“Tuyến phòng thủ của căn cứ H tỉnh bắt đầu phá vỡ, đại quân tang thi ồ ạt tràn vào. Nơi nơi đều có cảnh người chạy loạn muốn trốn thoát Địa Ngục nhân gian”
Mấy chục vạn tang thi dưới khống chế của Mộ Lê Thần dần dần hình thành vòng vây xung quanh căn cứ H tỉnh.
Tang thi cấp thấp làm bia đỡ đạn xung phong, tang thi cấp cao theo ngay sau đó.
Các dị năng giả canh giữ trên tường thành đã sớm sẵn sàng đón quân địch.
Chung quy mà nói, Mộ Lê Thần phải dè chừng cẩn thận, bởi vì hắn không có khả năng giấu được động tĩnh của mấy chục vạn tang thi, lãnh đạo căn cứ H tỉnh vẫn biết được tin tức tang thi tiến công, làm tốt công tác chuẩn bị.
Mộ Lê Thần đứng trên sườn núi cách chiến trường xa xa, nhìn căn cứ cùng tang thi giao tranh, biểu tình lạnh lùng.
Mục Nhiên đứng ở phía sau hắn.
Mục Nhiên rất không nguyện ý nhìn nhân loại bị tang thi công kích, chết dần chết mòn, một số kẻ bị biến thành tang thi, số khác lại trực tiếp bị xé nhỏ ra ăn mất.
Nhưng Mộ Lê Thần lại hạ lệnh cho hắn – nếu có tang thi tiến vào được bên trong căn cứ phải báo cho hắn.
Cho nên Mục Nhiên không thể không mở ra kỹ năng đồng thị, thời khắc chú ý chiến trường.
Dưới tường thành mấy chục mét căn cứ đào một đoạn chiến hào, bên trong đều là gai nhọn.
Hơn nữa không biết chiến hào này làm sao đào ra được, Mộ Lê Thần khống chế tang thi mang Thổ hệ dị năng lấp phẳng nó, thế nhưng không hề có tác dụng.
Phảng phất như bùn đất xung quanh chiến hào đều đã bị cố định, cho dù là tang thi Thổ hệ dị năng cấp bốn cũng vô pháp khống chế khối bùn đất kia.
Cứ như vậy, tang thi nhất định sẽ rơi vào trong chiến hào, tuy rằng tang thi bị gai nhọn trong chiến hào cắm vào thân thể không bị tử vong, nhưng lại sẽ bị đình chỉ hoạt động, không thể nhúc nhích.
Cái rãnh này vừa sâu lại vừa rộng, trừ phi là tang thi mang Phong hệ dị năng trực tiếp bay qua, còn những tang thi thông thường khác căn bản không qua được.
Tang thi mang Phong hệ dị năng của Mộ Lê Thần có mấy vạn con, nhưng mấy vạn con này lúc bay qua, còn phải đối mặt với đủ loại thủ đoạn khác của căn cứ, chỉ giống như bồi căn cứ chơi trò chơi mà thôi.
Bất quá, đối mặt với chiến hào sâu kỳ quái này, biện pháp giải quyết của Mộ Lê Thần rất đơn giản, đó chính là dùng tang thi chỉ vừa mới biến dị không bao lâu và tang thi không có dị năng hoặc tang thi cấp thấp lấp đầy hào.
Hắn thu phục đến một đại quân tang thi chừng hơn tám mươi vạn, trong đó, tang thi tiến hóa mang dị năng chỉ có ba đến bốn mươi vạn, những tang thi khác đều dùng làm bia đỡ đạn đi tiên phong.
Dưới lệnh Mộ Lê Thần, tang thi cấp thấp không chút do dự xông lên dùng thân thể lấp phẳng chiến hào, sau đó đàn tang thi liền đạp lên thân thể chúng nó tiếp tục đổ xô về phía trước.
Mộ Lê Thần không có kinh nghiệm gì đối với việc chỉ huy đội quân tác chiến quy mô lớn thế này, nhưng hắn cũng không cần mấy cái kinh nghiệm đó.
Tang thi cùng nhân loại giao chiến, chung quy không giống chiến tranh của nhân loại thời cổ đại, cần dùng các loại mưu lược.
Cơ bản chính là tang thi công thành, nhân loại thì liều mạng thủ thành, nhân loại không có khả năng sẽ ra khỏi thành cùng tang thi trên đất bằng mà giao chiến.
Bởi vì số lượng dị năng giả của nhân loại và tang thi chênh lệch quá lớn, hơn nữa nhân loại không thể miễn dịch với virus tang thi. Nếu cùng tang thi cận chiến, chỉ cần bị tang thi cùng đẳng cấp hoặc cao cấp hơn cào hoặc cắn một ngụm, kẻ đó khẳng định sẽ giúp cho đội quân tang thi gia tăng thêm quân lực.
Bởi vậy Mộ Lê Thần chỉ cần khống chế tang thi đừng như ong vỡ tổ xông lên, mà phải có đội hình chiến đấu một cách trật tự, như vậy đã có thể phát huy sức chiến đấu đáng sợ của đại quân tang thi.
Đại quân Tang thi đã vượt qua chiến hào, đi tới con sông đào bảo vệ dưới tường thành.
Sông đào bảo vệ thành này được xây giống như sông đào thời cổ đại, dùng để bảo vệ thành, nhưng do đào gấp nên quy mô nhỏ.
Bên trong là thủy chết, màu đen nước ngòm.
Ánh sáng đen thẫm dòng nước phát ra khiến người ta phải run sợ.
Mộ Lê Thần khống chế một tang thi cấp thấp tránh thoát công kích của dị năng giả trên tường thành, nhảy vào trong con sông đào đó, kết quả toàn thân đều bị hủ thực sạch sẽ, xương cốt cũng không còn.
Là độc thủy!
Sau khi hiểu ra dòng nước đen ngòm trong sông đào là độc thủy, Mộ Lê Thần để Ngao tạng biến dị Tiểu Hắc nhảy nhót đi ra lập công.
Hình thể Tiểu Hắc phi thường lớn, lúc nó gia nhập chiến trường, đứng giữa bầy tang thi cực kỳ dễ khiến người khác chú ý, vì vậy liền bị các dị năng giả trên tường thành tập trung hết hỏa lực vào xử lý nó.
Đáng tiếc Tiểu Hắc lại được Mộ Lê Thần dùng Phong hệ dị năng hỗ trợ, hình thể tuy lớn nhưng tốc độ lại cực nhanh.
Cho dù thỉnh thoảng vài đạo dị năng đánh bậy đánh bạ đánh trúng nó, đối với biến dị thú Tiểu Hắc hiện tại đã là cấp sáu mà nói, công kích của đám dị năng giả thực lực chỉ mới cấp ba hoàn toàn là dùng để gãi ngứa cho nó.
Nó vọt tới bên cạnh sông đào bảo vệ thành, đứng bên mặt nước mà thu khí, từng luồng độc khí màu đen bị nó hấp thụ mà bay lên, sau đó đều bị nó hút hết vào trong dạ dày, cuối cùng thỏa mãn ợ hơi một cái.
Mộ Lê Thần thấy một màn như vậy, tức giận đến nghiến răng, hắn gọi nó đem độc khí phun lên đám dị năng giả trên tường thành, kết quả nó lại đi làm ngược lại, nhịn cũng không thèm nhịn, đem đi ăn hết.
Tiểu Hắc sau khi ăn xong mới nghĩ đến, ủa, hình như mình lỡ đem mệnh lệnh của chủ nhân ném ra sau đầu mất rồi, nhưng muốn nó đem loại mỹ vị bổ dưỡng kia phun ra, nó cảm thấy rất không nguyện ý.
Nhưng mệnh lệnh chủ nhân không thể không hoàn thành.
Tiểu Hắc đột nhiên từ mặt đất nhảy dựng lên, sau đó phun ra một đoàn chất lỏng màu xanh lên tường thành, nhất thời tường thành vốn đã được các dị năng giả mang Thổ hệ, Kim hệ dị năng gia cố qua bị hủ thực thành một cái động lớn.
Không đợi đám dị năng giả trên tường thành hợp kích nhảy xuống, Tiểu Hắc sớm thấy được thời cơ không ổn lập tức chạy ra khỏi chiến trường.
Mộ Lê Thần từ xa nhìn thấy Tiểu Hắc đem tường thành phá ra một cái lỗ, cũng không chấp nó không thèm nghe lời mình mà vội vàng chỉ huy tang thi xông lên phía trước.
Đầu tiên là điều khiển mấy ngàn tang thi mang Băng hệ dị năng đồng thời công kích, đem sông đào bảo vệ thành đã khôi phục trong veo đóng băng, sau đó lại điều khiển tang thi mang Lực lượng hệ dị năng xung phong, tiếp tục cố gắng hướng bên trên tường thành phóng đi.
Các dị năng giả trên tường thành đột nhiên thay đổi một chút trận hình, mấy chục Hỏa hệ dị năng giả đứng chung một chỗ, cùng nhau sử dụng Hỏa hệ dị năng công kích đàn tang thi bên dưới tường thành.
Tang thi vốn đang thối rữa, cơ thể rất dễ cháy, ngoại trừ Lôi hệ dị năng, Hỏa hệ dị năng đối với bọn nó cũng gây thương tổn lớn.
Đám tang thi vọt tới bên dưới tường thành đều bốc cháy, Mộ Lê Thần thấy thế, vội vàng khống chế tang thi bị thiêu cháy vẫn tiếp tục hướng lên trên tường thành, mà tang thi không bị thiêu cháy tức khắc lùi về phía sau nhường đường cho quân đoàn tang thi quả cảm.
Một đoàn tang thi không sợ đau, không sợ chết trên người mang theo ngọn lửa cháy hừng hực vẫn tiếp tục xông lên khiến cho dị năng giả trên tường thành có chút bối rối.
Lúc này một người trung niên mặc quân trang vội vàng hô lớn: “Thủy hệ dị năng giả, dập tắt lửa!”
Các Thủy hệ dị năng giả vội vàng chen với đồng bạn chạy lên trên ném thủy cầu vào tang thi, dập tắt hỏa diễm trên người chúng nó.
Lúc nóng lúc lạnh, sức chiến đấu của đám tang thi bị giảm đáng kể.
Mộ Lê Thần nhìn vài Hỏa hệ dị năng giả không gây ra bao nhiêu thương tích, cũng không để ý.
Khiến đám tang thi Băng hệ dị năng hợp lực triệu hồi ra một bức tường băng cực lớn đặt ở phía trước đại quân tang thi, sau đó không thèm bận tâm đến Hỏa hệ dị năng giả điên cuồng công kích mà xông lên.
Hỏa hệ dị năng ném tới trên tường băng, tường băng nhiều nhất chỉ có chút dấu hiệu bị hòa tan mà thôi, căn bản là không làm gì được mấy ngàn con tang thi mang Băng hệ hợp lực duy trì tường băng.
Đại quân tang thi như tre già măng mọc trùng kích đi qua cái lỗ hổng trên tường thành lúc nãy bị Tiểu Hắc hủ thực, những dị năng giả thủ trên tường thành không thể ứng phó nổi, căn bản là không được rảnh tay để công kích đám tang thi phia dưới, cũng không có biện pháp khôi phục cái lỗ hổng kia, chỉ có thể dùng mạng người chặn lên lỗ hổng đó.
Nhưng mà tang thi nhiều lắm, tuy rằng đại quân tang thi chủ lực đều trùng kích lỗ hổng này, nhưng những nơi khác tang thi cũng không thiếu.
Trên tường thành dị năng giả căn bản phòng thủ không nổi, hơn nữa có vài dị năng giả xui xẻo bị tang thi cào trúng biến thành tang thi tập kích đội hữu của mình…… Dị năng giả dần dần giảm bớt, mà tang thi lại theo đó gia tăng.
Rất nhanh tường thành liền bị tang thi chiếm cứ.
~ ○ ~ ○ ~ ○ ~
Mục Nhiên vẫn chú ý chiến trường nhìn thấy tang thi đã chiếm cứ tường thành, liền vội vàng nói cho Mộ Lê Thần: “Tường thành đã bị đánh hạ.”
Hắn mơ hồ có thể đoán được Mộ Lê Thần lợi dụng tang thi công thành để làm gì, hắn không thể giúp đồng bào của mình, nhưng hắn lại hi vọng, Mộ Lê Thần sớm làm xong điều hắn cần, sau đó mang theo đại quân tang thi rời đi.
Cho nên Mục Nhiên cấp tốc đem tin tức này nói cho Mộ Lê Thần.
Mộ Lê Thần thản nhiên quét mắt nhìn hắn một cái, nói: “Đứng yên đây, đừng chạy loạn.”
Nói xong liền gọi tới hai tang thi cấp năm coi chừng hắn, còn ngầm gọi thêm Tiểu Hắc chạy về ngầm giám thị Mục Nhiên.
Lúc này là thời khắc mấu chốt, hắn quyết không cho phép xảy ra nửa điểm ngoài ý muốn.
Mục Nhiên vội vàng ngoan ngoãn đứng yên tại chỗ, nghiêm túc nói:“Đã biết, tuyệt đối sẽ không chạy loạn.”
Mộ Lê Thần gật đầu, sau đó thân pháp cực kỳ nhanh chóng chạy về phía căn cứ, tốc độ của hắn cực nhanh, mắt thường chỉ có thể nhìn thấy một đạo tàn ảnh, thậm chí còn không theo kịp tốc độ của hắn.
Mục Nhiên vẫn mở ra kỹ năng đồng thị vậy mà theo không kịp tốc độ của Mộ Lê Thần, chỉ có tiếc nuối bỏ qua.
Đang chạy nhanh, thân ảnh Mộ Lê Thần cứ như vậy tiêu thất.
Ẩn thân dị năng.
Cái này chính là sau khi giết chết Tần Chiêu, thôn phệ dị đan của hắn rồi đạt được loại dị năng mới.
Chỉ tiếc Ẩn thân dị năng là dị năng mới có được, đẳng cấp chưa cao, chỉ có thể lừa gạt ánh mắt của người khác.
Lúc này lượng lớn tang thi tiến vào bên trong căn cứ, tiếng chuông báo động vang lên một mảnh, nhân loại lúc này liều mạng chống trả tập kích của tang thi.
Nhưng mà tang thi càng ngày càng nhiều, căn cứ ngoại thành đã luân hãm.
Mộ Lê Thần ẩn thân trong đàn tang thi mà đi, không có một con tang thi nào dám cản trở đường đi của hắn.
Hắn dựa theo cảm giác kêu gọi cường liệt trong lòng mình mà đi về phía đông, loại khát vọng đến cực điểm này hắn rất quen thuộc. Lần đó, khi gặp được khỏa tim lục sắc cũng cảm thấy như vậy.
Vậy thì, lần này là……
Mộ Lê Thần đột nhiên nhảy lên cao, trên mặt đất nơi hắn đứng vừa nãy cắm một mũi tên, thân mũi tên còn hừng hực hỏa sắc Liệt Diễm đỏ rực.
Nếu không phải hắn phản ứng mau lẹ, chỉ sợ mũi tên kia đã bắn trúng đầu hắn.
Không ngờ lúc này, Liệt Diễm trên mũi tên đột nhiên bạo liệt, những con sóng lửa khổng lồ hướng mặt hắn đổ xô đến.
Mộ Lê Thần vội vàng dựng lên một đạo tường băng dày, ngọn lửa liếm láp đến tường băng, tường băng nhanh chóng bị hòa tan.
Mộ Lê Thần liên tục thả vài đạo tường băng mới có thể ngăn trở Liệt Diễm này.
Sau khi Liệt Diễm biến mất, hắn nhìn nơi kia đã bị đốt cháy thành cái hố to, trong lòng thầm đổ mồ hôi lạnh.
Quá nguy hiểm, chỉ kém một chút đã trúng chiêu.
Hắn không nghĩ tới tại thời điểm rối ren như vậy lại có người có thể nhìn thấu ẩn thân của hắn không nói, còn có thể bắn ra loại tên mang hỏa diễm có sức mạnh cường đại này.
Linh bảo truyền thừa! Cung tên bắn ra thứ này nhất định là linh bảo truyền thừa!
Không nghĩ tới vậy mà sẽ gặp được một truyền thừa giả ở trong này.
Mộ Lê Thần vẫn không hiện thân, hắn lạnh lùng nhìn chằm chằm một nam nhân trên đầu tường đứng cách hơn ba trăm mét.
Bộ dáng nam nhân kia thập phần anh tuấn, tóc khá dài, cầm trên tay một hỏa trường cung hồng sắc, trên thân trường cung có rất nhiều hoa văn thần bí, huyền ảo, trên người hắn còn mặc kỵ trang, cả người thoạt nhìn cực táo bạo.
Nam nhân nhìn thấy Mộ Lê Thần lông tóc vô thương tránh thoát được công kích của hắn, rất kinh ngạc. Phải nói, từ khi hắn có được linh bảo truyền thừa tới nay, chưa một ai có thể tránh né được hắn.
Hắn nhìn thân ảnh Mộ Lê Thần mơ mơ hồ hồ, khóe môi gợi lên nụ cười khinh miệt, ngươi cho rằng ẩn thân liền có thể qua được cảm giác của ta sao?
Hắn rút một mũi tên từ bao đựng tên đeo sau lưng ra, cài tên lên, kéo cung, nhắm ngay Mộ Lê Thần.
Mộ Lê Thần bị ngắm chuẩn, không có cảm giác nguy cơ bị ngắm bắn. Nhưng trong lòng lại càng cảnh giác.
Hắn không biết người nam nhân này có thể nhìn thấy được hắn ẩn thân hay chỉ là cảm giác được hắn.
Nam nhân kéo cung được một nửa, nhẹ nhàng buông tay…… Mộ Lê Thần dùng Phong hệ dị năng hỗ trợ dưới chân, tốc độ cực nhanh trốn thoát phạm vi của mũi tên.
Nhưng còn không đợi hắn có thời gian dừng lại xem tình huống như thế nào, đã có một mũi tên khác phóng tới……
Mộ Lê Thần vừa tránh né vừa nghĩ biện pháp trong lòng.
Đáng chết, người này quá khó đối phó.
Thực lực cung thủ này có vẻ chỉ mới cấp sáu, còn thua xa Mộ Lê Thần, nhưng phiền toái là, không biết hắn dùng loại phương pháp gì mà có thể nhìn thấu ẩn thân.
Càng đáng giận là, tầm bắn của người này quá xa.
Hắn đứng ở nơi cách xa hơn ba trăm mét đã có thể bắn trúng mục tiêu, mà trong khi dị năng của Mộ Lê Thần lại không có cách nào công kích được xa như vậy.
Dị năng duy nhất không bị hạn chế cự ly là công kích bằng tinh thần lực, cũng bởi vì Mộ Lê Thần muốn khống chế mấy chục vạn tang thi nên tạm thời không có biện pháp sử dụng.
Trong lúc nhất thời, Mộ Lê Thần thực sự không thể làm được gì người này.
Mũi tên Liệt Diễm có thuộc tính bạo liệt, được cho là công kích phạm vi, hơn nữa các đòn công kích của hắn không hề gián đoạn, Mộ Lê Thần thật sự tìm không thấy cơ hội tiếp cận hắn.
Đang lúc Mộ Lê Thần hao tâm tổn trí, vị cung thủ kia không biết gì cũng thập phần nôn nóng, buồn rầu.
Hắn vốn tưởng rằng mình có thể dễ dàng xử lý cái gia hỏa này, ai biết đã dùng hơn mười mũi tên Bạo liệt cũng không đả thương được một sợi lông của Mộ Lê Thần.
Tên Bạo liệt thuộc phạm vi công kích cũng không có dễ dàng chế tác đâu!
Hắn ở căn cứ H tỉnh này đã phải tổn gần hết tài nguyên cơ sở cũng chỉ có thể chế tạo ra hai mươi ba cây.
Chớp mắt một cái hắn đã dùng hết mười lăm cây.
Khi dùng hết, uy lực của những mũi tên thông thường căn bản không đủ để ngăn cản gia hỏa đáng sợ này.
Một khi bị người kia đến gần….. Hẳn là nên thối lui đi.
Nhưng mà hắn muốn rút lui, không có nghĩa là Mộ Lê Thần nguyện ý để hắn rút.
Nhận thấy được màn mưa tên dày đặc giảm đi, Mộ Lê Thần liền biết những mũi tên có thuộc tính bạo liệt đó không đủ.
Biết cơ hội đã tới, Mộ Lê Thần tạo thêm cho mình tầng tầng phòng hộ cứng rắn xuyên qua màn mưa tên xông về phía cung thủ đứng trên đầu tường.
Cự ly ba trăm mét cũng không xa, Mộ Lê Thần triển khai toàn bộ tốc độ chỉ mất vài giây đã tới.
Xuyên qua màn tên không khó, thứ hắn cần chính là thời gian.
Hiện tại số lượng mũi tên tiêu hao hầu như không còn, công kích của vị cung thủ này đối với hắn đã không đủ dày đặc, hắn rất nhanh, rất dễ dàng có thể tiếp cận.
Nhưng có một chuyện ngoài dự đoán, thời điểm hắn vừa tới gần cung thủ kia, còn chưa kịp làm gì, một mũi tên Bạo liệt đã bị cung thủ kia bắn ra phía trước, liệt hỏa hừng hực đem bản thân mình thôn phệ.
Mộ Lê Thần đứng tại chỗ, lẳng lặng nhìn vị trí ban đầu của cái cung thủ kia hiện tại bị Liệt Diễm thiêu đốt, sắc mặt cực kỳ âm trầm.
Thất bại trong gang tấc!
Hắn vậy mà lại có lúc thất bại trong gang tấc!
Cung thủ đó nhìn như là tự sát, kỳ thật chính là thoát thân.
Khi hắn bắn ra mũi tên Bạo liệt kia, một đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện bên người hắn, mang hắn đi.
Điểm này, ngoại trừ cái Không gian hệ dị năng giả đặc thù cấp năm kia còn có thể có ai?
Mộ Lê Thần chỉ có thể trơ mắt nhìn hai người ngay trước mắt đào tẩu, mặc cho Không gian hệ dị năng giả kia mang theo bảo vật mà hắn khát vọng cực điểm rời đi……
Mộ Lê Thần lúc này cực kỳ giận dữ, hắn thật mất hứng, bất kỳ ai cũng đều không thể có hứng.
Vốn đại quân tang thi chỉ đang không nhanh không chậm công kích các dị năng giả đột nhiên giống như rơi vào cuồng bạo, liều mạng công kích nhân loại, mang một bộ tư thế muốn đồng quy vu tận.
Chúng nó đều biết, bệ hạ chúng nó đang phát giận……
Chúng nó chỉ có thể dùng máu tươi của nhân loại đi trấn an lửa giận của bệ hạ.
Tuyến phòng thủ của căn cứ H tỉnh bắt đầu phá vỡ, đại quân tang thi ồ ạt tràn vào.
Nơi nơi đều có cảnh người chạy loạn muốn trốn thoát Địa Ngục nhân gian, căn cứ nháo thành một đoàn, lãnh đạo căn cứ không có biện pháp chống cự hữu hiệu.
Lãnh đạo cấp cao của căn cứ gặp thế bại không thể vãn hồi liền mang theo thân tín lên phi cơ rời khỏi nơi này.
Những người thường cùng dị năng giả khi biết người lãnh đạo căn cứ đã buông tay, trong lòng bọn họ tràn đầy tuyệt vọng.
Sự chống cự càng ngày càng ít, cuối cùng tan rã không một chút dư thừa.
Mộ Lê Thần ngẩng đầu nhìn chiếc phi cơ bay trên đầu, âm thanh thực ồn ào, khóe miệng lộ ra nụ cười châm chọc: “Muốn đi? Ai cũng không đi được……”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT