Hóa thân thành Ma Vương, Lý Lân bắt đầu phát động công kích với hình nhân lôi đình, không có kiếm khí tung hoành, cũng không có đao khí phá không, cả người vung quyền, lấy phương thức chiến đấu trực tiếp nhất, mãnh liệt, máu tanh nhất xông tới.
Ầm ầm ầm!
Nắm tay ẩn chứa ma khí vô tận nện lên trường thương lôi điện của hình nhân lôi đình, lôi thương vô kiến bất tồi bị quyền này đánh đến biến hình.
Vù một tiếng, Lý Lân lấn đến gần, một ngụm cắn lấy đầu vai của hình nhân lôi đình. Hình nhân lôi đình xoay người đá bay Lý Lân ra ngoài.
- Ha ha, tinh hoa lôi đình! Quả nhiên là đồ tốt này, đây chính là vật đại bổ a!
Lý Lân cuồng tiếu hộc máu mà bay. Thấp thoáng dưới ma khí, Huyền Vũ Khải phát ra một cỗ dao động quỷ dị, giảm đi phần lớn lực đạo. Nhưng mà Lý Lân hành động điên cuồng quyết tuyệt như vậy khiến mọi người đang xem cuộc chiến khiếp sợ không thôi.
Xa xa, Gia Cát Thừa Phong đều có chút không xác định, thì thào lẩm bẩm:
- Nhập ma rồi?
- Không đến, chỉ là ma khí đem bản tính thị huyết trong cơ thể dẫn ra, người này, thiên tính không kiêng nể gì, xen vào giữa chính tà, có thể nói một nửa là thần, một nửa là ma. Thừa Phong, ngươi lựa chọn người như vậy, tương lai chỉ có hai loại kết quả, nếu không đi đến đỉnh cao nhất thì sẽ bị dẫn vào vực sâu vạn trượng.
Bạch Phát lão giả trầm giọng nói.
- Không sai, Thừa Phong, nội ngoại viện của Thần Ma học viện vốn là một thể, ngươi cần gì bởi vì tranh giành mà chia rẽ Thần Ma học viện.
Gia Cát Ngự Phong mở miệng nói.
- Câm miệng, trong miệng ngươi cũng chỉ có cao thủ nội viện, ngươi có từng thật tình tiếp nhận phần lớn đệ tử lão sư ngoại viện, bọn họ cũng là một phần của Thần Ma học viện, không thể vì đại kiếp nạn đến liền bị bỏ qua. Gia Cát Thừa Phong ta làm viện trưởng ngoại viện, tình nguyện chết cũng không làm ra việc này.
Gia Cát Thừa Phong trầm giọng quát. Nội viện cùng ngoại viện mâu thuẫn ngoại trừ do quan niệm dạy học còn do thái độ khi gặp phải kiếp nạn. Gia Cát Ngự Phong cho rằng chỉ cần bảo trụ đệ tử tinh anh cùng cao thủ tiềm lực, Thần Ma học viện có thể trường tồn muôn đời. Mà Gia Cát Thừa Phong lại muốn cố gắng hết sức có thể bảo vệ các đệ tử, chỉ cần là một phần tử của Thần Ma học viện, Thần Ma học viện sẽ toàn lực bảo hộ. Loại phương thức thứ nhất mục tiêu nhỏ, tiến hành chắc chắn ổn thỏa hơn, loại thứ hai thì cực kỳ khó khăn. Có thể làm cho Thần Ma học viện lịch sử mười mấy vạn năm cũng không bảo trụ truyền thừa, nguy cơ của thiên địa đại kiếp nạn lần này có thể thấy được một chút.
- Được rồi, thiên địa đại kiếp nạn chưa từng tới, không thể đoán trước, cứ dựa theo ý tưởng của Thừa Phong làm đi! Ngự Phong, thiên phú của ngươi mạnh hơn Thừa Phong, tính tình cũng trầm ổn hơn, nhưng ở phương diện làm người, người vẫn thiếu một chút tình người. Thần Ma học viện chúng ta từ trước tới giờ đều là đi theo con đường hữu tình, không làm trái với lương tâm.
Bạch Phát lão giả giáo dục.
- Dạ. Đệ tử cẩn tuân chỉ bảo!
Gia Cát Ngự Phong cung kính nói.
Ba người đối thoại thông qua bí pháp, bởi vậy vài tên thanh niên siêu cấp cao thủ chung quanh căn bản là không nghe được, trong đó có cả thần nữ Trúc Văn Thiến, nhìn Lý Lân điên cuồng công kích hình nhân lôi đình, sắc mặt đều cực kỳ ngưng trọng.
Ma đầu thị huyết, chiến thần bất khuất. Hai loại khí chất hoàn toàn tương phản đã làm cho Lý Lân tràn ngập khí tức bá đạo.
- Ngao! Lão tử làm sao lại xui xẻo như vậy!
Một tiếng bi phẫn tột đỉnh truyền đến. Một con thần long màu xanh, cả người bị xiềng xích màu vàng trói buộc đột nhiên từ trong biển lôi đình vô biên lao ra, cũng gầm thét vọt tới chỗ Lý Lân.
Nếu đã bị thiên kiếp khóa mục tiêu, Ngao Vô Không cũng hiểu là không thể trốn được. Cũng không biết xiềng xích trói buộc mình rốt cuộc là cái quỷ gì, lấy bản lĩnh cường hãn nhất của hắn cũng không thể giãy thoát, xiềng xích màu vàng giống như có linh tính, y càng giãy nó trói càng trói càng nhanh. Nhưng lôi kiếp chính là không thèm để ý ngươi có bị trói hay không, nó chỉ quan tâm đến cảnh giới võ đạo của sinh linh dưới thiên kiếp mà đánh xuống lôi kiếp. Võ Hoàng bát phẩm như Ngao Vô Không dĩ nhiên trở thành đối tượng bị thiên khiếp đánh một trận. Điều may mắn duy nhất của y là, thiên kiếp hình người khủng bố có chút ý thức, ở thời điểm ngưng tụ lúc ban đầu liền khóa vào Lý Lân, nếu không lần lôi kiếp này sẽ có tám phần lực lượng sẽ rơi xuống đầu của hắn. Ai bảo cảnh giới võ đạo của Lý Lân thua xa hắn đâu.
Phốc một tiếng, trước ngực Lý Lân đã trúng một cước, bên trong lôi điện bắn ra bốn phía, trong ngực cũng lõm xuống.
Wow!!!!
Phun ra một ngụm máu tươi, Lý Lân chằng những không suy yếu, ngược lại càng trở nên điên cuồng. Ở trong tay có một đoạn cánh tay do tinh hoa lôi đình ngưng tụ thành, chính là do Lý Lân bất chấp trọng thương xé ra từ hình nhân lôi đình.
Phốc!
Lý Lân đem cánh tay lôi đình nuốt vào, uể oải giảm đi, khí thế lại tăng vọt, trên ma khí màu đen cũng lây dính một chút lôi đình lực.
- Trời ạ! Tiểu tử ngươi điên rồi sao?
Ngao Vô Không xông lại thì bị một màn này dọa run run, cái mặt rồng màu xanh trực tiếp tái mét rồi. Chưa từng nghe nói có người nuốt sống tam cửu lôi kiếp trong hình nhân lôi đình, nhưng hôm nay thấy được sự việc đang diễn ra trước mắt đã vượt khỏi nhận thức của y.
Lý Lân bỗng quay đầu nhìn về phía y, ánh mắt kia làm cho Ngao Vô Không rùng mình. Kia căn bản không phải là ánh mắt nhìn người, mà là ánh mắt hưng phấn khi nhìn thấy đồ ăn mỹ vị của riêng mình.
- Long mẹ trên cao, ngươi rốt cuộc là quái vật gì!
Ngao Vô Không chột dạ, lòng tràn đầy ý muốn chạy trốn, y hạ quyết tâm, cho dù núp ở phía xa bị sét đánh cũng muốn rời xa quái vật khủng bố này.
Rào rào!!!
Xiềng xích chấn động, xiềng xích màu vàng trói buộc bên ngoài thân Ngao Vô Không đột nhiên kéo dài ra một khối lớn, quấn quanh trên cánh tay Lý Lân.
- Tiểu tử, ngươi muốn làm gì?
Một cảm giác xấu xông lên đầu, sắc mặt Ngao Vô Không nháy mắt khó coi, quát.
Khặc khặc!
Một tiếng cười quái dị, hai tay Lý Lân đột nhiên dùng sức, đem Ngao Vô Không thành bao cát đá nện về phía hình nhân lôi đình.
- Con mẹ nó, tiểu tử mau mau dừng tay!
Ngao Vô Không sắp khóc rồi, bản thân cũng không phải là truy tìm long nguyên của tổ Long đại nhân sao, vật kia đối với toàn bộ long tộc đều có sức hấp dẫn, nhưng không muốn đến mức bị tên điên khùng này coi thành tấm mộc. Nói tấm mộc còn chưa chính xác, y hẳn là bị Lý Lân coi làm vũ khí, đem đi đối cứng với tam cửu thiên kiếp.
Vừa nghĩ tới hậu quả công kích của hình nhân lôi đình, Ngao Vô Không buồn bực muốn chết. Người ta đang tam cửu thiên kiếp, y xán vào làm gì, một khi công kích hình nhân lôi đình, chính y lập tức bị cuốn vào, biến thành người chủ động công kích. Lấy cảnh giới võ đạo bây giờ của Ngao Vô Không, hình nhân lôi đình tuyệt đối lập tức thay đổi mục tiêu, toàn lực tấn công y.
Một tiếng ầm vang, hình nhân lôi đình nện một quyền trên mặt Ngao Vô Không, lực lượng kinh khủng vậy nhưng chỉ đánh ra một cái u lớn trên đầu Ngao Vô Không, bởi vậy có thể thấy được thân thể khủng bố của Long tộc. Nhất là sau khi Long tộc lĩnh ngộ lĩnh vực, thân thể vừa cương vừa nhu, thiên kiếp cũng khó mà tổn hại.
Trời đất càng thêm âm u, hình nhân lôi đình ngửa mặt lên trời rít gào, mây đen vô tận hóa thành lôi đình bị hình nhân cắn nuốt. Bầu trời sáng trở lại, nhưng hơi thở của hình nhân phía dưới ước chừng tăng lên gấp đôi.
Rào rào!!!
Xiềng xích màu vàng cởi bỏ trói buộc cho Ngao Vô Không, tràn ngập linh tính vờn quanh thân thể Lý Lân, ma khí vô tận phối hợp với xiềng xích màu vàng, không khí quỷ dị không nói nổi.
Được giải thoát, Ngao Vô Không còn không kịp phản ứng với một quyền kia của hình nhân lôi đình, đã thấy một cái nắm tay lôi điện lớn hơn nữa đập tới.
- Mẹ long mi, ngươi chơi ta!
Ngao Vô Không chửi ầm lên, đã chạy không kịp, chỉ có thể xếp cái đuôi thần long quét về phía hình nhân lôi đình.
Một tiếng ầm vang, long huyết văng khắp nơi, hình nhân lôi đình cũng bị đánh bay. Dù sao lôi kiếp này cũng do Lý Lân hấp dẫn đến, cho dù sở hữu lực lôi đình hóa thành hình nhân lôi đình cũng không thể có cảnh giới võ đạo cao hơn Lý Lân quá nhiều, trước mắt thực lực của hình nhân lôi đình cũng chỉ khoảng Võ Hoàng đỉnh. Mà Ngao Vô Không chính là thiên tài của long tộc, cảnh giới Võ Hoàng bát phẩm, chiến lực Võ Hoàng cửu phẩm. Một lôi một rồng đối chiến, thực lực bởi vì cái gọi là tám lạng nửa cân nên đôi bên ngươi tới ta đi, đánh đến bất diệc nhạc hồ. Mà nhân vật chính là Lý Lân vẫn đứng trên mặt đất yên lặng xem cuộc chiến. Kết quả chuyển biến này làm cho mọi người ngã nhào.
- Tên ngốc Ngao Vô Không này, hắn làm sao lại để nhân loại thực lực không mạnh bắt giữ?
Vẻ mặt công chúa Thiên Sứ tộc không thể tin được, nói.
Sắc mặt Tu La cũng khó coi, mặc kệ Ngao Vô Không khốn nạn thế nào, dù sao cũng là đại biểu cho vạn tộc thượng cổ xuất thế. Hiện tại bị một tên nhân loại không có danh tiếng gì đùa giỡn, không cần nói thể diện long tộc, cho dù là thể diện của vạn tộc thượng cổ cũng mất hết theo.
Đáng tiếc trong phạm vi lôi kiếp bao phủ, không ai dám thực sự tới gần. Dù sao có vết xe đổ là Ngao Vô Không trước mắt,một khi đi vào lại làm lôi kiếp lớn thêm lần nữa thì làm thế nào.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT