiên là được rồi.
Phi Linh nói. Muốn loại trừ Thần Thánh thế gia thì cậu cũng không vội. Cũng phải từ từ để quan sát những động thái khác của chúng nữa.
-Ngưng Nhi, ở nơi này còn có thế lực hắc ám nào nữa không?
Phi Linh chợt nghĩ ra cái gì quay sang hỏi Tiêu Ngưng Nhi. Cứ nghĩ những thế lực như tà hồn sư ở Đấu La đại lục thì cậu lại thấy mệt mỏi.
-Hừm…Có một cái. Hắc ám công hội. Hành tung của tổ chức này vô cùng bí ẩn, bọn chúng luôn trong bóng tối, đến Diệp Mặc đại nhân cũng phải đề phòng bọn chúng nữa.
Tiêu Ngưng Nhi suy nghĩ một chút rồi nói. Điều này làm những gì Phi Linh nghĩ ra đều thành hiện thực. Cậu không khỏi thở dài, không lẽ không có chỗ nào là yên bình sao.
-Ta sẽ ghi nhận cái tên này. Muội không cần nghĩ gì về chúng đâu. Cứ vui vẻ làm bạn với Diệp Tử Vân là được rồi. Nếu muội muốn thì có thể cho cô bé đó đan dược cũng được. Bạn bè phải ngang hàng nhau mới có mạnh dạn, tự tin nói chuyện với nhau đúng không nào.
Đúng lúc này thì Phi Linh và Tiêu Ngưng Nhi đi ngang qua một cửa tiệm bán đồ trang sức. Tiêu Ngưng Nhi bây giờ sống thoải mái, vui vẻ hơn rất nhiều, ngày càng giống cô gái mười ba tuổi hơn. Nàng kéo tay Phi Linh đi vào tham quan một chút.
-Phi Linh, huynh xem ta đeo cái này có đẹp không?
Tiêu Ngưng Nhi trong lúc nhìn trên bàn bày phẩm có một cái kẹp tâm đính hình hoa khá dễ thương, nàng kẹp trên mái của mình, quay sang tươi cười hỏi Phi Linh.
-Ân. Muội đẹp lắm. Nhưng ta có cái này còn đẹp hơn cho muội a.
Phi Linh nhìn thấy Tiêu Ngưng Nhi vui vẻ trong lòng cũng vui lây. Trong tay xuất hiện một cai trậm hình đính hình một con phượng vô cùng bắt mắt. Cậu đeo ra sau Tiêu Ngưng Nhi, bắt đầu cột tóc thành búi cho nàng rồi đeo cây phượng trăm lên cho nàng. Nhìn Tiêu Ngưng Nhi lúc này vô cùng giống những cô gái Nhật khoác trên mình kimono, rất thanh lịch, chỉ là thiếu mất kimono mà thôi.
Tiêu Ngưng Nhi tay sờ lên phượng trăm đeo sau tóc mình, rồi nàng cười rất đẹp lại với Phi Linh, cậu cũng đáp trả lại nụ cười đó.
Tính tiền cho cây kẹp tâm kia thì cả hai cũng quay về Dực Long thế gia.
Buổi tối hôm nay thì có vẻ Phi Linh được tha, không có cố sự bất ngờ như hai ngày vừa rồi. Nó làm cậu muốn ngã quỵ a. Mới đầu là thành Tuyết đế rồi Dương Hân giở trò, tiếp đến Băng đế một quyền vật quý của cậu, nói cậu tuy rất mạnh, sánh ngang Hải Thần Đường Tam, nhưng chỉ là cậu chưa thật sự mạnh bằng do vẫn chưa có Thần Quốc.
Phi Linh nghĩ lại thì không biết lúc này Sử Lai Khắc ra sao. Cậu biết trước thế nào cũng có chuyện nên mới giao cho Huyền lão cái kia thánh kiếm Excaliburn, nhằm bảo vệ lấy mọi người cùng học viện sau này. Cứ tưởng tượng hai ba năm không gặp thì có biến chuyển gì mới so với tình tiết có sẵn trong tiểu thuyết đây.
Thở đài, Phi Linh lại bắt đầu cày cuốc lấy cấp bậc của mình, thẳng tiến cấp 141. Cậu nhớ là lên đến 146 sẽ mở ra chức năng phụ ma, có thể nói ma hóa cũng được, mà cái này phụ ma chức năng có lẽ là điểm ngoặc quan trọng đối với bất kì người chơi nào của Thần Tiên Đạo. Nó cho phép người chơi tăng cường sức mạnh đến không tưởng, phụ ma thì sẽ có ma thạch, ma thạch chia làm mười cái cấp bậc, từ một đến mười, ma đây không phải là ma vật, đừng hiểu lầm.
Vectơ thao túng Lv5 ( chưa kích hoạt): có khả năng điều khiển phương hướng của các vectơ động năng, nhiệt năng, điện năng,… bất cứ thứ gì chuyển động hoặc có lực tác dụng.
Ngự kiếm thuật: sử dụng kiếm thuật điêu luyện chém ra 2 luồng kiếm khí gia tăng sát thương 200%.
Hải quân lục thức: 6 thể thuật vượt giới hạn của nhân loại.
Tạo tác thần thuật ( kích hoạt): sáng tạo mọi vật nhờ tưởng tượng và điều động ma lực trong cơ thể. Người dùng có thể tạo ra bất kì vật gì nếu đã nắm giữ được cấu tạo và cơ chế. Vật phẩm tạo ra giới hạn vĩnh viễn.
Thôn Phệ: Công pháp nhận được. Hấp thụ vạn vật chuyển hóa 100% năng lượng thành năng lương của bản thân.
Thiên thần quang: Công pháp nhận được. Chữa thương cho bất kì sinh linh.
Phong ám quyền: Quyền pháp cao cấp. tụ hội phong nguyên tố từ xung quanh tạo thành lực công kích bạo phát. Tăng 120% sát thương.
Nguyên Tố Lĩnh Vực: tự thân lĩnh ngộ. Trải rộng vùng chưởng khống của thân. Có thể kết hợp với các nguyên tố khác tạo thành tân tấn lĩnh vực.
Tàng kinh các: -Kiếm Linh: Hỗn độn trấn áp.
-Phi Vũ: Vô trùng sinh hữu.
-Võ Thánh: Bội thủy nhất chiến.
Kỹ năng bị động:
Lĩnh ngộ võ đạo: tăng 300% sát thương cho bất kì vũ khí nào mà người dùng sử dụng.
Lĩnh ngộ thần cách: lĩnh hội tinh hoa trong thiên địa từ đó thao túng thiên địa. Sau khi lĩnh hội 100% người dùng chính thức có thần cách nửa bước thành thần. Tiến độ: 100%
Tự chữa thương: Công pháp nhận được. Khả năng tự hồi phục mạnh mẽ giúp người dùng hồi phục bất kì vết thương, miễn dịch bất kì hiệu ứng nào.
Hỏa võ hồn: tăng sát thương hỏa hệ. Kỹ năng pháp tắc: Thiên hỏa bùng cháy.
Thổ võ hồn: tăng sát thương thổ hệ. Kỹ năng pháp tắc: Vẫn thạch liệt địa.
Kim võ hồn: tăng sát thương vật lý. Kỹ năng pháp tắc: Kim quân nộ kích.
Thủy võ hồn: tăng sát thương thủy hệ. Kỹ năng pháp tắc: Thủy mộ thiên hoa.
Mộc võ hồn: tăng sát thương mộc hệ. Kỹ năng pháp tắc: Diệp vũ phi nhẫn.
Phong võ hồn: tăng sát thương phong hệ. Kỹ năng pháp tắc: Phong Quyển Tàn Vân.
Lôi võ hồn: tăng sát thương lôi hệ. Kỹ năng pháp tắc: Lôi Đình Nhất Kích
Võ: 10004
Kỹ: 9998
Phép: 9901
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT