Biết đối phương sẽ nói như vậy, Miêu Nghị trả lời: Ý kiến của Lạc soái tự nhiên là phải tôn trọng, chẳng qua có một chuyện mà ta phải nhắc nhở ngươi, quan hệ giữa Đồng Liên Tích cùng Giang Nhật Nhất, Lạc soái mượn điều này mật hội cùng ta, khả năng Quảng Lệnh Công đã biết.

Lạc Mãng: Người có ý gì? Cho dù đã biết thì đã làm sao? Có thể nói rõ vấn đề gì ư?

Miêu Nghị: Không có ý gì cả, cũng không biết liệu Quang Lệnh Công có nghĩ nhiều hay không, đặc biệt là vào lúc này, sợ là Quảng Lệnh Công sẽ không ngồi yên nhìn bất cứ điều gì ngoài ý xuất hiện, ta cũng vì lo lắng Quang Lệnh Công làm ra chuyện nào đó bất lợi với Lạc soái, mới đặc ý nhắc nhở Lạc soái cẩn thận.

Lạc Mãng: Vương gia đang thật là không chừa thủ đoạn a, lời hứa với Giang Thượng ở đâu? Tín nghĩa ở đâu?

Lời này hỏi rất hay, lúc đầu cách đây nhiều năm Miêu Nghị cũng muốn thực hiện lời hứa với Giang Nhật Nhất, tự nhiên là không nghĩ tới muốn thương tổn Giang Vân, nhưng chiến sự đến cái bước này, chuyên can hệ đến sinh tư tồn vong của bảy tám tỷ nhân mã, hai chữ tín nghĩa chị có thể dùng binh bất yếm trá để tô điểm.

Miêu Nghị: Tín nghĩa còn tại, trẫm cũng sớm làm quyết định vì Lạc soái, cũng là vì lo nghĩ tương lai cho Đồng Liên Tích, ở đây, trẫm có thể hứa hẹn với Lạc soái, sau khi mọi chuyện thành công, cùng hưởng vinh hoa phú quý, lấy vương vị hứa cho ngươi, đây là điều mà Quảng Lệnh Công không cho ngươi được! Lời nói đến thế thôi, mong Lạc soái nghĩ lại mà đi, thời gian lưu cho ngươi ta đã không nhiều.

Lạc Mãng: Người cho rằng vào lúc này vương gia sẽ tin kế khiêu khích ly gián của ngươi?

Miêu Nghị: Nói cái này không có ý nghĩa gì cả, chúng ta không ngại mở mắt chờ xem. Ngoài ra, Lạc soái đừng quên sự tồn tại của Bạch chủ cùng Hạ Hầu gia, trẫm tất thắng, Thanh Phật tất bại!

Sau khi hai người kết thúc liên hệ, Lạc Mãnh đứng trên một ngọn núi hoang vu, sắc mặt âm trầm, trong đầu cũng đang nghĩ tới Bạch chủ cùng Hạ Hầu gia mà Miêu Nghị vừa mới đề cập, nghe nói Bạch chủ đã thoát khỏi Trấn yêu tháp...

Tư Mã Vấn Thiên tay cầm tinh linh từ trong long liễn đi ra, thám tử mặt dưới nói có tin khẩn cấp cần mật báo, còn để hắn tránh ra Thượng Quan Thanh, bộ dáng lén la lén lút, không biết là có ý gì.

Đứng ở trên trạm gác ngoài long liễn, Tư Mã Vấn Thiên hỏi: Việc gì?

Thám tử: Đại nhân, thuộc hạ vừa mới nhìn thấy giám sát hữu sư Cao Quán, hắn tìm đến thuộc hạ, nói cho thuộc hạ một chút tin tức.

Tư Mã Vấn Thiên cả kinh: Lam sao Cao Quán sẽ tìm được ngươi, làm sao hắn biết thân phận tả bộ của ngươi?

Thám tử: Thuộc hạ cũng cảm thấy kỳ quái, nghĩ mãi mà không ra, chẳng qua thuộc hạ thấy Cao Quán có vẻ bị thương không nhẹ.

Cao Quán thụ thương? Tư Mã Vấn Thiên vội hỏi: Cao Quán nói cho ngươi tin tức gì?

Thám tử: Cao Quán nói Thượng Quan Thanh là thám tử, nói Thượng Quan đại tổng quản là gian tế Bạch chủ cài cắm ở bên người bệ hạ.

Tư Mã Vấn Thiên: Nói hươu nói vượn, mấy lời qủy quái đó mà ngươi cũng tin? Bạch chủ bị cầm tù ở Linh sơn, Thượng Quan Thanh là kẻ tham dự mấu chốt trong đó, nếu y thật là người của Bạch chủ, Bạch chủ há đã gặp nạn?

Thám tử: Thuộc hạ cũng không biết là chuyện gì, chỉ nghe Cao Quán nói trước kia hắn từng phụng ý chỉ cua bệ hạ thẩm vấn qua Ảnh vệ, từ trong đó phát hiện một ít điểm dị thường, đến sau hắn lại bí mật tra chứng, các đầu mối đều dẫn tới Thượng Quan Thanh, bây giờ hắn có lý do để hoài nghi khả năng Thượng Quan Thanh đã sớm bị thế lực Bạch chủ sách động.

Tư Mã Vấn Thiện rõ ràng cảm thấy lời này có vấn đề, nhưng vẫn không khỏi hãi hùng khiếp vía, bởi vì đến sau chính hắn cùng cận vệ quân là đối tượng liên thủ tiếp nhận qúa trình điều tra với Ảnh vệ, mới biết Ảnh vệ hai lần bị Cao Quán đưa vào đại lao giám sát hữu bộ để thẩm vấn, nhưng hai lần đều bị Thượng Quan Thanh ngăn lại giữa chừng, hai lần đều không để Cao Quán tiếp tục điều tra sâu hơn, chẳng lẽ trong này thật sự có vấn đề?

Tâm tư điện chuyển, Tư Mã Vấn Thiên không dám hỏi tiếp nữa, bởi vì sợ hãi sẽ nghe được chân tướng mà mình không dám nhìn đến, nhưng vẫn nhịn không được hỏi: Cao Quán tra ra cái gì?

Thám tử: Cao Quán nhắc bệ hạ cẩn thận, coi chừng phía Quảng Lệnh Công có biến, nói có khả năng thân lộ nguyên soái Lạc Mãng sớm đã thông đồng cùng Ngưu Hữu Đức.

Tư Mã Vấn Thiên tâm kinh nói: Cao Quán có nói rõ là chuyện gì không?

Thám tử: Cao Quán nói trước kia hắn từng tra qua chuyện dâm tặc Giang Nhật Nhất, nói kỹ thực Giang Nhất Nhất là người của Quần Anh hội, bởi vì Quần Anh hội là phạm vi thế lực của Thượng Quan Thanh, hắn không tiện ra mặt tra xét, ngoài mặt thì đóng hồ sơ vụ Giang Nhật Nhất, nhưng từ trong đó lại tra ra một ít dấu vết, nhiều năm nay một mực thuận theo dấu vết đó, bí mật điều tra Quần Anh hội, kết quả phát hiện thật ra Giang Nhất Nhất còn có một người muội muội nằm trong tay Quần Anh hội, cuối cùng tra ra được người muội muội kia của Giang Nhất Nhất chính là sung thiếp của Lạc Mãng, tên gọi Đồng Liên Tích. Nhân qua cụ thể trong đó Cao Quán cũng không tra được rõ ràng, nhưng trong lúc điều tra Đồng Liên Tích từng vô ý phát hiện Đồng Liên Tích co bí mật lui tới cùng phu nhân Ngưu Hữu Đức là Vân Tri Thu, liền đợi theo Lạc Mãng cùng ngầm qua lại với Ngưu Hữu Đức, Cao Quán một mực để ý chuyện này, việc này còn chưa điều tra ra kết quả thì xuất hiện thế cục trước mắt, tình thế hiện nay khiến hắn rất là lo lắng, e rằng Lạc Mãng sẽ có biến cố nào đó.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play