Mỹ nữ như vậy nếu như từng gặp Miêu Nghị không có khả năng không còn một chút ấn tượng gì. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Ban đầu còn tưởng rằng mình nghe nhầm. Sau khi nghe xong, trên cơ bản hắn đã có chút khẳng định.

Chẳng lẽ là người quen biết dịch dung? Miêu Nghị nhanh chóng ngồi xổm xuống, khẽ giật giật da mặt Hồng Thiên Thiên, là da thật, không phải ngụy trang.

Chuyện này quá kỳ quái. Miêu Nghị lại nhanh chóng thi pháp nhìn tình huống của nàng. Kết quả lại phát hiện ra tu vi nàng chỉ mới là Tử Liên nhị phẩm. So với tu vi trên danh sách đào phạm là Kim Liên tứ phẩm kém quá xa. Quả thực đúng như lời của Ban Nguyệt Công. Đồng thời cũng không phải là tu vi hao tổn mới hạ thấp nhiều như vậy. Chẳng lẽ tư liệu trên danh sách sai? Hoặc là có ẩn tình gì hắn không biết?

Đồng thời hắn phát hiện ra Hồng Thiên Thiên này bị thương cực kỳ nghiêm trọng. Lục phủ ngũ tạng đã bị đánh lệch vị trí. Xương cốt càng đứt từng khúc, bên trong xuất hiện rất nghiêm trọng. Nói ngắn gọn, không bị một chưởng của Ban Nguyệt Công đánh nát đã là tốt lắm rồi. Thử nghĩ mà xem, tu vi Tử Liên nhị phẩm đụng với Kim Liên cửu phẩm nào có chút sức hoàn thủ nào chứ? Đây còn là Ban Nguyệt Công sau khi ra tay phát hiện ra tình huống không đúng, kịp thời thu lại vài phần lực. Nếu không Hồng Thiên Thiên này đã đi đời nhà ma.

Lúc này Hồng Thiên Thiên hoàn toàn là dựa vào pháp lực trong cơ thể mới duy trì được một tia sinh cơ này. Nàng đã ở trong biên giới hiện ra hiện ra nguyên hình.

- Ngươi biết ta?

Miêu Nghị kỳ quái lên tiếng.

- Ta....

Hồng Thiên Thiên nói tới đây không chịu nổi nữa, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Miêu Nghị nhíu mày, đối với hắn mà nói Hồng Thiên Thiên sống chết ra sao cũng không quan trọng. chỉ cần mang người về là được, cũng không có ý định cứu nàng.

Đúng lúc này ở dãy núi xa xa vang lên tiếng nổ ầm ầm, một ngọn núi đơn giản đã bị đánh bay, bạo tạc, chia năm xẻ bảy.

Tiếng đánh nhau liên tiếp truyền tới. Phu thê Ban Nguyên công rất nhanh cũng trở về. Nhưng mà trên tay có thêm người, một phụ nhân chật vật không chịu nổi bị Ban Nguyệt Công xách cổ mang về.

- Yêu hồ này giảo hoạt, tìm người tới giả mạo nàng để hấp dẫn lực chú ý của người khác. Bản thân thì đang âm thầm mở ra mật đạo chuẩn bị thoát đi. Nếu không phải ta phát hiện kịp thời, thiếu chút nữa đã bị mắc lừa. Vị này có lẽ mới thực sự là Hồng Thiên Thiên.

Ban Nguyệt Công nói một tiếng, tiện tay đánh phụ nhân mặt mùi tràn ngập máu tươi bắn tới chân Miêu Nghị. Phu thê hai người đáp xuống bên cạnh Miêu Nghị.

Miêu Nghị nhìn thấy phụ nhân này cũng chấn động. Phụ nhân này giống phụ nhân kia như đúc, hai Hồng Thien Thiên giống nhau như đúc, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?

Từ Đường Nhiên cũng chậc chậc lên tiếng. Cũng ngồi xổm xuống vươn tay giật nhẹ trên mặt Hồng Thiên Thiên trước kia, kinh ngạc nói:

- Không phải là dịch dung, chẳng lẽ là tỷ muội song sinh hay sao?

Hắn đứng dậy vỗ vỗ tay, cười nói. Đối với hắn mà nói bất kể nàng ta có tỷ muội song sinh hay không, chỉ cần bắt được là được. Đã có hai đào phạm tới tay, trở về cũng có thể miễn cưỡng báo cáo kết quả. Dù sao bắt gần trăm người, nhất định sẽ có rất nhiều thu hoạch. Mà hai người này là thu hoạch lớn nhất.

Nhưng mà cũng bởi vậy bọn họ rất lo lắng, hiện tại còn tốt, đến khi khảo hạch chấm dứt. Sợ rằng phải đoạt lẫn nhau. Trên đường trở về sợ rằng sẽ ngươi chết ta sống. Mà ý tứ của phu phụ kia quá rõ ràng, có thể trợ giúp bọn họ bắt người. Nhưng mà sẽ không vì bọn họ mà giao thủ với người Thiên đình. Chuyện này cũng có thể hiểu được, bên này cũng không tiện nhờ người ngoài trợ giúp bọn họ đánh người Thiên đình. Nếu như thực sự làm như vậy, sau đó chính bọn hắn cũng không thoát thân được.

Từ Đường Nhiên và Miêu Nghị có khả năng còn sống vượt qua cửa ải cuối cùng hay sao? Cho dù hai người tìm nơi trốn đi. Cuối cùng đường về nhất định cũng phải lộ diện. Đến lúc đó gặp một đám người mạnh mẽ đoạt người, kết quả không cần phải nói.

Kỳ thực hắn cũng muốn học Mộ Dung Tinh Hoa và Dương Thái đầu nhập vào thế lực lớn bên kia. Thế nhưng mà nếu như hắn làm như vậy, trở về cũng chỉ có một con đường chết.

Phu thê Ban Nguyệt Công nghe lời hắn nói cũng rất tò mò, cũng đều vươn tay lên nhéo mặt Hồng THiên Thiên. Sờ khiến cho Hồng Thiên Thiên sắp tắc thở trợn trắng mắt, miệng lại phun ra vài ngụm máu tươi.

- Ngươi là Hồng Thiên Thiên.

Miêu Nghị hỏi nữ nhân đang há mổm thở dốc trên mặt đất.

Nữ nhân kia cười khổ, nói:

- Pháp võng tuy thưa nhưng khó lọt. Thiên đình quả nhiên lợi hại, trốn như vậy cũng để cho các ngươi tìm được. Các ngươi bắt ta cũng chỉ vì thăng quan phát tài. Như vậy đi, ta có một bảo tàng, bên trong có một lượng lớn tài nguyên tu hành. Chỉ cần các ngươi buông tha ta, ta sẽ giao bảo tàng cho các ngươi. Được chứ?

Miêu Nghị xì mũi coi thường:

- Không hổ danh là người lừa đảo, lúc này còn ra vẻ nhưu vậy. Chuyện bảo tàng chúng ta nói sau. Bây giờ ngươi thử nói xem tại sao lại có hai người giống nhau như đúc, rốt cuộc là có chuyện gì?

Nữ nhân kia bất đắc dĩ nói:

- Người đã rơi vào trong tay ngươi, nói những lời này còn có ý nghĩa gì chứ? Là ta lợi dụng nàng, làm liên lụy tới nàng. Chuyện này không liên quan tới nàng, nàng sắp không chống đỡ được nữa. Trước tiên cứu nàng đi.

Quả thực như Ban Nguyệt Công nói, sau khi nàng phát hiện không đúng lập tức để cho người giả mạo nàng đi ra ngoài xem tình huống. Nàng thì không nói hai lời, lập tức vứt bỏ đồng lõa, từ mật đạo chạy trón. Ai ngờ làm như vậy cũng không thể nào hấp dẫn được lực chú ý của đối phương. Còn có thể phát hiện hướng đi của nàng, kịp thời đuổi theo nàng.

Miêu Nghị cau mày, vẻ mặt hoài nghi nhìn chằm chằm vào Hồng Thiên Thiên lúc trước, người này sao lại nhận biết được hắn chứ?

Ngẫm lại hắn vẫn xuất ra Tinh Hoa tiên thảo, thổi ra từng đám tinh vân tiếp hành cấp cứu.

Đối với chuyện này ba người Ban Nguyệt Công đều cảm thấy rất là kinh ngạc. Bởi vì ba người không nghe thấy Hồng Thiên Thiên trước đó gọi tên Miêu Nghị, cho nên đều kinh ngạc, tại sao Miêu Nghị lại xuất ra Tinh Hoa tiên thảo quý giá cứu nghi phạm.

Chỉ cần không bị tổn thương đặc thù, chỉ cần người còn chưa chết, hiệu quả chữa thương của Tinh Hoa tiên thảo không thể nghi ngờ.

Chỉ sau một lát, thương thế của Hồng Thiên Thiên trước đó đã tiến triển tốt, ho ra mấy ngụm máu, đã có thể hô hấp bình thường. Nhắm mắt nằm trên mặt đất, mượn nhờ tinh hoa điều trị thương thế.

- Ta báo cáo kết quả chiến đấu với Đại thống lĩnh một chút.

Từ đường Nhiên trưng cầu ý kiến của Miêu Nghị.

Miêu Nghị không ngừng thổi ra tinh hoa hơi gậtđầu. Từ Đường Nhiên lập tức hưng phấn xuất ra tinh linh liên hệ với Khấu Văn Lam. Như vậy hắn có thể dính chút công lao. Mặc kệ cuối cùng có thể sống sót trở về hay không, trước tiên chuẩn bị công lao trước khi trở về cũng không phải sai.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play