- Nếu phủ chủ trách cứ xuống, có ta gánh vác, các ngươi chẳng qua là nghe lệnh làm việc, sẽ không trách phạt các ngươi!

Hùng Khiếu lên tiếng bảo đảm, có chuyện gì y sẽ gánh vác một mình.

Đã nói tới nước này, bọn Đồ Tam Lượng thân là người mới không còn gì để nói, chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh.

Trần Phi thân ở trong đám người thấy cảnh tượng này không khỏi cười khổ, ban đầu mới gặp gỡ Miêu Nghị, thật đúng là không nhìn ra hắn lại là nhân vật gan lớn tày trời như vậy. Bất quá lần này tựa hồ đã hoàn toàn chọc giận Hùng Khiếu, sợ là Miêu Nghị sẽ gặp phiền phức lớn.

Nhân mã lui về, long câu chạy nhanh mang thi thể Xuân Tuyết cùng Đông Tuyết về Thiếu Thái sơn, đặt trong đại điện Thiếu Thái sơn.

- Xuân Tuyết, Đông Tuyết, các ngươi yên tâm, bản tọa sẽ không để cho các ngươi chết vô ích, thề quyết đạp bằng Đông Lai động, lấy đầu tiểu tặc Miêu Nghị tới bồi táng cho các ngươi!

Đối mặt hai cỗ thi thể, Hùng Khiếu lộ vẻ đau đớn căm phẫn, phát lời thề nặng ngay trước một đám thủ hạ trong đại điện.

Đang lúc này, một con linh thứu hạ xuống Thiếu Thái sơn, một tên thủ hạ lấy ngọc điệp đưa tin bước nhanh xông vào đại điện đưa cho Hùng Khiếu.

Ngọc điệp là mệnh lệnh bên Dương Khánh gởi tới, nói là đã phát hiện động tĩnh khác thường bên Vạn Hưng phủ, lệnh Hùng Khiếu tập hợp nhân mã chạy tới địa điểm chỉ định.

Sau khi Hùng Khiếu xem qua nội dung bóp nát ngọc điệp trong tay, pháp chỉ Dương Khánh tới thật đúng là kịp lúc, vốn y chuẩn bị dẫn chừng trăm người đi thu thập Miêu Nghị. Hiện tại có pháp chỉ Dương Khánh, y cũng có thể nhân cơ hội tập hợp toàn bộ nhân mã đi Trấn Hải sơn, nhân cơ hội làm chuyện này.

Bất quá chuyện làm cho y lo lắng là động tĩnh khác thường bên Vạn Hưng phủ. chắc chắn Dương Khánh cũng phải báo cho Tần Vi Vi, không biết bên Tần Vi Vi có thể cũng tập hợp nhân mã hay không, vạn nhất cũng tập trung Miêu Nghị tới đó, mình sẽ không tiện hạ thủ.

Tức thì quay đầu lại quát:

- Ngô Trường Lâm!

- Có!

Động chủ dưới quyền y bước ra khỏi hàng ôm quyền chờ lệnh.

- Ngươi phái người đi Đông Lai động dò xét tình huống trước, xem thử bọn tiểu tặc Miêu Nghị có trở về Đông Lai động hay không.

- Dạ!

Ngô Trường Lâm nhanh chóng ra khỏi đại điện.

Mà Hùng Khiếu cũng lập tức viết một phần ngọc điệp tố cáo Miêu Nghị bạo hành, lệnh người truyền cho Dương Khánh.

Chuyện lớn như vậy không cách nào giấu giếm, nhất định phải thông báo trước cho Dương Khánh, nếu không đợi đến khi gây ra chuyện mới giải thích, sợ sẽ làm Dương Khánh cho rằng Hùng Khiếu không coi phủ chủ ra gì.

Y đã tính toán cẩn thận, đợi đến khi Dương Khánh nhận được tin tức, cho dù là Dương Khánh có chỉ ý gì muốn phát lại cho mình, mình đã chạy tới Đông Lai động giết Miêu Nghị. Đến lúc đó Dương Khánh truy cứu chuyện này cũng coi như là gạo đã thành cơm.

Ngô Trường Lâm đi ra ngoài điện, ánh mắt quét qua đám thủ hạ dưới quyền, rơi vào trên mặt của Trần Phi, phất tay gọi y tới hỏi han:

- Ngươi đã từng ở Đông Lai động, tưởng không xa lạ gì đối với Đông Lai động.

Trần Phi sửng sốt, không biết có ý gì, ôm quyền nói:

- Bẩm động chủ, đúng vậy!

- Được! Ta cho ngươi hai người, ngươi lập tức chạy tới Đông Lai động...

Ngô Trường Lâm chuyển đạt nhiệm vụ của Hùng Khiếu cho Trần Phi.

Trần Phi có vẻ không biết nói gì, tại sao lại để cho mình làm thám tử… Xem ra lai lịch từng ở Đông Lai động của mình có thể phát huy tác dụng, cũng không biết lúc nào Đông Lai động mới có thể yên tĩnh lại.

Bất quá y vẫn ôm quyền lĩnh mệnh, mang theo hai tên trợ thủ động chủ cấp cho nhanh chóng chạy đi dưới màn đêm.

Không bao lâu, Hùng Khiếu an bài xong bèn dẫn hai hàng thủ hạ nòng cốt bước ra khỏi đại điện, rối rít nhảy lên lưng long câu, dẫn người nhanh chóng chạy đi…

-----------

Trấn Hải sơn, sau khi Tần Vi Vi nhận được Dương Khánh nhắc nhở cũng giật mình kinh hãi, mới hiểu kẻ động thủ tập kích Đông Lai động nói không chừng là người của Vạn Hưng phủ, cũng không biết Miêu Nghị là không biết thật hay không biết giả, nhưng Miêu Nghị kết làm tử thù với Hùng Khiếu rất có thể sẽ nhân cơ hội báo thù.

Tần Vi Vi lập tức phát ra cảnh cáo nghiêm nghị, ép buộc Miêu Nghị không được tìm Hùng Khiếu sinh sự, nghiêm mật dò xét tình huống bên Vạn Hưng phủ, nếu không nàng sẽ thay đổi người khác làm động chủ Đông Lai động.

Lúc nhận được cảnh cáo của Tần Vi Vi, Miêu Nghị đang dẫn dắt nhân mã trên đường chạy trở về Đông Lai động.

Sau khi xem qua ngọc điệp đưa tin, Miêu Nghị phì cười. Không phải là ta không nghe theo hiệu lệnh của nàng, mà là bây giờ nàng mới phản ứng được không khỏi cũng quá muộn, ta cũng đã làm xong chuyện này.

Miêu đại động chủ đã có chuẩn bị hậu thủ không coi chuyện này ra gì, vẫn đang hối hận để cho Hùng Khiếu trốn thoát.

Hắn còn chưa biết Hùng Khiếu vừa quay đầu lại đã gia tăng thực lực, chuẩn bị tìm hắn tính sổ, còn cho là bằng vào nhân mã trong tay mình, Hùng Khiếu không làm gì được, không biết đã mang đến cho mình phiền phức không nhỏ.

Trở lại Đông Lai động, thấy hiện trường duy trì nguyên trạng, rất hiển nhiên bên Vạn Hưng phủ cũng không đánh tới nữa, Miêu Nghị phái người đi liên lạc với hai tên thám tử phái đi trước đó.

Tin tức nhận được khiến cho hắn âm thầm kinh hãi, bên Vạn Hưng phủ đã tập kết thật nhiều nhân mã, đoán chừng là nhân mã của toàn bộ Vạn Hưng phủ đã tới.

Hắn lập tức tăng thêm mấy tên thám tử đi ra ngoài phòng bị, đồng thời nhanh chóng truyền tình huống của bên này tới Trấn Hải sơn, thỉnh cầu phái người tới tiếp viện.

-----------

Trên thực tế bên Vạn Hưng phủ đang căng thẳng vô cùng.

Miêu đại động chủ bây giờ có thể nói là danh chấn Vạn Hưng phủ, sơn chủ Quy Nghĩa sơn Tô Bưu tự mình dẫn trăm người đánh lén Đông Lai động, lại bị hơn hai mươi người Đông Lai động đánh cho gãy giáo quay về, Tô Bưu có tu vi Thanh Liên nhị phẩm cũng bị giết chết.

Lưu Cảnh Thiên dẫn dắt thật nhiều người chạy tới chuẩn bị biết được tin tức, nhất thời cảm thấy đau đầu nhức óc.

Không phải là y đau lòng Tô Bưu chết, mà là lần này đã gây ra chuyện lớn, nhất định sẽ kinh động đến Trấn Ất điện và Trấn Bính điện rất nhanh, y không biết nên thu dọn như thế nào.

Vốn cho là vẻn vẹn một Đông Lai động, có Tô Bưu tự thân xuất mã đánh chiếm không thành vấn đề, sau khi nhanh chóng giết chết hoặc giam giữ Tần Vi Vi lập tức quét dọn hiện trường, đi nhanh về nhanh, không để lại bất kỳ chứng cớ nào. Cho dù là Dương Khánh biết là mình làm, cũng không làm gì được mình, bởi vì y không có chứng cứ.

Như vậy chẳng những có thể trút giận cho cá nhân mình, mà cũng có thể coi như trút giận cho cả Trấn Bính điện. Đến lúc đó chắc chắn điện chủ Ô Mộng Lan sẽ khen y làm tốt, có thể cứu vãn hình ảnh bất tài của y trước mặt điện chủ.

Không ngờ rằng lần này húc đầu vào đinh, chẳng chững chuyện không thành, bên này hao binh tổn tướng không nói, còn để lại chứng cớ cho đối phương.

Đến lúc đó điện chủ Trấn Ất điện cầm chứng cớ tìm tới cửa, biết làm thế nào cho phải?

Công đánh tới tiêu diệt chứng cớ ư? Người ta không phải người ngu, còn có thể đợi đến ngươi đánh tới tiêu diệt chứng cớ sao?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play