Cánh cửa kim loại của chiến hạm hạ xuống, Lâm Phi cùng các giáo đồ đi xuống phi thuyền vận tải.

Mấy ngàn giáo đồ mặc quần áo đen đang đứng xếp thành hàng vây xung quanh chiến hạm, chào đón trưởng lão đến, khung cảnh cực kỳ yên tĩnh.

Nhìn quảng trường đông nghìn nghịt người cùng ánh mắt sùng bái của họ, Lâm Phi cảm thấy Ám Phi Hoa thành lập thánh giáo rất thành công, ít nhất là không cần lo lắng về độ trung thành.

- Thần đã cho tôi chỉ thị mới nhất, hào quang thánh giáo sắp bao phủ toàn bộ vũ trụ. Mà tinh cầu Pandora sẽ là nơi bắt đầu ý chỉ của thần, không gì không làm được, dù là tinh cầu Pandora xa xôi cũng sắp bị thánh giáo độ hoá. Tất cả mọi người trước tiên trở lại cương vị công tác của mình, còn người phụ trách các mặt của cứ điểm ở lại, chuẩn bị cho tôi một bản báo cáo mới nhất về tinh cầu Pandora.

Lâm Phi hào hứng, cũng giả vờ như thần côn nói vài câu, sau đó gọi năm sáu người phụ trách cứ điểm đến một phòng họp lớn

- Trưởng lão, đây là tư liệu ngài cần.

Một giáo đồ mặc áo đen xoay người đưa cho Lâm Phi một thiết bị chiếu ảo ảnh.

Lâm Phi nhận thiết bị chiếu ảo ảnh, ấn nút khởi động.

Trong ảo ảnh, xuất hiện đầu tiên chính là cảnh sắc của tinh cầu Pandora khiến người ta phải mê muội.

Suối nước, dòng sông nhỏ, thác nước, rừng rậm nguyên thuỷ, đất đai màu đỏ, còn có những tảng đá quái dị, rồi các tảng đá lớn lơ lửng trên không trung.

Sau đó xuất hiện rất nhiều các toạ độ với các loại nhan sắc khác nhau, biểu hiện các vị trí đã phát hiện ra tinh thạch cùng với số lượng.

- Số lượng tinh thạch rất khá, nếu có thể tiến hành khai thác, thì những tinh thạch này cũng đủ để trang bị cơ giáp cùng chiến hạm cho quân phản loạn thánh giáo.

Lâm Phi nhìn số liệu trên ảo ảnh nghĩ, đoán rằng, chắc bên Bách Thú Đế Quốc chưa tiến hành điều tra kĩ càng.

Thú vương Bách Thú Đế Quốc tưởng đây chỉ là một tinh cầu có mỏ tinh thạch bình thường, lại quá xa nên mới đưa cho quân phản loạn của Ám Phi Hoa.

Hiện tại có thể thấy, đây chính là một tinh cầu có hàm lượng tinh thạch cực kỳ cao. Dù ở đâu thì đây cũng sẽ là tinh cầu khiến cho bất kì một thế lực nào cũng đều muốn tranh đoạt.

- Đi sau mà phát tài lớn vẫn hay hơn, coi như Ám Phi Hoa gặp may.

Lâm Phi thầm nghĩ. Sau đó hắn bắt đầu nhìn tài liệu giới thiệu về hệ sinh vật cùng thổ dân trên tinh cầu Pandora.

Càng xem sắc mặt Lâm Phi càng xấu.

- Cái tinh cầu này, thế mà lại có ý thức riêng. Những thổ dân ở đây thờ phụng đất mẹ, bà ấy tồn tại thật và còn có ý thức của tinh cầu. Gây chiến với các bộ tộc trên tinh cầu này, nếu không cẩn thận sẽ là gây chiến với đất mẹ, gây chiến với cả hành tinh.

-Không chỉ thế, thực lực của những thổ dân nơi đây cũng rất mạnh, một người thổ dân tương đương với một chiến binh cơ giáp bình thường, mà số lượng thổ dân thì có tới mấy ngàn vạn người.

-May mắn là họ phân chia thành các bộ tộc sống rải rác, chứ nếu tập trung một chỗ với nhau thì bây giờ mình chỉ có thể dẫn theo các giáo đồ vỗ mông rời đi nơi này thôi.

-Bây giờ trong tay mình mới có một ngàn chiến binh cơ giáp, nếu đánh nhau thật thì căn bản không đủ nhét kẽ răng cho bọn chúng,

Lâm Phi cau mày nghĩ.

-Một ngàn chiến binh cơ giáp trong tay mình chỉ có thể đánh bại được một bộ tộc nhỏ. Nhưng khi khai chiến thì sẽ khiến cho đại bộ phận tộc quần thổ dân phản kích mãnh liệt. Đến lúc đó, một ngàn chiến binh cơ giáp cộng thêm một chiến hạm thì chắc chắn sẽ không đánh thắng. Cho dù Chiến Thần xuất hiện thì cũng sẽ mệt chết, hơn một ngàn vạn giết hết làm sao được.

- Có một số việc, không phải chỉ dựa vào chiến tranh mới có thể giải quyết được. Một nhà kinh doanh tài giỏi chính là vũ khí tối tân nhất của một quốc gia. Hắn có thể không đánh mà thắng, lấy được lợi ích cần thiết cho quốc gia.

-Chỉ cần là sinh vật có trí khôn thì đều có lòng tham. Nếu hắn không tham thì chứng minh vật phẩm ngươi cung cấp không phải thứ tốt nhất hoặc không đủ số lượng.

-Bất cứ cái gì cũng đều có một cái giá, chỉ cần có thể trả giá làm thoả mãn nhu cầu của đối phương, hoàn toàn kích thích lòng tham của hắn thì ngươi nhất định sẽ có thu hoạch không tưởng tượng nổi.

Đột nhiên Lâm Phi nghĩ đến những lời nói của mấy tên phạm nhân buôn bán lừa đảo khi nói chuyện phiếm với mình lúc ở trong trại giam Karl.

- Những người dân bản xứ này cũng có trí tuệ, vậy họ sẽ muốn cái gì đây.

Lâm Phi bắt đầu tự hỏi. Cuối cùng, hắn quyết định mang theo một ít đồ ăn, dụng cụ, vật phẩm làm bằng thuỷ tinh từ cứ điểm và dẫn theo một ít chiến binh cơ giáp đi đến một bộ tộc nhỏ cách đây không xa, để thương lượng và thử xem những thổ dân này muốn đồ vật gì, hay có gì có thể thoả mãn bọn chúng.

Sáng sớm ngày thứ hai, một chiếc phi thuyền chứa các loại hàng hoá cùng với hai mươi tên Chiến sĩ cơ giáp được trang bị đầy đủ, dưới sự dẫn dắt của Lâm Phi, đi đến nơi ở của một bộ tộc thổ dân nhỏ, hạ cánh xuống bên ngoài cách bộ tộc khoảng 1km.

- Các người có chuyên gia phiên dịch không? Chúng ta cần nói chuyện với thổ dân.

Sau khi Lâm Phi điều khiển cơ giáp xuống phi thuyền thì đột nhiên nghĩ đến việc bất đồng ngôn ngữ, liền lên tiếng hỏi thông qua thiết bị kết nối trong cơ giáp.

- Thưa trưởng lão đại nhân, chuyên gia phiên dịch chỉ giới hạn ở văn tự. Ngày nay chúng ta có thiết bị phiên dịch ngôn ngữ nhân tạo rồi. Nó có thể căn cứ vào sóng não của đối phương mà đọc được đại khái ý tứ của họ, đồng thời cũng chuyển đổi lời nói của chúng ta để các thổ dân này có thể hiểu được.

-Thiết bị phiên dịch ngôn ngữ nhân tạo thuộc loại kỹ thuật công nghệ cao, cứ điểm này của chúng ta chỉ có một cái, đang ở trong phòng điều khiển cơ giáp của trưởng lão đấy ạ.

-Phía trên nóc phòng điều khiển có một đồ vật trông như cái mũ bảo hiểm chính là thiết bị phiên dịch ạ.

Một tên thuộc hạ thánh giáo cung kính trả lời câu hỏi của Lâm Phi thông qua thiết bị phát thanh.

- Lại còn có thiết bị phiên dịch ngôn ngữ nữa à. Xem ra liên bang liên lạc với các chủng tộc ngoài hành tinh cũng không ít nha, lại còn nghiên cứu ra cả công cụ trao đổi này nữa.

Lâm Phi thầm nghĩ, sau đó đội mũ phiên dịch ngôn ngữ.

Một hàng rào lớn được làm bằng một loại gỗ không biết tên xuất hiện trước mắt đám người Lâm Phi.

Bộ dáng của hàng rào lại khiến Lâm Phi cảm giác như đây chính là một sơn trang nghỉ mát.

Nhưng lúc này, bên ngoài hàng rào, có trăm tên thổ dân cao lớn tay cầm trường mâu sắc nhọn cùng cung tên đứng ở đó, đã hoàn toàn phá huỷ sự an bình cùng hào khí của khung cảnh này.

- Người sắt, người ngoại lai, các ngươi đứng lại, nếu tiến thêm thì chúng ta sẽ tấn công. Vì sao các ngươi lại đến nhà chúng ta?

Thanh âm vang dội của một tên đầu lĩnh tay cầm một cây gậy lớn được làm bằng xương động vật truyền đến.

Sau khi Lâm Phi nghe được tiếng nói này liền ra lệnh cho thuộc hạ của mình lui về sau cách hàng rào 500m.

- Chúng ta là doanh nhân Tinh Tế. Chúng ta đến nhà các người là mang theo thành ý cùng hỏi thăm. Chúng ta tôn trọng đất mẹ.

Lâm Phi thử dùng giọng điệu thành ý nói với mấy người thổ dân này, rồi ra lệnh cho thuộc hạ khiêng hai thùng vật phẩm đã chuẩn bị trước đến.

Hai thùng kim loại lớn được đặt trước hàng rào của thổ dân, chiến binh cơ giáp mở hai thùng kim loại xong liền lui lại ra bên ngoài 500m.

Mấy tên thổ dân trước cửa nhìn tộc trưởng của họ, thấy không có phản ứng đặc biệt gì liền có hơn mười tên thổ dân tiến lên khiêng hai thùng kim loại vào bên trong hàng rào.

- Đồ vật chúng ta nhận, các người có thể đi được rồi.

Tộc trưởng thổ dân nói ra một câu khiến cho Lâm Phi nghe xong chỉ muốn nổ súng.

Lâm Phi cố nén tức giận, mang theo thuộc hạ rời đi.

Trở lại cứ điểm, Lâm Phi đi ra khỏi cơ giáp, trong lòng thầm nghĩ:

- Đưa cho các người chút ít vật phẩm bình thường thì các người không chịu nể mặt, được, vậy ta sẽ đưa cho các ngươi mấy đồ cực đoan.

Sau đó, Lâm Phi gọi tới người phụ trách vận chuyển của cứ điểm:

- Lập tức liên lạc, chuyển đến đây cho tôi một lượng lớn thuốc gây mê tinh thần, cái loại dùng xong sẽ gây nghiện, nhưng độc tố nhẹ thôi, phải vài ngày sau mới gây nghiện, độc không chết người mà chỉ làm cho tinh thần sinh ra tính ỷ lại ấy.

- Vâng, thưa trưởng lão.

Người phụ trách cung kính nói với Lâm Phi.

Mấy ngày tiếp theo, Lâm Phi lại sai thuộc hạ của mình đưa thêm một ít vật phẩm cho người trong hàng rào này.

- Lại tới tặng đồ à, đúng rồi, người sắt, chúng tôi thích cái cung tên kim loại trong tay các ngươi kia. Cái vũ khí mà chỉ cần bắn một phát sẽ nổ tung ấy, cung cấp cho chúng tôi một ít.

Ngày thứ ba, người cầm đầu thổ dân nói ra yêu cầu với thuộc hạ của Lâm Phi rằng, họ muốn súng năng lượng trong tay cơ giáp.

- Cho, cho hắn tất, chỉ cần sau khi lấy từ cơ giáp xuống mà còn sử dụng được thì liền cho bộ tộc của lão già, nhưng lần này phải tính phí, nói cho hắn biết, phải lấy tinh thạch năng lượng đổi. Không sợ hắn tham lam, chỉ sợ hắn không muốn.

Lâm Phi nghe thuộc hạ báo cáo xong liền nói.

Sau đó, thuốc gây nghiện tinh thần cùng vũ khí bắt đầu được vận chuyển đến trong hàng rào lớn của thổ dân.

Mà cũng phải nói, đám dân bản địa bên trong hàng rào trời sinh đã yêu thích vũ khí nên tốc độ học tập rất nhanh, nhất là loại vũ khí thao tác đơn giản mà lực sát thương lớn như thế này.

Mười ngày sau, Lâm Phi không còn đưa thuốc gây nghiện miễn phí nữa. Tộc trưởng của đám thổ dân bên trong hàng rào cũng dần ý thức được vấn đề nhưng đã muộn mất rồi.

Ngày hôm sau, tộc trưởng thổ dân, mang theo mấy trăm người, đi tới bên ngoài cứ điểm của Lâm Phi.

- Người ngoại lai, cho chúng tôi thuốc tiên.

Bên ngoài, thổ dân bắt đầu hô lớn, đồng thời chuẩn bị tấn công cứ điểm.

- Buông tất cả vũ khí xuống. Nếu ai nổ súng thì cứ điểm của chúng tôi sẽ cất cánh, vĩnh viễn rời đi cái tinh cầu này, các người đừng mong có thuốc tiên nữa. Nhưng muốn thuốc tiên thì cũng được. Tôi nói chúng tôi là người làm ăn, phải trao đổi ngang giá, cần đủ tinh thạch năng lượng để đổi.

Lâm Phi trong phòng chỉ huy, nhìn tình huống của đám thổ dân bên ngoài, rồi thông qua loa phóng thanh, chậm rãi nói.

- Tinh thạch năng lượng ư, tất cả tinh thạch năng lượng của chúng tôi đều đã đưa cho các ngươi rồi. Những viên đá không có tách dụng này, bình thường chúng tôi chỉ dùng nó để chiếu sáng thôi. Bây giờ, dù chúng tôi đi khai hoang thì trong thời gian ngắn cũng không cung cấp đủ tinh thạch năng lượng được.

Tộc trưởng bộ tộc ra lệnh cho tộc nhân bỏ vũ khí xuống rồi nói.

Tất nhiên là, theo như tộc trưởng thì những tinh thạch năng lượng này cũng chẳng khác những viên đá bình thường là mấy, cho nên cũng không để ý yêu cầu của Lâm Phi, chỉ là, họ thật sự không còn để lấy ra nữa.

- Chúng tôi rất thông tình đạt lý. Bởi vậy chúng tôi có thể cung cấp dụng cụ để các người đi khai thác. Tất nhiên, chúng tôi cũng có thể cung cấp nhiều vũ khí cùng thuốc tiên hơn nữa cho các người. Các người có thể dựa vào vũ khí cùng thuốc tiên đi chiếm lĩnh các bộ tộc khác. Như thế, bộ tộc của các người chỉ cần hưởng thụ, và có bộ tộc nô lệ khác đi khai thác mỏ tinh thạch thay các người. Ngoài ra, các người còn có thể thu được cống phẩm của bọn họ nữa. Thế nào, tộc trưởng, ông có muốn thống nhất toàn bộ tinh cầu Pandora, trở thành đại tộc trưởng không?

-Nếu ông không tự nguyện thì…tôi sẽ rời đi, và tìm một tộc trưởng khác có nguyện vọng thống nhất tinh cầu Pandora, rồi cung cấp cho hắn vũ khí cùng thuốc tiên.

Lâm Phi lên tiếng dụ dỗ.

Tộc trưởng bộ tộc nhìn hầu hết các thuộc hạ của mình đều uống thuốc và bị nghiện, lại nghĩ đến viễn cảnh thống nhất toàn bộ tinh cầu Pandora mà Lâm Phi miêu tả. Hắn không còn lựa chọn, chỉ có thể đồng ý mà thôi.

Lão tộc trưởng là người lãnh đạo bộ tộc này, mà vốn trên tinh cầu Pandora không có loại thuốc tiên gây nghiện này, nên ông ta không biết tác hại của nó. Lúc đầu, ông ta cũng cảnh giác khi nhận các vật phẩm mà người sắt đến từ bên ngoài cung cấp.

Nhưng nhìn thấy mấy tên thuộc hạ ăn thuốc tiên vào thì rất thoải mái, trong vài ngày sau cũng không có vấn đề gì, nên đã để cho tất cả mọi người ăn.

Ông ta nào biết, đây là loại thuốc gây nghiện mãn tính, khi không phát tác thì không nhìn ra điều gì khác lạ, nhưng một khi phát tác thì sẽ bắt đầu từ tinh thần, mà lại không thể ngăn cản được. Dù là chiến sĩ khoẻ mạnh nhất cũng không kháng cự được khát vọng thuốc tiên.

Tộc trưởng bắt đầu mang theo đội ngũ tộc nhân cường tráng, dùng thuốc tiên và vũ khí hoả lực đi tấn công các bộ tộc khác, đẩy mạnh chiếm đoạt.

Một tuần sau, tộc trưởng chết. Tộc trưởng mới lên thay, lại dựa theo hướng dẫn của Lâm Phi cùng tình huống quân địch mà Lâm Phi cung cấp, mang theo vũ khí và thuốc tiên bắt đầu chiếm đoạt các bộ tộc nhỏ xung quanh khác.

Một tháng sau, bộ tộc được Lâm Phi cung cấp thuốc và vũ khí đã từ một bộ tộc nhỏ chỉ mấy ngàn người biến thành quái vật khổng lồ.

Mấy chục vạn thổ dân cầm súng laser, pháo nổ, đứng trên tinh cầu Pandora. Nơi các bộ tộc có mỏ khoáng thạch phong phú chôn sâu dưới lòng đất, bên dưới các cây cối lớn, khi đối mặt với số lượng người cùng các loại vũ khí như vậy thì…các tộc trưởng đều phải thần phục.

Sau đó, cuộc chiến chiếm đoạt lan tràn khắp tinh cầu Pandora. Các bộ tộc bị vây công đều trước sau xin đầu hàng. Tất nhiên, trong quá trình chiếm đoạt, cũng có mấy tên tộc trưởng thà chết chứ không chịu khuất phục, nhưng tất cả đều bị hoả lực vô tình làm cho nổ tung thành bụi phấn.

Hai tháng sau, tinh cầu Pandora đã hoàn toàn trở thành tinh cầu cung cấp tinh thạch cho thánh giáo. Ngay cả nhân viên phái đến để khai thác đều không cần dùng tới. Mỗi ngày đều có thổ dân đem tinh thạch được khai thác tốt đưa đến bên ngoài cứ điểm, rồi đổi đi thuốc tiên mê hoặc tinh thần.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play