Tuy Hồ Phi xinh đẹp mê người, quan hệ lâu dài cũng chán, lại không thể hiểu lòng người như nữ nhân thanh lâu, vì vậy Liệt Hoàn bị đám bạn già lôi kéo. Nói nhà hồng bài đứng đầu nhà này thế nào thế kia, Liệt Hoàn nghe cũng chảy nước miếng, cũng chạy ra ngoài lêu lổngi.

Hắn cũng giảo hoạt, con thỏ không ăn cỏ gần hang, chuyên đi thanh lâu tây, bắc, nam ba nội thành, cho rằng làm thế không bị người quen phát hiện, để tránh bị phu nhân phát hiện. Kết quả không biết là ai nói xấu kể cho Hồ Phi nghe, bị Hồ Phi bắt tại trận ngay thành bắc, chuyện này cũng lớn lên.

Hồ Phi tức giận làm thịt nữ nhân Liệt Hoàn vừa giao hoan, còn đánh Liệt Hoàn và hủy thanh lâu.

Thống lĩnh thành bắc không phải người ăn chay. Trực tiếp bắt phu thê hai người lại, sau khi xác nhận thân phận bảo thống lĩnh thành đông qua nhận người. Việc này náo thành chê cười, Miêu Nghị không có ý ra mặt, việc này tính toán thê nào? Hắn bảo Phục Thanh qua nhận người.

Nhưng mà Phục Thanh đi vô dụng, người ta không chịu thả, cần phải Miêu Nghị tự mình đi lãnh người.

- Mộ Dung thống lĩnh, đều là người một nhà, chuyện này phải huyên náo tới trước mặt Khấu đại thống lĩnh sao?

Đến phủ thống lĩnh thành bắc, nhìn thấy Mộ Dung Tinh Hoa, Miêu Nghị cũng thẹn mặt muốn nhờ, người ta muốn xử lý theo nếp, vô cớ giết người trong Thiên phố cũng không phải là việc nhỏ, hắn thân là ngũ gia Tinh Túc Hải không có khả năng mặc kệ được! Huống chi việc này không tính là chuyện nhỏ, có thể mở thanh lâu trong Thiên phố, có kẻ nào bối cảnh nhỏ đâu, hắn không ra mặt là không được.

Thấy hắn mang Khấu Văn Lam ra, Mộ Dung Tinh Hoa hừ lạnh một tiếng:

- Thượng bất chính hạ tắc loạn!

Miêu Nghị im lặng, biết rõ nàng đang nói hắn theo đuổi đàn bà có chồng, nàng cũng cho Khấu Văn Lam mặt mũi, Mộ Dung Tinh Hoa đáp ứng thả người nhưng phải bồi thường tổn thất, hắn phải tự đi giải quyết với bên thanh lâu, chỉ cần thanh lâu không truy cứu thì nàng không xen vào.

Vì vậy Miêu Nghị không thể không đi thanh lâu tìm tú bà, nói thật bối cảnh của người ta chưa chắc cho Miêu Nghị mặt mũi, nơi đây không thuộc địa bàn Miêu Nghị, lại không phải Miêu Nghị quản, người ta có gì phải sợ, cuối cùng Miêu Nghị là mang mặt mũi Khấu Văn Lam ra, xem như cho Khấu Văn Lam mặt mũi, bồi chút tiền xong việc.

Sau khi mang Liệt Hoàn và Hồ Phi trở về, Miêu Nghị đen mặt gào thét.

- Lão tử quá mất mặt, đời này phải cúi đầu nhận lỗi với tú bà thanh lâu, chắc chắn việc hôm nay truyền khắp Thiên phố, nhị ca, ngươi xử lý người của ngươi đi.

Phục Thanh cũng tức giận, hắn cũng tra ra kẻ chỉ điểm Hồ Phi là ai, sự tình náo lớn như vậy, Hồ Phi không giấu diếm: Bạch Cốt đại Vương!

Bạch Cốt đại Vương có quan hệ không tệ với Liệt Hoàn, thuần túy là nhàm chán tìm thú vui, ai ngờ Hồ Phi náo lớn như thế nên thê thảm.

Thanh Phong là quan hành hình mặt lạnh, hắn mang ba người này ra giày vò, toàn bộ đánh gãy tay chân, cưỡng chế không cho phép ba người chữa thương trong một tháng, muốn ba người chịu khổ tra tấn suốt một tháng, phạt bổng lộc ba người đền bù tổn thất.

Sau đó Hồ Phi càng bộc phát, nói chuyện càng càng ngả ngớn, thậm chí hiển nhiên ôm vai dựa sát vào người nam nhân khác, Liệt Hoàn sợ hãi, cầu xin cũng vô dụng, chỉ có thể giám sát chặt chẽ sợ đội nón xanh.

Đây chính là lỗi lầm do nhàm chán sinh hư hỏng, hoàn cảnh này thích hợp tu luyện nhưng phiền toái vẫn tìm tới.

Trong phủ đại thống lĩnh, bốn vị thống lĩnh tề tụ tại đây, đôi bên xì xào bàn tán, không biết vì sao Đại thống lĩnh triệu tập mọi người.

Nhìn thấy Khấu Văn Lam đi ra, mọi người lập tức nghiêm túc cúi chào.

- Tham kiến Đại thống lĩnh!

Mấy năm trôi qua, sắc mặt Khấu Văn Lam từ đen biến trắng không ít, sắc mặt hắn vô cùng ngưng trọng, sau khi ngồi xuống nhìn người chung quanh, trầm giọng nói:

- Chắc hẳn các ngươi nên biết sang năm chính là thời điểm Thiên đình khảo hạch thí điểm một ngàn năm một lần, ta thông qua các con đường sớm nhận được tin tức, khảo hạch thí điểm lần này chỉ định những người có cấp bậc thống lĩnh các ngươi, cũng từ các nơi rút ra một ngàn thống lĩnh, xem có xứng với chức vụ hay không.

Bốn người sững sờ, không phải chuyện khảo hạch thí điểm đều là Đại thống lĩnh hay sao, vì sao rơi xuống đầu các thống lĩnh rồi? Bắc thống lĩnh Mộ Dung Tinh Hoa chắp tay nói:

- Nghe ý của Đại thống lĩnh, không biết là ai trong bốn chúng ta bị chọn trúng?

Khấu Văn Lam gằn từng chữ:

- Là tất cả các ngươi!

Bốn người im lặng một hồi lâu, lần này không bình thường chút nào.

Nam thống lĩnh Dương Thái nói:

- Các nơi thống lĩnh nhiều vô số kể, rút ra một ngàn người tại sao trùng hợp có tất cả chúng ta?

Khấu Văn Lam trầm giọng nói:

- Ta đã nghe ngóng rồi, là Hạ Hầu Long Thành giở trò quỷ sau lưng, hắn bị đưa về Thiên đình nhận phạt, hắn lăn lộn được chức hành tẩu giám sát lần khảo hạch này, sở dĩ khảo hạch lọt vào cấp thống lĩnh, gia hỏa này xuất lực sau lưng không nhỏ.

Hạ Hầu Long Thành? Thì ra là gia hỏa này! Miêu Nghị và Từ Đường Nhiên hừ lạnh, con gấu chó này không chết, quả thực là âm hồn bất tán.

Bọn họ cũng hiểu rõ, không cần phải nói, tuy người ta là hành tẩu giám sát nhưng người ta có bối cảnh cường đại.... Có thể kéo cấp thống lĩnh đi khảo hạch, nói rõ đang bức Khấu Văn Lam rời đi, lần này là đòn hồi mã thương của người ta, quả nhiên báo thù không chết không bỏ qua.

Vừa nghe cái tên Hạ Hầu Long Thành, Mộ Dung Tinh Hoa và Dương Thái nhìn sang Miêu Nghị và Từ Đường Nhiên, Miêu Nghị lãnh hội ánh mắt của bọn họ, không muốn mọi người suy nghĩ mình là người gây ra việc này, hắn quay sang nhìn Từ Đường Nhiên, dường như đang nói việc này không liên quan đến ta, đều là Từ Đường Nhiên gây ra.

Trên thực tế Hạ Hầu Long Thành không tìm Miêu Nghị tính sổ, chỉ có thể cảm thán trong lòng, Hạ Hầu Long Thành gấu chó học thông minh, sửa tính từ cứng đối cứng sang ngầm gây thiệt hại, bằng vào bối cảnh và quan hệ của người ta, một khi chơi đòn ngầm sẽ có người chết.

Miêu Nghị hoài nghi việc này có người ở sau lưng chỉ chiêu cho Hạ Hầu Long Thành, nếu không bằng vào đầu óc đơn giản của Hạ Hầu Long Thành sẽ không kiên nhẫn báo từ từ từ như thế.

Dù cánh tay Từ Đường Nhiên đã mọc ra nhưng lưng của hắn mát lạnh, ký ức một đao của Hạ Hầu Long Thành giống như mới ngày hôm qua, suýt bổ hắn ra làm hai nửa.

Kỳ thật hắn làm thống lĩnh cũng đủ đáng thương, có Hạ Hầu Long Thành thù hận, tăng thêm Hạ Hầu Long Thành lúc bị bắt đi đã cảnh cáo, sau khi hắn tới phủ thống lĩnh khu tây, bình thường sẽ không ra khỏi cửa, sợ Hạ Hầu Long Thành từ đâu đó xuất hiện cho hắn một đao. Hạ Hầu Long Thành là tên điên không giảng đạo lý, hoàn toàn có khả năng lại tới lần nữa, đây cũng là tâm bệnh của hắn. Hôm nay biết Hạ Hầu Long Thành lại chơi chiêu này, nội tâm hắn sợ hãi hơn trước, ý niệm đầu tiên là bỏ chạy, dường như Hạ Hầu Long Thành không giết hắn thề không bỏ qua.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play