Trong lòng Lâm Phi hung hăng mắng chửi Hệ Thống Chiến Thần, biết không thể nào từ chối nhiệm vụ này được.

Hắn bắt đầu bước nhanh tới phía thang máy đi xuống dưới hầm mỏ, thuận tay đoạt một cây súng năng lượng của một cảnh ngục bên cạnh, sau đó liền nhảy lên thang máy, ấn vào nút chuyển động đi xuống.

- Ông đây đi xuống giết con giun lớn này, đêm nay tăng gia thịt rắn trong bữa tối.

Lâm Phi hô lớn một tiếng, động viên lá gan của mình một chút.

Chỉ mười giây sau, theo thang máy cũ kỹ đi xuống phía dưới hầm mỏ, Lâm Phi bắt đầu nhìn quét qua tình huống hiện tại.

Trong mỏ quặng dưới lòng đất, một con quái vật như mãng xà lớn, dài tới năm sáu mươi mét, toàn thân màu đen, đầu nhọn như đinh ốc, miệng rộng tới gáy đang di chuyển bốn phía mỏ quặng. Trong cái miệng rộng kia, trên hàm răng sắc bén đang cắn xé nửa người dưới của một tù nhân, sau đó nuốt vào bụng.

Mỏ quặng tinh thạch dưới đất, rất nhiều cây trụ đã bị Sa Long biến dị đột nhiên xuất hiện này đánh sụp. Vừa mới hạ xuống, Lâm Phi đã mơ hồ đếm được có hơn một phần năm số tù nhân bị đá sụp đè lên hoặc bị con Sa Long biến dị này phun lửa nóng thiêu thành khúc thịt đen xì, vẫn đang bốc lên khói đen.

Mà còn hơn một trăm tù nhân còn có thể hành động đang chạy về phía thang máy như điên, chuẩn bị trốn lên mặt đất. Bởi số người quá nhiều cho nên thang máy quá tải, không thể khởi động được. Trong thời khắc nguy hiểm này, không có tù nhân nào đồng ý nhường suất đi lên trước cho người khác.

Tiếng mắng chửi, kêu gào đau đớn tràn ngập mỏ quặng dưới lòng đất.

Vốn thấy có một chiếc thang máy đi từ trên xuống, đám tù nhân còn cho rằng cảnh ngục võ trang hạng nặng đã xuống tiêu diệt quái vật, còn đang chuẩn bị thở phào một hơi. Nhưng khi thấy trong thang máy chỉ có một mình Lâm Phi, là bạo quân phòng ăn số một, cầm mỗi một khẩu súng năng lượng, bước nhanh xuống khỏi thang máy.

Lâm Phi vừa xuống khỏi thang máy, đã có mười mấy tù nhân chạy vào bên trong đó, cũng khiến nó quá tải, không thể đi lên được.

Đoàng đoàng. Hai tiếng súng vang lên. Lâm Phi dùng súng năng lượng bắn đứt hai sợi dây cấp điện cho thang máy.

Đám tù nhân dưới hầm mỏ vốn đang tranh giành lên thang máy, thấy hành động của Lâm Phi cũng kinh hãi ngẫn ra. Lâm Phi đã chặt đứt con đường chạy trốn cuối cùng của bọn họ rồi.

Chẳng qua đám tù nhân dưới mỏ quặng thấy súng năng lượng trong tay Lâm Phi, nhớ lại một chút cảnh Lâm Phi đánh cả đám người trong ngục giam, cũng không có ai dám mắng chửi hắn.

- Không phải chỉ là một con rắn biến dị thôi sao? Các người lại bị dọa nạt tới mức này. Tôi đành phải làm trọn trách nhiệm của một lão đại, giúp các người chiến đấu. Các người thật sự làm mất mặt tù nhân tử hình trong ngục giam Karl rồi.

- À khoan, chúng ta không phải là tội phạm tử hình mà là tội phạm chung thân, là loại người nguy hiểm kinh khủng nhất Thiên Long Liên Bang. Không có bất cứ sinh vật nào có thể dọa nạt được chúng ta.

Lâm Phi cầm súng năng lượng, quát với đám tù nhân còn sống. Không còn cách nào. Chỉ một mình hắn thì khẳng định không giết nổi con Sa Long biến dị này, không kéo thêm ít người trợ giúp thì quả là quá xin lỗi bản thân rồi. Trong lòng hắn thầm nghĩ.

- Hiện tại đã không còn đường ra nữa, không phải con rắn lớn biến dị này bị hơn trăm người chúng ta đánh chết thì sẽ là hơn trăm người chúng ta trở thành đồ ăn tối cho con rắn lớn này. Muốn mạng sống thì cầm vũ khí bên cạnh lên, chuẩn bị giết con rắn lớn này cho tôi.

- Tù nhân phòng ăn số một, đi lấy xích sắt để cố định mỏ quặng tinh thạch lại đây, quấn lên người con rắn này. Trước tiên phải hạn chế phạm vi di động của nó lại đã.

- Tù nhân phòng ăn số hai, số ba, cũng cầm kìm động lực, gậy kim loại tới đây đâm lên người con rắn lớn này đi.

Lâm Phi vừa nói, vừa nhấc khẩu súng năng lượng lên, bắt đầu bắn về phía con Sa Long biến dị đang di chuyển.

Pằng, pằng, pằng. Tiếng súng liên tục vang lên. Mặc dù kỹ thuật bắn súng của Lâm Phi không cao nhưng mục tiêu là con Sa Long biến dị này lại quá lớn, cự ly cũng quá gần, thế nên mười mấy phát đạn năng lượng đều bắn trúng mục tiêu, đánh lên lớp vảy của con Sa Long biến dị này. Dù không thể bắn thủng được nó nhưng cũng đã mở ra một lỗ máu lớn bằng miệng bát rồi.

Nhưng đáng tiếc là súng năng lượng này chỉ còn có mười lăm viên đạn. Lâm Phi nhanh chóng bắn hết, ném súng đi, cầm một cây gậy sắt lên.

Mà Sa Long biến dị bị súng năng lượng bắn thương, vùng vẫy bò lên từ mặt đất, lắc lắc cái đầu rất lớn của nó xong, bắt đầu tức tối lao về phía Lâm Phi và đám tù nhân.

Trong nhất thời, đám tù nhân chịu áp lực cực lớn, muốn giữ mạng sống nên chỉ còn nước liều mạng, bắt đầu chiến đấu theo sự chỉ huy của Lâm Phi. Mười mấy người kéo sợi xích kim loại, quấn lên người con Sa Long biến dị.

Chẳng qua sức lực của con Sa Long biến dị này quá lớn, bị xích còn kéo theo cả mười mấy người kia, vọt về phía Lâm Phi.

Lâm Phi biết mình cần phải ra tay, nắm chặt gậy sắt, nhảy vọt lên. Thân thể ở bên trong không trung, đúng lúc con Sa Long vọt tới, vừa hay nhảy lên trên đầu nó. Lâm Phi còn có thể cảm nhận được mùi hôi thối và khí nóng thổi ra từ miệng Sa Long biến dị.

Hắn cầm gậy sắt trong tay, đâm mạnh rất nhanh vào phần vảy trên đầu Sa Long.

Cây gậy sắt dưới cái đâm hết sức của Lâm Phi, xuyên vào chưa được một mét là đã không xuống được nữa. Hắn bắt đầu cầm gậy sắt, ngồi trên đầu Sa Long, cố lay động hết sức.

Thấy Lâm Phi dũng mãnh như vậy, hơn nữa con quái vật hình rắn này đã bị lão đại phòng ăn số một đánh bị thương, đám tù nhân phòng ăn số hai may mắn sống sót liền bắt đầu cầm vũ khí lên, vọt về hướng con Sa Long, công kích thân thể nó từ bốn phương tám hướng.

Nhất thời tiếng kim loại đập lên vảy vang lên liên tiếp.

- Ngao.

Đau đớn lại kích thích con Sa Long biến dị dài năm sáu mươi mét này lần nữa. Nó mở to cái miệng rộng của mình, không ngờ bắt đầu phun lửa có nhiệt độ rất cao. Ngọn lửa màu lam cực nóng nhanh chóng phóng ra từ miệng Sa Long, kéo dài không ngừng. Giờ phút này Sa Long biến dị giống như một khẩu súng phun lửa vậy, thiêu đốt bất cứ nhân loại nào lại gần nó.

Khói mù mịt bắt đầu tỏa ra từ bên trong mỏ quặng dưới lòng đất. Sa Long biến dị phản kích khiến công kích của đám tù nhân bị Lâm Phi kích động lập tức bị đánh tan. Nó chỉ phun lửa một lần đã sát thương gần như phân nửa đám tù nhân.

Lâm Phi còn may mắn ở trên đỉnh đầu Sa Long, trốn được lần công kích bằng lửa này. Chẳng qua Sa Long không ngừng di chuyển bên trong mỏ quặng, đuổi giết những tù nhân may mắn còn sống sót, cũng liên tục phun lửa, khiến hắn vài lần suýt không nắm được cây gậy sắt đã cắm hơn phân nửa vào đầu nó kia.

Giờ phút này Lâm Phi biết, một khi mình buông tay, rơi từ trên đầu còn Sa Long biến dị này xuống thì chắc trong nháy mắt sẽ bị ngọn lửa cực nóng của nóị thiêu thành cặn bã.

Tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên. Sau khi càng có nhiều tù nhân bị Sa Long biến dị tức tối giết chết, trong lòng Lâm Phi bắt đầu tuyệt vọng rồi. Hắn nhớ lại sinh vật đặc biệt kinh khủng nàyđạt mức độ nguy hiểm 177 do Hệ Thống Chiến Thần đánh giá, căn bản không phải thứ mà hiện tại hắn có thể đối phó được. Chỉ cần hắn buông lỏng tay một cái là lập tức chết ngay. Lần đầu tiên Lâm Phi cảm thấy đến gần tử vong như lúc này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play