Trận đấu này chỉ được thắng, không được thua, nếu không sẽ không biết nói năng ra sao với Thánh Giáo, rồi Lâm Phi phải bày kế sách cướp ngân hàng Tinh hệ cho bọn họ và thành đồng phạm rồi.
- Bản đồ chiến đấu ngẫu nhiên, loại bàn đổ hạn định: Trung.
Máy tính bắt đầu thiết lập bản đồ chiến đấu. Vì có người máy loại bắn tỉa nên khoảng cách bản đồ lần này lựa chọn từ năm đến mười sáu kilômét.
Mười giây sau bản đồ đã được xác lập, sa mạc.
Màn hình trong khoang điều khiển của Lâm Phi sáng lên, nhìn cảnh tượng cát vàng mênh mông trải dài trước mắt. Nhìn máy hiển thị phía trên góc phải sẽ thấy vị trí của đối phương, cách chỗ hắn khoảng mười lăm kilômét. Ở giữa không có bất cứ vật cản nào, có chăng chỉ là cát vàng bao la, tầm nhìn rất ngắn.
Khi thấy bản đồ này, người chơi của Thiên Long Liên Bang đang xem tường thuật trực tiếp không hài lòng. Đấu với một tay bắn tỉa ở nơi trống hoác, lại còn cách xa mười lăm kilomét, mà tầm bắn có hiệu quả của súng bắn tỉa loại nhỏ của Thanh Long chỉ là mười kilômét, tầm xa nhất mới mười lăm kilômét, thế này không phải chơi xấu nhau sao.
Mà người máy Tử Thần của Lưu Ly Kinh Thiên, tầm bắn của súng bắn tỉa lên tới bốn trăm kilômét.
Mọi người lập tức kháng nghị lên công ty trò chơi, điện thoại đường dây nóng nhất thời bị nghẽn mạng.
- Kháng nghị, chúng tôi kháng nghị! Đây mà là quyết đấu công bằng sao? cỗ Tử Thần chiếm quá nhiều ưu thế, chúng tôi mạnh mẽ yêu cầu rút ngắn khoảng cách chiến đấu! Tại một nơi không vật cản, bắt Thiên Hạ Đệ Nhị tiến vào năm kilômét mới bắn, đây căn bản là rất nực cười.
Một người chơi kháng nghị trên diễn đàn.
- Không phải cát vàng sao? Các ngươi chưa thấy cát bao giờ sao? Lẽ nào phải đánh trong rừng mới công bằng? Đây là bản đồ ngẫu nhiên, bản đồ thế nào là do máy tính sắp đặt, chỉ có thể nói là Thiên Hạ Đệ Nhị xui xẻo. Không có bản lĩnh thì đừng có ký tên bá đạo như thế.
Người chơi Bách Thú Đế quốc châm chọc.
- Cát vàng mênh mông có là gì? Với tay bắn tỉa bình thường có thể sẽ ảnh hưởng nhưng với Lưu Ly Kinh Thiên dù có nhiều hơn nữa cũng vô ích thôi.
Người chơi Thiên Long Liên Bang nói.
Lưu Ly Kinh Thiên thấy bản đồ như vậy cũng khựng người, bản đồ ngẫu nhiên loại trung có đến hàng vạn cái, nhưng bản đồ sa mạc với cô có quá nhiều ưu thế.
Ở bản đồ này, súng bắn tỉa loại nhỏ của Thiên Hạ Đệ Nhị căn bản không thể bắn tới cô được, mà cô lại có thể dễ dàng khoá chặt hắn.
- Thiên Hạ Đệ Nhị, chúng ta chọn bản đồ khác. Lưu Ly Kinh Thiên tôi muốn anh tâm phục khẩu phục.
Lưu Ly Kinh Thiên nói.
- Không cần đổi, trận đấu đã bắt đầu rồi. Tôi sẽ cho cô trở thành vong hồn dưới kiếm của tôi. Trận đấu hôm nay tôi sẽ không dùng súng, tôi sẽ bước từng bước tới trước mặt cô rồi rút kiếm phá hủy người máy của cô.
Lâm Phi thấy bản đồ sa mạc cũng không có chút căng thẳng nào. Hắn có dị năng quay lại được quá khứ. Dị năng này dùng đối phó người máy cận chiến còn có chút khó khăn, phải tìm được nhược điểm của đối thủ trong khoảnh khắc. Nhưng đối phó với tay súng bắn tỉa tầm xa, quay lại được quá khứ có rất nhiều khả năng tránh được chùm sáng năng lượng của đối phương.
- Không biết tốt xấu, hừ!
Lưu Ly Kinh Thiên tắt máy liên lạc, khẽ lẩm bẩm.
Nòng súng bắn tỉa của cỗ Tử Thần được Lưu Ly Kinh Thiên điều khiển giương lên, nòng chĩa thẳng về phía Thiên Hạ Đệ Nhị cách đó mười lăm kilômét. Bạn đang đọc chuyện tại TruyệnFULL.vn
Thông qua ống ngắm, Lưu Ly Kinh Thiên nhìn thấy Thiên Hạ Đệ Nhị thật sự nghênh ngang điều khiển cỗ Thanh Long bước từng bước về phía mình.
- Đi chết đi!
Lúc này Lưu Ly Kinh Thiên cảm giác đánh bại đối thủ này quá dễ dàng, chỉ cần ấn nút bắn là đối phương thua. "Bum" một tiếng, một chùm sáng bắn ra từ nòng súng của Tử Thần.
Lâm Phi ngồi trong khoang lái điều khiển Thanh Long từng bước tiến lại Lưu Ly Kinh Thiên, một chùm sáng trực tiếp xuyên qua ngực trái của người máy.
- Trở về một phút trước.
Thấy vậy Lâm Phi lập tức thi triển dị năng, điều khiển người máy lệch sang bên phải một chút.
Bắn lệch, lại bắn lệch. Lưu Ly Kinh Thiên kinh ngạc. Rõ ràng vừa rồi cô đã nhắm chuẩn đối phương, nhưng vào khoảnh khắc ấn nút thì đối phương lại như ma xui quỷ khiến bước sang bên cạnh tránh được phát súng chí mạng.
Đó chắc chắn là may mắn, cách xa mười lăm kilômét, Thiên Hạ Đệ Nhị dù có ý thức chiến đấu cường hãn thế nào cũng không thể phán đoán được đường bắn của cô.
Nghĩ vậy, Lưu Ly Kinh Thiên lại ngắm về cỗ máy Thanh Long ở phía xa đang từng bước tiến về phía mình.
"Bùm" một chùm sáng khác bắn ra.
Kết quả vẫn vậy bắn trượt, đối phương dễ dàng tránh được.
- Đây chính là ý thức thần cấp sao?
Lưu Ly Kinh thiên ngồi trong khoang điều khiển cảm thán. Qua ống ngắm, thấy Thiên Hạ Đệ Nhị đang không ngừng tiến gần, cô thu lại sự coi thường đối với Thiên Hạ Đệ Nhị.
Lưu Ly Kinh Thiên có động thái thị giác, trong những trận đấu trước đây, dù đối phương có tránh né nhanh đến mức nào cô cũng nhìn rõ và căn cứ vào phương thức di chuyển của đối phương để dự đoán quỹ đạo hành động, rồi một súng bắn chết đối thủ.
Nhưng lúc này, đối thủ mà cô đang đối mặt không hề thể hiện sự di chuyển nhanh nhẹn. Hắn Thiên Hạ Đệ Nhị chỉ điều khiển người máy và chậm rãi bước tới không ngừng.
Lưu Ly Kinh Thiên đã hai lần ngắm chuẩn đối phương, bắn ra chùm sáng năng lượng nhưng đều bị Thiên Hạ Đệ Nhị tránh dễ dàng.
- Mình phải bình tĩnh, bình tĩnh, như khi đang tập luyện, hít thật sâu, nhắm chuẩn hắn, ấn nút bắn.
Lưu Ly Kinh Thiên nói với bản thân. Nòng súng bắn tỉa lại được giương lên, một chùm sáng năng lượng bắn về phía Thiên Hạ Đệ Nhị.
Lại trượt, cỗ Thanh Long của Thiên Hạ Đệ Nhị giống như có sự cộng hưởng với Lưu Ly Kinh Thiên, vào đúng khoảnh khắc Lưu Ly Kinh Thiên ấn nút bắn, hắn lại tránh được đường bắn của chùm sáng năng lượng. Khủng bố hơn đó là động tác tránh né của Thiên Hạ Đệ Nhị không phải xoay chuyển mạnh mà chỉ bước sang trái một bước nhỏ.
Ba phát, tuy Lưu Ly Kinh Thiên mới bắn ba phát, trận đấu bắt đầu chưa được một phút nhưng Lưu Ly Kinh Thiên lúc này vô cùng căng thẳng, cỗ máy cách mười lăm kilômét đang dần tiến lại tạo cho cô một áp lực quá lớn.
Cỗ máy ẩn hiện trong sa mạc dần tiến lại từng bước, đang dần bào mòn sự tự tin và tinh thần chiến đấu của Lưu Ly Kinh Thiên.