Duẩn Minh:

- Ngươi muốn biết cái gì?

Miêu Nghị:

- Các ngươi là ai, vì cái gì mưu hại đối với ta?

Duẩn Minh:

- Đệ tử thân truyền của Đa Lực La Hán, phụng sư mệnh độ ngươi.

Lời này vừa nói ra, La Sát Môn trên dưới ai ai cũng kinh hài không thôi, Cực Lạc giới không ngờ lại thật sự có người muốn ám sát con rể Khấu Thiên vương, ngầm tổ chức chuyện này không ngờ lại đường đường là một vị La Hán.

Miêu Nghị cau mày suy tư một hồi, hỏi:

- Ta và sư phụ ngươi có thù sao?

Duẩn Minh:

- Ngươi cùng ta sư phụ không thù, nhưng có thù cùng Doanh gia, thời điểm pháp hội của Lam Dạ Bồ Tát, Doanh gia tử đệ Doanh Dương thụ ý sư phụ hạ thủ đối với ngươi. Sư phụ vốn không đáp ứng, nhưng Sư tôn âm thầm kinh doanh sản nghiệp ở Thiên Nhai lại có nhược điểm lọt vào trên tay của Doanh gia. Doanh gia lấy việc này uy hiếp, Sư tôn mới không thể không bước một bước này, phái sư huynh đệ năm người chúng ta một đường theo đuôi thừa cơ hạ thủ đối với ngươi, chuyện phía sau đó ngươi đều thấy được hết rồi.

- Đa Lực La Hám?

Lại là Doanh gia? Trong lòng Miêu Nghị là đằng đằng dâng lên một cổ tức giận, nhớ kỹ cái tên “Doanh Dương” này rồi.

Thật ra trước đây hắn đã mơ hồ hoài nghi không thoát được có quan hệ với mấy vị đại lão kia của Thiên Đình, hắn ở bên Thiên Đình đó gần như không từng quen biết cùng người trong Phật môn, thật sự không có thù với Cực Lạc giới bên này lại không có xung đột lợi ích gì, người trong Phật môn không đáng làm khó dễ gì cùng Miêu Nghị hắn, tên ngốc cũng biết sau khi động hắn một khi lộ bí mật sẽ có hậu quả thế nào, người không thể gây áp lực đối với bên này cũng không thể sử dụng người bên này đi mạo hiểm như vậy.

Có được đáp án này chỉ có thể nói là ấn chứng sự suy đoán trong lòng hắn. Dĩ nhiên, hắn cũng không biết đối phương nói thật hay giả, cũng có thể là châm ngòi ly gián.

Miêu Nghị:

- Tuệ Lâm môn cũng tham dự tiến vào chuyện

này?

- Chuyện này không có quan hệ gì với Tuệ Lâm môn, có quan hệ cũng chỉ là với cá nhắn cái người tên Bách Lục đó thôi.

Duẫn Minh cũng không che giấu, triệt để nói ra chuyện đã xảy ra.

La Sát Môn trên dưới đang nghe mà hít hà không dứt thời điểm, Miêu Nghị bổng nhiên lại huy kiếm chỉ về hướng các nàng:

- Vậy các màng đó thì sao? Các màng đó với các ngươi cũng là một bọn sao?

Hắn cố ý tát nước dơ thì đầu tiên là muốn cho La Sát Môn hiểu rõ đây thật ra là một sự hiểu lầm, kế đó cũng là làm cho những nữ nhắn này rùng mình ởn lạnh đôi chút. Còn có mục đích gì à? Là muốn thử xem Duẫn Minh có phải biết chuyện không xong nên làm liều cố ý gây rối loạn hay không.

La Sát môn chúng nghe vậy sửng sốt.

May măn Duẫn Minh phí sức quay đầu liếc nhìn xong, giúp các nàng giữ sự “trong sạch” rồi.

- Bần tăng không nhắn ra các nàng này, không biết các nàng là ai, nhưng mà Cực Lạc giới đệ tử cửa Phật có năng lực có trang phục như thế cho sợ là không có nhà thứ hai, dường như là trong mạch đệ tử của Thiên Ma nữ trong La Sát Môn.

La Sát Môn mọi người nhất thời thở ra nhẹ nhõm. Thật sự nếu cuốn vào chuyện ám sát con rễ của Khấu Thiên Vương, một khi bị chứng nhân chỉ chắc chắn rồi, vậy thì phiền có thể to lắm. Dù không dính líu cũng có thể thẩm vấn ngươi cho chết đi sống lại, không chết cũng phải lột dạ.

Miêu Nghị lần nữa xác nhận:

- Thật sự không cùng một nhóm với các ngươi sao? Vậy các màng đó vì cái gì mưu đô bất chính đối với ta?

Đối diện, Thương Lạc lập tức lớn tiếng nói:

- Ngưu tổng trấn, chúng ta vì cái gì vây khốn ngươi đã nói rật rõ ràng rồi, chúng ta cùng người này không có bất kỳ quan hệ nào.

Miêu Nghị:

- Có quan hệ hay không các ngươi nói không tính, phải đợi điều tra mới biết.

Hắn lời này cũng không sai, chặn họng mọi người của La Sát Môn khiến họ không còn lời gì có thể nói.

Duẫn Minh thật ra thì có lời muôn nói:

- Ta biết chỉ có nhiêu đó, Ngưu thí chủ có thể thực hiện lời hứa hẹn không?

- Ta nói chuyện giữ lời!

Miêu Nghị nhàn nhạt một tiếng, nhìn cũng không nhìn hắn, tay nâng kiếm lên chém xuống, trường kiếm thẳng tắp cắm xuống, phốc một tiếng, đâm vào mi tâm của Duẫn Minh, xuyên qua đầu.

Trường kiếm đinh cả người ở trên mặt đất.

Duẫn Minh mở to hai mắt nhìn dường như cũng không dự liệu Miêu Nghị có thể dứt khoát như thế. thân thể co quắp dần dần không động tình, phía dưới cái đầu máu tươi tuôn chảy không dứt.

Miêu Nghị dời chân giẫm đạp lên bộ ngực hắn,tay nắm chuôi kiêm cũng buông lỏng ra.

Nếu hỏi hắn vì cái gì dứt khoát như thế, thật ra là bởi vì Duẫn Minh tận mắt nhìn thấy Diêm Tu thi triển Hồn Thông Dương Quyết. Có lẽ Duẫn Minh không nhận ra m Hồn Thông Dương Quyết, nhưng nhất định có người sẽ biết. Sở dĩ hắn sẽ không để cho Duẫn Minh rơi vào trong tay người khác rồi nói ra những lời không nên nói, chỉ đơn giản như vậy.

Mọi người của La Sát Môn ở Cực Lạc giới cũng đã nghe nói qua Ngưu Hữu Đức quả thực rất dữ dằn, nghe nói giết một đám quyền quý ở tại Thiên Nhai cho máu chảy thành sông, hôm nay xem như các nàng đã lình lược được cái gì gọi là danh bất hư truyền. Một kiếm đột ngột này có thể thấy được rõ ràng.

Thấy tận mắt trận này, hiện tại mọi người của La Sát Môn đều hoài nghi, có khả năng đây thật là một sự hiểu lầm. Ngưu Hữu Đức này đang tránh né truy sát nào có tâm tư chạy tới độc tinh đi thu thập Mộng Đà La, hiềm phạm chân thật không biết chừng đã mượn cơ hội chạy mất rồi, lại bị bọn họ trùng hợp đụng phải một vị này.

Nhưng duy chỉ có Thương Hồng nghiến răng cắn môi nhìn chăm chăm Miêu Nghị không chịu dời mục tiêu hoài nghi đi.

Miêu Nghị lần nữa móc ra tinh linh liên hệ Khấu Tranh, báo cho biết tình huống vừa hỏi han được bên này.

Khấu Tranh còn đang trên đường chạy đến, được biết tình huống xong lập tức thông báo bên đó với Khấu Thiên Vương. Khấu Thiên Vương lập tức liên hệ Cực Lạc giới, yêu cầu bắt Đa Lực La Hán.

Cực Lạc giới bên này nghe tin cũng khá chấn kinh, không ngờ lại có La Hán bị cuốn vào chuyện này, kinh động Phật chủ, Linh sơn bên đó trực tiếp hạ phật chỉ bắt người.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play