Bát công chúa trợn mắt một cái, lại có chút khiếp sợ nhìn về phía Lý Lân. Tuy tiểu công chúa ham chơi phá phách, nhưng kiến thức thật sự bất phàm, dù sao cũng là công chúa một hoàng triều siêu cấp, từ nhỏ đã tiếp xúc với giáo dục thì người thường không thể sánh được. Ngao Vô Không là thiên tài Long tộc cũng không cảm ứng được Ảnh Tử tồn tại, vậy mà Lý Lân lại có thể cảm ứng được, một cái liếc mắt vừa nãy đã chứng minh điều này. Điều này cũng nói rõ, đúng như lời của Ngao Vô Không, Lý Lân còn che dấu thực lực.
- Được rồi!
Lý Lân hít sâu một hơi, vẻ suy yếu trên mặt lập tức biến mất.
- Ngươi làm gì thế?
Bát công chúa vội vàng tiến tới hỏi.
- Mời vị Võ Tôn kia xuất hiện đi! Kế hoạch lần này không có y thì chúng ta không thể thực hiện được!
Lý Lân nói với Bát công chúa.
Bát công chúa quệt mồm, vốn còn muốn cự tuyệt, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu.
Ảnh Tử liền từ trong hư xuất hiện sau lưng Ngao Vô Không, vẻ bệnh tật kia dọa cho Ngao Vô Không hét lên một cái rồi bật chạy ra xa.
- Rồng mẹ ở trên, cái tên biến thái kia tới đây lúc nào, con mẹ nó còn đứng sau lưng Long đại gia ta, hù chết rồng rồi!
Ngao Vô Không bị cao thủ Võ Tôn một tay này bắt giữ tại trong phủ Cửu hoàng tử, khí tức âm lãnh kia, dù là qua vạn năm, Ngao Vô Không vẫn có thể cảm ứng rõ ràng.
- Tiền bối, không biết tiền bối hiện tại là Võ Tôn mấy phẩm?
Lý Lân cung kính nói.
- Thất phẩm!
Giọng nói mang theo khàn khàn dọa cho người ta sợ chết khiếp.
- Vậy không biết hai vị Võ Tôn bên trong diễn võ trường có thực lực thế nào?
Lý Lân lại hỏi tiếp, nhưng trong mắt đã lộ ra vui mừng, Võ Tôn thất phẩm, tuyệt đối là cao thủ siêu cấp. Người như vậy mà chỉ là thị vệ, vậy thì chủ nhân Bích Lạc Hoàng mạnh bao nhiêu đây?
- Lục phẩm đỉnh phong!
Ảnh Tử nói giọng vẫn khàn khàn như trước, giống như là không mang theo bất cứ cảm tình gì, nhưng đối với Lý Lân thì những lời này đã quá đủ rồi.
- Vậy cũng có thể nói, tiền bối có thể thoải mái áp chế bọn họ?
Lý Lân tiếp tục hỏi.
- Ta là phế nhân, hiện tại chỉ là bảo vệ công chúa!
Ảnh Tử không trả lời thẳng vấn đề của Lý Lân, nhưng Lý Lân đã nhận được đáp án mình cần, Ảnh Tử không thể hoàn toàn áp chế hai người kia, nhưng dưới sự bảo vệ của y, hai người kia muốn thương tổn Bát công chúa cũng không được.
- Vãn bối muốn mời tiền bối chủ trì một cái đại trận! Trận pháp này không có bất kỳ lực công kích nào, chỉ có thể cảm ứng được bất kỳ kẻ nào tới tra xét!
Lý Lân cung kính nói.
- Là trận pháp ngươi vừa vẽ kia đó à? Có thể dung nhập vào hư không mà không làm tiêu hao năng lượng, thật là không đơn giản, bên trong hẳn là có ẩn chứa khí tức của bản nguyên không gian.
Ảnh Tử mở miệng nói.
- Không sai! Tiền bối quả nhiên tinh mắt, chỉ cần tiền bối chủ trì, kế hoạch của chúng ta liền không còn sơ sót!
Lý Lân trầm giọng nói.
Ảnh Tử cũng không có đáp ứng, mà nhìn về phía Bát công chúa. Chức trách của y là bảo vệ Bát công chúa, không phải chờ đợi Lý Lân sai khiến.
- Ảnh Tử thúc thúc, ngài giúp Lý Lân một lần a!
Tiểu công chúa nói, sau đó lại xoay người nói với Lý Lân:
- Tiền của ngươi, ta muốn bảy phần!
- Cho ngươi hết cũng có thể!
Lý Lân nói thẳng.
- Không cần, ta muốn bảy phần, lấy nhiều hơn, ta sợ không yên lòng!
Tuy Bát công chúa có tham tiền, nhưng cũng không phải kẻ ngốc, nàng còn là nữ tử hoàng gia, đối với quyền mưu cũng có chút hiểu biết. Nàng hiểu được Lý Lân cần cao thủ Võ Tôn tham dự thì chắc không phải là chuyện nhỏ, độc chiếm tất sẽ không có kết quả tốt.
Trong mắt Lý Lân lộ vẻ kinh ngạc, cũng coi trọng Bát công chúa thêm vài phần.
Có Ảnh Tử ở đây, Ngao Vô Không căn bản không dám đi tới gần.
- Ta cần phải làm gì?
Bát công chúa nóng lòng muốn làm nói.
- Ngươi cứ ở tại phủ đệ của ta, làm ra bộ dạng ta đang bế quan, Sắc Long, ngươi phân ra một phân thân đi cùng công chúa!
Lý Lân trầm giọng nói.
- Phân thân? Phân thân đại pháp của Long đại gia chính là không thể phân biệt thật giả, nhưng ngươi có thể làm ra một phân thân đủ mê hoặc mọi người sao?
Ngao Vô Không tò mò hỏi.
- Chuyện này không cần ngươi quan tâm, ngươi chỉ cần dựa theo lời ta mà làm là được!
Lý Lân trầm giọng nói.
Ðối với tính toán của Lý Lân, Ngao Vô Không và Bát công chúa không hề rõ ràng, chẳng qua nhìn hắn thề thốt rõ ràng, tạm thời chỉ có thể tin tuởng.
Tiểu công chúa không cần dạy cũng biết diễn kịch, căn bản không cần Lý Lân lo lắng. Về phần phân thân của Ngao Vô Không, theo yêu cầu của Lý Lân, phân thân chẳng qua tốt mã dẻ cùi, căn bản không ảnh huởng dến thực lực bản thể của Ngao Vô Không.
- Tiếp theo phải làm gì?
Ngao Vô Không trầm giọng nói. Hành vi của Lý Lân làm sao cũng thấy giống che đậy tai mắt nguời khác, nhưng là muốn che mắt ai thì không thể xác định.
- Ngươi lập tức ra cửa Hắc Sơn ở ngoài thành đợi, cố hết sức thay đổi tuớng mạo hình dạng, chỉ cần có nguời từ bên trong đi ra, bất kể là ai, dù trả giá thế nào cũng phải đánh hắn đi vào cho ta.
Lý Lân trầm giọng nói.
- Hắc Sơn? Ðó không phải là một tuyệt cốc bỏ đi ngoài thành Trung Châu sao! Chim còn không thèm ỉa thì làm sao có người tới, ngươi không lầm đấy chứ?
Ngao Vô Không khó hiểu hỏi.
- Những chuyện khác ngươi không cần để ý. Ta cũng không rõ mọi chuyện sẽ lớn đến đâu, nhưng tuyệt đối sẽ không nhỏ. Nếu ngươi để một ngừời chạy ra, vậy chúng ta cũng không cần ở lại Trung Châu nữa rồi.
Lý Lân trầm giọng nói.
- Nghiêm trọng như vậy?
Nhìn Lý Lân nghiêm túc, vẻ mặt Ngao Vô Không cũng bất giác ngưng trọng hẳn lên. Gật đầu với Lý Lân, quay người rời di.
Lý Lân thì đi dến một gian phòng trong nội viện ngồi xuống, nhìn Bát công chúa đầu đầy hắc tuyến.
- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Phân thân của Ngao Vô Không khó hiểu hỏi.
- Bế quan!
Lý Lân dứt khoát nói, sau đó nhắm mắt, giống nhu lão tăng nhập định vậy.
- Bế quan?
Bát công chúa đen mặt, Lý Lân bố trí nhiều như vậy, vừa phân thân vừa diễn kịch lại là vì bế quan.
- Không được quấy rầy, cho dù là trời sập các ngươi cũng không được để người khác tiến tới!
Lý Lân trầm giọng. Sau dó cả nguời vẫn không nhúc nhích, giống nhu hoàn toàn im lặng.
- Ta giết, ngươi giằng co thời gian dài như vậy chính vì không để chúng ta quấy rầy ngươi bế quan?
Phân thân của Ngao Vô Không tức giận. Phải biết sử dụng Phân Thân Ðại Pháp của Long tộc cực kỳ hao tổn nguyên khí, không đến mức vạn bất đắc dĩ, Ngao Vô Không sẽ không sử dụng, không ngờ lại bị Lý Lân lừa dùng. Còn phân ra một cái phân thân vô dụng như vậy, bản thân còn bị Lý Lân lừa đến đóng ở cái cửa Hắc Sơn gì đó.
Lý Lân im hơi lặng tiếng, duờng như đã không còn là người sống, mà là một cái cọc gỗ đã tồn tại vô số năm.
Ngao Vô Không tức giận vô cùng, không nhịn được muốn tát hắn một cái.
- Dừng tay, tình hình có phần khác lạ. Khí tức của Lý Lân thực lạ?
Bát công chúa ngăn Ngao Vô Không lại, dù sao nàng cững là nữ hài, tâm tư tinh tế hơn Ngao Vô Không nhiều.
- Công chúa, đại bộ phận thần hồn của tiểu tử này đã rời khỏi thân thể rồi.
Ảnh Tử xuất hiện sau lưng Bát công chúa trầm giọng nói.
- Cái gì? Thần hồn ly thể, Lý Lân hắn điên rồi sao?
Bát công chúa bị dọa giật mình. Tu vi võ đạo đến cấp Võ Hoàng, thần hồn đã có thể hóa thành thực thể, chẳng qua giai đoạn này thần hồn còn tương đối yếu đuối, còn kém xa phòng hộ của thân thể. Vì thế chiến đấu cấp Võ Hoàng cũng thể hiện nhiều trên quyết đấu thân thể, chiến đấu thần thức rất ít.
- Hắn lúc này không thể bị quấy nhiễu, chúng ta rút lui thôi!
Ảnh Tử mở miệng nói.
Trên mặt Bát công chúa hiện lên vẻ suy tư, tiếp đó mang theo phân thân Ngao Vô Không rời khỏi gian phòng Lý Lân bế quan.
Truớc cửa Hắc Sơn, cách thành Trung Châu trăm dặm, Ngao Vô Không cẩn thận ẩn giấu thân hình, hắn không rõ Lý Lân vì sao lại để hắn canh gác cửa ra tòa tuyệt cốc này, hơn nữa còn đề phòng người từ bên trong đi ra. Thế nhưng hắn đã dùng thần thức dò xét, bên trong đừng nói là người, ngay cả một vật có hơi thở cũng không có.
Nhưng vì kiêng kỵ Lý Lân, Ngao Vô Không cũng thay đổi hoàn toàn diện mạo khí tức bản thân, về phần giống ai, đối với Ngao Vô Không từng du lịch qua chu thiên vạn giới thì không là gì cả.
Chỉ thấy hiện giờ Ngao Vô Không tướng mạo hung hãn, khí chất lãnh khốc, một thanh trườngđao xuất hiện trong tay, đao mang rất có khí thế của tuyệt thế đao khách.
- Hà hà, tuy rằng không biết Lý Lân muốn tính kế ai, nhưng bản lĩnh lớn nhất của Long đại gia các ngươi còn chưa thấy qua đâu! Vốn muốn dùng bản lĩnh này để hại Lý Lân, hiện giờ xem ra tính kế tên thằn lằn Cuồng Ðịa kia là hay nhất. Sinh Tử Đao chó má gì, bọn thằn lằn kia đều là một lũ quỷ đáng ghét lỗ mũi ngẩng lên trời.
Lần trước Ngao Vô Không đột phá, Cuồng Ðịa sinh ra sát tâm với hắn, Ngao Vô Không có thù tất báo, sớm đã muốn báo thù hắn, hiện giờ chính là lúc thích hợp nhất.
Trong diễn võ trường Thương Thiên, hai lão già Mộc Căn Sinh và Cuồng Bất Vọng cuối cùng cũng dộng thủ rồi, cả diễn võ trường dường như bị hai loại khí tức chia làm hai nửa, một loại lục ý ngang nhiên, tràn đầy sinh cơ. Một loại khác lại là từng trận âm phong hủy diệt, hai cỗ khí tức tương phản cực đoan lại trực tiếp va chạm.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT