Diệp Thiên Vân giờ cũng mặc kệ là có quen biết hay không, hơn nữa trong tay đối phương còn có súng, hắn vội vàng phi nhanh đến trước mặt đối phương, một tay duỗi ra, kề sát cổ đối phương, hắn có tự tin trước khi đối thủ nổ súng có thể làm sát thủ bị mất mạng.

Sát thủ nhìn thấy động tác của Diệp Thiên Vân thì lập tức lúi lại, đồng thời ném súng trong tay xuống đất, sau đó vội vàng lột mặt nạ ra.

Diệp Thiên Vân tốc độ thật sự rất nhanh, thiếu chút nữa đã chạm đến cổ đối phương, kết quả là khi hắn nhìn thấy mặt của sát thủ, mắt Diệp Thiên Vân hơi nhíu lại, nói: "Thế nào mà lại là ngươi?"

Người này chính là Dương Thiên Long lần trước đã gặp ở quán bar, hắn đang ôm cánh tay không ngừng chảy máu, gian nan nuốt nước bọt nói: "Khi nào rảnh sẽ nói cho ngươi." Nói xong, hắn cũng không thèm nhìn đến Tôn Vĩnh Nhân và Lý Duy Tư.

Diệp Thiên Vân nhìn ra ngoài cửa sổ một chút, hiện giờ đúng là không phải lúc nói chuyện phiếm, vì thế nói: "Trước tiên tìm chỗ an toàn đã, mà hiện giờ bên ngoài sao rồi?"

Dương Thiên Long giơ tay lên xem qua một chút rồi nói: "Hẳn là không có vấn đề gì, tay bắn tỉa kia có thể đã rút lui rồi, mà sau 2 phút nữa có thể cảnh sát sẽ tới."

Tôn Vĩnh Nhân thì còn có thể tiếp nhận được, nhưng Lý Duy Tư thì gan lại không được như vậy, ngày hôm qua hắn thấy Diệp Thiên Vân tới nhà Harrison đả thương người, hôm nay lại là người quen của sát thủ, vì thế vẻ mặt hắn rất buồn bực, lúc này mà đi ra ngoài cùng sát thủ thì sẽ trở thành đồng đảng, chuyện này sao có thể giải thích được, vì thế, hắn vội vàng ho khan một tiếng, nói: "Tôi có chút khó chịu, hay là cứ ở tạm đây đã!"

Diệp Thiên Vân nhìn hắn, sau đó trầm tư một chút, nói với Dương Thiên Long: "Như vậy hai chúng ta đi thôi, cứ ở đây cũng không phải biện pháp hay!"

Dương Thiên Long lắc đầu: "Tôi tự mình đi được, anh không cần lo lắng, chẳng qua hi vọng anh có thể cho tôi địa chỉ, tôi muốn đến chỗ anh ở hai ngày."

Diệp Thiên Vân cũng biết cùng hắn ra ngoài thì không hay, chẳng qua cuối cùng thì hai người cũng có chút giao tình, vì thế nghe hắn nói vậy thì thống khoái đồng ý: "Phòng 7901 tầng cao nhất của Văn Hóa Phương Đông, nếu ngươi muốn thì liên lạc với ta."

Dương Thiên Long nặng nề gật đầu, sau đó nhặt súng lên, đeo mặt nạ vào, đẩy cửa rồi thong dong bước đi.

Diệp Thiên Vân cũng nhìn thấy khẩu súng vừa bắn Thị trưởng, bởi vậy cũng hiểu được tình cảnh hiện giờ của hắn, loại chuyện này sau đó bị diệt khẩu cũng không phải là ít.

Sắc mặt Lý Duy Tư cũng không tốt lắm, hắn từ trong góc đứng dậy nói: "Các người quen biết nhau?"

Tôn Vĩnh Nhân hừ một tiếng nói: "Chúng ta không quen, vừa rồi ngươi chỉ thấy ảo giác thôi!" Nói xong thì trừng mắt lên, ý tứ đang đe dọa Lý Duy Tư.

Vẻ mặt Lý Duy Tư trông rất phong phú, mà hắn cũng thức thời nói: "Ừmh, tôi cũng chẳng thấy cái gì cả."

Diệp Thiên Vân nhìn ra ngoài cửa sổ một chút, không ít người gan lớn đã đi ra, đừng từ xa nhìn Thị trưởng đã chết, không ít người còn nhìn về chỗ 3 người Diệp Thiên Vân đang trốn, vì thế hắn đành thở dài nói: "Không ít người nhìn thấy sát thủ đi vào chỗ này, xem ra lát nữa chúng ta phải hỗ trợ điều tra rồi!"

Lý Duy Tư dứt khoát gật đầu nói: "Yên tâm đi, loại chuyện này tôi biết làm thế nào." Nói xong, không biết hắn gọi điện thoại cho ai đó.

Không lâu sau xe cảnh sát đã tới, không ít người bị đưa về, 3 người cũng chuẩn bị về cục cảnh sát hỗ trợ điều tra, cảnh sát cũng không làm khó dễ, dù sao Diệp Thiên Vân và Tôn Vĩnh Nhân đều là du khách, hơn nữa Lý Duy Tư còn tìm một luật sư không tồi, bọn họ chỉ nói một chút về tình huống lúc đó là được thả về.

Về tới tửu điếm, Tôn Vĩnh Nhân đặt mông xuống ghế salon, sau đó mới nói: "Anh nói xem chúng ta có phải là quá đen đủi không, chuyện này mà cũng gặp phải, mà tên lính đánh thuê kia thì bao giờ tới?"

Diệp Thiên Vân lắc đầu nói: "Hắn đến thì tốt, chuyện này cậu không cần xen vào." Nói xong, hắn lại đi vào phòng ngủ. Bạn đang đọc chuyện tại Truyện FULL

Diệp Thiên Vân hiện giờ rất muốn làm cho thương thế của mình hồi phục cho tốt, nhưng mà hắn biết dục tốc bất đạt, phải tiến hành điều chỉnh thì mới hồi phục khả quan được, cho nên hắn mới cùng với Tôn Vĩnh Nhân đi xem diễu hành, cả đêm hôm qua hắn đã luyện nội công Kim Chung Tráo rồi, nếu cứ luyện nữa sẽ có nguy cơ bị tẩu hỏa nhập ma.

Trung y có câu "khí thừa tức là hỏa", mà nội công cũng có câu "ý thừa tức là hỏa". Kỳ thật, người bình thường hầu như không có chuyện này, câu này chủ yếu nhằm vào người luyện nội công.

Diệp Thiên Vân tuy không thể luyện Kim Chung Tráo, nhưng mà hắn cũng nghĩ ra được một biện pháp, đó chính là tiến hành luyện luyện tập phương diện nội gia quyền.

Võ học của Trung quốc rất bao la, nội gia có Thái Cực, Hình Ý, Bát Quái, mỗi môn đều có một lại "khí quyền", mỗi chiêu thức đều cần luyện rất lâu dài, điều này cũng là phạm vi tu luyện võ công. Cũng có thể gọi là "Thung công".

Có một câu nói "luyện quyền không luyện thung bộ, như nhà không có cột. Thung công này là phương thức điều hòa hơi thở, tăng trưởng nội kình. Gọi là "Thung"(cái cọc) chính là vì khi luyện tập phải đứng yên bất động như một cái cọc gỗ, sau khi luyện lâu, chân có thể như mọc rễ, vững chắc như đại thụ. Thung công có thể chia làm hai loại, một loại là "Dưỡng Sinh Thung", còn một loại là "Kỹ Kích Thung". Mỗi một võ giả, khi mà lưng chân không vững, chính là do khuyết thiếu Thung công, lòng bàn chân không vững, như vậy khi luyện quyền sẽ có thiếu sót, dễ dàng bị đối thủ dùng "mượn lực đả lực" đánh ngã.

Sơ cấp Thung công chính là cảm nhận khí, tỷ như mỗi một tư thế đều cảm nhận được khí lan tràn từ chân lên đến hông. Nó còn có tác dụng khác là phụ trợ cho nội công, thông qua phương pháp này có thể hỗ trợ hồi phục hiệu quả rất tốt.

Thung công của Hình Ý Quyền vô cùng nổi tiếng, đó chính là Tam Thể Thức, công năng của nó chính là đả thông kinh lạc, dưỡng chân khí, định hình thức, củng cố căn cơ, bốn phương diện, Diệp Thiên Vân khi chỉ đạo cho đám Thạch Thanh Sơn đều rất chú ý những điểm này, bởi vì nó có thể quyết định trình độ phát triển, chỉ có Thung công tiến bộ, những phương diện khác mới tiến bộ theo.

Diệp Thiên Vân hiện cũng đang bắt đầu luyện tập Trạm Thung, kỳ thật thì Trạm Thung cũng rất đơn điệu, nhưng mà cũng có thể nói là khó khiến người ta kiên trì được, rất nhiều người vì thế mà bỏ qua nó luyện cái khác, cho nên cuối cùng tiến bộ không lớn, Trạm Thung trong Hình Ý Quyền gọi là Trúc Cơ, chính là luyện tập cơ bản nhất, lấy tư thế là đứng thẳng bất động.

Sau khi luyện hơn 3 tiếng, Diệp Thiên Vân mới dừng lại duỗi người, thuận tiện lại xem xét kinh mạch một lần, quả nhiên cũng khôi phục không ít, hiện giờ cả người hắn đều là mồ hôi, loại công phu này quả thật làm hắn cũng khó thừa nhận được.

Tắm rửa một cái, Diệp Thiên Vân liền từ trong phòng đi ra, Tôn Vĩnh Nhân lúc này đang xem "cartoon", hắn thấy Diệp Thiên Vân đi ra liền cười hì hì nói: "Kim Cương Biến Hình, mau lại đây cùng xem đi!"

Diệp Thiên Vân vốn chỉ định nghỉ ngơi một chút rồi sẽ luyện tiếp, đột nhiên hắn nghe thấy "Kim Cương Biến Hình" thì lại nhớ đến kỉ niệm cũ, thế nên cũng ngồi xuống salon xem luôn.

Hai người còn đang xem nhập thần, bỗng nhiên lại có người gõ cửa, Tôn Vĩnh Nhân tự giác đứng dậy, nói: "Có thể là hắn đến rồi."

Diệp Thiên Vân cũng gật đầu, ý bảo hắn ra mở cửa.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play