Miêu Nghị:

- Ngươi nói thế, khảo hạch lần này liên quan gì đến sinh tử của ta?

Hoàng Phủ:

- Ngươi thật cho rằng Khấu Văn Lam và Hạ Hầu Long Thành mâu thuẫn với nhau là vì ta sao? Ta nói cho ngươi biết, Thiên đình càng lên cao vị trí càng ít, qua nhiều năm như thế, đệ tử thế gia càng ngày càng nhiều, cạnh tranh cũng càng kịch liệt. Muốn ngồi vị trí cao cũng được, cấp trên cũng không ngăn cản, ngươi phải chứng minh năng lực của mình cho người khác thấy, vì vậy đệ tử thế gia nhiều đời phân cao thấp với nhau.

- Hạ Hầu Long Thành là loại hình thùng cơm ở Hạ Hầu gia, các đệ tử thế gia khác không xem hắn là đối thủ, Khấu gia lại xuất hiện kỳ hoa chính là ẻo lả trong miệng Hạ Hầu Long Thành, một thùng cơm, một ẻo lả, vì vậy hai người phải cạnh tranh với nhau, song phương chỉ có đạp đối phương xuống mới có tư cách cạnh tranh vị trí cao cấp hơn, chỉ có trở thành tuấn kiệt của gia tộc, một khi có vị trí thích hợp, lực lượng gia tộc sẽ đẩy hắn lên cao hơn, nếu không vì cái gì gia tộc của Hạ Hầu Long Thành và Khấu Văn Lam lại đặt bọn họ chung một chỗ với nhau.

- Thì ra là thế!

Miêu Nghị hơ suy nghĩ, hắn lại bóp ngọn núi đầy đặn trước ngực nàng.

- Cũng không đúng! Ta thấy Hạ Hầu Long Thành thật tình với ngươi mà!

Hoàng Phủ bị đau liền hôn hắn, chiếc lưỡi thơm tho cướp đoạt thăm dò, nàng ôm hắn và nói:

- Có lẽ Hạ Hầu Long Thành thật có tình cảm với ta, nói đi cũng nói lại, địa vị của hắn và Khấu Văn Lam trong gia tộc không cao, bằng bối cảnh hai nhà này muốn nạp nữ nhân nào mà không được, ta có thể ngăn cản sao? Vẫn phải ngoan ngoãn hiến thân cho kẻ khác. Mấu chốt nằm ở chỗ hai gia tộc sẽ không vì đệ tử không nên thân mà làm phiền Thiên đế ban hôn, lại nói...

Những việc này không phải việc Miêu Nghị quan tâm, hắn đổi chủ đề:

- Ta không nghe thấy việc này liên quan gì tới na nguy của ta.

Nàng búng mũi hắn một cái.

- Ngươi ngốc thật! Còn không nghe rõ? Hạ Hầu Long Thành và Khấu Văn Lam chỉ là một đôi cạnh tranh trong đó, các đệ tử thế gia cạnh tranh với nhau không ít. Có người giựt giây Hạ Hầu Long Thành làm như vậy. Hạ Hầu Long Thành chỉ nhắm vào Khấu Văn Lam mà thôi, người có ý chí ở trên cao lại nhân cơ hội này kéo một đám người vào, ngươi cho rằng vì cái gì mà bốn thống lĩnh dưới trướng Khấu Văn Lam đều bị rút thăm trúng? Ta cho ngươi biết, người bị rút thăm trúng rất nhiều, đám gia hỏa không may tham dự vào khảo hạch chỉ chiếm một thành, chín thành còn lại đều là những kẻ như ngươi.

Miêu Nghị im lặng, chín thành trong một ngàn tên thống lĩnh! Rốt cuộc hắn hiểu vì cái gì Hoàng Phủ Quân Nhu nói không chỉ Khấu Văn Lam mới tặng pháp bảo cho bọn họ.

Không nghĩ tới miệng hắn bị Hoàng Phủ Quân Nhu cạy ra, chiếc lưỡi thơm tho tiến vào miệng hắn, Miêu Nghị khôi phục tinh thần đẩy nàng ra, hỏi:

- Chẳng lẽ bên trên muốn một mẻ hốt gọn đệ tử thế gia?

Hoàng Phủ khinh thường, nói:

- Ngươi cảm thấy hốt một đám tôm tép nhỏ có ý nghĩa sao? Không phải ngươi muốn như vậy, mà là trong Thiên đình thế lực khắp nơi rắc rối khó gỡ, rất nhiều người vô vọng tiến lên cao hơn nên phải tự bảo vệ mình, không có việc gì mọi người đều khỏe, có việc đùn đẩy cho nhau, còn ai ra sức làm việc cho Thiên đình, không bằng an hưởng phú quý vô tận, dần dà rất nhiều chuyện chỉ lưu lại mặt ngoài, không ngừng có bọn đạo chích xúc phạm thiên điều, cho dù phải đi chấp pháp cũng chỉ xuất công không xuất lực, bảo tồn thực lực bản thân, từ trên xuống dưới đều như thế, thẳng cho tới khi xảy ra chuyện mới mới hoàn toàn chọc giận Thiên Đế, ngươi cũng biết việc này đấy.

Miêu Nghị kinh ngạc:

- Ta biết rõ? Ta làm sao có thể biết Thiên Đế tức giận việc gì chứ?

Hoàng Phủ vỗ ót hắn, nói:

- Tiên quả viên của Thiên đình gặp tai họa, chính là vụ Linh đảo Vô Tương Tinh bị cướp, ngươi chưa nghe nói qua? Sau khi xảy ra chuyện này, phía dưới lại đẩy một đám binh tôm tướng cua ra nhận trách nhiệm, không thể bắt được bọn cướp chân chính, ngay cả người nào làm cũng không tra được. Trước kia gặp chuyện cùng lắm tinh không mênh mông, phạm nhân trốn bắt không được, chuyện tiên quả viên bị qua loa cho xong việc.

- Thiên Đế vô cùng tức giận! Thiên Đế tức giận cũng vô dụng, bởi vì nếu truy cứu trách nhiệm lại liên quan tới một đống người, cho dù có giết người cũng không thể xóa bỏ tật xấu trong Thiên đình, dù sao tinh không mênh mông, pháp lực Thiên Đế có cao hơn nữa cũng không thể chém giết tât cả người trong tinh không này, nếu giết hết hắn dựa vào cái gì để thống trị.

- Sở dĩ khảo hạch lần này chọn ra một trăm đào phạm chính là muốn mượn tay thế gia thanh lý đám người dám phạm thiên điều, bằng không luôn bắt không được, những năm qua có hằng hà người đào thoát khỏi thiên uy. Ngươi tin hay không? Một trăm tên đào phạm kia chắc chắn phải chết không nghi ngờ! Một khi tất cả thế gia vì lợi ích của mình bắt người, trước kia Thiên đình tìm không thấy người nhưng lần này khẳng định phải hiện hình sa lưới toàn bộ. Đây chỉ là bắt đầu thôi, một khi hiệu quả không tệ, hoạt động thanh lý tiếp theo cũng xuất hiện.

Miêu Nghị im lặng trước chân tướng, trước kia còn cảm giác mình không may, thì ra khảo hạch lần này liên quan tới việc Linh đảo bị cướp, hóa ra mình cầm đá nện chân mình.

Miêu Nghị hỏi:

- Đã hiểu rõ lý do, vì sao không bảo đệ tử thế gia như Khấu Văn Lam ra trận, chẳng phải khi đó vận dụng lực lượng còn lớn hơn?

Hoàng Phủ lắc đầu:

- Lần này liên quan đến bao nhiêu gia tộc, cũng không phải tranh đoạt đồ vật mấu chốt gì, ai nguyện ý để con cháu đi chịu chết? Lực cản quá lớn, không thông qua, nếu Thiên Đế khư khư cố chấp, đến lúc đó đám người Khấu Văn Lam tập thể không thu hoạch được gì sẽ đánh vào mặt Thiên Đế, chẳng lẽ Thiên Đế có thể diệt sạch thế gia sao? Nếu hắn dám bức lực lượng cường đại như thế phản kháng, Thiên Đế hắn sẽ thành người cô đơn, Thiên Đế một người có thể giết bao nhiêu người trong tinh không? Đến lúc đó thiên hạ đại loạn, cơ nghiệp của Thiên Đế cũng hóa thành hư ảo, còn ai vận chuyển lợi ích cho hắn, Thiên Đế một cước đạp đổ chính quyền do mình đánh chiếm?

Miêu Nghị nghe xong thổn thức không thôi, xem ra Thiên đình cũng không dễ dàng.

Thiên đình cũng nhìn ra vấn đề bên trong, ngay cả thổ địa và canh gác cũng tìm mọi cách trộm tiên hạnh, từ đó có thể thấy thượng bất chính hạ tắc loạn, nếu không yên tâm có chỗ dựa vững chắc thì chẳng ai dám làm việc này, từ đó thuyết minh việc này ảnh hưởng tới lợi ích nhiều người. Phân công chức vị cấp dưới, khắp nơi là người của ngươi, cho dù là tổng trấn Bích Nguyệt phu nhân cũng là lão bà của Hầu gia, thống lĩnh Khấu Văn Lam là cháu trai người nào đó, Mộ Dung Tinh Hoa cấp dưới của hắn tục truyền là tình nhân của ai tục truyền Dương Thái là con nuôi của ai đó, Miêu Nghị và Từ Đường Nhiên tốt một chút, dựa theo quy định không đủ tư cách trở thành thống lĩnh, dựa vào mặt mũi Khấu Văn Lam lớn nên cũng mặc kệ ngươi làm. Từ một Thiên Nguyên tinh có thể thấy được tình cảnh Thiên đình như thế nào.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play