- Nói như vậy cái gọi là Nhật Bản là phản bội Nhân tộc Hoa Hạ, hình thành nên quốc gia rồi? Hùng Bá Thiên nhướng mày, trên mặt hiện lên một chút chán ghét.
- Nếu Hoa Hạ là Thương Long đại lục nhất mạch, vậy thì Liên bang Mỹ là Chí Tôn Thiên nhất mạch, Nhật Bản kia quả thật thuộc loại chủng tộc phản bội quốc gia. Lâm Vãn Tình trầm giọng nói, hiển nhiên đối với Nhật Bản trong mắt nàng cũng thiếu khuyết cảm tình tốt, nhưng mà nàng cũng không làm chuyện gì. Dù sao thì ở giai đoạn giữa của thế kỷ thứ hai mươi mốt, Hoa Hạ cũng đã thông qua chiến tranh rửa sạch sỉ nhục, hiện tại Nhật bản chẳng qua cũng chỉ là tôm tép nhãi nhép, là cái quân cờ cho hai đại quốc sử dụng mà thôi.
- Một khi đã như vậy thì để cho bản tôn hủy diệt đi. Hùng Bá Thiên lạnh giọng nói, y là người chủ nghĩa chủng tộc cực kỳ cuồng nhiệt. Nếu không phải là vì cho Hoa Hạ lưu lại một đối thủ cạnh tranh, mấy chục trăm triệu dân Liên bang Mỹ sớm đã bị hủy diệt, nhưng mà đối với loại tôm tép nhãi nhép như Nhật Bản này thì không cần phải khách khí rồi. Giống như Nhật Bản vậy, quá độ dựa vào Liên bang Mỹ nâng đỡ mà thối tha qua ngày, thật là quá ghê tởm, nhìn thấy khiến cho người ta khó chịu, tựa giống như là con cóc ghẻ, tuy nó không cắn người nhưng người ta vẫn ghê tởm nó.
Hùng Bá Thiên phóng lên cao, Nặc Á không ở lại chỗ này lâu, nên hành vi của Hùng Bá Thiên cũng là vì để lưu lại dấu vết, kinh sợ Liên Bang Mỹ. Từ trên kỹ thuật cơ giáp của Liên bang Mỹ, Hùng Bá Thiên đã nhìn ra, trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật Trung Hoa phát triển vẫn yếu hơn Liên bang Mỹ rất nhiều, cho dù là đã lấy được kỹ thuật cơ giáp của Liên Bang Mỹ, nhưng mà muốn nắm giữ nó, hấp thu nó, biến nó thành của mình thì cũng còn cần phải có thời gian. Nếu Nặc Á đi rồi, Liên bang Mỹ khởi xướng vồ đến, Trung Hoa thật đúng là chưa chắc đã chống đỡ được. Bởi vì cái gọi là giết gà dọa khỉ, mà Nhật Bản chẳng qua chỉ là không may trở thành con gà cho Hùng Bá Thiên lập uy mà thôi.
- Trẫm đi tạo một truyền tống trận, nếu đã đáp ứng lưu lại cho Trung Hoa con bài chưa lật bảo hộ truyền thừa, vậy lưu lại truyền tống trận, giữ lại một tia liên hệ cùng với nơi này là được rồi. Thiên đế Đại Tần nhằm về phía thủ đô Trung Hoa, trong lòng ông nghĩ truyền tống trận là thủ đoạn cuối cùng. Ông ta muốn bắt chước thủ đoạn của Vũ Vương, luyện chế cửu đỉnh để trấn áp toàn bộ mặt đất Trung Hoa, không biết như thế nào ông ta luôn cảm giác Trái Đất cùng với Thương Long đại lục có quan hệ rất lớn, thậm chí tấm đại lục hỏng mất tương ứng của trái đất có thể là Nhân tộc tổ tiên của Thương Long đại lục, bởi vì nơi này lưu lại rất nhiểu truyền thuyết có thể tương thông cùng với Thương Long đại lục, Vũ Vương cửu đỉnh trấn thiên hạ là một truyền thuyết chân thực nhất.
Đáng tiếc mấy thứ này sớm đã mai một trong lịch sử Trung Hoa, ngoại trừ mấy trận pháp không trọn vẹn sâu trong lòng đất, thì chính là quan tài thủy tinh thần bí xuất hiện trong lăng mộ Tần Thủy Hoàng, tà vật thần bí dưới lòng đất Thánh điện của Giáo Hoàng Tây phương. Hai kiện đồ vật này Hùng Bá Thiên và Thiên đế Đại Tần đểu muốn làm rõ lai lịch, đến nay vẫn bị trấn áp ở chỗ sâu bên trong nội thế giới.
Sinh Mệnh chi tổ đưa ánh mắt nhìn về phía tiểu tử Lý Tôn, trên nét mặt hiện lên một chút khẩn trương.
- Hài tử này, con có thể cảm ứng được vị trí của huynh trưởng vả tỷ tỷ của con không? Bọn họ bị ta ném vào chỗ sâu trong hỗn độn, hiện tại không biết thế nào? Sinh Mệnh chi tổ tuy rằng thực lực mạnh mẽ, nhưng đối với phương diện cảm ứng cũng không am hiểu nhiều, hơi thở huyết mạch của một đôi song sinh thì không có cách nào thông qua hỗn độn khôn cùng mà cảm nhận được.
- Huynh trưởng cùng tỷ tỷ cũng không có chuyện gì, con cảm nhận được bọn họ mạnh mẽ hơn nhiều rồi, rất nhiều, chắc là ở chỗ sâu trong hỗn độn ấy bon họ đã lấy được thật lớn cơ duyên. Tiểu tử Lý Tôn kia sau một lúc cau mày cảm ứng cất tiếng nói.
Sinh Mệnh chi tổ nhẹ nhàng thở ra, hai tiểu hài tử đó không có việc gì là tốt rồi.
- Được rồi chúng ta quay về Nặc Á, cho dù con có là Chí Tôn trời sinh mà không có được hoàn cảnh tu luyện tốt thì cũng vô dụng. Tần Tuyết Linh cưng chiều ôm lấy đứa nhỏ theo Sinh Mệnh chi tổ phóng lên cao.
Trái Đất đối với các nàng tựa như là cuộc thám hiểm, hiện tại những điều nên biết cũng đã biết, không cần trì hoãn thời gian quá dài ở tại tấm hoang vu này. Nặc Á hiện tại có vài vị cường giả cấp Chí Tôn tồn tại, nếu những người này liên thủ, lấy vô số sinh linh bên trong Nặc Á làm căn cơ, chưa chắc không thể ở trong hỗn độn một lần nữa phát triển lớn mạnh.
Trên không đảo quốc Nhật Bản, Hùng Bá Thiên lăng không mà đứng, hai tròng mắt bao trùm toàn bộ đảo quốc, rất nhanh y tập trung vào một vị trí, trong nháy mắt vọt tới, đó là Đông Kinh, đô thành của Nhật Bản, mà nơi Hùng Bá Thiên đi đến chính là đền thờ Tĩnh Quốc, trung tâm tinh thần của Nhật Bản.
Trong chiến tranh Trung-Nhật, trong khoảng giữa của thế kỷ hai mươi mốt, Trung Quốc tuy rằng đánh bại Nhật Bản, nhưng bởi vì Liên bang Mỹ vẫn còn tồn tại, nên vẫn chưa đánh lên lãnh thổ Nhật Bản, đền thờ Tĩnh Quốc tuy rằng bị đạn đạo của Trung Hoa phá hư, nhưng trải qua mấy năm phát triển sớm đã trở thành một mảnh đất cổ xưa rồi.
Nhưng mà lịch sử lâu đời, phong cảnh phân biệt chỉ là mặt ngoài, ở bên dưới lòng đất, đền thờ Tĩnh Quốc được chia làm mấy tầng, mỗi tầng đều là những bộ môn bất đồng, tầng trên cùng là thuộc loại hơi thở Ninja còn lại, hiển nhiên chính phủ Nhật Bản đối với thực lực Ninja này cực kỳ coi trọng.
Hùng Bá Thiên ầm ầm ra tay, một quyền đánh nát đền thờ Tĩnh Quốc, sau đó dưới tác dụng của lực lượng khủng bố, kết cấu thủy tinh công nghiệp dưới mặt đất nổ tung và cuối cùng thì nhanh chóng đổ sụp xuống.
Nhưng mà cái ý tưởng một quyền giết hết mọi người trong tưởng tượng của Hùng Bá Thiên vẫn chưa thực hiện được, lực lượng của hắn phá hủy phần dưới lòng đất đến tầng thứ năm thì đã bị ngăn cản. Nhật Bản vốn là một quốc gia có tỷ lệ phát sinh địa chấn rất cao, hơn nữa diện tích quốc gia lại nhỏ hẹp, tỷ lệ sử dụng đất cực cao. Mà sau nhiều năm tình hình địa chấn nhiều lần phát sinh trong nước cũng khiến cho kiến trúc đặc sắc của Nhật Bản có năng lực kháng đòn rất mạnh. Có Liên bang Mỹ hiệp trợ, tuy rằng thực lực của Nhật Bản là một nước nhị lưu, nhưng so với các tiểu quốc gia khác lớn mạnh hơn rất nhiều.
- Di? Vậy mà lại dựa vào vật phàm tục để ngăn trở lực lượng của ta? Trên mặt Hùng Bá Thiên lộ ra một nụ cười lạnh lùng, đối với việc nhận thức văn minh khoa học kỹ thuật cũng có nhiều phần tâm tư, nhưng mà ý nghĩ của y sẽ không thay đổi. Thần niệm của y bao phủ toàn bộ quốc đảo, xâm nhập cả vào những con đường trong lòng đất, ở trong loại tình huống ấy, y thấy được rất nhiều nội tình đen tối mà Nhật Bản giấu sau ánh hào quang bên ngoài.
- Quả nhiên là một quốc gia ghê tởm, hủy diệt nó đi là đương nhiên. Thần niệm Hùng Bá Thiên đảo qua một khu làng chơi, thần sắc trên mặt âm trầm thêm vài phần, dù sao cũng là Nhân loại da vàng mắt đen, không có quyết tâm cứng rắn, chưa chắc đã có thể đưa ra quyết định diệt quốc.
Hùng Bá Thiên không hề nương tay, thực lực mạnh mẽ bộc phát ra, quyền mang đại sở khủng bố làm cho bốn đảo của Nhật Bản xuất hiên những cái khe chằng chịt, kiến trúc sụp xuống, nước biển tràn vào tàn sát bừa bãi. Điều làm cho người Nhật Bản hoảng sợ nhất là, bên dưới bốn đảo lớn vang lên tiếng gầm rú, đó là thềm lục địa chống đỡ bốn đảo của Nhật Bản đã sụp xuống, bốn đảo lớn của Nhật Bản đã mất đi lực chống đỡ, không phải là hoàn toàn vỡ vụn mà chính là chìm vào trong nước biển.
Ông.
Dân chúng Nhật Bản tuyệt vọng, đây là diệt thế, lực lượng con người căn bản là không thể chống cự, so với dân chúng Nhật Bản, những chính khách của chính phủ cùng với phú thương lại trầm ổn hơn, bọn họ đều có bốn người phi hành khí, thoát khỏi đại nạn diệt thế đang gia tăng.
Ngay tại thời điểm phi hành khí cất cánh, trên mặt Hùng Bá Thiên lộ ra một nụ cười lạnh, hư không giống như bện thành một tấm lưới vô hình lớn, những phi hành cất cánh giống như quân cờ trên vách tường gặp trời mưa rơi xuống, thậm chí rất nhiều cái còn va chạm mãnh liệt, trực tiếp phát ra những tiếng nổ lớn.
Từ đầu tới cuối sắc mặt Hùng Bá Thiên tràn đầy lạnh lẽo mỉm cười, mà ở dưới, vài trăm triệu dân cư bốn đảo của Nhật Bản đều bị hủy diệt, những quý tộc kia cùng với gia tộc cũng không thể chạy thoát, cuối cùng trở thành chiến quả của Hùng Bá Thiên.
Sóng thần bùng nổ, nhưng ở dưới sự điều khiển của Hùng Bá Thiên nó lại hóa thành sóng gió động trời thổi quét hướng về quốc gia Liên bang Mỹ. Quốc gia Liên bang Mỹ quá sợ hãi, bất chấp việc tra xét vì sao Nhật Bản biến mất, so với Nhật Bản, bọn họ càng lo lắng việc nước nhà mình sắp bị thảm họa sóng thần khủng bố ập đến.
Hùng Bá Thiên phóng lên cao, y muốn phóng về hướng Vực ngọai, đối với Trái Đất y đã không có nhiều hứng thú, giết hết Nhật Bản đối với y mà nói chẳng qua là tùy tay làm mà thôi.
Thủ đô Trái Đất.
Ở tại Trung Hoa, Tịch Trạch Bình thần sắc ngưng trọng nhìn tình huống phát sinh ở hải vực Thái Bình Dương hồi lâu, ngẩng đầu lên nhìn trời, trên mặt thần sắc cực kỳ rung động.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT