Mọi người hiểu rõ phân lượng những lơi vừa nãy của vương gia, vương gia đương chúng nói ra lời ấy tự nhiên sẽ không nuốt lời, lát nữa những người này tất được vương gia, tự thân tiếp kiến, tán dương lại cao như thế, tiền đồ đã trải ngay trước mắt, vinh hoa phú quý là không thiếu được, thăng quan phát tài, mỹ nhân vởn quanh, đều vươn tay là được a!

Mặt Đường Hạc Niên nở nục cười, hắn cũng cho là ngươi lập được chiến công như thế tất phải được trọng thưởng mới có thể cổ vũ sĩ khí, bằng không sau này ai còn dam liều mạng xông lên phía trước, bơi thế chẳng những trọng thưởng, còn phải thưởng đến mức mọi người nhìn mà đỏ mắt, thưởng đến mức mọi người nhìn mà chảy nước miếng, khiến tất cả bọn họ đều cảm thấy lần này bản mệnh là đáng giá!

Hắn nghiêng đầu vung tay, ra hiệu cho tương lĩnh một bên, bên trên lập tức có người đi nghe ngóng đội dũng si hung hãn không sợ chết kia, muốn trọng điểm quan chiếu.

Khấu Tranh cũng mặt mày hưng phấn vỗ tay khen hay, trong lòng suy xét xem lát nữa có nên thu nhóm dũng sĩ này xuống dưới tay hay không.

Tùy theo chi nhân mã Bắc quân giết vào, lập tức có nhân mã đằng sau đánh mở phòng tuyến, trận tuyến phòng ngự cua sơ bộ Đằng Phi toàn diện sụp đổ, Phá pháp cung đã không còn tác dụng, đại lượng nhân mã Bắc quân tuôn vào, song phương đoàn binh tướng tiếp chém giết thành một khối, chiến đấu khoái tốc tiến vào giai đoạn giáp lá cà quyết liệt.

Tiếng chém giết, tiếng kêu giết, tiếng hét thảm, tiếng nổ vang kịch liệt xen lẫn vào nhau vang vọng không ngừng giữa tinh không.

Nhưng rất nhanh Khấu Lăng Hư liền phát hiện không đúng, nhíu mày nói:

- Sức chiến đấu của nhân mã dưới tay Đằng Phi lam sao cường hãn như thế?

Hắn phát hiện trong quá trình song phương lao vào nhau chém giết, nhân mã sơ bộ Đằng Phi rất là dũng mãnh, chứ không hề dễ dàng bị đánh tan.

Không ngờ rằng, trong đó có một bộ phận là nhân mã Nam quân của Miêu Nghị, vốn vừa trải qua một trận đại chiến, đào thải không ít kẻ yếu, cũng ít nhiều có kinh nghiệm tham gia đại chiến lớn như thế này, cùng phối hợp với động đội bên người cũng có kinh nghiệm tiến công phòng ngự nhất định, chí ít không dễ bị hoảng loạn. Còn có một bộ phận là tuyển chọn từ nhân mã sơ bộ của Đằng Phi cùng Thành Thái Trạch, mục đích của Miêu Nghị tự nhiên là vì bảo đảm mọi chuyện diễn biến thuận lợi.

Bên trên một viên tướng chú ý tới một vấn đề khác:

- Vương gia, người xem chủ tướng chỉ huy bên phía đối phương, vì sao phải mang giả diện? Còn có tựa hồ đa phần tương lĩnh chỉ huy mặt dưới lớn lớn nhỏ nhỏ gì cũng đều mang theo giả diện.

Chúng nhân tử tế quan sát, phát hiện đích xác là như thế.

Nhất thời không rõ vì sao, rất nhanh lại phát hiện nhân mã đối phương trong chiến trận được điều động có vẻ không hợp lý lắm, tựa hồ đang tập kết nhân mã ra ngoại vi cạnh biến chiến trận bên này, rõ ràng là vừa đánh vừa kế cận, chẳng lẽ còn muốn tập kích bên này?

Khấu Lăng Hư nhìn xung quanh trái phải một chút, tuy chính mình không dẫn người tự thân giết vào vòng chiến, chỉ ở ngoại chiến trận quan sát tình thế, nhưng tốt xấu gì bên người mình cũng có năm ngàn vạn thân quân tinh nhuệ hộ vệ, nào dễ dàng tập kích như vậy.

Ngay lúc này, tương linh phụ trách quan vọng bốn phía khẩn cấp bẩm báo:

- Vương gia, có nhân mã bất minh kề cận hướng nơi này!

Chúng nhân thuận theo hương ngón tay hắn chi nhìn lại, chi thấy hơn ngàn người đang cấp tốc chạy tới bên này.

- Còn có bên kia!

Lại có người kêu lên một tiếng, nhìn lại, lại có hơn ngàn người hoả tốc vọt tới.

Rất nhanh Khấu Lăng Hư liền phát hiện không chỉ như vậy, hẳn là bốn phương tám hướng đều có người chạy tới bên này, thân quân bên người tấn tốc làm chuẩn bị phòng ngự.

Mà đúng thời điểm đó, các tiểu đội ngàn ngươi tư bốn phương tám hướng vọt tới đột nhiên khoách trương nhân mã, đại quân mênh mông cuồn cuộn đếm không xuể đang lấy tư thế hợp vây bao quanh chiến trường.

- Là Nam quân! Ngưu Hữu Đức...

Khấu Tranh kinh khiếu tay run run chỉ về phía trước.

Miêu Nghị thân mặc chiến giáp dẫn theo đại quân khí thế hung hung chạy tới, người đi ở mặt trước, rất là dễ thấy.

- Chủ tướng quân địch là Thanh Nguyệt, không hay, chúng ta trúng kế!

Lại có người vung tay chi hướng chủ tướng quân địch trong chiến trận, chỉ thấy Thanh Nguyệt hai xuống giả diện trên mặt, thần thai khinh miệt nhìn sang bên này.

Sắc mặt Khấu Lăng Hư đại biến, gấp giọng nói:

- Nhanh nhanh hội hợp cùng đại quân!

Mấy ngan vạn nhân mã hộ vệ bên người lập tức hướng chiến trận mà đi, không dung hợp cùng đại quân là không được, bằng nhưng nhân mã bên người hắn làm sao có thể ngăn trở thế tấn công lớn như vậy của Ngưu Hữu Đức.

Nhưng vừa xông vào chiến trận lập tức ý thức được phiền hà to, giờ đám người Khấu Lăng Hư mới hiểu hanh động điều động không hợp lý trước đó của đối phương là nhằm mục đích gì, Thanh Nguyệt đã bất động thanh sắc vắt ngang một chi đại quân ngăn trơ bọn họ xông vào chiến trận, trước nhìn không ra ý đồ, lúc này mới biết là muốn cách ly Khấu Lăng Hư, ngăn ngừa Khấu Lăng Hư hộp hợp cùng nhân mã của minh.

Sát na, nhân mã tuy tùng của Khấu Lăng Hư cuồng công, nhân mã bên trong chiến trận thì điên cuồng đột vây ra ngoài, cố gắng hội hợp cùng Khấu Lăng Hư.

Nhưng Thanh Nguyệt há có thể để bọn họ đắc sính, liên tiếp hạ lệnh chỉ huy, không tiếc đại giá ngăn trở.

- Giết!

Mặt ngoài đột nhiên vang lên

- Giết.

Miêu Nghị vung tay lên, một tiếng hạ lệnh, đại quân chạy tới bao vây từ bốn phương hướng lần lượt xông ra năm ngàn vạn nhân mã, tách ra xông vào chiến trận, chi viện nhân mã chính đang bị hai bộ Bắc quân điên cuồng tiến công. Hai trăm triệu nhân mã giết vào vòng chiến, lập tức giam bớt sức ép cho nhân mã bên trong, càng thêm kẹp chặt nhân mã bên người Khấu Lăng Hư cùng toàn bộ nhân mã Bắc quân, không cho chúng có cơ hội tập kết lại với nhau.

- Bắn tên!

Vô số lưu quang hướng tới năm ngàn vạn nhân mã bị cách ly cua Khấu Lăng Hư, nháy mắt chỉ thấy một mảnh thảm liệt.

Thân quân phản kích, thuẫn giáp kết trận liều chết phòng ngự, liều mạng bảo hộ Khấu Lăng Hư ở chính giữa.

Hai mắt Khấu Lăng Hư như muốn nứt, sít sao coi chừng Miêu Nghi mặt mày lành mạc nhìn hướng nơi này.

Hiện tại không cần giải thích hắn cũng hiểu ra, đây là bẫy rập của Ngưu Hữu Đức, nhân mã Đằng Phi chỉ là mồi nhử, mục đích là vì quấn chặt đại quân của hắn, không để nhân mã hắn có cơ hội chạy trốn, khó trách sao lại dễ dàng công phá phòng tuyến Đằng Phi như vậy, rõ ràng là dụ địch thâm nhập, quấn chặt nó lại, nực cười hắn còn kêu cái gì mà dũng sĩ, quả thực là trò cười cho thiên hạ!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play