Ánh mắt nàng như muốn ăn thịt người.

Hồng Trần lắc đầu.

- Không liên quan đến nàng.

Miêu Nghị đưa tay vịn Vân Tri Thu, suy yếu cười cười.

Không ăn thiệt thòi còn không rõ, hắn ăn thiệt thòi mới rõ ràng, do cơ thể lĩnh ngộ hồng tinh và lam tinh. Hấp thu dương hỏa và âm hỏa hình thành hồng tinh và lam tinh, cơ thể bảo trì trạng thái âm dương hòa hợp, công pháp hắn tu hành có tác dụng âm dương điều hòa, hắn không biết sống chết tu hành công pháp khác cho nên đánh vỡ âm dương điều hòa. Tạo thành âm dương hỗn loạn, đây là kết quả do hắn tự tìm.

- Còn nói không liên quan tới nàng, ngươi tới gặp nàng một lần là xảy ra chuyện một lần, ta thấy nàng trời sinh khắc ngươi, về sau ít đụng tới nàng!

Vân Tri Thu tức giận không nhỏ, nói ra lời này không lưu tình, huyên náo Hồng Trần cực kỳ xấu hổ.

- Nói mò...

Miêu Nghị giải thích giúp Hồng Trần một câu, phát hiện Vân Tri Thu động thủ thi pháp điều trị khí tượng hỗn loạn cho hắn, lại phất tay nói:

- Được rồi, vô dụng!

- Ồ!

Không cần hắn nhắc nhở, Vân Tri kêu lên kỳ quái, tình huống giống như lúc gặp Hồng Trần lần trước, phát hiện mình rót vào cơ thể hắn cũng vô dụng, đã bị khí cơ hỗn loạn trong người Miêu Nghị tan rã, lúc này hỏi:

- Đã xảy ra chuyện gì?

- Không nên động ta, ta sẽ điều hòa.

Miêu Nghị lắc đầu.

Vân Tri Thu đành phải buông ra, cũng lau vết máu trên khóe miệng của hắn, lại hộ pháp ở bên cạnh, chỉ ngẫu nhiên nhìn về phía Hồng Trần với ánh mắt không tốt, huyên náo Hồng Trần không biết nên tự xử thế nào.

Sau khi ổn định thân thể, Miêu Nghị mở mắt ra, lại vận chuyển Tinh Hỏa Quyết.

Tinh Hỏa Quyết ổn định âm dương, âm dương trong người cũng trở về vị trí cũ, khôi phục cục diện quấn quanh nhau, cảm giác thoải mái bao phủ toàn thân, cũng cọ rửa thống khổ vừa rồi, Miêu Nghị thoải mái suýt rên rỉ.

Thống khổ đến nhanh, đi nhanh hơn, Vân Tri Thu và Hồng Trần ngạc nhiên nhìn hắn, phát hiện Miêu Nghị đã không còn hai màu đỏ và lam nữa, màu da khôi phục như thường.

Mở mắt ra Miêu Nghị hơi thi pháp, lúc này đứng lên, cười nói:

- Tốt, không có việc gì!

Vân Tri Thu kéo cổ tay hắn, thi pháp điều tra, xác nhận hắn không có gì thì tức giận nói:

- Hù chết ta! Ngươi làm chuyện gì, tu luyện Cửu Trọng Thiên còn như vậy? Ngươi hảo hảo tu luyện Cửu Trọng Thiên làm gì?

- Muốn nếm thử một chút.

Miêu Nghị không nói rõ chân tướng.

Thật sự là bị tình thế bức bách, hắn muốn có thêm kỹ năng bảo vệ tính mạng. Năm thánh có thể bằng kỳ công ăn cướp sau đó thoát được tu sĩ pháp lực vô biên đuổi giết, hắn nghe xong còn khiếp sợ không nhỏ, không nghĩ tới lục đại kỳ công có năng lực vượt quá hắn tưởng tượng, trong tay hắn nắm giữ lục đại kỳ công, làm sao không thử một chút, ai ngờ Cửu Trọng Thiên xung khắc với pháp tướng của mình, căn bản không thể kiêm tu, cho nên ăn đau khổ.

Quay đầu nói với Hồng Trần:

- Phu nhân nhất thời không lựa lời, ngươi đừng đặt trong lòng.

Ai ngờ Vân Tri Thu lại nói:

- Không phải ta không lựa lời, mệnh lý là thứ nói không rõ ràng, có lẽ Hồng Trần tương khắc với ngươi, nếu không vì cái gì ngươi ở trước mặt nàng liền gặp chuyện không may. Ngưu Nhị, ngươi nghe kỹ cho ta, về sau tới đây phải nói cho ta biết.

- Mò mẫm nói cái gì, không phải ta nói với ngươi trước rồi sao?

- Ngươi...

Vân Tri Thu không thể lên tiếng, lập tức kéo hắn đi, nàng bị dọa sợ hai lần, căn bản không hề yên tâm Miêu Nghị và Hồng Trần ở chung với nhau.

Hồng Trần lẳng đứng trong đình viện, nàng cười khổ:

- Cây muốn lặng mà gió chẳng muốn ngừng!

Vân Tri Thu kéo Miêu Nghị vào động thiên phúc địa, lại bị Vân Tri Thu tốt thóa mạ một trận.

Dù mắng thì mắng, mắng xong lại bảo Thiên Nhi, Tuyết Nhi coi chừng Miêu Nghị, không cho Miêu Nghị chạy loạn, lại bàn giao không cho Miêu Nghị đi tìm Hồng Trần, chính nàng xuống bếp nấu canh cho Miêu Nghị tẩm bổ thân thể.

Miêu đại quan nhân tạm thời bị bảo hộ.

Chẳng qua vào lúc đêm khuya, Thiên Nhi, Tuyết Nhi bị âm thanh dị dạng làm bừng tỉnh, chỉ thấy Vân Tri Thu mặc áo ngủ, tóc tán loạn lộ ra nửa bộ ngực trắng bóng, thân thể rất mê người, nàng không ngừng súc miệng, lại không ngừng phun nước vào trong ao, làm nhiều lần không ngừng.

Hai nữ tiến lên, chưa bao giờ thấy bộ dạng nàng như vậy, Tuyết Nhi hiếu kỳ hỏi:

- Phu nhân, ngươi bị sao vậy?

Lúc này trong phòng có tiếng Miêu Nghị cười đắc ý, Thiên Nhi nhìn trang phục của Vân Tri Thu liền bừng tỉnh đại ngộ, nhanh chóng kéo tay áo Tuyết Nhi, ý bảo không nên hỏi nhiều.

Vân Tri Thu trừng hai người, đôi má đỏ sậm, nàng chạy trối chết vào trong phòng...

Vài ngày kế tiếp, Miêu Nghị không về phủ thống lĩnh, hắn hưởng thụ đãi ngộ Vân Tri Thu tự mình hầu hạ ngày ba bữa, mỗi bữa không lặp lại. Vân Tri Thu cũng rất chiếu cố khẩu vị của hắn, Miêu Nghị ăn uống no đủ sau đó lấy ngọc điệp ra suy nghĩ.

Thiên Nhi, Tuyết Nhi thay phiên hầu hạ ở bên, cầm quạt hương đong đưa quạt cho hắn, nói là hầu hạ, trên thực tế là nghe lệnh Vân Tri Thu quản hắn.

Vân Tri Thu ra vào động thiên phúc địa lại hỏi:

- Ngưu Nhị, đang xem cái gì?

Miêu Nghị thuận miệng trả lời:

- Công vụ.

Trên thực tế tại nghiên cứu Vô Lượng Đại Pháp!

Hắn lảng tránh ở nơi này, thiên nhai lại như vỡ tổ, khắp nơi đang nghị luận với nhau, thiên nhai đại thống lĩnh sắp đi địa ngục khảo hạch dù chưa công bố đã truyền lưu khắp nơi.

Trước cửa sổ quán rượu, mấy người nhìn thấy một đội thiên binh thiên tướng đi bên dưới, bắt đầu tặc lưỡi.

- Có nghe nói hay không, thiên nhai bị tách ra rồi, sau này sẽ do Thiên Hậu quản lý, về sau vị trí thiên nhai đại thống lĩnh sẽ không do đệ tử quyền quý cầm giữ, mà là người có năng lực sẽ lên làm.

- Sao có thể không nghe nói, nghe nói đều do ba tên đại thống lĩnh chết đi chọc Thiên Đế tức giận muốn chỉnh đốn thiên nhai.

- Nghe nói thiên nhai đại thống lĩnh sắp đi địa ngục khảo hạch, chỉ chỉ cần là tu sĩ cảnh giới Kim Liên là đủ tiêu chuẩn, mặc kệ nam nữ, mặc kệ kẻ nào. Mặc kệ thân phận cao thấp đều có thể báo danh cạnh trang vị trí đại thống lĩnh.

- Ngưu Hữu Đức ngồi vị trí đại thống lĩnh không bao lâu, hoặc là rời khỏi bị giáng chức, hoặc là đi địa ngục chịu chết. Các ngươi nghĩ xem, hắn đắc tội bao nhiêu quyền quý Thiên đình, nếu đi địa ngục chắc chắn phải chết.

- Ai kêu hắn náo động làm gì, chém đầu người vô cùng phong quang. Hiện tại được rồi, đến phiên hắn, chỉ sợ hắn không ngờ báo ứng tới nhanh như thế.

- Các ngươi đừng nói nữa, Ngưu Hữu Đức vẫn thông đồng với lão bản nương của Vân Dung Quán, các ngươi trông thấy không? Chưa nói bộ dạng của nàng là vưu vật nhân gian, muốn tướng mạo có tướng mạo, muốn hương vị có hương vị, Ngưu Hữu Đức náo ra thanh danh không tốt nên bị người ta nhìn chằm chằm vào, nếu như không có Ngưu Hữu Đức bảo kê, các ngươi chờ xem, sớm muộn gì cũng bị người khác độc chiếm.

Tin tức truyền ra khắp thiên nhai, Vân Dung Quán cũng nghe được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play