Cửa xe bay mở ra. Lâm Phi khống chế người nhân bản của mình đi xuống xe quân đội, đỡ Phùng Hợp Bà Bà nhân bản xuống xong liền đặt bà lên xe lăn.

Hắn khống chế cơ thể nhân bản, tiến vào trong cái lều lớn.

Khi cửa lều được mở ra, tiếng kim loại leng keng vang lên. Một đứa bé trai chừng mười tuổi, tóc ngắn, thân thể gầy gò nhưng hai mắt thoạt nhìn rất nhanh nhạy xuất hiện.

- Vì sao các người tới nhà tôi?

Đứa bé trai nói với Lâm Phi nhân bản. Phía sau nó còn có một người cơ giới cao to giống như cái thùng nước. Dưới chân nó là dây xích di chuyển, trên đầu là hai quả cầu nhỏ màu lam.

- Chúng tôi là người của quân đội, tới vì vị người cơ giới này.

Lâm Phi nói thông qua thiết bị đối thoại trong khoang điều khiển.

- Các người muốn cướp Đản Đản của tôi sao? Đản Đản của tôi không làm chuyện gì xấu cả. Cầu xin các người không nên mang hắn đi. Hắn là bàn duy nhất của tôi.

Cậu bé mắt lam cầu khẩn với Lâm Phi nhân bản, cũng lộ tư thế phòng bị.

- Người cơ giới này tên là Đản Đản sao? Là cháu làm à? Trong nhà cháu còn có ai không?

Lâm Phi nhìn quanh căn phòng sơ sài, hỏi.

- Trong nhà tôi chỉ có mình tôi. Tôi là trẻ mồ côi. Đản Đản là do tôi nhặt từ bãi rác về. Hắn là của tôi.

Cậu bé mắt lam vừa nói vừa đứng trước người Đản Đản, cản ánh mắt của Lâm Phi.

- Như vậy tôi bỏ tiền ra có mua được không?

Lâm Phi thử hỏi.

- Bao nhiêu tiền cũng không mua nổi.

Cậu bé mắt lam kiên định nói.

- Thế cho tôi kiểm tra người cơ giới của cậu một lần, không làm tổn thương gì tới nó. Dù kết quả thế nào, tôi cũng cho cậu một số tiền lớn. Cơ thể hắn bố trí rất sơ sài, nếu cậu có số tiền này có thể thay đổi cơ thể kim loại tốt hơn cho hắn.

Lâm Phi lại nói.

Cậu bé mắt lam khi nghe Lâm Phi nói vậy, suy nghĩ chừng năm phút, cuối cùng đồng ý với Lâm Phi.

- Anh phải đảm bảo là không làm tổn thương tới nó.

- Đảm bảo mà.

Lâm Phi trả lời xong liền bắt đầu lấy thiết bị điện não từ xe lăn của Phùng Hợp Bà Bà kết nối với bộ nhớ của người cơ giới này.

Lâm Phi nhập chương trình kiểm tra đã được Phùng Hợp Bà Bà chuẩn bị sẵn rất nhanh. Cậu bé kia thì tò mò đứng cạnh xem xét.

Nhưng chạy vài chương trình đầu cho thấy người cơ giới này chỉ có bộ nhớ dân dụng, tất cả đều bình thường.

Đúng lúc Lâm Phi đang nghi hoặc thì.

Ầm một tiếng nổ lớn. Toàn bộ cái lều bị tên lửa tập kích. Cả cái liền biến thành đất bằng. Lâm Phi và Phùng Hợp Bà Bà nhân bản, cậu bé kia và người điều khiển xe bay của quân đội đều bị nổ tung tại chỗ.

- Không ngờ đúng là bẫy rập. Bà nó.

Lâm Phi trong khoang điều khiển người nhân bản lập tức dùng dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy) để trở lại quá khứ.

- Bà bà, mau liên hệ với quân đội. Vị trí cơ thể nhân bản của chúng tôi trong ba phút nữa sẽ bị tên lửa tập kích. Mau tiến hàng ngăn chặn, tìm hướng bắn tên lửa để đuổi bắt.

Lâm Phi lập tức liên lạc với Phùng Hợp Bà Bà trên chiến hạm cao cấp thông qua hệ thống liên lạc

- Thời gian ba phút quá ngắn, liên hệ với quân đội trên mặt đất chỉ có thể đang chạy tới chứ không thể ngăn chặn nổi. Tôi trực tiếp liên hệ với cứ điểm trong vũ trụ để ngăn chặn.

Phùng Hợp Bà Bà nói.

Sau đó Lâm Phi khống chết cơ thể nhân bản của mình, dồn dập nói với cậu bé kia:

- Chỗ cậu có tầng hầm ngầm nào thì mau dẫn tôi tới.

- Sao anh biết có tầng hầm ngầm, nhưng rất nhỏ thôi.

Cậu bé trả lời Lâm Phi, bấm phím đỏ ở phía dưới bàn trà. Một tấm kim loại lớn liền mở ra trên mặt đất.

Lâm Phi thấy phía dưới tấm thép có một đồng ngầm rất sâu, bên trong động còn chứa thức ăn và một ít tiền liên bang nhưng độ lớn thì vừa một người.

Lâm Phi nhìn cơ thể nhân bản của mình và Phùng Hợp Bà Bà, cảm thấy mấy cơ thể nhân bản này bị hủy đi cũng tốt, để lại thấy là lạ.

Lâm Phi suy nghĩ một chút, trực tiếp đẩy cậu bé và người cơ giới Đản Đản của hắn vào, sau đó ném luôn giấy tờ tùy thân xuống, sau đó đóng tấm kim loại vào.

- Chỗ này sắp bị tập kích rồi, có thể sống sót hay không thì phải xem vận may của cậu.

- Cậu cứ ở bên dưới, sau đây quân đội sẽ phái người tới cứu cậu, cũng cho cậu đi tới học viện.

Lâm Phi nói, khống chế cơ thể nhân bản của mình nói với cậu ở phía dưới mặt đất.

- Anh có thể thăng quan rồi. Trở thành liệt sĩ rồi.

Lâm Phi bình tĩnh nói với người điều khiển xe bay bên cạnh.

Ầm, một tiếng nổ mạnh của tên lửa vang lên trên bầu trời.

Người điều khiển nghe Lâm Phi nói xong, thấy Lâm Phi có vẻ không giống như lừa người ta, lập tức chạy ra ngoài nhưng đã chậm mất rồi.

Pháo đài của cứ điểm ngoài vũ trụ trực tiếp bắn tia laser, ngăn chặn được quả tên lửa đầu tiên bắn vào chỗ Lâm Phi và Phùng Hợp Bà Bà nhân bản.

Ầm ầm ầm. Nhưng ngay sau đó là một loạt tên lửa bắn như mưa xuống.

Pháo đài tại vũ trụ không ngừng bắn tia ngăn chặn xuống mặt đất nhưng bởi cự ly quá xa, thời gian quá ngắn, vẫn có quả tên lửa không bị ngăn lại, trực tiếp bắn trúng cái lều, nổ mạnh.

Lâm Phi và Phùng Hợp Bà Bà nhân bản, còn cả người điều khiển vừa mới chạy ra khỏi lều trong nháy mắt bị nổ nát bấy.

Trong khoang điều khiển tại chiến hạm cao cấp, Lâm Phi điều khiển người nhân bản thấy màn hình trước mặt chỉ còn màu trắng liền rời khỏi khoang.

- Đây quả nhiên là một cái bẫy. Lâm Phi, mau tới phòng chỉ huy.

Tiếng nói chói tai của Phùng Hợp Bà Bà vang lên.

Lâm Phi bước nhanh về phía phòng tổng chỉ huy của chiến hạm.

Trong phòng chỉ huy của chiến hạm cao cấp, Phùng Hợp Bà Bà đang đọc báo cáo do quân đội gửi tới.

- Bắt được bọn người cơ giới bắn tên lửa giết người nhân bản của chúng ta chưa?

Lâm Phi lên tiếng hỏi.

- Lại dám hủy cả người nhân bản của bà. Đáng giận thật. Quân đội vừa mới bắt được bọn chúng, đang tra khảo đấy.

- Tin tức hiện tại cho thấy đám người này vì ám sát chúng ta mà đã mai phục ba ngày rồi.

- Quân y đã dựa theo yêu cầu của bà, tiến hành giải phẫu triệt để cơ thể bọn họ, loại trừ bọn họ là người cơ giới.

Tiếng nói chói tai của Phùng Hợp Bà Bà vang lên với Lâm Phi, hơn nữa trên màn hình còn hiện ra hình ảnh mười mấy người bị giải phẫu triệt để.

Bên trong hình ảnh, trên mười mấy tấm nhựa đặt toàn bộ xương cốt, chân tay đứt đỏ lòm.

Reng reng. Điện thoại khẩn cấp của Phùng Hợp Bà Bà đột nhiên đổ chuông.

Phùng Hợp Bà Bà nhận điện thoại, bắt đầu nói:

- Cái gì? Tổ chức không rõ tập kích cháu gái Khai Thang Nữ của tôi, cơ thể của nó bị rót dịch kim loại đặc thù không rõ vào, hiện giờ đang hôn mê, lúc nào cũng có thể mất mạng à?

- A.

Phùng Hợp Bà Bà nghe tin này xong, tay không cầm nổi điện thoại mà để rơi xuống. Tiếng nói của bà càng chói tai hơn, vang khắp phòng điều khiển.

Lập tức Lâm Phi nhặt điện thoại Phùng Hợp Bà Bà vừa làm rơi lên.

- Lập tức đưa cơ thể Khai Thang Nữ vào tủ ngủ đông, không được phẫu thuật cho cô ấy. Tôi và Phùng Hợp Bà Bà sẽ trở lại ngay. Tổ chức tập kích kia có manh mối hay yêu cầu gì không?

Lâm Phi lên tiếng hỏi.

- Tổ chức tập kích để lại một tờ giấêu cầu thiến Lâm Phi và Phùng Hợp Bà Bà tự sát, cho nổ hủy nhiệm vụ, giải tán tất cả nhân viên nghiên cứu mới cứu mạng Khai Thang Nữ.

Người trong điện thoại đáp lời Lâm Phi.

Nghe thấy thế, Phùng Hợp Bà Bà nhìn cái hộp xinh xắn hình trái tim ở phía sau xe lăn của mình, giống như hạ quyết định gì đó rất quan trọng, đoạt lấy điện thoại nói:

- Tôi lấy tên Phùng Hợp Bà Bà, tổ sinh hóa, ra lệnh viện nghiên cứu y học đệ nhất tiến vào trạng thái chiến đấu khẩn cấp.

- Kích hoạt người nhân bản gien, khỏi động tất cả chiến sĩ sinh hóa ở bên trong quân đội, dân chúng, học viện trên Bắc Đẩu Tinh.

- Lập tức cấp thiết bị dò xét cho chiến sĩ sinh hóa, tiến hành đuổi bắt người cơ giới, thà giết nhầm còn hơn bỏ sót.

- Đóng tất cả hoạt động phi thuyền của Bắc Đẩu Tinh, khởi động đại quân chiến sĩ sinh hóa, tiến hành truy bắt gắt gay.

Vẻ mặt Phùng Hợp Bà Bà trở nên nghiêm túc, lạnh lùng như băng nói vào điện thoại.

- Vâng.

Người đối diện khi nghe lệnh, lại dò hỏi một mật mã phức tạp chứng tỏ thân phận Phùng Hợp Bà Bà, sau đó tắt điện thoại.

- Chúng ta bị người đế quốc cơ giới lừa rồi. Bọn họ lừa chúng ta đi để làm Khai Thang Nữ bị thương. Lần này vốn là Khai Thang Nữ thay thế bà tới, xem ra mục tiêu của chúng là bà. Người cơ giới báo thù Kẻ Hủy Diệt dạng lỏng bị bà giải phẫu, cuối cùng cháu gái bà phải chịu tội.

Phùng Hợp Bà Bà dùng tiếng nói chói tai, đau lòng nói, cũng ra lệnh cho phi thuyền lập tức tiến hành bước nhảy không gian, mau chóng quay về Bắc Đẩu Tinh.

- Bà bà, bà nói cho cháu biết đại quân người nhân bản là thế nào đi. Nếu Khai Thang Nữ chưa chết ngay thì nói rõ tạm thời cô vẫn là vật để người cơ giới yêu hiếp chúng tôi. Sau khi trở về cháu và bà sẽ hợp lực, cố gắng hết sức cứu Khai Thang Nữ.

Lâm Phi an ủi Phùng Hợp Bà Bà bên cạnh.

- Đại quân người nhân bản là chiến sĩ sinh hóa nhân bản mà bà bí mật nghiên cứu từ sau khi thành lập viện nghiên cứu y học đệ nhất, là một loại binh lính mạnh hơn quân đội bình thường vô số lần. Toàn bộ học viện quân sự Bắc Đẩu có hai phần là người nhân bàn, còn Bắc Đẩu Tinh thì có tới một phần hai là người nhân bản. Tính cả quân đội, dân chúng, quan viên chính phủ, chỉ cần bọn họ là người thường sống ở Bắc Đẩu Tinh.

- Người thật của bọn họ đã bị bà giết, cơ thể đã bị bí mật thay đổi bằng chiến sĩ sinh hóa tương lai.

Phùng Hợp Bà Bà nói với Lâm Phi rất bình thản.

- Cái gì? Bà giết tới hơn một nửa số người của một tinh cầu, hơn nữa cả học viện quân sự Bắc Đẩu cũng có hai phần là chiến sĩ sinh hóa của bà à? Vậy thầy cô giáo, hiệu trưởng, học sinh cũng đều bị bà giết rồi thay thành chiến sĩ sinh hóa hết à

Lâm Phi kinh ngạc lên tiếng hỏi, cảm thấy mình vừa nghe một tin tức kinh khủng không nên nghe rồi.

- Chiến sĩ sinh hóa vẫn đang trong giai đoạn nghiên cứu phát triển, còn chưa hoàn mỹ. Cho nên tạm thời bà chỉ khống chế bên trong Bắc Đẩu Tinh. Bà không động vào học viện quân sự Bắc Đẩu. Bọn họ vẫn là nhân loại bởi học viên đều phải đi tới chiến trường.

- Chờ tới khi số liệu của chiến sĩ sinh hóa được tu sửa hoàn tất rồi, bà sẽ động tới học viên và giáo viên sau. Giáo viên, học viên, hiệu trưởng vẫn là nhân loại. Hắn và bà cùng làm chuyện này. Ví dụ như quân nhân lên chiến hạm cao cấp này của chúng ta đều là chiến sĩ sinh hóa chưa khởi động gien chiến sĩ sinh hóa cả. Lúc này thì bọn họ và người bình thường không có gì khác nhau.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play