Khi Tháp Đặc thành chủ đuổi tới thạch thất, ngoại trừ thấy mấy thi thể tàn phá cùng não tương tung tóe, tử trạng vô cùng thê thảm, lại càng chứng kiến thảm trạng của con mình, một thiếu niên tóc đen vừa xoay người lại nhìn hắn, sắc mặt trầm lãnh, hình đao trên tay còn mấy giọt máu tươi.
Tháp Đặc bi phẫn kêu lên: "Aa…a! Ngươi dám đem con yêu của ta làm thành bộ dáng này, ta sẽ đem tất cả khổ hình dành cho ngươi, cho ngươi sống không được chết không xong!"
Dịch Vân vừa nghe liền biết tên này là thành chủ, mặt hắn không hề thay đổi, lành lạnh nói: "Ngươi chính là thành chủ Nhân thành đúng không? Ta chỉ hỏi ngươi một câu, ngươi có biết con của ngươi đem hai bình dân vô tội nhốt trong này, tra tấn bọn họ cho đến chết?"
Tháp Đặc thấy Dịch Vân một tay nắm cổ Tra Lý không dám hành động thiếu suy nghĩ, cả giận nói: "Bản thành chủ vì sao không biết? Con ta bởi vì đám dân đên đó mà bị đứt một tay thành phế nhân, lấy bọn họ đem cho Tra Lý xả giận là chuyện đương nhiên, dân đên chết sống làm sao so với cánh tay của con ta? Bọn họ không chỉ chết, mà chết còn không đủ để trả nợ!"
Dịch Vân nghe vậy khuôn mặt lạnh lại, vung chân đá Tra Lý vào góc tường, tùy tay tạo một lớp màng băng trên người hắn, lạnh lùng nói: "Chỉ có người cha như ngươi mới có thể dạy dỗ ra loại con cái bại hoại hư đốn như thế này, ngươi cũng nên trả giá rồi, đi chết đi!"
Tháp Đặc thấy Dịch Vân vứt bỏ con mình, lại thấy hắn đem con mình làm trái bóng đá bay đi, hắn giận điên lên, rít gào: "Ngươi nói ai chết? Ánh sáng đom đóm đòi tranh đua cùng mặt trăng à? Muốn bản thành chủ chết?"
Tháp Đặc rút bội kiếm tùy thân, lập tức nhảy lên cao, nháy mắt vượt qua khoảng cách 10 thước, mãnh liệt đánh tới Dịch Vân.
Dịch Vân không chút hoang mang, ngâm tụng chú ngữ, một tay đẩy ra trước, khoảnh khắc tám hộ thuẫn thủy hệ đồng thời xuất hiện che trước người, ngăn cản thế công của Tháp Đặc.
"Thủy hệ ma pháp? Hắn dĩ nhiên là ma vũ song tu giả?" Tháp Đặc kinh hãi khi thấy thủy thuẫn hiện ra.
Hắn sớm từ thương thế Tra Lý và hộ vệ đoán ra kẻ ngoại nhập này có thực lực ngoài năm sao trung giai Vũ đồ, kết luận hắn nhất định là võ giả, bây giờ nhìn thấy Dịch Vân có thể xuất ra thủy hệ ma pháp giật mình kinh ngạc.
Tháp Đặc tuy là kinh ngạc nhưng cũng không hoảng hốt, đấu khí vận khởi, lăng không chém ra tám đạo kiếm quang, tức khắc trảm toái tám hộ thuẫn.
Dư uy từ trên cao lao xuống vẫn còn, hắn tin tưởng 10 phần, không cần hồi khí lại thêm một kiếm chém xuống Dịch Vân.
Dịch Vân hai mắt lạnh lẽo nhìn Tháp Đặc, hồng quang trong tay chợt lóe, một thanh trường kiếm đỏ rực đột nhiên hiện ra trên tay, không hề né tránh, xoay người phách kiếm, đón đỡ thế công của Tháp Đặc.
"Keng!" một âm thanh nổ vang rung trời, Tháp Đặc bị đánh bay trở về, Dịch Vân cũng lui liền ba bước, phun ra một ngụm máu nhỏ.
"Là sáu sao sơ giai Vũ cuồng!" Tháp Đặc lui về, vẻ mặt hoảng sợ kinh hô.
Vừa rồi hắn liên tiếp đánh nát ma pháp hộ thuẫn, kiếm thế hơi giảm, nhưng hắn nhận thức Dịch Vân vốn chỉ là năm sao lĩnh vực, nên không thu kiếm, ngược lại thuận thế tấn công tiếp, nháy mắt giao kích, phát hiện mình phán đoán thực lực đối thủ sai lầm, chịu chút thiệt thòi.
Ánh mắt nhìn xuống dưới, Tháp Đặc phát hiện một chuyện kinh ngạc: "Thế nhưng ngay cả ma binh nhị phẩm cũng có, lại là nhị phẩm đỉnh phong, ngươi đến tột cùng là ai?"
Chính hắn cầm trên tay chỉ là ma binh nhị phẩm sơ giai, vốn là sau khi hắn lên làm thành chủ, trải qua hơn 10 năm tích lũy tài phú mới mua được, hiện tại thấy đối phương cầm ma binh phẩm chất còn cao hơn hắn, như thế nào không sợ hãi?
Nói xong, hai mắt hắn gắt gao dán vào thanh ma binh, không hề che giấu vẻ mặt tham lam.
Binh khí ma pháp cỡ này có thể nói là thần binh, không phải thân phận như hắn có khả năng có được, bây giờ là ông trời đưa đại lễ cho hắn nha!
"Thì ra ngươi là sáu sao trung giai Võ cuồng!" Hít sâu một hơi, Dịch Vân lạnh lùng nhìn Tháp Đặc: "Tuy rằng ngươi làm thành chủ phẩm hạnh có hơi kém, nhưng thực lực bản thân không hề tầm thường, tốt lắm, đáng giá ta giết!"
Tháp Đặc nghe vậy ngẩn ra, lát sau cười dữ tợn nói: "Ha ha ha, là ai giết ai? Chỉ là sáu sao sơ giai cũng dám trước mặt bản thành chủ lên tiếng, cho dù là ma vũ song tu thì như thế nào? Vị giai thấp hơn ta, bại là chắc rồi, mà mạng của ngươi lẫn ma binh đều lưu lại hết đây, bản thành chủ muốn tất…! Xem chiêu!"
Tháp Đặc nói còn chưa xong, định phát động thế công đã thấy Dịch vân lao tới, hắn thấy thế không sợ còn mừng, đấu khí toàn thân vận vào ma binh, toàn lực chém một kiếm vào Dịch Vân, lấy thực lực cao hơn đối phương, một kiếm chừng 10 thành công lực này nhất định có thể đánh thương nặng Dịch Vân.
"Keng!"
Hai thanh ma binh, giao kích một chỗ, ra ngoài dự liệu của Tháp Đặc, đấu khí uy áp trên thân kiếm của đối phương quá lớn, hoàn toàn vượt qua đẳng cấp sáu sao sơ giai, chất lượng còn hơn cả hắn, không chỉ cứng rắn ngăn cản một kiếm toàn lực của hắn, còn đánh hắn bay trở về.
Tháp Đặc là sáu sao trung giai lĩnh vực, so với Dịch Vân mạnh hơn cả một giai, theo lý mà nói, đấu khí uy áp của hắn phải mạnh đè ép Dịch Vân, không có khả năng đối thủ không hề hấn mà hắn lại lùi về. Truyện được copy tại
Truyện FULLHơn nữa, hắn không biết Dịch Vân có cái khác biệt tuyệt đối, chính là Dịch Vân tu luyện Công pháp Huyết kế đấu khí.
Khung Vũ đại lục, ma khí tu giả đều biết Huyết kế tuyệt học là cực mạnh cũng là cực yếu, chỉ có đệ tử huyết mạch thân truyền mới có thể phát huy ra uy lực chính thống.
Nếu một võ giả tu luyện Huyết kế tuyệt học, như vậy ở cùng tinh cấp vị giai hắn nhất định là cực mạnh, đó cũng là chỗ đáng sợ của Huyết kế tuyệt học.
Vốn thực lực Dịch Vân hiện nay, cho dù hứn tu luyện Phần kiếp tử diễm đấu khí là tuyệt học Huyết kế siêu hạng, cũng không nhất định mạnh hơn võ giả cao giai, nhiều nhất chỉ là ngang tay mà thôi.
Nhưng tình huống của hắn không giống, Dịch Vân ngoại trừ tu luyện Huyết kế công pháp, hắn còn ngưng luyện kinh mạch mỗi khi tấn giai, lấy phương pháp đó gia tăng cường hóa chất lượng đấu khí, từ khi một sao đã bắt đầu, cho tới bây giờ ở sáu sao lĩnh vực, tính ra hắn đã ngưng luyện lên 300 vòng, đối với hiệu quả cường hóa đấu khí, lượng tích lũy như thế cũng đã khá lớn.
Tuy rằng điều đó không có khả năng giúp hắn vượt qua tinh cấp, đi khiêu chiến cường giả cao tinh, dù sao chênh lệch tinh cấp cơ hồ là tuyệt đối.
Đấu khí Phần kiếp tử diễm mạnh mẽ phách tuyệt, lại có công pháp ngưng luyện đấu khí, chỉ là hắn không rõ chênh lệch vị giai, nhưng mà ta phải biết, trình độ đấu khí của hắn hiện tại đã ngoài trung giai, có thể là cao giai không chừng.
Hơn nữa còn có ưu thế ma pháp phụ trợ, đối mặt Tháp Đặc, Dịch Vân cơ hồ ở vào thế bất bại.
Đương nhiên, điều kiện đầu tiên để vượt cấp này là đối phương không phải tu giả luyện Huyết kế công pháp.
Giao phong vài chiêu, hai sáu sao Vũ cuồng toàn lực va chạm, ngoại trừ đánh bay Tháp Đặc, đấu khí bạo phát lan tràn ra bốn phía, nháy mắt chấn động cả tòa thạch thất.
Tháp Đặc bị đánh văng đi hơn 10 thước, vừa rơi xuống đất, liền cảm giác khí huyết toàn thân bốc lên, hai tay truyền đến từng cơn đau nhức, thiếu chút nữa trường kiếm nắm cũng không vững, hắn thần tình không dám tin nhìn Dịch Vân.
Lúc này vệ binh canh giữ phủ thành chủ bị tiếng đánh nhau làm bừng tỉnh, âm thanh náo động, ráo riết chạy vào trong phủ.
Vệ binh bao vây toàn phủ thành chủ, vừa thấy thiếu niên xa lạ trong thạch thất, lập tức vây quanh.
Dịch Vân nhìn bốn phía, mặc dù không biết nơi này có bao nhiêu người, nhưng ít ra cũng có mấy trăm tên, hơn nữa, bên ngoài ngã tư, ở cổng thành phủ đang có vô số tiếng vó ngựa rầm rập chạy tới. Binh lực toàn phủ chí ít cũng hơn ngàn người, vệ binh càng lúc tới càng nhiều.
Tháp Đặc thấy thủ hạ đã đến, cười to nói với Dịch Vân: "Thực lực của ngươi ra ngoài dự liệu của bản thành chủ, còn mạnh hơn ta một phần, nhưng mà ngươi có thể ứng phó được bao nhiêu người? Ta lấy thịt người đè chết ngươi, hắc hắc hắc!"
Tiếng cười vừa dứt, Tháp Đặc lớn tiếng hô: "Chúng thành vệ nghe lệnh, chỉ cần ai chém chết hắn, tiền thưởng một ngàn, quan chức tăng ba cấp!"
Lúc này đám thành vệ nhìn thấy Dịch Vân chỉ có một người bị vây, đã là cá nằm trong chậu, mà bên ta có hơn mấy trăm người, và còn tiếp tục gia tăng… mọi người ai cũng muốn bắt Dịch Vân, hưởng tiền thưởng rồi tăng quan tiến chức.
Nhóm thành vệ bị giải thưởng làm đỏ mắt, bình thường Tháp Đặc phóng túng, hành dân cướp bóc, cưỡng đoạt dân nữ, … chuyện gì cũng làm, đã sớm hống hách kiêu căng, luôn luôn mắt cao hơn đầu, không nghĩ tới Tháp Đặc thành chủ bản thân là sáu sao Vũ cuồng, nếu hắn có biện pháp còn bỏ ra số tiền lớn như vậy kích thưởng bọn họ làm gì?
Mặt mũi đỏ bừng, mỗi người đều muốn là người đầu tiên bắt Dịch Vân, lập công hưởng lộc, không biết do ai bắt đầu, cứ như vậy trăm người hô sát xung phong, tất cả hướng Dịch Vân rút kiếm tiến lên.
Dịch Vân mặt không chút thay đổi, khóe miệng nhếch lên, cha con Tháp Đặc bình thường làm ác, đám người này cũng từng tham gia đi, tuy là không oán không thù gì, nhưng hắn không có chút thương hại.
Khoảnh khắc đó, vô số hoa hồng đỏ tươi bên người Dịch Vân nở rộ, ma binh trong tay mỗi lần vung lên là có một kiếm quang bắn ra, chậm thì ba bốn, lâu thì năm sáu tên thành vệ lập tức bị phân thây.
Vừa huy kiếm chém, Dịch Vân vừa xuất ma pháp Thủy thương xà kích.
Bốn phía xung quanh hắn, hơn 10 mũi tên nước hiện lên, mấy tên thành vệ đang muốn đánh lén hắn từ sau, một tia thủy thương bắn ra, năm sáu tên lập tức ngực thủng một lỗ, máu phun như suối, ngã xuống.
Trong nháy mắt, Dịch Vân không chút gián đoạn thi triển ra năm lần Thủy thương xà kích, lập tức hơn trăm thành vệ "úp mặt xuống đất xám hối tội lỗi", tốc độ còn nhanh hơn kiếm quang mấy lần, trong đám hỗn độn phát huy ra hiệu quả kinh người.
Khai chiến không đến một khắc, chung quanh Dịch Vân nằm xuống gần 20 thi thể, chỉ có người chết, không có bị thương, đất dưới chân sớm bị máu nhiễm đỏ sẫm, đây là thây chất đầy đất, máu chảy thành sông mà người ta hay nói.
…
Về chuyện cha mẹ A Lôi Lạp chết đi, đã nói rõ luật pháp đế quốc có vấn đề, Dịch Vân đương nhiên không để chuyện đó lại phát sinh.
Chữ trong sách không phải luôn đúng, diễn viên không phải lúc nào cũng toát được cái hồn suy nghĩ của tác giả, Dịch Vân hắn từng đi qua hai thành thị, Đa Ni Tạp thành và Thiên Phong thành, thành chủ ai nấy đều không dám trái pháp luật, tiền lệ A Lý Bố ở trong Nhân thành lại coi như chuyện bình thường.