Thẩm Thanh cũng ra khỏi khoang lái mô phỏng, tựa vào đó đứng nhìn bóng lưng Lâm Phi đến xuất thần.
Từ trước tới nay, thân là viên ngọc minh châu trên tay của Chiến Thần
Thẩm gia, trước khi tới Học viện quân sự Bắc Đẩu, trong bất cứ trận tỉ
thí nào với người cùng tuổi cô đều là ưu tú nhất, đồng thời vượt xa
những người khác rất nhiều.
Nhưng sự xuất hiện của Lâm Phi đã phá vỡ hiện thực này.
Năng lực đấu tay không cường hãn, khả năng lái người máy càng cường hãn hơn, rốt cuộc anh ta làm thế nào để luyện được vậy? Lẽ nào tư chất anh
ta cao hơn mình?
Thẩm Thanh bắt đầu suy nghĩ lung tung. Cô
không biết không phải Lâm Phi có tư chất tốt mà là trong đầu hắn có cái
hệ thống chết tiệt kia khiến hắn phải trải qua những trận chiến đấu sinh tử mà người thường cả đời cũng không trải qua nổi, như vậy hắn mới dần
trở nên mạnh.
Nguyện vọng ra chiến trường bị phá vỡ, sau hai
trận đối quyết với Lâm Phi, Thẩm Thanh biết trình độ của mình kém xa Lâm Phi, hắn giải quyết cô chỉ cần đến một phát súng.
- Chan,
thì ra cha đã biết năng lực của Lâm Phi rất giỏi nên mới bảo con đến Học viện quân sự Bắc Đẩu tìm anh ta tỉ thí. Rốt cuộc phải làm thế nào để
kích bại Lâm Phi?
Thẩm Thanh nghĩ.
Nghĩ đến đây cô lấy điện thoại gọi về nhà.
- Cha, con vừa đấu người máy với Lâm Phi, con gái của cha thua rồi,
thua thảm lắm, bị hạ gục trong một chiêu. Cha có thể cho con biết làm
thế nào mới đánh bại được Lâm Phi không?...Ồ, cha bảo con xem nhiều trận đấu của Thiên Hạ Đệ Nhị từ đó tự lãnh ngộ. Được ạ, con sẽ làm theo lời
cha. Con nhất định sẽ nâng cao khả năng của mình, sớm ngày đánh bại Lâm
Phi, ra tiền tuyến.
Thẩm Thanh nói xong tắt điện thoại.
---
Đầu bên kia, Chiến Thần Thẩm Cuồng đang ở phòng nghỉ ngoài tiền tuyến
nghĩ, Lâm Phi là bản tôn Thiên Hạ Đệ Nhị, bí mật này chỉ lãnh đạo cao
nhất Thiên Long Liên Bang mới biết. Ông đã xem những đoạn phim chiến đấu của Thiên Hạ Đệ Nhị hàng nghìn lần rồi nhưng cũng không chắc chắn sẽ
đánh bại Lâm Phi. Khả năng của Lâm Phi quả thật là cấp yêu nghiệt, có
thể coi như là Chiến Thần thế hệ mới của liên bang rồi.
Nhưng ông không cho Thẩm Thanh biết bí mật này, để cô con gái hiếu thắng này
an tâm học tập trong Học viện quân sự Bắc Đẩu, ông đã đặt ra một nhiệm
vụ mà căn bản cô không thể hoàn thành. Đây là vì sự an toàn của cô con
gái bảo bối, cũng là nghĩ cho tương lai của nó.
---
Lâm Phi trở về biệt thự của mình, sau khi giám sát tiểu nữ bộc Ngô Tiểu Man tập thể lực hàng ngày, rồi đấu một trận, tiêu hao hơn một nghìn lần dị năng, Lâm Phi cho Thanh Long một chiêu hạ gục Ngô Tiểu Man.
Lâm Phi biết thực lực của Ngô Tiểu Man đang không ngừng mạnh hơn, Ngô
Tiểu Man là đối thủ duy nhất khiến hắn phải dùng hơn một nghìn lần dị
năng mới một chiêu hạ gục được.
- Tiểu Man à, chủ nhân phải đi một tháng, trong một tháng này cô phải
tự chăm sóc mình, chăm chỉ rèn luyện, sẽ có một ngày cô đánh bại được
tôi.
Lâm Phi nói xong thì đi siêu thị mua đồ ăn trong một tháng cho Ngô Tiểu Man.
---
Ngày hôm sau, Lâm Phi đến Học viện quân sự Bắc Đẩu, được hiệu trưởng đưa tiễn lên một cỗ phi thuyền hạng nhỏ.
Phi thuyền sẽ đến một trạm không gian của Thiên Long Liên Bang gần nhà tù Ca Nhĩ nhất trước.
Lâm Phi và hai mươi chín học viên của các học viện khác được sắp xếp
vào một lớp học, trên bục giảng là một giáo quan khôi ngô.
-
Các vị, tám tiếng nữa chúng ta sẽ tham gia sự kiến trải nghiệm cuộc sống của các học viên ưu tú. Chắc mọi người đều đã được đọc tài liệu về nhà
tù Ca Nhĩ. Tôi ở đây sẽ nói về quy định lần này.
Nhà tù Ca
Nhĩ là nơi đến cuối cùng của những tội phạm tử hình liên bang. Ở đó đều
là những tên tội phạm hung ác, cuộc sống ba ngày sắp tới sẽ rèn luyện ý
chí và thể chất cho tất cả mọi người.
Cuộc trải nghiệm lần
này có quy định, tất cả học viên tham gia trong ba mươi ngày tuyệt đối
không được để lộ thân phận thực sự. Mỗi người đều sẽ có bằng chứng phạm
tội, còn có thân phận giả, nếu vi phạm sẽ không chỉ ảnh hưởng tới bản
thân mà còn đến học viện của mọi người.
Cuối cùng, tôi xin
thành tâm nhắc nhở mọi người, đây là cuộc trải nghiệm có thể sẽ chết,
trong ba mươi ngày này, những người quản ngục căn bản không biết thân
phận thật sự của mọi người, mọi người cũng không được tiết lộ thân phận. Mỗi năm tỉ lệ tử vong của tù nhân Ca Nhĩ là trên 20%. Nếu có ai sợ chết thì có thể rút lui trong tám tiếng tới. Một khi đã đến nhà tù Ca Nhĩ,
dù không tiếp tục được, nói ra thân phận thực sự thì liên bang cũng sẽ
không cho ngừng cuộc trải nghiệm. Tội phạm trong nhà tù sẽ càng thêm hận liên bang, vì thế các vị nếy muốn sống qua ba mươi ngày thì không được
nói ra thân phận của mình. Những tội phạm đó đã bị phán tử hình, họ
không sợ tay lại nhuốm thêm máu đâu. Với họ, đích thân giết được học
viên ưu tú của liên bang chính là vinh quang.
Người đó nói xong ngồi xuống chiếc ghế cạnh bục giảng, mặt không chút biểu cảm nhìn các học viên.
Những học viên bên cạnh Lâm Phi lúc này đều lộ vẻ do dự, có người sợ
hãi. Họ đã biết thông tin về nhà tù Ca Nhĩ rồi nhưng sau khi nghe giáo
quan kia nói họ lại lo lắng không biết mình có vượt qua được ba mươi
ngày không.
Bóng đen của cái chết đi theo họ, nhưng nếu rút
lui trước khi bắt đầu, trở về trường chắc chắn sẽ là sự sỉ nhục lớn với
nhà trường. Vì thế rất nhiều người ở đây tuy sợ hãi, tuy sợ chết nhưng
vẫn không ai xin rút lui.
Lâm Phi thì rất bình tĩnh, nhà tù
Ca Nhĩ với người khác là địa ngục, nhưng với hắn thì chẳng có chút uy
hiếp nào. Hai năm trước hắn đã bị hệ thống Chiến Thần ép buộc đánh gục
hết tất cả bạn tù trong đó.
Còn tám tiếng nữ, đành ngồi yên ở đây, Lâm Phi cảm thấy vô vị, dựa vào ghế nhắm mắt ngủ.
Giáo quan nhìn sắc mặt của các học viên, rất nhiều người tỏ vẻ do dự,
tuy có mấy người làm như không bận tâm nhưng giáo quan nhận ra sự căng
thẳng của họ.
Khi nhìn đến Lâm Phi, giáo quan đó trố mắt.
Giáo quan này đã dẫn dắt vô số lứa học viên qua vô số lần huấn luyện
sinh tử. Lần nào cũng tạo áp lực cho học viên, giúp họ vào trạng thái
sớm.
Nhưng đây là lần đầu tiên anh ta thấy lại có học viên nghe xong giới thiệu về nhà tù Ca Nhĩ lại lăn ra ngủ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT