- Hừ, suối sinh mệnh là thánh vật của tộc ta, ngươi không có tư cách dùng nó, lập tức giao ra đây, ta có thể tha chết cho ngươi.

Người thanh niên tức giận nói.

- Hừ, không có khả năng.

Trên sắc mặt Lý Lân cũng hiện lên một chút giận dữ, cái người Tinh Linh tộc này, một cái túi da trắng dài thật không ngờ lại đần độn.

- Ngươi…

- Nhị vị bớt giận, Mộc tiên sinh cũng không cần chấp nhất một giọt suối sinh mạng, hiện tại cứu Tinh Linh thánh nữ mới là việc quan trọng nhất.

Trần Thanh Tùng cất tiếng nói, gã thật sự lo lắng, nếu vào thời điểm này hai người đánh nhau hơi thở tiết lộ, chỉ có mình là xúi quẩy.

- Hừ, ngươi không biết người tộc Đọa Thiên sứ am hiểu nhất chính là ẩn nấp hành tích, nếu có một giọt suối nguồn sinh mạng là ta có thể lấy bí pháp tộc Tinh Linh mà tra xét thiên địa, việc tìm ra gã sẽ là không thành vấn đề.

Mộc tiên sinh tộc Tinh Linh có chút lo lắng nói, thánh nữ còn trẻ không biết, rơi vào trong tay địch vô cùng nguy hiểm, y phải lấy tốc độ nhanh nhất để tìm cho được nàng.

- Ta đã nói rồi, nước suối sinh mạng ta đã sử dụng hết, hiện tại không có, về phần tìm kiếm A Lý Lộ Tây Pháp, ngươi không nói ta cũng sẽ đi.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Ngươi biết làm như thế nào để tìm được gã.

Nét mặt Mộc tiên sinh nóng nảy, vội vàng hỏi.

- Ta và gã đã ước định trong hai tháng làm một khoản giao dịch, đối tượng giao dịch chính là thánh nữ Tinh Linh tộc cùng với suối n sinh mạng.

Lý Lân cũng không che dấu, cái tên Mộc tiên sinh của Tinh Linh tộc này, tuy rằng tính tình thì vội vàng xao động như vậy, nhưng mà thực lực cũng rất mạnh, hơn nữa trước sau Lý Lân vẫn nhớ rõ lời nói của A Lý Lộ Tây Pháp, người thứ hai của tộc Tinh Linh chính là cao thủ Võ Tôn, người như vậy thực sự là Lý Lân không thể trêu vào.

- Thật ư? Vậy gã bây giờ đang ở đâu, thánh nữ điện hạ có an toàn không?

Mộc tiên sinh lo lắng hỏi.

- Cái tên A Lý Lộ Tây Pháp kia tuy rằng tà khí cuồn cuộn, nhưng gã cũng không phải là hạng người vùi hoa dập liễu, ta nghĩ rằng Tinh Linh thánh nữ vẫn an toàn, tuy nhiên nếu như sau hai tháng mà không tiến hành giao dịch, thánh nữ của các ngươi có còn an toàn không ta cũng không dám cam đoan.

Lý Lân lắc đầu nói.

- Gã muốn điều kiện gì?

Mộc tiên sinh từ từ tỉnh táo lại, dù sao thì y cũng là cao thủ cấp Võ Tôn , tố chất tâm lý vẫn phải có.

- Công chúa Thiên Sứ tộc Diệp Phần Na, một người đổi một người.

- Cái gì, công chúa Thiên Sứ tộc, tên A Lý Lộ Tây Pháp này muốn làm gì?

Mộc tiên sinh lập tức nhảy dựng lên có chút nóng nảy nói.

- Ta đây làm sao mà biết được, điều kiện này là đối phương nói ra, trước đây ta cũng không định làm chuyện này. Hiện nay ngươi đến đây ta liền có thể hiểu được kế hoạch của A Lý Lộ Tây Pháp, y cho ta một giọt suối sinh mạng này chẳng qua là để hút dẫn ngươi lại đây, bằng vào lực lượng của ta, ta khẳng định, chính mình không có khả năng cướp được công chúa Thiên sứ tộc, nhưng là liên hợp với ngươi, lực lượng ta và ngươi thì có phần lớn nắm chắc, Mộc tiên sinh, thực lực của ngươi mạnh, tiếp theo làm như thế nào cứ theo chủ ý của ngươi.

Lý Lân trầm giọng nói.

- Ta quyết định, con mẹ nó, ta biết làm sao? Cướp công chúa Diệp Phần Na chính là khai chiến cùng với Thiên Sứ tộc, Tinh Linh tộc của chúng ta dù có không sợ chiến, nhưng lại không nghĩ đi vô duyên vô cớ khai chiến với Thiên Sứ tộc, không được, nhất định phải có biện pháp khác.

Mộc tiên sinh lo lắng dựt tóc của mình, Lý Lân nhìn thấy như vậy cũng không nói gì, người này ngoại trừ thực lực mạnh mẽ ra, về phương diện ý nghĩ thì thật là vô cùng cổ hủ, chả trách A Lý Lộ Tây Pháp xa tới vạn dặm tìm đến chính mình. Nghĩ lại thời điểm mình đi tìm người Tinh Linh tộc, A Lý Lộ Tây Pháp cũng đã tính kỹ hết tiền căn hậu quả, Lý Lân cảm thấy vô cùng hoảng sợ và lại càng kiêng kỵ A Lý Lộ Tây Pháp sâu hơn, đây là một người lòng dạ sâu như biển lại thêm cực kỳ tự phụ và thông minh.

- Hai vị, có phải là các vị đang bàn bạc việc đem công chúa Thiên Sứ tộc đến để trao đổi, nhưng mà bây giờ thì ai biết công chúa Thiên Sứ tộc đang ở nơi nào?

Trần Thanh Tùng lười biếng tò mò hỏi.

Lý Lân nhìn gã một cái trầm giọng nói:

- Mộc tiên sinh, ngươi với nhị công tử họ Trần quan hệ như thế nào, ngươi xác định là câu chuyện của ngươi và ta, gã có nghe cũng không có vấn đề gì chứ?

Trần Thanh Tùng bĩu môi khinh thường nói:

- Cái chuyện chó má như vậy mà còn che dấu cái gì, ngươi cho là nhị công tử ta thích xen vào à.

Mộc tiên sinh không một chút suy nghĩ nói:

- Gã là một người bạn lâu năm của ta, rất đáng tín nhiệm.

- Tộc Tinh Linh các ngươi không phải là đã ngàn năm không xuất thế sao? Tại sao lại có bạn lâu năm ở Thương Long đại lục.

Lý Lân kinh ngạc nói.

- Ngươi có phải là ngu ngốc không đấy, đây là người bạn cũ của ta, chúng ta đã nhận nhau từ ba nghìn năm trước.

Mộc tiên sinh liếc tròng mắt trắng dã nói.

Trong đầu Lý Lân cả một màu đen kịt, trong lòng hắn không ngừng suy nghĩ, chẳng lẽ cùng tiếp xúc với người ngu ngốc, mình cũng đã biến thành người ngu ngốc rồi sao? Bị bộ dạng trẻtuổi quá mức của Mộc tiên sinh làm cho hồ đồ , đã quên hắn là một lão quái vật đã sống không biết bao nhiêu năm.

- Hắc hắc, Lý huynh, Mộc tiên sinh tính tình không tốt lắm, ngươi thông cảm nhé.

Trần Thanh Tùng cực kỳ thiếu thành ý nói. Ngay cả hàm ý trêu tức bên trong những lời không nói ra kia Mộc tiên sinh cũng đều hiểu được.

Lý Lân gật gật đầu, sắc mặt lộ ra vẻ đứng đắn nói:

- Nhưng ta có thể giúp ngươi tìm được A Lý Lộ Tây Pháp, trong khoảng thời gian này ngươi có thể ở chỗ này của ta.

- Lý huynh thật giỏi tính toán, huynh là muốn đi tìm cho mình một chỗ dựa phải không?

Trần Thanh Tùng bộ dạng cực kỳ đáng đánh đòn nói.

- Chẳng lẽ ngươi dám đưa y về Trần gia của các ngươi?

Lý Lân không hề xúc động, mặc dù hắn không hiểu biết nhiểu lắm về Trần Thanh Tùng, nhưng chỉ cần qua một khắc gặp mặt này, Lý Lân có thể biết ngay rằng, Trần Thanh Tùng hoàn toàn không phải không chịu nổi giống như là trên phố đã đồn đại. Tên này tuy rằng có dùng bí pháp che dấu thực lực, nhưng thần thức của Lý Lân vốn là linh mẫn khác hẳn so với người thường, đối với những sự vật không tầm thường, hắn có sức quan sát mạnh thấy rất rõ, hơn nữa còn nhận được sự thừa nhận của Mộc tiên sinh, đây tuyệt đối không phải là do quần áo lụa là mà có thể có được. Tổng hợp lại những thứ này, Lý Lân không khó phán đoán, Trần Thanh Tùng làm như thế chẳng qua chỉ là ẩn dấu, về phần mục đích của gã ẩn dấu để làm gì, Lý Lân không có hứng thú biết.

Trần Thanh Tùng nghẹn họng, nếu gã đem Mộc tiên sinh về Trần gia, thì chỉ cần không đầy một giờ là đại ca của gã có thể điều tra ra thân phận của Mộc tiên sinh. Vậy thì tất cả cố gắng mấy năm nay của mình đều uổng phí. Trần Thanh Tùng không thể ngờ là một người thông minh, khi Mộc tiên sinh nói cho gã biết trên người Lý Lân có hơi thở suối sinh mạng thì không một chút do dự đã tìm tới tận cửa Lý Lân. Về phần tại sao hai người lại không nghi ngờ Lý Lân cướp Tinh Linh thánh nữ, tự nhiên đó là thông qua hệ thống tình báo của Trần gia. Là một đại gia tộc gần với hoàng gia ở đế đô, năng lực tình báo của Trần gia có thể nói là tuyệt đối khủng bố, mà Lý Lân căn bản là nội trong hai tháng này đều chưa từng rời đi ra khỏi đế đô, tự nhiên cũng không có khả năng đi cướp thánh nữ tộc Tinh Linh, duy nhất trên người hắn có hơi thở này, đã giải thích hắn có tiếp xúc với người đã cướp Tinh Linh thánh nữ.

- Tiểu tử, ta có thể ở lại nơi này, nhưng mà ngươi có thật sự nắm chắc, có thể cứu được Tinh Linh thánh nữ hay không?

Mộc tiên sinh cũng không kiên nhẫn nói, y cũng biết được rằng, trí tuệ của bản thân mình cũng không cao lắm. Lần này cùng thánh nữ đi ra ngoài y đã vạn phần cẩn thận, ai biết đâu là vẫn trúng kế của kẻ xấu khiến cho thánh nữ bị cướp đi, chỉ nghĩ tới việc vì mình mà hiện nay thánh nữ phải thân giam hãm trong nhà tù, Mộc tiên sinh liền tự trách mình đáng chết.

- Mười phần nắm chắc thì không dám nói, nhưng cũng nắm chắc tới bảy tám phần.

Lý Lân tự tin nói.

- Trần tiểu tử, ngươi cho rằng có thể tin tưởng người này không?

Mộc tiên sinh tự biết mình, nên y hỏi ý kiến người thông minh hơn.

- Trước mắt cứ chờ xem, đây là phương pháp nhanh nhất mà tiên sinh có thể bắt được người của tộc Đọa Thiên Sứ.

Trần Thanh Tùng gật gật đầu, sau khi từ miệng Mộc tiên sinh biết được đối phương lanh lẹ gọn gàng, Trần Thanh Tùng đại để có thể đoán được Lý Lânnày cũng có thể là đối phương cố ý bố trí ra, chẳng qua là tình báo luôn luôn có tin không tốt. Nếu hai người thật sự bắt được công chúa tộc Thiên Sứ, A Lý Lộ Tây Pháp nhất định sẽ lộ diện, gã đã mất nhiều tâm tư như vậy không có khả năng chỉ vì để trêu chọc Mộc tiên sinh, mặc dù là Mộc tiên sinh có là cao thủ Võ Tôn thì cũng không có tư cách này.

Mộc tiên sinh gật gật đầu nói với Lý Lân:

- Ta có thể làm theo ngươi, nhưng ngươi nhất định phải cứu được thánh nữ ra.

- Có thể, nhưng mà ta cần suối nguồn sinh mạng để cứu người, chỉ cần Tinh Linh tộc các ngươi đồng ý dùng suối nguồn sinh mạng cứu thân nhân của ta, ta tự nhiên sẽ toàn lực đáp ứng.

Lý Lân nói ra điều kiện của mình, nếu đối phương không đáp ứng hắn cũng sẽ tuyệt đối không nhúng tay, dù sao không có người nào thích bị tính kế. Nếu không phải vì nước suối nguồn sinh mạng, Lý Lân hoàn toàn không muốn xen vào sự việc của tộc Thiên Sứ và tộc Đọa Thiên Sứ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play