- Lâm Phi, cậu nghỉ ngơi năm ngày. Năm ngày sau lại tiếp tục tiến hành xuyên thời không, quan sát cảnh tượng năm mươi năm sau! Lần này cậu tới tương lai phải nhớ kỹ tỉ mỉ tình huống nông trường tương lai, tốt nhất là nhớ rõ phương pháp trồng cầy nuôi dưỡng ở đó.
Viện trưởng bệnh viện tâm thần nói với Lâm Phi.
- Vâng.
Lâm Phi trả lời rất bất đắc dĩ.
Trong lòng hắn thầm nghĩ " còn đi tới tương lai. Tương lai không phải là nông trường của nhân loại mà là nghĩa địa của nhân loại, xương người đầy đất".
Lâm Phi đi theo tiểu hộ sĩ về tới phòng bệnh của mình.
Ngày thứ hai, thời gian hoạt động ngoài trời, Lâm Phi và lão tướng quân bạn cùng phòng của mình được đưa tới công viên nhỏ.
Lâm Phi thấy ở dưới bóng cây lớn là tiểu mỹ nữ tự nhận mình là cây đào đang đứng thẳng tắp, tiếp nhận ánh mặt trời tắm rửa. Lần này Lâm Phi không làm cây giống cô nữa mà nằm trên bãi cỏ, nghĩ xem mình tới tương lai phải làm thế nào mới sống sót được.
Bốn ngày sau, sau khi mình được nghỉ năm ngày, dù là có thể gặp được Ám Phi Hoa, tăng tình cảm với cô nhưng hệ số nguy hiểm lại quá lớn. Lần trước chỉ thiếu vài giây là đầu mình đã bị Vũ Trụ Kỵ Sĩ Não Trùng chui vào rồi.
Đi tới tương lai dù được đền đáp không tồi nhưng hệ số nguy hiểm quá lớn, mình không khéo sẽ chết dưới hoa mẫu đơn mất. Cho dù không chết thì cũng có khả năng biến thành sinh vật ngoài hành tinh, mất đi tư tưởng.
- Sau khi đến tương lai, mình không thể vận dụng công kích vũ lực. Nhân loại tương lai tổ chức chống cự đã gần tới mức diệt vong. Trùng tộc đầy trời, rốt cục phải làm thế nào mới có thể sống sót đây?
Lâm Phi nghĩ ngợi, suy nghĩ đại khái một giờ cũng không tìm được phương pháp giải quyết.
Nếu như muốn tương lai trở nên hòa bình thì phải giết Ám Phi Hoa ở hiện tại. Nhưng để hắn giết người phụ nữ của mình thì Lâm Phi không làm được.
- Con bà nó, nhiệm vụ thời không này còn có hơn mười ngày. Dựa theo năm ngày xuyên việt một lần thì mình còn cần phải đi tới tương lai hai lần nữa. Đừng nói là hai lần, chỉ là một lần thì hệ số nguy hiểm đã rất lớn rồi. Có thể nhanh chóng kết thúc chuyện này thì tốt rồi. Hoặc là, đúng rồi, chỉ cần hủy thiết bị xuyên thời không đi là mình sẽ không gặp nguy hiểm gì trong nhiệm vụ này nữa. Hoặc là chính mình chạy khỏi bệnh viện tâm thần này là được.
Lâm Phi nghĩ ra được một giải pháp.
Thuộc phái hành động, Lâm Phi nghĩ tới chuyện này liền bắt đầu nhìn về phía lão tướng quân ở bên cạnh mình. Năng lực chiến đấu của ông lão điên này không kém, vốn là tuyển thủ của sàn đấu ngầm. Hơn nữa hiện tại hắn đã nghĩ mình là hoàng tử Bách Thú Đế Quốc, vô cùng trung thành với mình rồi. Hắn có thể trợ giúp mình vượt ngục.
Ngay lúc này, Lâm Phi thấy ở bên trong công viên có một người trung niên đang đá bóng, đá một cú vào cái cây bên cạnh em gái cây đào. Quả bóng đập gẫy một cành cây, bật xuống gần chân cô em.
Người trung niên điên kia đi tới cạnh cô em cây đào, cúi người xuống muốn nhặt bóng.
Cô em cây đào tức tối nói:
- Ông dám làm gãy cành.
Tiếp theo cô vốn đứng thẳng không nhúc nhích bỗng chuyển động, hai tay cầm lấy một cánh tay của người trung niên đá bóng kia. Rắc một tiếng.
Cánh tay của người trung niên kia đã bị bẻ gãy.
Kết thúc một loạt hành động này, cô em cây đào lại khôi phục vị trí cũ, đứng dưới thân cây, tiếp tục tắm nắng, tiếp tục quang hợp.
Lâm Phi thấy thân thủ và hành động của cô em cây đào thì cực kỳ kinh ngạc, miệng há to ra.
Kinh ngạc vài giây, hắn mới nghĩ:
- Hóa ra cô em này vốn lại mạnh mẽ tới vậy.
Lâm Phi thuận miệng nói.
Lâm Phi tinh thông cận chiến, từ cử động của cô em cây đào kia đã nhận ra, thân thủ của cô gái này rất lợi hại, ít nhất cũng phải cùng cấp với Áo Đinh Đặc.
- Lão tướng quân, ông có biết thân phận của cô em cây đào kìa trước khi vào bệnh viện tâm thần không?
Lâm Phi hỏi lão tướng quân bên cạnh.
- Nghe nói cô ấy là thành viên một tổ chức sát thủ, khi chấp hành nhiệm vụ ám sát, tổ chức sát thủ của bọn họ lại đắc tội với một tổ chức lợi hại khác. Trong lần tiến công này, cô gái này nhờ ẩn thân dưới một gốc cây mà sống sót. Kết quả là ngày thứ hai cảnh sát tới, phát hiện ra thi thể đầy đất và cô ta. Cô ta đã bị kích thích, tinh thần hỗn loạn, được đưa tới nơi này.
Lão tướng quân trả lời.
Hộ sĩ của bệnh viện tâm thần đã quen với hành động của cô em này. Hai hộ sĩ mang theo một cái cáng, nâng người trug niên hủy hoại cây cối đi, cũng không trách phạt gì cô em cây đào kia cả.
Nhìn nữ sát thủ đứng dưới cây đào, Lâm Phi quyết định kéo cô vào hành động vượt ngục của mình.
Nghĩ tới đây, Lâm Phi liền đi tới phía cái cây lớn trong công viên.
Hắn quyết định dùng huân chương thực dân giả đạt được tại tinh cầu Pandora để thôi miên cô em cây đào, thu một trợ thủ đắc lực.
Đi tới dưới gốc cây, Lâm Phi liền lấy từ không gian giới chỉ của mình ra một huy chương mặt quỷ, đeo lên trên ngực mình.
Sau đó hắn bắt đầu khởi động huy chương, nói với cô em cây đào:
- Theo tôi đánh ngã đám vệ binh của bệnh viện tâm thần và đám hộ sĩ đi. Cô sẽ được tự do. Vì tự do, hãy chiến đấu với tôi.
Hệ thống vang lên âm thanh thông báo:
- Đinh đông, thôi miên thất bại. Người chịu thôi miên có ý chí quá kiên định, lời nói của ngươi không thể đánh động cô ấy.
- Ta khinh. Trở lại một phút trước.
Lâm Phi vội vã thi triển dị năng Chiến Thần ba phút (ngụy).
Hắn lại rút huy chương ra từ không gian giới chỉ.
Lần này Lâm Phi đã nhận bài học thất bại lần trước. Sát thủ cây đào trước mắt này nhận mình là một cây con. Nói chuyện với cây thì không thể nói về tự do được. Hiện tại căn bản cô không nghĩ là mình bị gian.
- Đám bác sĩ và hộ vệ ở bệnh viện tâm thần này muốn chặt cây to ở phía sau cô và cô đấy. Gần đây thiếu củi đốt, bọn họ đang muốn chặt cây dùng. Để bảo vệ cây cối, hãy cùng tôi chiến đấu đi. Đánh bại đám người đốn củi, bảo vệ thiên nhiên.
Lâm Phi nói với cô em cây đào.
- Đinh đông, thôi miên thành công.
Hệ thống cất tiếng thông báo.
Hệ Thống Chiến Thần sau khi thông báo câu này trong não Lâm Phi, hắn phát hiện ra chiếc huy chương mặt quỷ trên ngực hắn đã biến mất.
- Vì bảo vệ thiên nhiên, đánh bại đám người đốn củi.
Cô em cây đào nói, sau đó bắt đầu đi về phía một vệ binh ở bên ngoài công viên. Vệ binh này đang cầm súng kích điện.
Lâm Phi cũng đi nhanh theo.
- Cô muốn làm gì? Đừng có tới gần tôi, nếu không tôi sẽ nổ súng đấy.
Một hộ vệ thấy cô em cây đào đi tới gần bọn họ thì nhấc súng lên nói.
- Các người đều là người xấu, là người xấu muốn chặt cây, đáng xuống địa ngục cả.
Cơ thể cô em cây đào đột nhiên gia tốc, trong nháy mắt đã đi tới trước người hộ vệ giơ súng, hai tay túm lấy lỗ tai hắn.
Tiếp theo rắc một tiếng, cô em cây đào đã trực tiếp xoay đầu người này thành một trăm tám mươi độ, giết sống người này.
Vệ binh xung quanh thấy thế, lập tức nhấc súng kích điện lên, bấm phím bắn.
Thân thể cô em cây đào không dừng lại, tới gần một vệ binh khác, bắt đầu xoay đầu tiếp.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT