Hỗ Vân Thương cùng Hồ Sách đều dùng đao. Võ kỹ của hai người rất giống võ thuật ở thế giới nguyên bản, chỉ có điều rất nhiều động tác có thể dựa vào huyền khí làm ra sát chiêu tương đối bất ngờ.

Hồ môn đao pháp nghiêm cẩn chặt chẽ, đao pháp của Hỗ Đao môn lại thẳng thắn thoải mái. Vừa vặn là hai loại đường lối đao pháp gặp nhau, trong lúc nhất thời cũng khó phân cao thấp.

“Đệ tử đột nhiên nổi hứng thú muốn thử đao thử kiếm, thường hay phát sinh ở Tàng Kinh Các của chúng ta. Đa số là đọc sách đột nhiên có linh cảm đến, liền muốn tìm người đánh nhau một trận mới có thể lĩnh ngộ thấu triệt hơn.” Thư quản sự ân cần vì Ngô Minh làm xướng ngôn viên: “Cái tên Hỗ Vân Thương này chưa tới mười tám tuổi đã là tam tinh võ giả, Hồ Sách tuy rằng so với hắn lớn hơn ba tuổi, nhưng cũng chỉ đạt đến ba sao. Vừa hay thực lực tương đương, giả như đây là lấy tính mệnh ra đặt cược, hai người hiểu được liền dốc sức đấu một phen.”

Tam tinh võ giả giao đấu, bắn ra huyền khí xung kích sẽ khiến tâm thần người có chút chấn động.

Bên trong đám người đứng xem đã có rất nhiều người lui về phía sau để tránh xung kích.

Bất quá Ngô Minh đến nửa điểm dáng vẻ chịu ảnh hưởng cũng không có. Dư âm huyền khí khuấy động như bông tuyết đụng phải hỏa diễm, sau khi đi ngang qua thân thể nhu nhược của nàng liền lặng lẽ biến mất.

Thư quản sự kỳ thực đang âm thầm quan sát Tiêu Nữ, càng xem càng là hoảng sợ.

Nàng không phải nửa điểm huyền khí cũng không có sao? Đó chính là phàm phụ tục thể, làm sao đối mặt với huyền khí xao động lại không có nửa điểm chịu ảnh hưởng?

Mặc dù tam tinh huyền khí đối kháng dưới cái nhìn của mình thì không đáng kể chút nào, nhưng đối với người chưa có huyền khí mà nói, nhất định sẽ tạo thành áp lực nhất định, chí ít sẽ làm cho đầu váng mắt hoa lên.

Hãy xem vị tiểu nữ tử thân phận có chút huyền bí này, căn bản cũng không có coi nó là chuyện to tát gì a! Hơn nữa còn không phải dùng huyền lực chống đỡ, mà là lúc dư âm huyền khí chấn động đi ngang qua nàng liền không hiểu sao lại đi vòng qua.

Đây là cái duyên cớ gì? Chẳng lẽ có hộ thể tinh thạch? Vậy cũng là bảo vật có giá trị không nhỏ a!

Kỳ thực tu vi của Thư quản sự còn chưa đủ, không có cảm nhận được huyền khí gợn sóng là biến mất ở trên người Tiêu Nữ, mà không phải là tránh đi. Như đổi lại một loại cao thủ như Bạch trưởng lão hoặc đại trưởng lão, để tâm quan sát cẩn thận liền sẽ phát hiện ra cái chân tướng sự việc này, chỉ có điều sẽ khó có thể tin vào loại hiện tượng hấp thu này.

Nhưng dù là như vậy, cũng đã đủ khiến Thư quản sự kinh ngạc trong lòng.

Xem ra nàng nhất định là nữ tử có lai lịch! Trong lòng Thư quản sự phán đoán, hoặc là nàng đang tu luyện một loại công pháp đặc biệt nào đó, hoặc chính là có người ở trong bóng tối đưa cho nàng hộ thể tinh thạch hay đại loại như thế.

Hai cái loại khả năng này, đều mang ý nghĩa có vị đại nhân vật nào đó đứng đằng sau nàng.

Bất quá những chuyện này không phải là việc mình nên quản. Nếu ở trên muốn đem nàng lặng yên không tiếng động đặt ở Tàng Kinh Các bên này, tự nhiên là có đạo lý của bọn họ, chính mình làm bộ không biết là thỏa đáng nhất.

Bất quá, đầu óc cơ linh như Thư quản sự đột nhiên nghĩ đến một khả năng: Cái Tiêu Nữ này nếu thật ra có khả năng tu luyện huyền khí, nhưng tông môn cố ý thả ra tin tức giả là nàng có thân thể bách mạch đều phế thì sao?!

Nghĩ đến đây, Thư quản sự đột nhiên ra một lưng mồ hôi lạnh.

Quá có thể rồi! Bây giờ quần hùng đại lục tranh bá anh hùng cùng nổi lên, chỉ riêng một cái Thiên Yêu Cung liền vì phòng ngừa những thế lực khác quật khởi, trong bóng tối âm thầm bóp chết biết bao nhiêu thiên tài đang trưởng thành.

Tông môn rất có thể là vì bảo vệ Tiêu Nữ, mới làm ra loại vỏ bọc giả tạo nàng là phế vật võ học này.

Ai nha, may là trước đó mình đối đãi tốt với nàng như vậy, ta thực sự là quá thông minh. Thư quản sự thầm tự tán thưởng mình đã lập được đại cộng.

Không đề cập tới Thư quản sự đang suy nghĩ lung tung, liền xem ở bên ngoài Tàng Kinh Các, Hỗ Vân Thương cùng Hồ Sách đã liều mạng được hơn trăm đao.

Keng, Coong, Coong —— Đao trong tay Hỗ Vân Thương, ở trong lúc kịch liệt va chạm đột nhiên phát sinh tiếng dội lại dị thường.

Hai người dù chưa phân cao thấp, nhưng Hỗ Vân Thương bỗng nhiên lắc mình lùi về sau, sau đó nhìn đao trên tay một lúc lâu không nói gì.

Người tinh mắt nhìn thấy, trên đao Hỗ Vân Thương có một chỗ xuất hiện vết rạn nứt, vì lẽ đó phát ra thanh âm lạ.

Vết rạn rất sâu, thậm chí thân đao dày rộng bởi vì vậy mà đã sinh ra đường nứt gãy, không thể lại tiếp tục sử dụng.

“Ha ha ha, chẳng lẽ ngươi muốn nói đao không dùng được nữa, sau khi đổi qua thì trở lại đánh tiếp sao?” Hồ Sách cười to nói.

Hỗ Vân Thương lắc đầu nói: “Ta thua, không lời nào để nói. Ngày sau tất nhiên sẽ trở lại lĩnh giáo.”

Nói xong câu đó, hắn cư nhiên ôm đao, phất tay áo rời đi.

Di? Một ít đệ tử ngoại môn kinh ngạc.

“Cái tên Hỗ Vân Thương này, vẫn còn có suy nghĩ không sợ chết như vậy.” Hồ Sách cười vài tiếng, cũng không nói thêm gì, một lần nữa trở lại bên trong các.

Hắn đương nhiên được một mảnh tán thưởng, dương dương tự đắc một phen.

“Không phải chỉ là tập trung chém vào chỗ đao bị rạn sẵn sao, có cái gì ghê gớm chứ.” Ngô Minh nhỏ giọng thì thầm.

Thư quản sự càng kinh ngạc hơn, cái Tiêu Nữ này lại có thể nhìn rõ ràng động tác đao pháp của hai người? Chính mình là ngũ tinh võ giả đương nhiên nhìn thấy rõ ràng, mà nàng nửa điểm huyền khí cũng không có, làm sao ánh mắt lại sắc bén như vậy? Hơn nữa, nàng còn nói là chẳng có cái gì ghê gớm?

Ánh mắt Ngô Minh bây giờ, thế nhưng là cảm quan cấp tiến hóa khung máy móc. Thậm chí nàng còn chưa biết cách phát huy hết khả năng của khung máy móc, nhưng vẫn là có thể nhìn thấy rõ tam tinh võ giả đối chiến rất dễ dàng.

Mặt khác, Ngô Minh là xem phim võ hiệp cùng tiểu thuyết gì đó đã thấy nhiều rồi, chung quy cảm thấy cao thủ dùng đao chém vào cùng một vị trí đồng nhất là chuyện thường như cơm bữa, mà chẳng hề hiểu được sự khó khăn trong đó.

Đây giống như là người xem hùng ưng giương cánh quen rồi, bây giờ nhìn bồ câu bay chỉ có thể nói quá không có khí thế.

Lúc này trong lòng Ngô Minh đang đánh giá. Hỗ Vân Thương và ngạo kiều muội muội Hỗ Vân Kiều, đối xử với mình cũng không tệ lắm. Có thể ở thời điểm tất cả mọi người đều không thèm nhìn một người không có tiền đồ như mình, lại dùng lời khuyến khích tới nói, xem như là rất phúc hậu.

Cái tên công tử Hỗ gia trên con mắt có vết sẹo này, có thể sảng khoái nhận thua, cũng coi như là có khí phách. Xem ra gia giáo Hỗ gia vô cùng tốt, cái tên đương gia Hỗ gia Hỗ Lão Đao gì đó kia cũng rất ra sức.

Ngô Minh nhất thời cân nhắc có nên gọi Hỗ Vân Thương lại hay không, nhưng vẫn là do dự một chút.

Đúng rồi, lúc bọn họ tranh đấu trong khoảng thời gian uống cạn một chén trà, hệ thống học tập phân tích bọn họ tranh đấu, kết quả thế nào rồi? Ngô Minh bắt đầu thăm dò kết quả ở trong đầu.

( Hồ môn đao pháp (không chứa huyền khí phụ trợ), tiến độ học tập hoàn thành 100%.)

Ồ?! Học giỏi? Trong lúc bọn họ tranh đấu cũng không có hoàn toàn sử dụng hết thảy chiêu thức của gia tộc chứ?

Nhưng mà không chứa huyền khí phụ trợ, điều này cũng liền có thể lý giải. Thật giống như khi tiến hóa khung máy móc ở thời điểm học tập văn tự, cũng là dùng một phương pháp thần kỳ nhìn một bộ phận văn tự liền có thể suy luận phân tích ra gần như hết thảy ngôn ngữ văn tự. Hoặc có lẽ nói, chính là suy luận ra hết thảy văn tự? Dù sao cũng chưa từng nhìn thấy số ít văn tự bị khuyết thiếu còn lại, cho nên cũng không thể nào khẳng định chắc chắn.

Nhưng cái đao pháp Hồ môn này, lại hoàn thành 100% tiến độ, liền có độ tin cậy nhất định. Đao pháp đều có một quy luật cơ bản, trước đó lại có mười mấy bản đao phổ lót đáy, tiến hóa khung máy móc có thể nhanh chóng tiếp thu cũng có thể thật nhanh suy diễn ra.

Ngô Minh thử ở trong đầu vận dụng Hồ môn đao pháp, ngạc nhiên phát hiện chính mình lại như đã học tập cái môn đao pháp này nhiều năm rồi.

Đây chính là hoàn thành 100% tiến độ? Quá tuyệt rồi! Không hổ gọi là siêu cấp tiến hóa khung máy móc!

Nhưng Ngô Minh rất nhanh lại ai oán: ( Đao pháp Hỗ Đao môn, tiến độ học tập hoàn thành 99%. Phát hiện kỹ nghệ hỗn tạp, không cách nào hoàn chỉnh suy luận.)

Làm sao vậy? Còn thiếu 1%?

Thử ở trong đầu diễn luyện đao pháp Hỗ Đao môn, tràn ngập cảm giác trúc trắc ngưng trệ, kém xa cảm giác thông thạo như của Hồ môn đao pháp vừa nãy.

Không được, ta muốn tìm hắn luyện vài lần nữa bổ sung cho đầy đủ.

Còn thiếu một chút kinh nghiệm mà ngươi lại không thể để cho ta thăng cấp a, loại cảm giác khó chịu này ai đánh qua võng du đều biết, có đánh chết không thể logout, chẳng phải muốn nhìn thấy thanh kinh nghiệm đạt đến 100% quanh thân bừng lên ánh hòa quang sáng chói mới sảng khoái nha.

Ngô Minh bởi vì thiếu chút kinh nghiệm làm không thăng cấp được liền không thoải mái, nhất thời giậm chân một cái chạy ra Tàng Kinh Các, hướng về phương hướng Hỗ Vân Thương vừa mới ly khai liền đuổi theo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play