- Tên ranh con, mày muốn chết hả. Mày có tin, chỉ cần một câu của tao là đời mày đã xong không? Mau ngoan ngoãn cút ngay.

Trương Đào nhìn Lâm Phi mặc đồng phục của học viện quân sự Bắc Đẩu mà dám coi như hắn không tồn tại liền tức giận nói.

- Phi, chó ngoan không cản đường.

Lâm Phi nhổ một ngụm nước bọt, trực tiếp phun lên mặt Trương Đào, nói.

Vừa nhắc tới cuộc đời là Lâm Phi sẽ tức giận. Hai năm trước, mình chỉ là một thiếu niên bình thường, chỉ vì một cọng lông vũ rơi xuống trong tay mình mà cuộc đời bình thản của mình đã hoàn toàn không còn nữa.

Trương Đào bị một ngụm nước bọt phun lên mặt liền nổi giận đùng đùng vung quyền đánh Lâm Phi.

Lâm Phi nâng một chân lên, rất nhẹ nhàng đá ngã Trương Đào.

Hộ vệ của hạm đội thứ bảy thấy sĩ quan của mình bị một tên học sinh đá ngã liền lập tức tiến lên, vây xung quanh Lâm Phi. Tám tên hộ vệ rút ra dao găm, chuẩn bị cho Lâm Phi thấy máu.

Lúc này, hiệu trưởng của học viện quân sự Bắc Đẩu cũng đã thấy tình huống hỗn loạn bên này. Ông vội vã chạy tới. Học sinh ở xung quanh cũng tiến về phía này.

- Lâm Phi, xảy ra chuyện gì vậy?

Hiệu trưởng gầy thấy Lâm Phi bị tám tên quân nhân cao to cầm dao găm bao vây liền lập tức hỏi.

- Tên tiểu sĩ quan này háo sắc, muốn lấy Lam Linh Nhi vào bộ hậu cần của hắn. Lam Linh Nhi muốn đi tìm ông thì hắn ngăn cản chúng tôi, nên tôi đã giúp cô ấy mở đường.

Lâm Phi bình tĩnh nói.

Lâm Phi là người sống đi ra từ trong đống xác chết. Đối mặt với hơn vạn Zombie hắn còn không sợ thì cần gì quan tâm tám tên nhân loại cầm dao găm này.

- Sĩ quan Sĩ quan Trương, có thể đây chỉ là hiểu lầm. Anh bảo thuộc hạ của anh buông dao găm xuống trước đã.

Hiệu trưởng gầy tươi cười nói với Trương Đào.

- Hiểu lầm ư. Tôi nghi ngờ tên ranh này là gián điệp của Bách Thú Đế Quốc. Hắn muốn mưu sát tôi. Tôi phải dẫn hắn đi thẩm tra.

Trương Đào nói.

- Lâm Phi là học sinh của tôi, nếu muốn thẩm vấn thì sẽ do tôi tự mình thẩm vấn, không thể để anh mang đi.

Hiệu trưởng gầy biến sắc, nghiêm túc nói.

- Hạm đội thứ bảy quá đen tối, tôi cũng không muốn đến hạm đội thứ bảy.

Một sinh viên vừa tốt nghiệp khác nói.

- Các anh em, bọn chúng không có đến mười người, nếu dám tổn thương em khoá dưới của chúng ta thì chúng ta sẽ cùng nhau đánh cho chúng tàn phế.

Một chị khoá trên có lòng thương người khác nói.

- Lâm đại ca, tôi vĩnh viễn đứng về phe anh.

Người nói những lời này chính là Áo Đinh Đặc. Lúc này, Áo Đinh Đặc hoàn toàn không lo người khác sẽ làm tổn thương Lâm Phi.

Hắn biết rõ năng lực chiến đấu của Lâm Phi. Tuy anh ta bị tám tên quân nhân được huấn luyện nghiêm chỉnh, tay cầm dao găm vây vào giữa nhưng Áo Đinh Đặc biết, Lâm Phi sẽ thoát ra được cái vòng vây này chỉ trong vài phút.

Nghe được lời nói của hiệu trưởng gầy, lại nhìn tư thế của các học sinh trong học viện, Trương Đào biết, mấy người mình mang đến không phải đối thủ của trên trăm tên học sinh xung quanh này, Không chỉ thế, hắn còn có thể bị các học sinh tức giận đánh đập. Bởi vậy, hắn lấy ra thiết bị truyền tin, liên hệ với chiến hạm của hạm đội thứ bảy đang lơ lửng trên không trung của buổi lễ tốt nghiệp.

Một chiến hạm trung cấp gồm mấy trăm họng pháo nhỏ, dưới dự điều khiển của Trương Đào, nhắm ngay các học sinh phía dưới.

- Chẳng lẽ các người định tạo phản tập thể hả. Trên đầu tao chính là chiến hạm trung cấp của hạm đội thứ bảy, ai dám làm bậy thì họng pháo của chiến hạm sẽ bắn nổ hắn thành hạt bụi.

Thấy tình hình này, hiệu trưởng gầy của học viện liền nổi giận.

Cái tên phụ trách tuyển sinh của hạm đội thứ bảy này dám tại địa bàn của học viện quân sự Bắc Đẩu uy hiếp học sinh của mình hả.

Hiệu trưởng gầy cũng lấy ra máy truyền tin, bấm một dãy số, rồi nói với máy truyền tin:

- Học viện quân sự Bắc Đẩu tiến vào trạng thái báo động cấp 1, pháo đài trên mặt đất tập trung vào chiến hạm của hạm đội thứ bảy trên không trung.

Hiệu trưởng gầy vừa nói xong câu đó, cây cối bốn phía sân trường bắt đầu chìm xuống, mấy ngàn cái pháo đài di động từ mặt đất chui lên, đồng thời hình thành vòng phòng ngự trên không.

Không đến mười giây, hệ thống phòng ngự của học viện quân sự Bắc Đẩu đã triển khai xong.

- Học viện quân sự Bắc Đẩu đã sừng sững tại Thiên Long Liên Bang cả trăm năm, một chiếc chiến hạm trung cấp sao có thể phá huỷ nó được. Sĩ quan Trương, mang theo thuộc hạ của anh rời đi đi. Năm nay, không một sinh viên tốt nghiệp Bắc Đẩu nào sẽ đến hạm đội thứ bảy của anh đâu. Thừa dịp lúc tôi chưa thay đổi quyết định thì mau cút đi.

Hiệu trưởng gầy nghiêm túc nói.

Sau lưng hiệu trưởng gầy, hơn một ngàn pháo đài di động, lại thêm mấy trăm cái đại bác đều ngắm vào chiếc chiến hạm trung cấp của hạm đội thứ bảy đang lơ lửng trên bầu trời kia. Đồng thời, sân khấu buổi lễ của học viện quân sự Bắc Đẩu cũng tạo nên một chiếc lồng năng lượng, bảo vệ tất cả sinh viên.

- Ông muốn tạo phản hả.

Trương Đào sợ hãi nói.

Chức quan tuyển sinh của hắn này là nhờ vào việc em gái hắn trở thành tình nhân của hạm trưởng hạm đội thứ bảy, dựa vào bám váy đàn bà mới giúp hắn lấy được. Nửa năm trước, Trương Đảo vẫn là một tên lính quèn thì làm sao biết học viện quân sự Bắc Đẩu lại có hệ thống phòng ngự mạnh mẽ như vậy.

Nhìn pháo đài trong sân trường Bắc Đẩu, Trương Đào biết, chỉ cần một lần liên xạ thì chiến hạm trên bầu trời kia cũng chẳng còn cặn bã.

- Trong mười hạm trưởng của quân liên bang thì có tới bảy người là tốt nghiệp từ học viện quân sự Bắc Đẩu. 30% sĩ quan cao cấp của quân liên bang đã từng được đào tạo chuyên sâu ở học viện quân sự Bắc Đẩu. Những học sinh dưới đây của tôi đều là trụ cột của quân liên bang trong tương lai. Nếu anh đã ra lệnh cho chiến hạm chĩa súng về phía bọn chúng thì trong mắt của tôi, anh càng giống gián điệp của Bách Thú Đế Quốc hơn. Hiện tại, tôi chỉ là phòng ngự, nhưng sự nhẫn nại của tôi cũng có giới hạn.

-Người đã già, tâm địa cũng dần lương thiện. Nếu bản thân lão còn trẻ thì anh cùng cái chiến hạm trên bầu trời kia đã thành tro bụi từ lâu rồi. Tôi là hiệu trưởng, có trách nhiệm bảo vệ sự an toàn cho mỗi học sinh. Anh cút nhanh đi, cho anh mười phút để rời khỏi đây.

Hiệu trưởng gầy nói.

- Ông…

Trương Đào nói được một chữ ‘ông’ xong liền không biết nên nói gì nữa.

- Hiệu trưởng thật cool quá.

Học sinh ở bốn phía bắt đầu hoan hô.

- Hiệu trưởng quá nhân từ rồi.

- Cút nhanh lên, dám dùng chiến hạm chĩa súng vào chúng ta à. Đây là học viện quân sự Bắc Đẩu, là trường học quân sự đệ nhất liên bang, thế mà mày lại nghĩ một chiến hạm là có thể phá huỷ được sao.

Ngay khi Trương Đào mất mặt chuẩn bị mang theo thuộc hạ rời đi thì lúc này, Lâm Phi bị tám gã quân nhân vây vào giữa cũng biết chuyện sẽ kết thúc ở đây.

Hắn đang nghĩ, bình thường ông hiệu trường gầy này thoạt nhìn rất hoà ái, nhưng khi cần cứng rắn thì lại rất nghiêm túc.

Đúng lúc này, âm thanh ‘đinh đông’ vang lên trong đầu Lâm Phi.

- Quét hoàn cảnh bốn phía, có 70% phù hợp với chuỗi nhiệm vụ của hệ thống, khởi động chuỗi nhiệm vụ.

-Tên nhiệm vụ : Tôn nghiêm của Chiến Thần

-Giới thiệu nhiệm vụ: Sĩ quan phụ trách tuyển sinh của hạm đội thứ bảy của Thiên Long Liên Bang định bắt người phụ nữ của ngươi ngay trước mặt ngươi, coi cô ấy như đồ chơi. Ngươi phản kháng, nhưng lại bị tám tên binh sĩ tay cầm dao găm của hạm đội thứ bảy bao vây. Ngươi thân là ứng cử viên Chiến Thần, chẳng lẽ lúc này định khoanh tay chịu chết sao? Hãy phóng thích sự phẫn nộ của ngươi, giữ gìn tôn nghiêm của Chiến Thần, giết chết tám gã binh sĩ dám khiêu khích ngươi và tên sĩ quan háo sắc định bắt đi người phụ nữ của ngươi.

-Điều kiện hoàn thành nhiệm vụ: trong vòng một phút, phải khiến cho tám tên binh sĩ cùng tên sĩ quan Trương Đào phụ trách tuyển sinh của hạm đội thứ bảy chết đi.

-Điều kiện nhiệm vụ thất bại: Sau một phút mà vẫn còn một người trong số chín người còn sống.

-Phần thưởng cho hoàn thành nhiệm vụ: Nhiệm vụ lần này là để giữ gìn tôn nghiêm của chính mình. Chẳng lẽ ngươi muốn trơ mắt nhìn người phụ nữ của mình bị người khác bắt đi sao. Độ khó của nhiệm vụ giết chết chín người bình thường này mà còn muốn hệ thống thưởng sao?

-Hình phạt cho nhiệm vụ thất bại: Nhiệm vụ lần này thất bại sẽ không có hình phạt thật sự, mà hệ thống sẽ giúp người hoàn thành nhiệm vụ. Nếu ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ, thì đó chính là sự sỉ nhục tôn nghiêm của Chiến Thần. Hệ thống sẽ khống chế thân thể của ngươi, tiến hành giết chóc, giết hết tất cả các sinh vật bên cạnh ngươi, ngoại trừ Lam Linh Nhi, để giữ gìn tôn nghiêm của Chiến Thần.

Xem xong nhiệm vụ hệ thống này, Lâm Phi biết phải đại khai sát giới rồi.

Đối với cái nhiệm vụ biến thái này, hắn không còn lựa chọn nào khác, hơn nữa còn phải lập tức hoàn thành. Bởi hệ thống chỉ cho hắn một phút mà thôi.

- Mày là kẻ bại hoại của liên bang, tao sẽ thay liên bang tiêu diệt mày.

Lâm Phi đang bị bao vây liền nói với Trương Đào.

Tiếp đó, hai tay hắn loé lên, lấy ra hai con dao giải phẫu từ trong không gian giới chỉ vạn năng của mình.

Hai cánh tay hắn vung lên, dao giải phẫu di chuyển qua lại.

Trong khoảng ba giây, tám tên binh sĩ vây quanh hắn đã đầu lìa khỏi cổ, trở thành cái xác không đầu.

- Lâm Phi…

Hiệu trưởng gầy thấy tình huống này liền lớn tiếng gọi. Nhưng không đợi ông ta nói đến tiếng thứ ba thì …

Lâm Phi đã đâm dao giải phẫu vào ngực Trương Đào.

Giết chết chín người này xong, Lâm Phi vung dao tạo thành đường vòng cung rơi vào trong không gian giới chỉ vạn năng của mình.

Không chỉ là học sinh ở bốn phía, mà ngay cả các binh sĩ trong chiếc chiến hạm trung cấp đang trôi lơ lửng trên không trung của hạm đội thứ bảy kia, cũng ngây dại.

Tên thiếu niên trước mắt quá độc ác. Đồng thời, năng lực chiến đấu của hắn cũng thật mạnh mẽ, chỉ trong vài giây mà đã giết chết chín người.

Binh sĩ bên trong chiến hạm đang trên không trung của hạm đội thứ bảy biết rõ, đừng nói là giết chết các học sinh phía dưới, dù là phá huỷ vòng phòng ngự cũng là việc rất khó. Bọn hắn chỉ có thể tức giận bay ra ngoài tầng khí quyển của Bắc Đẩu tinh, chờ ngoài không gian, đợi mệnh lệnh của hạm đội thứ bảy mà thôi.

- Ông già, ông già rồi, trái tim cũng mềm rồi. Mà tôi lại còn trẻ, ha ha, tôi đã giúp ông giải quyết bọn hắn, vậy phiền ông giúp xử lý tốt hậu quả nhé. Xem ra Lam Linh Nhi tạm thời cũng không thích hợp đi quân đội, ông tìm công việc tạm thời cho cô ấy nhé. Ông tổ chức buổi lễ tốt nghiệp năm nay rất thành công, rất đặc sắc. Đã đến giờ tôi trở về ăn cơm trưa rồi.

Lâm Phi nói xong, xoay người, đi ra phía ngoài.

- Anh rể, chờ em một chút.

Lam Linh Nhi cũng chạy theo ra ngoài.

Sĩ quan phụ trách tuyển sinh của chín hạm đội khác chỉ đứng bên xem, việc không liên quan đến mình thì họ cũng mặc kệ. Bọn họ chỉ như người đến xem náo nhiệt mà thôi.

- Năng lực gây hoạ của tên Lâm Phi này quá mạnh. Chẳng qua, mình vẫn cần bảo vệ hắn, bởi tiềm lực của hắn cũng rất mạnh mẽ đó.

Hiệu trưởng gầy nghĩ. Trong một năm Lâm Phi nhập học đã giúp học viện quân sự Bắc Đẩu chiến thắng rất nhiều trận đấu. Còn việc an bài công tác cho Lam Linh Nhi thì..

Nếu Lam Linh Nhi đã thân quen với Lâm Phi như vậy thì liền cho Lam Linh Nhi làm huấn luyện viên phó cho lớp Lâm Phi đi. Cho cô ta làm giáo viên của Lâm Phi cũng được, làm không tốt thì có thể làm chuyện thầy trò yêu nhau nha.

Với tư cách là hiệu trưởng của học viện quân sự Bắc Đẩu, việc sắp xếp danh sách huấn luyện viên cũng không khó đâu.

Hiệu trưởng gầy cũng đi về phòng hiệu trưởng. Khi vào phòng, hắn bắt đầu liên lạc với bảy chỉ huy cấp cao của liên bang, báo cáo toàn bộ chuyện đã xảy ra trong ngày hôm nay.

Các học sinh ở bốn phía, vốn ngây người sợ hãi, nhìn Lâm Phi chém giết lưu loát, trong nháy mắt đã giết chết chín tên bại hoại.

- Hả giận, thật sự là quá hả giận.

Các học viên của học viện quân sự từ kinh ngạc đến hoan hô.

- Thế mới đúng chứ, Lâm Phi.

- Lâm lão đại thật uy phong.

- Lâm đại ca, thật hứng khởi.

Đa số các học viên bắt đầu nhường một lối đi cho Lâm Phi, không ngừng hò hét trợ uy. Có học viên lớn mật còn quay lại hiện trường sau cuộc chém giết này, gồm cả bộ dạng của chín cái xác cùng máu tươi đầy đất đưa lên inte, lại bổ sung thêm nội dung câu chuyện.

Áo Đinh Đặc nhìn bóng lưng Lâm Phi biến mất, không kìm nén được sự hoảng sợ:

- Lâm Phi đúng là hoá thân của ác ma, không chịu để người khác chèn ép. Mình có thể sống được trong thời gian dài như vậy dưới tay hắn, cũng coi như là phúc lớn mạng lớn rồi. Tốt nhất vẫn là làm đàn em đi thôi, không có việc gì thì đừng trêu chọc hắn.

- Anh rể, cám ơn anh.

Lam Linh Nhi chạy tới trước mặt Lâm Phi, kéo ống tay áo hắn, dùng giọng điệu chân thành cùng kích động nói. Vốn cô cảm thấy người anh rể này hơi đáng ghét, nhưng hiện tại trong lòng Lam Linh Nhi thì hắn đã lập tức trở nên cao lớn, uy phong rồi.

Giờ phút này Lam Linh Nhi cũng đã hiểu rõ nguyên nhân vì sao chị gái mình lại thích Lâm Phi rồi, cũng bắt đầu hơi hâm mộ chị gái mình.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play