Cổ Lâm Phi đeo một tấm thẻ nhỏ, được một nhân viên dẫn tới chỗ ở. Đó là căn phòng đơn bình thường giống như ở các nhà nghỉ, bên trong có nhà vệ sinh nhưng chỉ có một tấm đệm trắng và một cái bàn nhỏ.

- Mặt sau của thẻ này là bản đồ điện tử của cả trạm không gian, những chỗ màu xanh là khu vực có thể tới, màu đỏ là khu vực cấm. Màu vàng là những nơi đang hoàn thành, không mặc quần áo bảo hộ thì đừng tới đó.

Cậu nhân viên giải thích với Lâm Phi.

- Các anh có sắp xếp những việc tôi phải làm trong một tháng này không?

Lâm Phi lấy tấm thẻ trên cổ xuống nhìn rồi hỏi.

- Trong thẻ có thông tin giới thiệu về trạm không gian, không có việc gì thì anh có thể đọc. Trong một tháng anh có thể tuỳ ý tới những khu vực màu xanh. Hãy luôn mang theo tấm thẻ này, nó cũng là máy liên lạc điện tử, nếu có thông báo sẽ dùng tới. Nhưng trong một tháng có một hai thông báo là rất tốt rồi.

Anh nhân viên kia làm mẫu cho Lâm Phi cách sử dụng tấm thẻ.

- Có tất cả bao nhiêu người tham quan giống tôi? Có tiệc chào mừng gì đó không?

Lâm Phi hỏi.

- Hình như có mình anh thôi. Đúng rồi, các bữa ăn và tiêu dùng hàng ngày trên trạm có thu phí, anh muốn sử dụng thì nạp tiền vào thẻ. Không có chuyện gì nữa thì tôi đi trước đây.

Anh ta nói xong thì rời đi.

- Không có tiệc, lại còn phải nộp tiền cơm, chế độ trạm không gian đỉnh cấp của Thiên Long Liên Bang bá đạo thế này đây.

Lâm Phi nghĩ bụng, rồi bắt đầu đi loanh quanh các khu vực màu xanh.

Khu vực ngoại vi và thiết bị hoả lực của trạm đã hoàn thành, nhưng thiết bị bên trong và các chi tiết trang trí bên ngoài vẫn đang được thi công. Lâm Phi có cảm giác như đi trong thành phố sắt, những bức tường kim loại màu bạc trắng, mặt đất kim loại màu đen, băng chuyền di chuyển bằng kim loại chưa trang trí, khắp nơi là hợp kim, còn có cả người máy đi lại trong thông đạo bằng kim loại.

Do thời gian nhiệm vụ gấp gáp, Lâm Phi gọi cho Ám Phi Hoa hỏi số liên lạc với vị phó chỉ huy ít quyền lực nhất kia.

- Tôi đến trạm Kim Sắc rồi.

Lâm Phi nói.

- Đến phòng tôi, tôi sẽ gửi cho cậu số phòng.

Thành viên nằm vùng của Thánh Giáo nói trong máy liên lạc.

Lâm Phi tắt máy, nhìn số phòng của vị phó chỉ huy, là ở khu vực màu xanh. Có thể tưởng tượng được, vị phó chỉ huy này gần như không có bất cứ quyền lợi nào ở đây, rất không được chào đón.

Hơn mười phút sau, Lâm Phi đến phòng anh ta, vào trong thì hắn thấy một người trung niên đầu trọc mặc quân trang Thiên Long Liên Bang.

- Anh là Lâm đại trưởng lão?

Phó chỉ huy hỏi Lâm Phi.

Lâm Phi không đáp mà lấy chiếc nhẫn trưởng lão ra giơ trước mặt anh ta.

- Cung nghênh trưởng lão giá lâm, anh trọc đầu cung kính nói rồi hành lễ với Lâm Phi.

- Tôi nhận được lời tuyên triệu của thượng thiên, trạm Kim Sắc này trong một tháng phải thuộc về Thánh Giáo. Anh có cách nào để đoạt quyền khống chế không?

Lâm Phi nói thẳng mục đích tới đây của mình với vị cốt cán kia của Thánh Giáo.

- Đoạt quyền khống chế, trời ạ, ánh sáng của Thánh Giáo ở khắp mọi nơi, ti chức vô năng, tuy có cái danh phó chỉ huy trạm nhưng chẳng có nổi một thủ hạ dùng được. Chỉ là cái hư danh mà thôi, chẳng có chút quyền lực nào.

Đầu trọc nói với Lâm Phi.

- Trên đường đến đây tôi đã nghĩ tới một cách, anh phân tích giúp tôi xem có khả thi không. Anh giúp tôi tiếp cận và có lấy được hai sợ tóc của hai vị tổng chỉ huy kia. Tôi sẽ đi nhân bản hai người nghe lời chúng ta. Sau đó thay thế hai người kia, như vậy trạm không gian Kim Sắc sẽ bí mật thuọc về Thánh Giáo rồi.

Lâm Phi nói.

- Lâm lão đại, cách này tuy tốt nhưng dù có giải quyết tốt vấn đề nhân bản và vận chuyển thì cũng không thể sử dụng. Rất không may, Thiên Long Liên Bang vì phòng việc nhân bản mà gần đây những tướng lĩnh giữ chức vụ quan trọng đều được gắn thiết bị nhận biết. Trong cơ thể tôi cũng có, nó chỉ có tác dụng định vị và nhận biết, nhưng không thể loại bỏ hay phục chế.

Phó chỉ huy chỉ vào đầu mình nói.

- Ôi trời ạ, Thiên Long Liên Bang lại tuyệt tình vậy sao. Vậy anh nói xem, hai người đó gần đây có sở thích hay nhược điểm gì không?

Lâm Phi hỏi.

- Đến cấp tướng lĩnh như bọn tôi, tiền tài, đàn bà, quyền thế đều không thể thoả mãn nhu cầu của chúng tôi nữa rồi. Lão già tổng chỉ huy xuất quỷ nhập thần, rất thần bí tôi ít tiếp xúc, không hiểu nhiều. Còn tên phó chỉ huy kia, thân phận thật sự của hắn, gần đây tôi tìm hiển được hắn không đơn giản là thuộc bộ quốc phòng mà còn thuộc viện nghiên cứu khoa học Thiên Long Liên Bang. Trạm Kim Sắc này cũng không đơn giản như điều tuyên truyền ra ngoài.

Phó chỉ huy có chút thần bí nói.

- Viện nghiên cứu khoa học quân đội liên bang? Hắn là viện nghĩ nghiên cứu khoa học? Thế quân đội dùng trạm Kim Sắc này vào việc gì?

Lâm Phi hỏi.

- Liên bang đã phát hiện một hắc động vũ trụ bí mật, viện nghiên cứu khoa học quân sự liên bang đã đến nghiên cứu và xây trạm Kim Sắc này ở xung quanh hắc động.

Khả năng lớn nhất của trạm là xuyên qua thời gian và không gian, không phải bước nhảy không gian mà là xuyên việt về thời gian, trước đó đã từng thí nghiệm mô phỏng rồi.

Phó chỉ huy giải thích.

- Cả trạm không gian xuyên qua không gian thời gian. Điên rồ, đây đúng là hành động điên rồ nhất của quân đội liên bang. Rồi sau đó Thiên Long Liên Bang muốn làm gì?

Lâm Phi tò mò hỏi.

- Xuyên qua không gian thời gian cũng có hạn chế, dài nhất là trở về một trăm năm trước, năng lượng của hắc động này chỉ đủ cho trạm không gian dùng một lần, có thể ở lại một trăm năm trước 72 tiếng rồi trở lại. Mục đích của Thiên Long Liên Bang rất đơn giản, quay về một trăm năm trước huỷ diệt Thú Vương Tinh của Bách Thú Đế Quốc rồi trở lại.

Phó chỉu huy nói.

- Ding doong, nhiệm vụ kẻ ngầm phá hoại, ngoài nhiệm vụ chủ tuyến trong một tháng đoạt được quyền khống chế trạm không gian, khởi động mô thức nhiệm vụ phụ thuyết chưa rõ. Yêu cầu nhiệm vụ: chưa rõ.

Tiếng của hệ thống Chiến Thần vang lên.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play