Sáng sớm hôm sau, Ngạc Đa Đồ lại đến tìm, Dịch Vân cũng không có vẻ gì kinh ngạc.
"Dịch Vân, tộc trưởng đã chấp nhận đề nghị của ngươi, chúng ta trước hết…" Tâm tình Ngạc Đa Đồ giờ rất thoải mái, vừa thấy Dịch Vân liền hưng phấn nói năng luyến thoắng không thôi, nhưng lại bị Dịch Vân ngăn lại.
"Ngạc Đa Đồ, quá trình vận chuyển và phương pháp không cần nói rõ với ta, điều ta muốn chỉ là kết quả thôi!" Dịch Vân nhàn nhạt nói: "Về buôn bán ta không hiểu, toàn bộ cứ theo ý tứ các ngươi mà làm đi."
Ngạc Đa Đồ sửng sốt một hồi, mới nói thêm:"Dịch Vân, còn có một việc, tộc trưởng chúng ta rất hy vọng có thể gặp ngươi, mong ngươi đáp ứng một lần."
Dịch Vân chỉ lắc đầu: "Đối với tộc trưởng Kiệt Nặc Tư gia tộc các ngươi, ta vẫn kính nể, nhưng ta không muốn gặp mặt các thế lực gia tộc, càng không muốn thân phận mình bại lộ ra, cho nên đành phải từ chối thôi, bất luận là ai ta đều như thế, hy vọng ngươi nhắn lại tới tộc trưởng."
"Dịch Vân, tuy rằng ta chưa bao giờ nói ra thân phận ngươi cho bất cứ ai, nhưng ta tin rằng tộc trưởng đã biết được lai lịch thật sự của ngươi, cho nên có thấy mặt hay không cũng vậy."
"Ta biết là không thể gạt được tộc trưởng Cát Âu." Dịch Vân cười nói.
"Ngươi biết?" Ngạc Đa Đồ ngạc nhiên.
Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vnDịch Vân gật đầu cười nói: "Từ khi lần đầu ta xuất ra ma binh cho ngươi, cũng đã dự đoán được. Kiệt Nặc Tư gia tộc tại Thiên Phong thành có thể nói là thế lực lớn nhất, lại nằm trong 50 đại thế gia toàn Kỳ Võ đế quốc, người có thể lên ngồi chức tộc trưởng, làm sao có thể để ta qua mặt? Hắn không điều tra ta, thì cũng để mật thám đi theo ngươi!".
Ngạc Đa Đồ nghe vậy ngạc nhiên:"Ngươi nếu sớm đoán được, như thế nào còn......"
"Ngay từ lúc ta hợp tác với Kiệt Nặc Tư gia tộc các ngươi. Ta luôn luôn quan sát các ngươi, nhìn ngươi có hay không giữ lời hứa với ta, kiểm tra khả năng Kiệt Nặc Tư gia tộc các ngươi, xem gia tộc các ngươi có hay không đạt được yêu cầu thấp nhất của ta…Hiện tại ta rất vừa lòng! Tộc trưởng ngươi mặc dù biết thân phận thật của ta, lại không tiến hành áp bức đòi hỏi ma binh, và cũng cần ta đồng ý mới gặp mặt, đưa ngươi bàn bạc với ta, đối với điểm này, ta rất thưởng thức!"
Dừng một chút, Dịch Vân còn nói: "Điểm mấu chốt là, tuyệt đối không để thân phận ta lộ ra ngoài, hơn nữa trong gia tộc ngươi ta chỉ muốn gặp mặt ngươi, những người khác đều không được, bởi vì ta tín nhiệm ngươi, bằng hữu của ta không nhiều, nhưng ngươi coi như là một trong đó đi!". Nói đến đây, Dịch Vân cười sáng lạn:"Ít nhất cho tới bây giờ, ngươi vẫn là bằng hữu của ta.".
Vì sáo chỉ nói ít nhất bây giờ, chỉ nói hiện tại? Bởi vì thế sự vô thường, nhân tâm khó lường, tình nghĩa hiện tại cũng không có nghĩa là vĩnh viễn. Nhân tâm thiện ác, chỉ có trải qua năm tháng lâu dài mới phân biệt được.
Ngạc Đa Đồ sau khi rời đi, Môn La đi đến bên cạnh Dịch Vân, nhẹ giọng nói: "Dịch Vân, như thế nào ta cảm thấy ngươi từ tối hôm qua bắt đầu thay đổi?"
"Bởi vì ta lại đã trải qua một lần ly biệt."
"Lại?"
Đi ra bên ngoài, cảm thụ không khí tươi mát buổi sáng sớm, Dịch Vân nói: "Lần đầu tiên là mẫu thân mất đi, khi đó ta rất thương tâm, … lần thứ hai là ngoại công cùng cậu, mợ chết đi, khi đó ta căm hận chính mình vô năng, … lại đến lần này ta ly biệt Bối Lợi Mỗ viện trưởng, chẳng biết tại sao, ta cảm giác bất an, tựa như sẽ không còn được gặp lại hắn…
"Bối Lợi Mỗ viện trưởng cho ta cảm giác rất giống ngoại công, không xảo trá, quan tâm ta, như là thân nhân, mới gặp không lâu thì chia lìa, nghĩ đến hắn một mình một người trong căn phòng đá kia, trong lòng ta rất khó chịu… Thế sự vô thường, thật sự khó thể nắm giữ a!"
Môn La nghĩ ngợi một hồi, gật đầu nói: "Mặc dù mới gặp gỡ ngắn ngủi một tháng, nhưng hắn làm cho ngươi rất nhiều! Không hề có tư tâm tính toán, thiệt tình quan tâm, đây là thân nhân, thân nhân không có quan hệ huyết thống."Thân nhân, là người thật tâm nguyện ý thân cận mình. Có quan hệ huyết thống, ngược lại không nhất định trở thành thân nhân, ví như phụ thân hắn, Mặc Tây Lam Duy Nhĩ.
Bắt đầu từ hôm nay, Dịch Vân lại một bước không rời, cả ngày trú tại thiết phường tạo ma binh, đề thăng kỹ thuật luyện tạo ma pháp binh khí, đấu khí Phần Kiếp Tử Diễm mặc dù là căn bản phẩm cấp ma binh, nhưng cảm giác cường độ đấu khí và đề cao công phu mới có thể luyện ra ma pháp binh khí cao phẩm, cái này cần nhiều thời gian luyện tập. Cũng bởi luyện tạo ma binh có nhiều hạn chế, cho nên Luyện khí sư mới có thể trở thành chức nghiệp khó nhất đại lục, đương nhiên cũng là cao quý nhất. Dịch Vân hiện tại đã là ngũ tinh cao giai võ đồ, theo lý thuyết có thể đánh ra tam phẩm sơ giai thậm chí trung phẩm ma binh, lại bởi công phu luyện khí theo không kịp cường độ đấu khí, cho nên hiện tại hắn chỉ tạo ra nhị phẩm đỉnh phong ma binh, tỷ lệ thành công cao nhất cũng chỉ có 5 thành. Đương nhiên là không thể luyện tạo tam phẩm ma binh.
Lúc này đóng cửa luyện khí, trong suốt ba ngày thời gian trôi qua, không biết tâm tình chuyển biến hay do luyện khí có tiến triển, hắn đề cao tỷ lệ thành công lên tới hơn 6 thành. Ba ngày nay, hắn không vội vàng, chậm rãi thể ngộ luyện tạo ma pháp binh khí, tốc độ luyện khí so với trước nhanh hơn rất nhiều, ba ngày qua tổng cộng đập năm phần tử tinh quặng, đã thuận lợi luyện ra ba thanh, tất cả đều là nhị phẩm đỉnh phong ma binh không tỳ vết. Thành quả như vậy, trước đây hắn phải mất hơn một tháng mới được.
Môn La thấy Dịch Vân tiến triển rõ ràng như thế, cũng vui vẻ không thôi, cười nói: "Ngươi luyện khí lại tiến thêm một bước, chỉ cần ngươi đề cao luyện tạo ma binh nhị phẩm đỉnh phong lên tới bảy thành, là có thể bắt đầu luyện tạo tam phẩm ma binh rồi!". Hắn cẩn thận đánh giá ba thanh ma binh mới, miệng không ngừng "chậc chậc" than thở vừa lòng, cuối cùng chỉ một thanh trường kiếm phát ra ánh sáng vàng, hỏi: "Ba chuôi ma binh vừa luyện ra, hai chuôi là hỏa hệ, chỉ có chuôi này là Lôi thuộc tính, ngươi tạo riêng cho Kiệt Nặc Tư gia tộc sao?"
Dịch Vân nhìn chuôi ma binh một bên, gật đầu đáp: "Ta từng đáp ứng Ngạc Đa Đồ, chỉ cần Kiệt Nặc Tư gia tộc vì ta làm thỏa đáng lần đấu giá ma binh này, sẽ bán cho bọn họ một chuôi ma binh nhị phẩm Lôi hệ, cho nên trước hết luyện ra để đó đã!"
Môn La nghe xong, lại liếc thanh ma binh một cái, lắc đầu cười nói: "Ngươi đáp ứng Ngạc Đa Đồ chỉ là ma binh nhị phẩm cao giai mà thôi, thế nhưng đây là nhị phẩm đỉnh phong a, cao hơn một cấp, thật là để cho Kiệt Nặc Tư gia tộc chiếm tiện nghi rồi!"
Đem ma binh toàn bộ thu vào Hồng Liên, Dịch Vân đứng lên, nói: "Chỉ cần bọn họ hoàn thành chuyện ta phân công, cho bọn hắn một vài chỗ tốt thì sao? Binh khí này đó đối với chúng ta chỉ cần tiêu phí một chút thời gian để luyện tạo, còn đối với bọn họ lại là vạn kim khó cầu, cho nên ta cấp cho chúng!"
Nói đến đây, Dịch Vân cười nhạt: "Chỉ cần đủ luyện tài, nhị phẩm ma binh ta muốn bao nhiều có bấy nhiêu, xuất ra một vài cái ban thưởng, làm cho bọn họ ngày sau có thể càng tận tâm lực hoàn thành việc ta cần, đầu tư đáng giá mà!"
Môn La nghe vậy sửng sốt, lập tức cười ha ha: "Tiểu tử ngươi nói đúng! Gia tộc bọn họ mấy ngàn người, đều là loại cá đói khát, mà ngươi tuy chỉ có một người, nhưng lại là người câu cá, quyền chủ động vĩnh viễn nằm trên tay ngươi. Muốn ăn?, vậy bọn hắn phải làm cho ngươi càng nhiều chuyện tốt vừa lòng, ha ha ha!" Câu cá bắt cá, cho cá ăn, ưu thế vĩnh viễn trên tay người đi câu.
Dịch Vân thay quần áo bẩn, đang muốn ăn gì đó, lại nghe ngoài cửa đột nhiên có tiếng đập cửa dồn dập. Trong lòng hắn kỳ quái, nếu là Ngạc Đa Đồ chắc là không gõ cửa như vậy, vừa mở cửa liền thấy đứng bên ngoài là nữ tử thanh xuân, đúng là Ny Khả lâu không gặp. "Ny Khả? Như thế nào lại tới đây?", Dịch Vân ngây ngốc một chút, kinh ngạc nói. Hắn nhớ rõ Ny Khả rất không thích nơi đơn sơ bẩn thỉu này, chỉ ghé qua một lần rồi thôi, hiện tại đột nhiên thấy nàng chạy tới, làm cho hắn lắp bắp kinh hãi.
"Lầm bầm gì đó? Tiểu quỷ, từ khi ngươi nói ra cái kia, đã qua một tháng, ta vẫn cho là ngươi sẽ như một nam nhân, chủ động tìm tới ta giải thích, nào biết ngươi thế nào lại một chút động tâm cũng không có, ngoại trừ trốn học còn muốn bổn tiểu thư tự mình đến tìm ngươi." Ny Khả nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt u oán nói.
"Không nên nói như thế? Mà giải thích cái gì?" Dịch Vân biết Ny Khả nói tới chuyện lần trước tỷ thí với Duy Đa, nàng tát hắn một cái, chỉ là hắn có nói sai gì đâu? Còn muốn hắn tìm nàng giải thích? Chính cô ta mạc danh đánh hắn một bạt tai, người phải nói xin lỗi là nàng mới phải?
Ny Khả thấy vẻ mặt Dịch Vân nghi hoặc khó hiểu, làm như mịt mù không hiểu ý nàng nói, trong lòng tức giận nháy mắt dâng lên, yêu kiều giận dữ nói: "Ngươi lần trước… lần trước nói… ngươi cùng ta không có cái gì… cái kia quan hệ, chỉ là bạn hữu bình thường, không phải nói sai sao?"
"Đây là sự thật a, nàng với ta không phải bạn hữu sao?" Dịch Vân nghe xong lại càng không hiểu.
"Ngươi… ngươi… ngươi tiểu quỷ đầu thật sự là ngu ngốc mà!" Ny Khả mặt mũi đỏ bừng, ngón tay run rẩy chỉ Dịch Vân, một hồi lâu mới mắng được một câu.
Dịch Vân thấy Ny Khả tức khí đỏ cả mặt, chỉ càng ngạc nhiên, hắn không nói sai a, nghi hoặc hỏi: "Nàng rốt cục làm sao vậy? Thật làm cho ta hồ đồ rồi!"
Ny Khả hít một hơi thật sâu, lẳng lặng nhìn Dịch Vân. Nam tử trước mặt một đầu tóc đen, dài đến lưng, trên mặt không còn nét trẻ con, khuôn mặt hơi gầy, hiển lộ ra khí khái nam tử trưởng thành đầy kiên nghị, cao hơn năm trước rất nhiều, đôi mắt đen láy, tựa như vì sao khuya, ôn nhu lóa mắt. Hắn tài hoa kinh thiên, gắn cái danh thiên tài, lại khiêm tốn vô cùng, từng cự tuyệt tất cả thế gia mời chào hắn, ngay cả Kỳ Võ vương thất tung quả ô liu cho hắn, hắn cũng khinh thường không để ý, tình nguyện một mình ở trong thiết phường cũ nát, tác phong làm việc như thế khiến người ta khó hiểu không thôi. Trong lòng hắn nghĩ cái gì, theo đuổi cái gì, cho tới bây giờ chưa một ai đoán ra… Giờ phút này, nam tử đó đứng ngay trước mắt nàng chỉ cách có hai bước chân, nhưng lại phảng phất như bầu trời đêm trăng sao phản chiếu, thấy rõ ràng nhưng duỗi tay với không tới được … có thể thấy nhưng không cảm giác được, đây là mị lực! Mị lực thần bí, đối với mối tình đầu của thiếu nữ nó như là mật đường, ngửi được, đến gần, hưởng qua, sẽ thấy thân bất do kỷ, cam tâm lưu lạc, tỷ như … Ny Khả!