Liên tục vài ngày, Lâm Phi cũng không lộ diện tại học viện quân sự Bắc Đẩu.
Theo hắn thấy, giác quan thứ sáu của đàn ông không chuẩn rồi. Thư tình
của Thẩm Thanh biến thành chiến thư, làm cho hắn tạm thời không có hứng
đi học.
Buổi tối, tại biệt thự nhỏ của Lâm Phi.
Hắn vừa mới huấn luyện Ngô Tiểu Man xong. Ngô Tiểu Man dưới sự huấn
luyện của Lâm Phi, trình độ chiến đấu càng ngày càng cao. Hiện tại Lâm
Phi cảm thấy, tiểu công chúa nếu trở lại Bách Thú Đế Quốc thì có thể làm sát thủ hàng đầu rồi. Công kích của cô dưới sự huấn luyện của Lâm Phi
đã đạt một đòn tất sát, hơn nữa còn hết sức hung mãnh. Người bình thường bị Ngô Tiểu Man đánh một cái, tuyệt đối sẽ đi gặp thượng đế ngay.
Đương nhiên lúc này Ngô Tiểu Man không có cơ hội đi gặp người bình
thường. Đối thủ của cô chỉ có một, đó là chủ nhân Lâm Phi của cô. Trình
độ chiến đấu của Lâm Phi trải qua thế giới zombie và thế giới kiếm và ma pháp đã tăng vọt.
Bởi vậy mỗi lần giao chiến với Lâm Phi, Ngô Tiểu Man đều bị hắn đánh một trận, mặt mũi thâm tím mà thất bại.
Lâm Phi đang đi lên trên lầu, chuẩn bị nghỉ ngơi.
Sau khi rời nhà tù dưới đất, hắn nhìn chỉ số của tùy tùng dưới trướng mình.
- Áo Đinh Đặc: Độ trung thành 100 ( tôi nhất định phải lên thượng úy
trong một năm. Chiến sĩ Bách Thú Đế Quốc, mau tới chịu chết đi. Các
người là quân công để tôi thăng quan đấy. Chiến đấu trên tiền tuyến mặc
dù đáng sợ nhưng chiến đấu với các người tôi còn dám nhớ lại. Còn trừng
phạt của lão đại Lâm Phi thì tôi kể cả nhớ cũng không dám nhớ đâu.)
- Ngô Tiểu Man: Độ trung thành 20, cần ký chủ dùng nhân cách và sức hút
cảm hóa. ( chủ nhân đáng chết, Lâm Phi đáng chết. Tôi muốn rời khỏi chỗ
này. Tôi nhất định cố gắng luyện tập Hoàng Cực Cửu Trảm, sau đó đánh bại anh. Thần ơi, tôi không bao giờ ước nguyện trong sinh nhật nữa. Người
có thể đừng thực hiện ước nguyện trong sinh nhật mười sáu tuổi của tôi
nữa hay không? )
Lâm Phi thấy vậy lại nghĩ, sức hút và nhân cách của mình đúng là không
đủ mà. Ngô Tiểu Man đã bị mình lừa gạt tới đây gần một năm rồi, độ trung thành mói 20. Nhưng hắn cũng Lâm Phi lo lắng để độ trung thành của Ngô
Tiểu Man tăng nhanh.
Có ví dụ của tùy tùng thứ nhất là Áo Đinh Đặc rồi, Lâm Phi hiểu rất rõ,
nếu khiến độ trung thành của Ngô Tiểu Man đầy đủ rồi, hệ thống biến thái trong đầu nhất định sẽ bắt hắn đi thu tùy tùng tiếp theo. Hiện tại vị
trí tùy tùng của hắn còn trốn hai chỗ đấy.
- Reng reng reng reng.
Tiếng chuông điện thoại vang lên. Lâm Phi mở máy, thấy là một số xa lạ nhưng hắn vẫn nhận điện thoại.
- Lâm Phi, khoa cơ giáp viễn trình một tuần sau bắt đầu thi lý thuyết.
Người thi không đạt hoặc không tham gia trực tiếp bị cho thụt lớp. Ngày
mai tôi sẽ dạy những điểm quan trọng nhất. Là huấn luyện viên của cậu,
tôi nhắc cậu phải tới lớp.
Giọng nói của huấn luyện viên Lưu Lệ truyền ra từ điện thoại.
- Ồ.
Lâm Phi trả lời phi thường bất cần. Hắn có dị năng Chiến Thần ba phút
(ngụy), hoàn toàn coi thường kiểm tra. Hắn nhớ rõ lần kiểm tra năm
ngoái, hắn dựa vào dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy), đánh ngất toàn bộ
giáo viên xong rồi chép bài thành công.
Lưu Lệ tắt điện thoại. Ngay lúc Lâm Phi chuẩn bị trở về phòng ngủ thì.
Hệ Thống Chiến Thần trong đầu lại phát ra âm thanh khiến Lâm Phi đau đớn. Đinh đông.
- Đinh đông, quét nội dụng ký chủ vừa nghe, phù hợp 80% với hoàn cảnh nhiệm vụ. Khởi động nhiệm vụ.
- Tên nhiệm vụ: Phẩm học kiêm ưu.
- Giới thiệu nhiệm vụ: Thân là người ứng cử Chiến Thần, có vũ lực không
thôi là chưa đủ, đồng thời phải có học vấn uyên bác. Một lần thi trắc
nghiệm nhỏ tại học viện quân sự Bắc Đẩu chính là cơ hội tốt để ngươi
chứng tỏ học thức của mình.
- Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: Thông qua kỳ kiếm tra của học viện quân sự Bắc Đẩu khoa cơ giáp viễn trình với điểm tuyệt đối.
- Điều kiện nhiệm vụ thất bại: Kiểm tra không được điểm tối đa.
- Phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ: Chỉ là một kỳ kiểm tra nho nhỏ, đối
với người ứng cử Chiến Thần mà nói thì chẳng có khó khăn nguy hiểm gì.
Nhiệm vụ nhẹ nhàng như thế này, ngươi nghĩ được hệ thống thưởng sao? Nếu có thì cũng chỉ là khen ngợi thôi.
- Trừng phạt khi thất bại: Tiến vào đồ thư quán ảo của ta, tiến hành học tập cường hóa lý luận.
Nghe nhiệm vụ của Hệ Thống Chiến Thần vừa đưa ra, Lâm Phi hối hận vừa rồi nhận đã nhận điện thoại.
Kiểm tra thì không sao, nhưng phải làm tốt 100%. Học kỳ này hình như
mình chỉ đi học có một lần, hơn nữa còn không nghe giảng nghiêm chỉnh.
- Lão đại, Chiến Thần có thực lực tuyệt đối, có thể hạ gục tất cả. Ta
chỉ cần vũ lực mạnh mẽ là được rồi. Lý luận cơ giáp đối với ta có ích
lợi gì đâu?
Lâm Phi thử liên hệ với Hệ Thống Chiến Thần trong đầu.
- Nếu ký chủ tự nhận mình đã có vũ lực tuyệt đối thì hệ thống có thể cấp cho ngươi nhiệm vụ chứng vỏ vũ lực mạnh mẽ của mình, để cho ngươi tới
tiền tuyến, trong vòng một tuần đánh tan một vạn cơ giáp của Bách Thú Đế Quốc, để cho binh sĩ Bách Thú Đế Quốc nghe tới ngươi mà sợ mất mật. Xin hỏi ký chủ có muốn sưa đổi nhiệm vụ phẩm học kiêm ưu không?
Giọng nói lạnh như băng của Hệ Thống Chiến Thần vang lên trong đầu Lâm Phi.
- Cái hệ thống biến thái. Ta nhận thua rồi. Ta không thay đổi nhiệm vụ nữa, học tập chăm chỉ là được.
Lâm Phi vô cùng buồn phiền mà trả lời.
Lâm Phi đi vào phòng ngủ, điện thoại lại reo reng reng.
Lâm Phi nghe tiếng chuông điện thoại, xúc động muốn ném bay nó đi. Vừa
rồi tại mình nhận một cuộc điện thoại từ số lạ, kết quả là bị Hệ Thống
Chiến Thần sắp xếp cho một nhiệm vụ học tập.
Lâm Phi nhìn số điện thoại, thấy có hiện tên. Lần này không phải là một số xa lạ mà là Thánh nữ tà giáo Ám Phi Hoa gọi tới.
Hắn đã hợp thể vài lần với Ám Phi Hoa của năm mươi năm sau, vẫn hết sức chăm sóc cho Ám Phi Hoa bề ngoài còn non trẻ này.
Lâm Phi nghe điện.
- Hoa Hoa à, cô hỏi tôi lúc nào lại vào Cơ Giáp Đế Quốc, tỉ thí cứ điểm
với Bách Thú Đế Quốc à? Cuối tuần này tôi phải thi rồi, không phải là
thi thực chiến mà thi lý thuyết. Tôi phải học tập một tuần. Chuyện Thiên Hạ Đệ Nhị để hết tuần hãy tính nhé. Tôi phải đọc sách rồi, nếu không có chuyện gì thì tôi cúp điện thoại đây.
Lâm Phi nói xong liền cúp máy.
Hắn tìm một vòng trong phòng ngủ, phát hiện ra sách trong tay mình chỉ
có mỗi một cuốn bút ký y học do Phùng Hợp Bà Bà cho. Lưu Lệ lên lớp có
phát sách hay không thì hắn cũng không rõ lắm. Hắn chỉ biết là ngày mình lên lớp thì không thấy Lưu Lệ phát sách.
Không có sách, Lâm Phi chỉ có thể chờ tới mai đi học lý thuyết cơ giáp thôi. Hắn lên giường, nhắm mắt lại.
Có áp lực thì có động lực. Ngày thứ hai, Lâm Phi sáng sớm đã dậy, rửa
mă, đi xuống tầng hầm gọi tiểu công chúa Ngô Tiểu Man dậy, sau đó thúc
giục cô nấu cơm sớm cho mình ăn.
Qua một năm bồi dưỡng, tiểu công chúa đã có tay nghề không tồi rồi.
Uống hết bát canh tiểu công chúa làm, Lâm Phi liền dặn Ngô Tiểu Man một câu:
- Ở nhà cố gắng rèn luyện cơ thể.
Sau đó hắn liền đóng cửa thép của nhà tù dưới lòng đất lại, điều khiển xe bay của mình đi về phía học viện quân sự Bắc Đẩu.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT