Rời đi nơi dừng chân của Kiệt Nặc Tư gia tộc, đi đến bên ngoài mộ viên của mẫu thân, lại phát hiện tại đó có thêm một cái trạm gác. Đang có hơn mười người bảo vệ cửa trực đêm canh giữ. Mà ở cạnh trạm gác đã dựng lên mấy cái doanh trướng cho thấy bọn họ có tính toán ở lại đây lâu dài.
Không cần nghĩ cũng có thể biết, nhất định những người này đều là do Kiệt Nặc Tư gia tộc phái đến.
Môn La thấy thế kinh hãi than: "Năng lực làm việc của Kiệt Nặc Tư gia tộc thật không tệ. Ngươi còn chưa mở miệng, bọn họ đã có thể đem chuyện kế tiếp làm được ổn thỏa, ngay cả việc phái người qua ở lại trông giữ cũng có thế nghĩ đến trước. Cát Âu thoạt nhìn giống một cái người thô lỗ lại có thể làm việc chi tiết như thế. Lúc trước ngươi an bài bọn họ làm đối tượng hợp tác thật không sai."
Dịch Vân đứng trên đồi núi ở chỗ xa, chỉ xa xa nhìn mộ viên mà không có đi đến. Môn La hỏi: "Sao thế? Không phải là ngươi tới thăm mẫu thân ngươi sao?"
Chậm rãi lắc đầu, Dịch Vân nói: "Không được. Hiện tại chứng kiến Kiệt Nặc Tư gia tộc phái người tới trông coi bảo vệ làm ta rất yên tâm. Đến bây giờ, toàn bộ chuyện của mẫu thân mộ địa cùng trang viên đã an bài tốt. Ta cũng không tiếp tục suy nghĩ, cuối cùng cũng có thể đem toàn bộ tâm ý đặt vào trận đấu."
Thở dài, Môn La nhẹ giọng nói: "Nói vậy, mẫu thân ngươi chắc cũng vui mừng vì ngươi sắp xếp như thế."
"Không, cái này chỉ là tạm thời mà thôi."
"Vậy là có ý gì?" Môn La khó hiểu.
Khuôn mặt Dịch Vân không chút biểu tình, thản nhiên nói: "Nơi này vốn là mộ viên tộc nhân khác họ thuộc về Lam Duy Nhĩ gia tộc. Cũng không được một chút quan tâm để ý của bọn họ. Lão đại, ngươi cho rằng mẫu thân ta sẽ hy vọng ở lại địa phương lạnh như băng này sao?"
Môn La ngạc nhiên!
"Nơi này không xứng, cũng không có tư cách trở thành nơi mẫu thân ta vĩnh viễn yên nghỉ. Chờ ta thuận lợi thu hồi lãnh địa Ái Đạt trấn, sau khi ổn thỏa xây dựng lại trang viên ban đầu của Tư Đạt Đặc sẽ dời linh cửu của mẫu thân trở về Ái Đạt trấn. Nơi đó là cố hương của mẫu thân. Ông ngoại cùng với cậu đều ở nơi đó. Nghĩ rằng đây mới là hy vọng của mẫu thân!"
Thì ra Dịch Vân đã tính toán hết. Nếu ngày sau thật sự có thể đem tổ địa của Tư Đạt Đặc bộ tộc đoạt lại thì cũng phải mất thời gian dài mấy năm để xây dựng lại Ái Đạt trấn. Trước hết mua lại hai khối đất chôn cất mẫu thân từ trong tay Lam Duy Nhĩ gia tộc cũng chỉ vì ở tạm một đoạn thời gian chờ đợi này mà thôi.
Mười năm qua, hắn chưa từng cung phụng qua mộ mẫu thân, vẫn vì thế mà canh cánh trong lòng. Hiện tại an bài như vậy, cũng có thể cho hắn cảm thấy an lòng.
Bỏ ra chi phí lớn như vậy, chỉ vì một câu yên tâm thoải mái. Đáng giá!
Môn La nghe vậy giật mình, sững sờ một lát, thở dài nói: "Ai! Ngươi thật sự nắm chắc lấy được chiến thắng cuối cùng của đại hội lần này sao? Ngươi hẳn là hiểu được, lấy thực lực trước mắt của ngươi, nhiều nhất hiện tại cũng chỉ đối phó được với đối thủ có trình độ cao nhất giống như An Na đã là cực hạn mà ngươi có thể làm. Còn nếu hơn thì khó có thể thắng."
"Nếu ngươi gặp được đối thủ là đệ tử của tứ đại gia tộc tu luyện Huyết Kế tuyệt học đã vào cảnh giới đỉnh phong thì mười phần chắc chắn là ngươi sẽ thua. Những người này còn như thế, lại càng không phải nói đến Ma Đa của Lam Duy Nhĩ gia tộc. Hắn cực kỳ có khả năng đã đạt tới cánh của của thất tinh lĩnh vực, cơ hồ là tiêu điểm trong lần Ma đấu đại hội này, là mạnh nhất trong tất cả những người dự thi. Ngươi hẳn là rõ ràng hơn so với bất cứ kẻ nào mới đúng."
Dịch Vân nhìn mộ viên phương xa, không nói gì.
Khẽ thở dài, Môn La nói tiêp: "Tuy rằng tại những trận đấu trước ngươi còn giấu giếm, cũng không xuất ra toàn bộ thực lực. Nhưng là vẫn không thắng được cái Tam ca Ma Đa kia của ngươi. Thủy, hỏa song hệ ma pháp phụ trợ, Phần Kiếp Tử Diễm đấu khí cũng là Huyết Kế tuyệt học cấp bậc siêu hạng. Nhưng những thứ này đối với tăng trưởng thực lực bản thân cũng có một mức độ nhất định. Ma Đa cũng đồng dạng là ngươi tu luyện Huyết Kế công pháp. Ngươi cùng hắn trong đó chênh lệch hai tinh giai vị cũng là chênh lệch của người tu luyện Huyết Kế tuyệt học, có thể nói là không có khả năng vượt qua…"
"Nếu là nói ta sử dụng kiếm kỹ thì sao?"
Môn La kinh hãi: "Luyện kiếm quỷ ngục? Thất tinh cấp bậc kiếm kỹ, cường giả lục tinh lĩnh vực làm sao có thể ngăn cản được. Ngươi…?
Cũng khó trách Môn La giật mình như vậy.
Lúc Dịch Vân vẫn còn ở trình độ lục tinh sơ giai đã từng lấy Luyện kiếm quỷ ngục đánh chết lục tinh cao giai lĩnh vực Quang Minh giáo chủ tại Mạt Nhược Nhân thành. Hiện tại hắn đã thăng cấp trung giai, uy lực của kiếm kỹ thi triển ra tự nhiên là tăng mạnh. Ngày đó có thể đánh bại cao giai, hôm nay có thể đánh bại đỉnh phong. Uy lực của kiếm kỹ có thể nói là có một không hai ở toàn bộ cấp bậc lục tinh lĩnh vực
Mà thức kiếm kĩ Luyện kiếm quỷ ngục này lại là tuyệt đại hung kiếm bí truyền của Tư Đạt Đặc gia tộc. Cực kỳ bá đạo, cực kỳ ác độc! Kiếm xuất ra chắc chắn sẽ dẫn đến huyết hải đào thiên. Tại năm tháng xa xôi trước kia, hung danh lan xa gần như là cả đại lục. Không đỡ được thì kết quả duy nhất là chết, lại còn là chết cực thảm, toàn thân bị chém thành thịt vụn. Dịch Vân thế mà lại nổi lên sát tâm với Ma Đa?
Dịch Vân ngẩng đầu nhìn lên. Phía trên một vầng trăng bạc thanh khiết sáng ngời, ôn nhu làm cho người ta say mê. Biểu tình của hắn bình tĩnh, lạnh nhạt nói: "Sở dĩ ta đến đây chính là vì Ái Đạt trấn lãnh địa mà đến. Đó là tổ địa mà Tư Đạt Đặc bộ tộc chúng ta thủ hộ cả vạn năm. Tuyệt đối không thể chấp nhận ở trong tay người khác. Huống chi, nơi đó cũng là nơi ngủ yên ông ngoại cùng cậu bọn họ, không cho phép bất cứ kẻ nào đến phá hư. Cho nên, dù vì nguyên nhân nào đi chăng nữa, nếu có kẻ nào chặn trước mặt ta, ta cũng chỉ có thể diệt trừ hắn."
Dịch Vân hiểu được rằng nếu bỏ qua cơ hội phong thưởng của kì Ma Đấu đại hội lần này. Ngày sau, nếu muốn đoạt lai Ái Đạt trấn tổ địa thì trừ khi là phản lại Kỳ Vũ đế quốc, cùng cả cái đế quốc là địch. Hoặc là trực tiếp giết sạch tất cả người trong gia tộc nào được đến khối đất phong kia. Giết tuyệt đến cùng cho đến khi diệt sạch. Giống như năm đó Tư đạt Đặc bộ tộc bị Hắc y nhân đồ diệt để lại Ái Đạt trấn trở thành nơi vô chủ. Như vậy, hắn mới có thể có cơ hội đạt lại tổ địa.
Nhưng là, hắn thật sự có thể làm điều đó sao?
Không thể! Không nói đến là có hay không thực lực làm được điều đó, Dịch Vân biết rõ điểm mấu chốt của bản thân. Hắn tuyệt đối sẽ không làm chuyện ác cùng dạng với đám Hắc y nhân kia!
Cho nên, đạt được chiến thắng cuối cùng trong lần ma đấu đại hội này đã là lựa chọn duy nhất trước mắt hắn.
Môn La đoán ra suy nghĩ trong lòng của Dịch Vân, trầm ngâm một lúc, nói: "Nhưng là, bây giờ cơ hồ những tuyển thủ thi đấu có thể tiến vào tiền năm mươi cường đều là thành viên của một cái thế lực gia tộc. Nếu ngươi vì thắng lợi mà sử dụng ra kiếm kĩ, kết quả duy nhất của bọn họ chính là chết. Đó không phải tương đương với việc ngươi hướng những gia tộc có thế lực ấy khiêu chiến hay sao? Hơn nữa, điều này cũng sẽ làm thân phận ngươi lộ ra ngoài!"
Khóe miệng nhếch lên một cái độ cong yêu dị, Dịch Vân lạnh nhạt cười nói: "Lão đại, hiện tại ta chỉ có thể đi từng bước tính từng bước. Nếu mọi chuyện đều lo lắng trước cẩn thận, tinh toán chi tiết thì sau đó thể nào cũng không đi được bước nào. Hiện tại ta không lo lắng những thứ khác, ta chỉ đến vì dành được thắng lợi cuối cùng, đạt được lại tổ địa. Ai ngăn cản thì người đó phải chết. Nếu ngay cả ngăn cách này cũng không bước qua được thì ngày sau làm sao có thể trọng chấn vinh quang của bộ tộc Tư Đạt Đặc chúng ta? Như thế nào có thể trở thành cường giả đứng đầu?
"Thời khắc mấu chốt chỉ cần bại lui từng bước. Nhưng là ai có thể tính toán được rõ ràng thế cục tương lai. Toàn tâm toàn ý vì hiện tại, chỉ cầu không hối hận. Đó chính là con đường cường giả của ta!"
Dứt lời, Dịch Vân nhìn thật sâu về phía mộ phần của mẫu thẫn ở xa. Sau đó liền quay người rời đi nơi này.
Lúc này trong lòng hắn yên tĩnh, giống như một cái hồ nước không gợn sóng, bình tĩnh mang theo trang nghiêm. Hắn cho ra một quyết định.
Môn La kinh ngạc nhìn bóng dáng đang dần rời đi, trong lòng không khỏi thầm nghĩ: "Tuyệt nhiên! Tự tin! Phách ý! Không một cái nào không phù hợp với điều kiện của một cường giả. Tuy lúc này trình độ của hắn chỉ là lục tinh trung giai thấp kém. Nhưng mà tâm tình lại đạt tới cảnh giới đã ngoài thất tinh. Chỉ cần hắn có thể tiếp tục duy trì tâm cảnh như vậy…"
"Chết tiệt! Trước kia ta đây như thế nào lại không biết mình có thiên phú làm "Bà vú" cơ chứ? Có thể tự tay dạy dỗ ra một cái quái thai như vậy! Bỗng nhiên có một loại trực giác quái dị, sau gần bảy nghìn năm ta xuất hiện ở đâ cứ giống như là vì hắn mà đến! Vì sao ta lại có trực giác vớ vẩn như vậy chứ? Mặc kệ! Tóm lại tiểu tử tóc đen này chính là một cơ hội. Một cơ hội tuyệt hảo để Tư đạt Đặc bộ tộc ta một lần nữa quân lâm Khung Vũ đại lục. Ha ha ha ha ha!"
Nghĩ đến đây Môn La ngửa mặt lên trời cười như điên.
Trong hai ngày tạm nghỉ thi đấu, Dịch Vân cũng không đến thi đấu tràng xem tư cách bài danh trận đấu của người thứ 51 đến 100. Cũng không có ở lại trong phòng của học viện nghỉ ngơi dưỡng sức cùng với đám người An Na. Mà đi một mình ra ngoài thành Kỳ Vũ hơn mười dặm, tu luyện trong một khu rừng rậm dưới sự ngầm đồng ý của Mễ Nặc.
Đối với hắn mà nói đây cũng là sự lựa chọn tốt nhất. Nếu có một số người ngoài ở đây, nhiều nhất hắn chỉ có thể tu luyện hỏa thuộc tính ma lực nhất hệ, giúp ích rất có hạn cho trận đấu tiếp theo. Mễ Nặc có thể cho phép hắn tự do hhành động là có sự trợ giúp rất lớn đối với sự tiến triển của tu luyện của hắn. Đem trạng thái chỉnh đến tốt nhất cho lúc đối mặt với cuộc chiến tranh đoạt bài danh.
Trước tiên hắn vẽ ra một cái ma pháp trận ngôi sao sáu cánh giản dị. Pháp trận này cũng có hiệu quả là giam cầm thiên địa nguyên tố. Mặc dù kém rất xa so với Câu linh pháp trận cấp bậc TInh Vực nhưng hiện tại đã có thể thỏa mãn yêu cầu của hắn.
Ngồi vào giữa pháp trận, Dịch Vân đem bốn khỏa nguyên tố phách thạch màu sắc khác nhau, to ước chừng một nắm tay đặt tại chung quanh ma pháp trận. Sau đó ngay lập tức nhắm mắt, toàn tâm toàn ý tu luyện.
Lúc trước hắn đã phát hiện một cái pháp tắc nguyên tố mới mà chưa ai biết. Đó chính là khi độ dày của hàm lượng nguyên tố trong không khí đạt tới cân bằng, sau khi đến điểm tới hạn thì giữa những nguyên tố khác nhau sẽ bắt đầu sinh ra chất biến. Do đó mà hình thành một cỗ năng lượng mới kỳ dị.
Cỗ năng lượng mới này hoàn toàn khác hẳn với bát đại nguyên tố thuộc tính nhưng lại có thể cùng chúng nó dung hợp làm một khối, không hề đình trệ. Đối với người tu luyện ma khí có thể sinh ra sự trợ giúp rất lớn.
Hơn nữa, cũng có một hiện tượng kỳ quái. Để có thể làm cho nguyên tố tác động lẫn nhau mà sinh ra năng lượng mới thì ít nhất phải có từ ba hệ nguyên tố trở lên, nguyên tố phách thạch các hệ khác nhau mới có thể làm được. Lúc trước Dịch Vân sử dụng chính là thủy, hỏa, phong ba hệ phách thạch. Mà bây giờ lại có thêm Hắc ám hệ nguyên tố phách thạch từ chỗ Bối Lợi Mỗ mới có được thuộc tính bốn hệ.
Trên Khung Vũ đại lục, nguyên tố phách thạch tồn tại là cùng cấp với dị bảo. Một mình hắn trong tay có được bốn loại thuộc tính phách thạch bất đồng, đã thế còn là trọng lượng hơn ngàn cân. Chuyện kỳ ngộ tốt đẹp thế này cũng coi như thiên cổ hiếm có.
Bốn loại nguyên tố khác nhau cùng nhau dung hợp sinh ra vô thuộc tính năng lượng mới cũng tinh thuần hơn rất nhiều so với ba hệ nguyên tố dung hợp lúc trước. Chỉ thấy những năng lượng đó bị hai hệ ma lực tràn đầy trong cơ thể Dịch Vân dẫn dắt mà hình thành nên một hỗn hợp, tự động chui vào thân thể hắn, tiến vào trong khí hải. Ngay lập tức liền bao trùm hai cỗ ma lực thủy hỏa ở bên trong, dung hợp rồi mới sinh ra năng lượng thuộc tính khổng lồ tinh thuần hơn.
Nhờ vào ma lực trong cơ thể không ngừng dung hợp tăng lên. Tiến cảnh tu luyện của Dịch Vân cũng đề cao lên trên diện rộng. Nhanh gấp mấy lần người tu luyện ma khí khác. Cảm thụ được đấu khí cùng ma lực trong thân thể đang lột xác, khóe miệng Dịch Vân khẽ cười, đem năng lượng này áp súc ngưng luyện.
Thiên địa nguyên tố một khi cô đọng lại chính là hình thành ma lực. Mà một khi ngưng luyện thì chính là hình thành…
Đấu khí
Hai loại hệ thống tu luyện bất đồng lúc này lại đang tiến hành đồng thời trong cơ thể của Dịch Vân, phân chia thành hai bên ở trong khí hải. Bên trái là cường lực cô đọng ma lực, trái lại bên phải lại ngưng luyện đấu khí. Giống như hai quân đối đầu phân biệt rõ ràng, hoặc là như thuỷ và dầu phân cách nhau.
Hai loại hệ thống tu luyện đều mỗi thứ một đường, không hề phát sinh hiện tượng can thiệp đình trệ lẫn nhau. Một màn vô cùng quỷ dị mà Dịch Vân làm qua lại thuận buồm xuôi gió, không hề thấy có chút phí sức.
Nếu lúc này có ai có thể chứng kiến tình hình tu luyện của hắn sẽ bị kinh sợ đến mức không nói ra lời. Bất kể là Mễ Nặc, An Kiệt La hay là vẫn có danh xưng hộ quốc pháp thánh Kiệt Mễ Đạt nhìn thấy chắc chắn phản ứng đều giống nhau. Bởi vì những gì hiện tại Dịch Vân đang làm đã hoàn toàn nằm ngoài định luật thép của vô số người tu hành ma khí trên đại lục vạn năm qua.
Trên đại lục, người có thể có được tư chất đồng thời tu luyện ma khí là cực kỳ nhỏ. Phụ Á cũng là một trong số đó. Mà một số kỳ tài có thể đồng tu ma pháp và đấu khí đó trong lúc tu luyện, bọn họ nhất định phải đem ma pháp cùng đấu khí tách ra mới tu luyện được.
Bởi vì hai thể loại tu luyện hệ thống bất đồng không có khả năng đồng thời vận chuyển cùng lúc trong người. Nếu thật sự có người làm vậy sẽ dẫn đến việc ma lực cùng với đấu khí kịch liệt bài xích, rơi vào kết cục kinh mạch đứt đoạn, khí hải hủy diệt, chỉ có thể là con đường chết. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:
TruyenFull.vn chấm c.o.m
Mà lúc này Dịch Vân lại làm ra loại chuyện không ai dám làm thử này, hoặc nói cách khác là những người từng thử phương pháp giống thế đều đã chết... mà hắn vẫn không có chuyện gì. Đây là hoàn toàn đánh vỡ lẽ thường, đánh vỡ thiết tắc định luật mà mọi người nhận biết.
Lịch sử vạn năm thiết luật là vết máu đỏ sậm khắc trên thạch bản, kết quả là do sinh mệnh của vô số tổ tiên thử nghiệm mà đạt được, giống như tấm bia đá vững chắc trong tâm của từng người tu luyện ma khí. Từng câu từng chữ là cùng cấp với "Thiên tắc". Mà Dịch Vân lại độc lập đứng ngoài một cái định lý thiên tắc như vậy.
Sở dĩ sẽ có quái sự như vậy phát sinh, là vì sau khi Dịch Vân trải qua sự cải tạo thân thể của tổ khí "Hồng Liên" của Tư Đạt Đặc bộ tộc.
Cường độ khí hải cùng kinh mạch trong cơ thể hắn đã lớn vượt qua người bình thường. Đối với hắn, vấn đề năng lượng bài xích của nguyên tố mà người bình thường sợ hãi đề phòng căn bản là không tồn tại.
Có thể làm cho ma lực cùng với đấu khí đông thời vận chuyển tu luyện trong khí hải cũng là do hắn hấp thu tri thức trong Ám tàngthư quán của Thiên Phong học viện rồi từ đó tạo ra phương thức tu luyện mới. Đó cũng là phương thức tu luyện gần như chỉ có hiệu quả đối với hắn. Tốc độ tu luyện nhanh hơn, ma lực cùng đấu khí luyện hoá ra cũng càng mạnh.
Ngay khi phát hiện ra phương pháp tu luyện này thật sự hữu dụng, Dịch Vân đương nhiên là muốn dùng. Từ đó liền lấy một dạng khác biệt phương thức để tu luyện. Hắn hoàn toàn không có ý thức hắn lại một lần nữa đánh vỡ đinh luật thiết tắc vạn năm trên Khung Vũ đại lục. Một việc kinh hãi thế tục như thế, hắn lại coi đó là chuyện đương nhiên.
Nếu là bộ Thiên bảng kì thư "Kỳ ma tuyệt đấu bảng" đã thất truyền hơn ngàn năm vẫn còn, thì diệu pháp tu luyện chưa từng có người nếm thử này của hắn khẳng định sẽ tiến vào mười tên đầu bảng.
Trợn to mắt nhìn phạm vi bên trong pháp trận tràn ngập tân năng lượng tinh thuần lại vô dùng quỷ dị, Môn La thở dài trong lòng: "Quả nhiên giống với dự liệu của tên tiểu quỷ này. Tân năng lượng do bốn hệ thiên địa nguyên tố dung hợp mà thành thật sự hùng hậu hơn so với từ ba hệ phách thạch dung hợp ra. Cái này đối với tiến cảnh tu luyện của hắn lại có trợ giúp càng lớn!"
"Đáng tiếc, ma pháp trận này chỉ vẻn vẹn là lục tinh cấp bậc, không thể câu thông với thiên địa nguyên tố. Bốn viên nguyên tố phách thạch cỡ nắm tay đã là cực hạn. Nếu mà có một toà câu linh pháp trận giống như trong tổ ốc, tiểu tử này có thể đem bốn toà nguyên tố phách thạch quặng mỏ mang ra. Nói như vậy sự trợ giúp đối với hắn cũng không chỉ có trình độ này mà thôi."
Đối với những việc quái dị có thể phát sinh trên người Dịch Vân, Môn La đã không còn thấy quái dị. Tuy rằng hắn cũng từng bị cái tu luyện pháp môn kỳ lạ này mà cảm thấy khiếp sợ. Nhưng sau đó quen dần, cũng lười nghĩ lại, cũng lười tìm hiểu nguyên nhân.
Thần kinh của hắn vốn rất lớn! Những việc nhỏ này cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao cũng là có lợi. Những cái khác hắn sẽ không suy nghĩ thêm làm gì.
Trong lúc Dịch Vân dốc lòng tu luyện, đương nhiên Cầu Cầu cũng sẽ không nhàn rỗi, chủ động "mời" tất cả dã thú, phi cầm trong vòng phạm vi một dặm hoặc là cưỡng chế di dời, hoặc là một ngụm nuốt vào bụng. Tóm lại chính là ngăn chặn tất cả biến cố có thể phát sinh làm ảnh hưởng tới sự tu luyện của Dịch Vân. Nó cũng cảm thấy mĩ mãn vì ăn no nê một bữa.
Có Cầu Cầu tham ăn mà thực lực mạnh mẽ ma thú này ở đây, lại có Môn La - rađa siêu cấp cảnh báo hình người ở một bên canh giữ, Dịch Vân căn bản không lo lắng sẽ có bất kì kẻ nào hoặc ma thú đến gần nơi này. Toàn bộ mọi biến cố của nhân tố bên ngoài không cần hắn quan tâm, chỉ toàn tâm toàn ý đắm chìm trong thế giới luyện hoá đấu khí và ma lực.
Tâm cảnh vô vi, tu luyện càng nhanh!
Rất nhanh! Thời gian cứ từng giờ từng giờ trôi qua.
Đại sảnh của Kỳ Vũ hoàng cung.
"Kiệt Mễ Đặc, đối với việc hắn có thể hoá giải lục tinh đỉnh phong Thiên lôi phá không, ngươi có nghĩ ra kết quả không?" Kỳ Vũ quốc vương Áo Nhĩ Ba hỏi.
Kiệt Mễ Đạt lắc lắc đầu đáp: "Bệ hạ! Sau trận đấu, viện trưởng của các đại học viện đều từng tới đây hỏi qua ta vấn đề đó. Trong đó biểu hiện của An Kiệt La viện trưởng là nóng vội nhất. Nhưng là đáp án đều giống nhau! Đây đã hoàn toàn vượt qua lý luận thường thức của ma pháp hiện thời. Ta nghĩ cả buổi vẫn là không thể nghĩ ra đáp án."
"Qua lâu như vậy ngay cả ngươi là hộ quốc pháp thánh cấp bậc Tinh Vực cũng không có biện pháp nghiên cứu ra?" Áo Nhĩ Ba rất là kinh ngạc.
Trầm ngâm một lát, Kiệt Mễ Đạt nói: "Trước mắt, chỉ biết cái kia phải là một cái khí tràng quỷ dị có thể làm cho tất cả các ma pháp không có hiệu quả. Thời gian có thể duy trì rất ngắn, hơn nữa uy năng cũng phải có hạn mới đúng. Rất có thể chỉ phát huy được đối với ma pháp từ lục tinh lĩnh vực trở xuống mới đúng. Còn về phần chi tiết cùng với nguyên lý thi triển, đến bây giờ ta vẫn không thể lý giải."
Cái Áo Nhĩ Ba cùng với An Kiệt La đang thảo luận chính là "Cấm ma pháp tắc" mà Dịch Vân từng thi triển.
Bọn họ đối với pháp tắc này là nghĩ không ra nhưng lại không thể trực tiếp đi tìm Dịch Vân để hỏi rõ ràng. Khung Vũ đại lục có một cái quy định bất thành văn mà mọi người đều biết. Đó là đối với huyền ảo trên ma pháp cùng ảo diệu trên đấu khí của một người chỉ thuộc loại bí mật của người đó hoặc là gia tộc đó. Người bên ngoài tuyệt đối không thể tìm tòi nghiên cứu. Quy củ này được tất cả những người tu luyện ma khí trên đại lục tuân theo. Cho dù là vương quyền hay cường quyền cũng không thể lay động nửa phần.
Cho nên, cũng bởi vì thế mà các tuyệt học tổ truyền của các cổ lão gia tộc vẫn có thể duy trì độc nhất. Nếu Áo Nhĩ Ba cùng Kiệt Mễ Đạt muốn nhờ đến vương quyền cùng lực lượng đến bức bách Dịch Vân giao ra nguyên lý huyền ảo của "Cấm ma pháp tắc" sẽ dẫn tới sự liên hợp chống lại của toàn bộ ma khí tu luyện giả trên đại lục. Đó đều là kết quả mà bọn họ gánh vác không nổi.
Giật mình sửng sốt, Áo Nhĩ Ba nói: "Nói như vậy, người thiếu niên kia hẳn là một kỳ tài! Hiện tại hắn cũng chỉ có gần mười bảy tuổi, có thể đạt tới trình độ lục tinh trung giai. Nghe đồn hắn là con tư sinh của Mễ Nặc viện trưởng. Mễ Nặc người này luôn chuyên chú vào việc dạy học của học viện, không có sắc thái phe phái chính trị. Nếu có thể mượn sức thì đứa con trai này của hắn cũng đáng cho Vương thất chúng ta qua mượn sức."
"Đợi sau khi lần đại hội này chấm dứt, bổn vương liền phái người đi mời chào hắn! Số tiền lớn, binh khí ma pháp... bổn vương đều có thể cho. Thậm chí là không tiếc hứa cho hắn địa vị bá tước. Nhất định phải kéo hắn đến dưới trướng của Kỳ Vũ vương thất đế quốc chúng ta. Không thể để cho tứ đại gia tộc đoạt đi. Nhất là Lam Duy Nhĩ gia tộc lại càng không được!"
Lam Duy Nhĩ gia tộc đứng đầu trong tứ đại thế gia của đế quốc. Mấy năm qua sự phát triển của bọn họ mơ hồ có xu thế vượt qua Vương thất. mặc dù có sự tồn tại của Quang Minh giáo đình thì thực lực của các đại gia tộc dù có cường thịnh cũng không thể phát sinh chuyện tạo phản. Tính duy nhất của vương quyền tuyệt đối không thể bị lay động.
Nhưng là từ xưa đến nay, tranh đoạt nhân tài giữa vương thất cùng các đại gia tộc chưa từng ngừng lại. Đây đều là chuyện bình thường trong các đại đế quốc. Nếu thật sự là có nhân tài mới xuất hiện, Kỳ Vũ vương thất cũng sẽ không bỏ qua. Cạnh tranh, không chỉ là con người mà còn là thể diện. Đó cũng là suy nghĩ lúc này của Kỳ Vũ đương nhiệm đế vương Áo Nhĩ Ba.
Gật gật đầu, Kiệt Mễ Đạt đáp: "Bệ hạ quyết định thánh minh. Kỳ thật, ta cũng có tính toán như vậy. Ma đấu đại hội lần này vừa kết thúc, bất kể thành tích cuối cùng mà hắn lấy được là như thế nào, ta đều có ý để hắn trở thành quan môn đệ tử cuối cùng của ta. Nói như vậy hẳn là hắn sẽ không cự tuyệt."
"Ngươi tính thu hắn làm tên đệ tử cuối cùng của ngươi?" Áo Nhĩ Ba đại kinh ngạc.
Kiệt Mễ Đạt là Tinh Vực pháp thánh thủ hộ đế quốc, ánh mắt tự nhiên là khá cao. Người bình thường là tuyệt đối không thể có được sự coi trọng của hắn. Mà ngay cả trong vương thất có được mấy hoàng tử công chúa có thiên phú ma pháp cực cao, dù Áo Nhĩ Ba mở miệng thỉnh cầu hắn cũng chưa bao giờ đáp ứng. Hiện tại hắn lại chọn Dịch Vân.
"Đây là việc tốt!" Áo Nhĩ Ba cười to nói: "Có ngươi hộ quốc pháp thánh này ra mặt, sao còn phải lo hắn sẽ không đáp ứng tiến vào dưới trướng của Vương thất ta nữa! Tốt lắm? Kiệt Mễ Đạt, việc này làm phiền ngươi xử lý đi!"
Áo Nhĩ Ba quốc vương nghĩ thầm: "Lúc này chắc hẳn các đại gia tộc cũng đã chú ý tới chỗ đặc dị của thiếu niên kia, nhất định sẽ sử dụng tới hậu trọng điều kiện để tiến hành mời chào. Nhưng mà cho dù bọn họ đưa ra điều kiện thế nào cũng làm sao so được với việc một pháp thánh cấp bậc Tinh vực đến làm lão sư chứ?"
Người thiếu niên kia ngày sau rất có cơ hội trở thành bát tinh, thậm chí là tuyệt thế cửu tinh cường giả. Một nhân tài như vậy là thứ mà vương thất cần nhất.
Tại chiến trường tranh đoạt nhân tài lần này, Áo Nhĩ Ba có mười phần tin tưởng sẽ một kích tất thắng.
Kiệt Mễ Đạt nghĩ thầm: "Chỉ cần Dịch Vân có thể trở thành học sinh của hắn. Như vậy hắn có thể lấy thân phận lão sư để cho hắn nói ra huyền ảo tuyệt phápcủa việc có thể vô hiệu hóa ma pháp. Hắn có cảm giác rằng loại pháp môn quỷ dị này ngày sau có thể tạo thành nguy hại đối với hắn. Ngày nào còn chưa thể biết được nguyên lý ảo diệu của nó, hắn sẽ không thể an tâm.
Để người thiếu niên kia trở thành đệ tử của mình thì việc này tự nhiên có thể dễ dàng giải quyết.
Ngoại trừ hắn ra, e là cũng có những cường giả khác chú ý tới chỗ đặc dị của thiếu niên này, có thể trong đầu cũng nổi lên ý niệm giống hắn. Nhưng hắn cũng không lo lắng. Không ai có thể cự tuyệt được hấp dẫn của việc trở thành chân truyền đệ tử của một hộ quốc pháp thánh như hắn. Không cần suy nghĩ, hắn có tin tưởng mười phần.
Nghĩ đến đây, Áo Nhĩ Ba cùng với Kiệt Mễ Đạt đồng thanh bật cười.
Hai người, hai dạng tâm tư tính toán, có cùng một dáng tươi cười như dự liệu trước được mọi việc.