Lời nói của Lý Lân làm cho Long Hoàng sửng sốt, ngược lại trên gương mặt mơ hồ lộ ra một chút tươi cười.
- Tiểu tử ngươi rất không tồi, nhưng nữ nhân của Long tộc cũng không
phải dễ cưới được như vậy, huống chi còn là một Cự Long thượng cổ. Nếu
lão phu là ngươi, lúc này không phải là trông mong chờ ở chỗ này, mà là
chạy được bao xa thì hay bấy xa. Nếu không cái mạng nhỏ của ngươi thật
sự rất khó có thể giữ được.
Lời nói của Long Hoàng làm cho Lý Lân càng thêm mê muội.
- Long Hoàng tiền bối, lời này của ngài là có ý gì?
Long Hoàng nhìn đoàn ánh sáng màu trắng không ngừng phát ra rồng ngâm, thần sắc nghiêm túc nói:
- Tiểu tử, ngươi cũng đã biết cô ta là ai? Cô ta cũng không phải là Tổ
Long bình thường, cô ta là Tổ Long mạnh nhất trong lịch sử Long tộc.
Đương nhiên, những điều này đều không quan trọng, quan trọng nhất là cô
ta có một người yêu sâu sắc, vị người yêu đó không cần nói đến tiểu tử
ngươi, cho dù là Thánh Quân đại nhân nắm trong tay thiên địa cũng đắc
tội không nổi. Không thể không nói, lá gan của tiểu tử ngươi thật sự rất lớn, lại muốn lấy cô ta làm vợ, có thể đoán được, thời điểm Tổ Long đại nhân khôi phục trí nhớ chính là lúc ngươi tiểu chết. Ta thực đồng tình
sự si tình của ngươi, đáng tiếc loại si tình đó sẽ chỉ khiến ngươi mất
mạng.
Lời nói của Long Hoàng làm cho sắc mặt Lý Lân đại biến.
- Tiểu tử kia, nghe một lời khuyên của ta, vẫn nên đi mau đi!
Long Hoàng tràn đầy lòng tốt nói.
Sắc mặt Lý Lân lúc bình tĩnh lúc âm u, cuối cùng là thần sắc kiên định
lắc đầu. Trước khi chưa nhìn thấy Ngao Vô Tình bình an, vô luận như thế
nào hắn cũng sẽ không rời đi. Huống chi Lý Lân cũng chưa chắc tin tưởng
lời nói của Long Hoàng.
- Phụ thân đại nhân, trước khi có tâm tư khuyên nhủ người khác thì vẫn nên xử lý vấn đề của mình một chút đi!
Một thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng truyền đến. Ảo ảnh của Long Hoàng sửng sốt, quay đầu nhìn thánh nữ Long tộc bay tới.
- Nữ nhi thân ái của cha, lời này của con là có ý gì?
Long Hoàng khẽ cười nói.
Thần sắc trên mặt thánh nữ Long tộc có chút lạnh lùng, điều này làm cho Long Hoàng đại nhân có chút chẳng hiểu ra sao.
- Vừa rồi trong động Tổ Long có một Nhân loại xông vào.
Lời nói của thánh nữ Long tộc tới chỗ này liền đình chỉ.
- Ặc? Điều đó không có khả năng! Có phải con nhìn lầm rồi hay không?
Long Hoàng ngạc nhiên nói.
- Hừ, chuyện tốt mà phụ thân đại nhân làm còn không thừa nhận sao? Huyết mạch hoàng tộc Long tộc vốn đã không nhiều, mà theo con biết dưới phụ
thân, người kế thừa loại huyết mạch đó cũng chỉ có một mình con. Hiện
tại đột nhiên nhảy ra một nữ tử Nhân tộc kế thừa huyết mạch trực hệ
hoàng tộc, còn xâm nhập vào động Tổ Long, phụ thân đại nhân, có phải cha còn nợ con một lời giải thích hay không?
Thánh nữ Long tộc trầm giọng nói.
- Nhân tộc a, quả nhiên có thể kế thừa huyết mạch hoàng tộc Long tộc một cách hoàn mỹ chỉ có Nhân tộc. Nữ nhân đó ở nơi nào?
Trong mắt Long Hoàng hiện lên một chút cảm thán không tên.
- Nói như vậy nữ tử Nhân loại đó thực sự là nữ nhi của phụ thân đại nhân?
- Có lẽ vậy, con trước tiên lưu cô bé lại trong tộc, đợi chân thân ta trở về, sẽ xử lý.
Long Hoàng dường như cũng không muốn dây dưa trên vấn đề này, trực tiếp ra tay đưa nữ nhi qua biên giới thần giới.
Ngao grào ——!
Tiếng rồng ngâm vang lên, đoàn ánh sáng màu trắng ầm ầm co rút lại, cuối cùng hóa thành gần một trượng, khí tức màu trắng chậm rãi tiêu tán, lộ
ra thân ảnh yểu điệu bên trong.
- Vô Tình!
Lý Lân mừng rỡ, tuy rằng còn chưa thấy rõ dung mạo, nhưng thân hình khí chất đều là bộ dáng của Ngao Vô Tình.
- Nguy hiểm!
Sắc mặt Long Hoàng đại kinh, ầm ầm ra tay, kim quang bao phủ Lý Lân nháy mắt chuyển dời hắn đến phương xa.
- Ngươi dám ngăn ta?
Thanh âm lãnh khốc vang lên, đã tràn ngập sự uy nghiêm ở trên cao cao.
So sánh với nó, uy áp của Long Hoàng quả thực không đáng nói đến.
- Tổ Long đại nhân, vãn bối là Long Hoàng đương đại, tuyệt không dám
ngăn cản Tổ Long đại nhân làm việc, chỉ là Thánh Quân đại nhân đã thông
báo, Nhân tộc này không thể chết được.
Ảo ảnh của Long Hoàng cung kính nói.
- Thánh Quân, tên tuổi thật lớn! Tránh ra, nếu không ta ngay cả ngươi cũng giết!
Ngao Vô Tình lộ ra hình dáng lạnh lùng nói.
Trên mặt Long Hoàng lộ ra một nụ cười gượng, nhìn thần phù màu vàng
không có phản ứng kia, cuối cùng chỉ có thể bất đắc dĩ đẩy ra.
- Vô Tình, ngươi không phải Vô Tình, ngươi rốt cuộc là ai?
Lý Lân trầm giọng nói.
Hai tròng mắt Ngao Vô Tình lãnh khốc nhìn hắn, ầm ầm nâng tay, đánhvề
phía Lý Lân, nguyên khí thiên địa nháy mắt hội tụ thành một cánh tay
năng lượng, hung hăng vỗ xuống đỉnh đầu Lý Lân.
- Ngươi dám!
Một tiếng quát, một Thiên Thiên ngọc chưởng truyền đến từ phương xa,
trong lúc chỉ mành treo chuông cản lại cự chưởng của Ngao Vô Tình.
Đôi mắt Ngao Vô Tình càng lạnh, hai tròng mắt ngược lại nhìn về phía phương xa, một thân ảnh yểu điệu đang nhanh chóng đến.
Trên gương mặt của ảo ảnh Long Hoàng bên cạnh tràn đầy vẻ khiếp sợ, hiển nhiên không ngờ người tới lại có thể nhẹ nhàng tiếp được công kích của
Tổ Long đại nhân.
Thân ảnh màu lam gần như là trong chớp mắt xuất hiện trước mặt Lý Lân.
- Tuyết Linh?
Trên mặt Lý Lân tràn đầy vẻ kinh ngạc. Tần Tuyết Linh hiện tại rõ ràng
cho thấy cô đã khôi phục trí nhớ thượng cổ, Lý Lân không rõ lắm cô khôi
phục như thế nào. Nhưng mà sự xuất hiện của cô, lại thật sự cứu Lý Lân
một mạng.
- Phu quân, cô ta là ai? Vì sao giống Vô Tình tỷ tỷ như đúc?
Tần Tuyết Linh ngăn Lý Lân ở phía sau, trầm giọng nói.
- Cô ta là tổ long Long tộc, ta cũng không biết cô ta là ai, Vô Tình hẳn là bị cô ta đoạt xá.
Lý Lân trầm giọng nói. Hắn không tin Ngao Vô Tình sẽ ra tay với hắn.
Ngẫm lại trước đây Nguyên linh chiếm cứ thân thể Ngao Kim cũng là không
nhận người thân, Lý Lân đương nhiên cho rằng Ngao Vô Tình cũng là bị Tổ
Long thần bí chiếm cứ thân thể.
- Đoạt xá?
Tần Tuyết Linh nhăn lại mày, nửa ngày lắc đầu, nói:
- Không đúng, nàng ta không phải đoạt xá, luồng lực lượng này chắc là thân thể kiếp trước của Vô Tình tỷ tỷ.
- Kiếp trước của Vô Tình, vì sao không giống với nàng?
Sắc mặt Lý Lân vô cùng khó coi nói.
- Đương nhiên không giống, thức tỉnh của muội chỉ là trí nhớ mà không
phải ý thức, lấy đời này làm chủ đạo. Tình huống của Vô Tình tỷ tỷ chắc
là khi khôi phục trí nhớ ngay cả ý thức kiếp trước cũng thức tỉnh. Kiếp
trước của Vô Tình tỷ tỷ cường đại dị thường, ý chí của kiếp này đương
nhiên không phải đối thủ của kiếp trước, bởi vậy hiện tại bị áp chế ở
một bộ phận nào đó trong thân thể.
Tần Tuyết Linh trầm giọng nói.
Sắc mặt Lý Lân trở nên dị thường khó coi.
- Cô là ai, vì sao trên thân của cô có được khí tức thượng cổ?
Ngao Vô Tình mở miệng, trong thanh âm lạnh lùng làm cho mọi người nhíu mày.
- Ta thức tỉnh kiếp trước, nhưng ta vẫn là người kiếp này, không giống cô, cô bây giờ còn là Ngao Vô Tình sao?
Tần Tuyết Linh trầm giọng nói.
- Ta là Ngao Vô Tình, kiếp trước là vậy, kiếp này cũng vậy.
Ngao Vô Tình trầm giọng nói.
- Không, cô không phải, cô là long tổ Long tộc, cô không còn là Ngao Vô Tình nữa.
Tần Tuyết Linh trầm giọng nói.
- Mặc kệ cô nói cái gì, hôm nay ta phải giết hắn!
Mặt Ngao Vô Tình không chút thay đổi nói.
- Cô muốn giết chàng? Nhưng chàng là trượng phu của cô, hai người từng là vợ chồng đã bái thiên địa.
Tần Tuyết Linh tức giận nói.
- Hừ, một con kiến mà thôi.
Lời nói của Ngao Vô Tình cực kỳ lãnh khốc.
- Con kiến, thật sự là buồn cười, cô chẳng qua là kế thừa thực lực của
kiếp trước, có cái gì phải đắc ý. Người nam nhân này ngoại trừ là trượng phu của cô, chàng còn là nam nhân của ta, cho nên ta không thể nào để
cho cô thương tổn chàng.
Lời nói của Tần Tuyết Linh chẳng những làm cho trên mặt Ngao Vô Tình
hiện lên một chút sắc mặt giận dữ không dễ dàng phát giác. Ảo ảnh Long
Hoàng bên cạnh lại càng là thần sắc kính nể đầy mặt. Nhân tộc dám lấy nữ nhân Long tộc đã là quyết đoán bất phàm rồi, huống chi còn là tổ long
Long tộc chuyển thế. Quan trọng nhất là hắn còn có nữ nhân khác, thân
phận có vẻ cũng cực kỳ không đơn giản.
- Cho nên ta muốn giết hắn!
Lời nói của Ngao Vô Tình giống như gió lạnh rét đậm tháng chạp, lạnh như băng đến xương.
- Có ta ở đây, cô giết không được chàng!
Trên mặt Tần Tuyết Linh tràn đầy tự tin.
- Ta đây ngay cả ngươi cũng giết!
Ngao Vô Tình tức giận nói.
- Một khi đã như vậy, vậy cũng chỉ có đấu một hồi, chúng ta đi hỗn độn đại chiến, không cần phá hoại một phương thủy thổ này.
Tần Tuyết Linh trầm giọng nói.
Dứt lời, hai người thét dài một tiếng, phá vỡ hư không nhảy vào bên
trong hỗn độn vô biên. Thực lực mọi người không đủ, đương nhiên nhìn
không rõ tình huống trong đó.
Nơi phế tích Thánh sơn chỉ còn lại một mình Lý Lân với sắc mặt lúc sáng lúc tối.
Ảo ảnh Long Hoàng ngẩng đầu nhìn lôi kiếp quay cuồng trên bầu trời, trầm giọng nói:
- Tổ long đại nhân đã thức tỉnh, các ngươi vẫn nên thối lui đi!
Lôi đình rống giận, dường như hoàn toàn nổi giận. Đối với điều này ảo
ảnh Long Hoàng chỉ cười lạnh đầy mặt. Nửa ngày, lôi điện hình người ầm
ầm nổ vỡ, tái hiện hóa thành tia chớp vô cùng nhập vào trong mây.
Lý Lân ở phía dưới đột nhiên phát ra một tiếng thét dài, cả người xông
lên trời, nháy mắt đột phá sự bảo hộ của phù triện màu vàng, nhảy vào
trong lôi đình vô biên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT