Đứng trước bờ biển, Lan Hồng Tuệ hít thở từng hơi thật sâu, cố nén kích động trong lòng, an tĩnh chờ đợi người sắp tới.
Một thân ảnh mờ mịt đang di chuyển với tốc độ cực nhanh, từng bước từng bước lao đi trên mặt biển, giống một mũi tên xé gió bén nhọn chẻ đôi mặt nước rộng lớn này ra vậy.
Người đến, là một thiếu nữ.
Một thiếu nữ rất trẻ, cũng khoảng mười bảy mười tám, giống như Lan Hồng Tuệ nàng, khuôn mặt xinh xắn dễ thương, nhưng lại mang theo thần sắc lạnh nhạt u ám cực kỳ không hài hòa.
Khuôn mặt quen thuộc ấy, vốn dĩ phải treo một nụ cười ấm áp kèm theo chút ít tinh quái mới đúng, đó mới là Vũ Linh Hà, người bạn mà nàng quen biết năm năm trước.
Thân hình dừng lại trên bãi biển, kéo theo nước và đất cát bay mù mịt, thiếu nữ nghiêm túc nhìn Lan Hồng Tuệ, lạnh lẽo hỏi: - Là ngươi đã hạ gục bọn chúng?
Lan Hồng Tuệ hơi ngẩn ra, cứ cho rằng Vũ Linh Hà đã thay tâm đổi tính, nhưng đáng lẽ vẫn phải nhận ra nàng mới đúng chứ!
Hé miệng, Lan Hồng Tuệ thăm dò: - Cậu... không nhận ra tôi sao?
Vũ Linh Hà nhìn chằm chằm nàng, giọng điệu lạnh lẽo vẫn giữ vững: - Ngươi là ai? Vì sao lại tấn công Nhẫn Tổ của chúng ta?
Lan Hồng Tuệ vốn định hỏi tiếp, nhưng tiếng của Lâm Hàn đã vọng ra từ bên trong: - Đừng hỏi nhiều nữa, đánh cho nó kiệt sức! Bọn ta tự có cách giải quyết! Hiện tại nó đang trúng tà pháp của Tống Huyền Ly, em có nói gì nó cũng không hiểu đâu!
Lan Hồng Tuệ không hỏi nữa, nàng tin Lâm Hàn, cũng nguyện ý tin rằng Vũ Linh Hà bị như vậy là do người khác khống chế! Thà tin như vậy còn hơn tin rằng Vũ Linh Hà đã thực sự thay đổi.
Nhếch mép, nở một nụ cười có vài phần miễn cưỡng, sau đó dần dần trở nên tự tin, Lan Hồng Tuệ khiêu khích: - Đúng! Ta tấn công Nhẫn Tổ là vì muốn dụ ngươi ra, muốn đánh bại ngươi mà thôi!
- Vậy sao? Vũ Linh Hà cười lạnh một tiếng, hai tay đã cực kỳ điêu luyện kết ấn.
Thủy Độn – Đại Bộc Bố Thuật!
Mặt nước dưới chân Vũ Linh Hà cuộn trào mãnh liệt, hình thành một vòng xoáy cuốn quanh nàng, vòng xoáy ấy xoắn lại cực nhanh, bất ngờ tạo thành hình một mũi khoan mạnh mẽ ập tới Lan Hồng Tuệ.
Lan Hồng Tuệ cũng không chút thua kém, hai tay nhanh chóng kết ấn, đập mạnh xuống đất.
Thổ Độn – Thổ Lưu Bích!
Ầm!
Bức tường đất không quá cao nhưng cực kỳ vững chãi đột ngột dựng lên chắn trước mặt Lan Hồng Tuệ.
Những tưởng như vậy là có thể ổn định đối phó, nhưng Lan Hồng Tuệ đột ngột biến sắc, cường độ công kích của Vũ Linh Hà vượt quá xa đám Nhẫn Tổ kia. Nhẫn thuật bọn chúng sử dụng hoa lệ thì có, nhưng khắp nơi đều là sơ hở, khiến nàng có thể dễ dàng xuyên qua, công kích bọn chúng, nhưng chỉ một chiêu đại bộc bố duy nhất này, Lan Hồng Tuệ đã biết được, đến cùng Vũ Linh Hà mạnh đến đâu.
Chỉ qua ba giây, mũi khoan thủy độn vậy mà dồn nén một kích phá tan bức tường của nàng, xu thế không giảm tiếp tục hung mãnh tràn đến, cuốn bay thân thể Lan Hồng Tuệ.
Chakra thật hùng hồn! Nhẫn thuật sử dụng cũng cực kỳ sắc bén! Lan Hồng Tuệ khó khăn khống chế thân thể mình trong dòng nước cuồng mãnh kia, tự mình đánh giá lại chênh lệch giữa cả hai!
Nàng biết, mình không sánh được Vũ Linh Hà!
Ít nhất là về mặt nhẫn thuật, nàng còn kém nhiều lắm!
Vũ Linh Hà không hổ danh là siêu cấp thiên tài về nhẫn thuật! Năm năm trước, dù chưa từng tu luyện nhưng chakra bẩm sinh đã có thể tự tiết ra ngoài thân thể, chứng minh tiềm năng của nàng, chakra của nàng khủng bố đến mức nào.
Trải qua năm năm không gặp, không chỉ Lan Hồng Tuệ, mà ngay cả Lâm Hàn cũng phải lau mắt mà nhìn, tâm trạng kinh ngạc không thôi!
Chakra khủng bố như vậy! Ít nhất phải sánh ngang Hoshigaki Kisame, con quái thú “không đuôi” trong nguyên tác. Đương nhiên, đó là so sánh về lượng chakra, chứ về khả năng khôi phục, Lâm Hàn không tin nàng có thể sánh ngang Kisame vốn có đại đao Samehada hậu thuẫn.
Hơn nữa, Vũ Linh Hà vẫn còn có không gian phát triển rất lớn, đúng là không thể coi thường.
Hơn nữa...
Năm xưa, Lâm Hàn giáo dục Vũ Linh Hà tu luyện không phải theo cách bình thường, mà là hướng nàng đến hình thái biến hóa và tính chất biến hóa, tài liệu để lại cũng ghi rất tường tận tỉ mỉ về phương diện này, vì vậy, khả năng rất cao là Vũ Linh Hà đã sáng tạo ra được nhẫn thuật của riêng mình!
Nàng, chính là sinh ra để tu luyện nhẫn thuật!
Thủy Độn – Thủy Trung Thủy Mâu!
Đúng nhưng Lâm Hàn dự đoán, chiêu trước còn chưa xong, chiêu sau đã tới. Vũ Linh Hà tiếp tục nhanh tay kết ấn, chạm mạnh xuống mặt nước còn đang điên cuồng xoắn tới Lan Hồng Tuệ. Từ trong dòng xoáy ấy, chakra hệ thủy của nàng len lỏi thành hình, vậy mà kết lại thành những trường mâu bằng nước cực kỳ sắc bén, mượn thế xoáy của đại bộc bố, rít gào lao về phía Lan Hồng Tuệ.
Đây mới thực sự là một mũi khoan! Cực kỳ sắc bén, hơn nữa còn dày đặc chông gai, khiến người ta không thể chống đỡ.
Lan Hồng Tuệ bất đắc dĩ vô cùng, hiện tại thân trong dòng xoáy, nàng không thể chạm tới mặt đất, vốn là nguồn sức mạnh của bản thân, nàng cũng không giỏi về thủy chiến, vì vậy hiện tại rất khó cựa quậy trong tình cảnh này.
Đúng là đánh giá sai một bước, lập tức rơi vào hạ phong a!
Chỉ trách mình quá tự tin, cho rằng thổ độn có thể khắc chế thủy độn! Xem ra tất cả đều sai rồi!
Phải nghiêm túc trở lại, sử dụng toàn lực để chiến đấu!
Còn việc vì sao ba đại cao thủ ngồi trong nhà không chịu ra tay, Lan Hồng Tuệ không hề thắc mắc, có thể đây là vì thử thách nàng, hoặc là còn vì mục đích khác chăng?
Phập phập phập...
Liên tiếp ba ngọn thủy mâu sắc lẹm đâm vào thân thể Lan Hồng Tuệ. Nhưng trong ánh mắt quỷ dị của Vũ Linh Hà, đối thủ vậy mà lại biến thành một khúc gỗ, nổi lềnh bềnh lên mặt nước đang dần tĩnh lặng.
Vậy mà thật sự là Ninja?
Một Ninja biết dùng thổ độn? Rốt cuộc là mọc từ đâu ra? A... đầu ta đau quá! Tại sao không có chút ấn tượng gì? Thực sự rất quen thuộc mà...
Thổ Độn – Đại Địa Chấn!
Ùn ùn ùn...
Mặt đất run rẩy, trong lúc Vũ Linh Hà còn đang bất ổn, vậy mà nàng lại có chút đứng không vững.
Cơn động đất này không chỉ có mục đích như vậy, Vũ Linh Hà đang đứng trên mặt nước, dù Lan Hồng Tuệ có dày vò thế nào, đối thủ cũng sẽ không chịu ảnh hưởng mấy! Một chút thổ độn của nàng, không thể nào làm ảnh hưởng đến mặt biển rộng lớn này được!
Đây đang là môi trường biển, không phải là ao nhỏ hồ to gì, ưu thế của Vũ Linh Hà khi đứng trên mặt nước là quá lớn!
Cách duy nhất là kéo đối thủ lên bờ!
Việc này quá khó khăn, bởi nàng không chắc có thể áp sát Vũ Linh Hà hay không. Vì vậy, nàng nghĩ ra một cách khác.
Nếu không thể kéo đối thủ lên bờ, vậy thì kéo mặt đất lại dưới chân đối thủ!
Thổ Độn – Thổ Địa Quy.
Vũ Linh Hà đột nhiên cảm thấy dưới chân rung động, mặt nước vậy mà đột ngột tán loạn, một cái gò đất lớn trồi lên, đỡ lấy thân thể nàng, đồng thời cái gò cùng trở thành một vùng đất cao chắn giữa ốc đảo vào mặt biển, cực kỳ bắt mắt.
Nếu có thể nhìn kỹ hơn, sẽ nhìn thấy, cái gò đất này không phải là gò bình thường, mà là một con rùa đất nằm dưới mặt biển, bốn chân thô kệch chống cao, và cái mai thì trồi lên trở thành cái gò trên mặt đất.
Thổ Độn – Địa Cốt Vực!
Mai rùa ngay lập tức nứt toác, những bức tường đất khổng lồ mang đầy gai đá nhọn hoắt mọc lên, như muốn đè nát thân thể kiều tiểu của Vũ Linh Hà.
Thân trong hiểm cảnh, nhưng Vũ Linh Hà không hề có chút nào hoảng sợ, khuôn mặt bình tĩnh lạ thường, nàng lạnh lùng nói: - Chỉ vậy thôi sao? Nhẫn thuật cấp A, B, C đều dùng được, nhưng cũng chỉ có vậy!
Hai tay chậm rãi kết ấn, chakra dũng động, mặt biển như sôi lên cuồn cuộn, một cái vòi nước khổng lồ đột ngột xuất hiện, dần dần thành hình một con rồng, há miệng gào thét lao về phía chiến trường.
Thủy Độn – Thủy Long Đạn Thuật!
Rầm...
Thủy long mạnh mẽ cuốn tới, chỉ một kích nhẹ nhàng đã cuốn bay tường đất mà Lan Hồng Tuệ tỉ mỉ tạo ra. Mặc dù thủy long cũng vì thế mà suy yếu đi đôi chút, nhưng vẫn thừa sức cuốn bay Lan Hồng Tuệ bất cứ lúc nào.
Mạnh quá!
Lan Hồng Tuệ cắn răng, trên trán vã mồ hôi lạnh! Nàng biết chênh lệch nhẫn thuật giữa mình và Vũ Linh Hà lớn, nhưng không ngờ lại lớn đến mức này!
Đấu nhẫn thuật với Linh Hà, mình không chịu nổi một kích! Chỉ có thể miễn cưỡng cầm cự mà thôi!
- Thông minh lắm! Ngồi bên trong, Lâm Hàn hơi sáng mắt tán thưởng.
- Thông minh? Không phải con bé đang gặp bất lợi sao? Tuyết Thiên Lăng nghi hoặc hỏi.
- Vậy nàng không hiểu rồi! Thứ mạnh nhất mà Lan nhi có không phải là nhẫn thuật, mà là thể thuật, là bát môn độn giáp! Cũng không trách nàng không biết, bởi pháp môn này là độc quyền dành cho con bé, chỉ duy nhất nó biết sử dụng. Ta cũng không biết cụ thể nó đã luyện đến mức nào, nhưng nếu nó có thể khai mở cả bát môn, vậy thì kể cả đại chưởng môn, nó cũng dám chiến một trận! Hiện giờ con bé vẫn cố dùng nhẫn thuật cầm cự, đó là đang đợi thời cơ, một đòn tất thắng! Bởi bát môn này càng dùng lâu, càng là bất lợi!
- Có thể chống lại cả đại chưởng môn? Lợi hại như vậy! Tuyết Thiên Lăng có phần giật mình.
Lâm Hàn gật đầu, không tiếp tục giải thích! Mở ra Tử Môn, trả giá bằng tính mạng, cố nhiên phải lợi hại! Đương nhiên, một phần rất lớn cũng là vì bát môn này vốn dĩ đã là một loại thể thuật cực kỳ bá đạo rồi, chứ pháp môn liều mạng trên đại lục nhiều như vậy, sao chưa thấy ai có thể liều với Võ Thần cấp mười đỉnh tiêm?
Trong nguyên tác, sức mạnh của Might Guy (Maito Gai) không phải nói chơi, mở ra tử môn, thậm chí hắn suýt nữa đã kết liễu sớm anh chàng Madara đang trong trạng thái Jinchuriki, sức mạnh gần đạt đến đẳng cấp tiên nhân, nếu không phải vì quá đau đớn, có lẽ anh hùng của bộ truyện đã là thầy đầu dưa hấu “bất tài” mà luôn nỗ lực vì thanh xuân kia rồi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT